Hợp Đồng Ly Hôn - Chương 165 - Ngoại truyện 8

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 165: Ngoại truyện 8

Go Yi Gyeol khẽ nghiêng đầu, tựa má vào bàn tay ấm áp đang ôm lấy gò má cậu, đôi mắt trong veo chỉ lặng lẽ dõi theo bóng hình Seo Do Hyun. Cả không gian như lắng đọng trong khoảnh khắc, Yi Gyeol băn khoăn không biết nên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng này như thế nào. Cuối cùng, cậu khẽ nâng mặt lên, nắm lấy bàn tay anh, kiễng chân chạm nhẹ môi mình lên má anh.

"Chụt," một âm thanh khẽ khàng vang lên, tan biến vào không gian tĩnh mịch, để lại trên làn da trắng lạnh của Do Hyun một vệt hồng nhạt. Vành tai anh cũng lặng lẽ ửng đỏ.

"Anh... anh có thể đến thăm em bất cứ lúc nào mà..."

"..."

"Em... em không ghét anh, cũng không ghét ông nội."

Lời nói ấy như một lời thỉnh cầu khẽ khàng, đừng giận dữ nữa. Yi Gyeol ngầm hiểu, nếu ghét bỏ Seo Jung Jae, lẽ ra cậu cũng phải căm hờn Seo Do Hyun, nhưng trái tim cậu lại không thể làm như vậy.

"Xin anh... đừng giận ông nội quá."

"...Em đã nói như vậy rồi, anh còn mặt mũi nào để giận nữa."

"Hay là... anh đang giận em sao?"

Đôi mắt Yi Gyeol ngước lên, ánh nhìn đầy dò xét. Seo Do Hyun khẽ lắc đầu. Anh đã quá rõ, giận hờn cũng cần phải có liêm sỉ, nhưng dường như Yi Gyeol vẫn chưa nhận ra điều đó. Làm sao anh có thể giận cậu? Hơn nữa, anh hoàn toàn không cảm thấy tức giận với Yi Gyeol.

"Anh đang cố gắng lấy lòng em đấy, em không nhận ra sao?"

"..."

"Có vẻ là không rồi. Anh đang luống cuống hết cả lên đây này."

Seo Do Hyun khẽ dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào má Yi Gyeol. Hành động trêu đùa ấy dường như đã xua tan đi căng thẳng trong lòng cậu, Yi Gyeol khẽ bật cười. Anh lặng lẽ ngắm nhìn đôi môi đang cong lên thành một nụ cười dịu dàng, rồi khẽ dời mắt, vòng tay ôm lấy bờ vai Yi Gyeol.

Ngôi nhà mới tràn ngập ánh sáng. Ánh nắng ban mai xuyên qua khung cửa kính lớn ở phòng khách, sưởi ấm không gian suốt cả buổi chiều. Khu vườn nhỏ có một chiếc cầu trượt, xích đu và cả một góc để chơi cát. Kwon Seung Kyu chỉ đợi ngày trời ấm lên là liền đưa Seo Yi Hyun ra ngoài chơi. Cả ngày anh ta bận rộn tắm nắng cho bé, rồi lại tìm những đồ vật khác nhau để bé khám phá xúc giác.

Go Yi Gyeol lắng nghe Seung Gyu kể về một ngày của Seo Yi Hyun, mọi thứ dường như không có gì thay đổi so với hôm qua. Cậu khẽ chạm môi lên má đứa bé. Có lẽ vì ban ngày phải đến trường, đến tận khi mặt trời lặn cậu mới có thể gặp con, nên lúc nào Yi Gyeol cũng cảm thấy luyến tiếc.

"Thằng bé hiếu kỳ lắm. Với lại dạo này bé ăn tốt nên trộm vía cũng tăng cân nhiều. Bế nặng tay hẳn ra, đúng không?"

"Ừ, nặng hơn nhiều rồi."

"Má với cả người bé cứ phúng phính ra, trắng trẻo yêu lắm cơ. Giờ bé còn nói được mấy từ rõ ràng nữa đấy. Nghe cứ như là sắp biết nói nhanh hơn mấy đứa bé cùng tháng tuổi ấy."

Nghe Seung Gyu say sưa kể về con trai với giọng điệu đầy tự hào, Yi Gyeol cũng không khỏi mỉm cười. Giọng ê a hiện tại của bé đã đáng yêu lắm rồi, không biết đến lúc bé biết nói thì sẽ còn đáng yêu đến nhường nào.

"Cậu ăn cơm chưa?"

"Chưa. Tôi đang đợi Seo Do Hyun đến cùng ăn. Còn anh thì sao? Hôm nay nghe nói Yi Hyun không ngủ trưa đúng không? Chắc anh mệt lắm. Để tôi trông thằng bé cho, anh tranh thủ nghỉ ngơi một chút đi."

"Không sao đâu. Trông Yi Hyun là việc của tôi mà. Tôi không thấy mệt chút nào. Yi Hyun ngoan lắm."

"Tôi cũng muốn ở bên Yi Hyun mà. Tôi nhớ thằng bé cả ngày hôm nay đấy."

Yi Gyeol khẽ đặt môi lên lòng bàn tay đang xòe ra của Seo Yi Hyun rồi mỉm cười dịu dàng. Seo Yi Hyun có lẽ cũng nhớ Yi Gyeol, cứ quấn quýt bên cậu không rời. Mỗi khi Seung Gyu định bế đi, bé lại nhăn mặt như sắp khóc.

"Lúc nào cậu cũng tạo điều kiện cho tôi được nghỉ ngơi..."

"Vì anh chăm sóc thằng bé rất tốt mà."

"Tôi biết ơn cậu nhiều lắm."

"Anh mau đi nghỉ đi."

Seung Gyu bước chân vào phòng, để lại Yi Gyeol và Seo Yi Hyun trong phòng khách. Seo Yi Hyun dường như có cả ngàn điều muốn nói, bé ê a không ngừng. Yi Gyeol lắng nghe những âm thanh bi bô không rõ nghĩa ấy, cố gắng đáp lại. "Vậy hả con? Ra là vậy à." Giọng nói dịu dàng của cậu khiến Seo Yi Hyun thích thú, bật cười khanh khách. Khóe miệng bé lấm tấm nước dãi. Yi Gyeol khẽ dùng ngón tay cái lau nhẹ cằm, rồi bế bé đứng dậy.

"Mình chơi gì bây giờ nhỉ? Hay là ra ngoài vườn chơi nhé?"

"Áp ba! Pa a!"

"Con vừa gọi ba hả? Oa!"

"Bua! Bu u!"

Gương mặt Seo Yi Hyun ngước lên nhìn Yi Gyeol, ánh mắt ngây thơ khiến trái tim cậu tan chảy. Khoảnh khắc đôi mắt bé chớp chớp, đôi môi nhỏ nhắn khẽ cong lên thành một nụ cười, Yi Gyeol không kìm lòng được, khẽ hôn lên khắp khuôn mặt nhỏ nhắn của con. Bất ngờ nhận được cơn mưa hôn, Seo Yi Hyun thích thú kêu lên những tiếng khúc khích đáng yêu.

Yi Gyeol bế Seo Yi Hyun bước ra ngoài vườn, nhẹ nhàng đặt chân lên từng phiến đá lót trên thảm cỏ xanh mướt, hướng về khu vui chơi nhỏ dành cho bé.

"Chắc lớn thêm một chút nữa là con có thể chơi được rồi."

"Bua, u!"

"Ừ, bây giờ con chỉ mới bò thôi nên chưa được. Khi nào con biết đi rồi, ba sẽ cho con chơi." 

Seo Yi Hyun ưỡn người đòi xuống, Go Yi Gyeol vội vàng giữ lại, cố gắng thu hút sự chú ý của bé về phía cầu trượt.

"Mình chơi cầu trượt xuống 'vèo' nhé?" 

"U!" 

"Có phải là 'suỵt' xuống không nhỉ?" 

Yi Gyeol vừa bắt chước tiếng trượt vừa nhẹ nhàng đặt Seo Yi Hyun ngồi xuống, kéo bé lên từ từ. Khi cậu nhấc bổng đứa bé đang trượt xuống một cách nhẹ nhàng lên, Yi Hyun liền xòe hai tay như đang bay trên trời và cười thích thú. Mỗi khi ở bên nhau, tiếng cười của hai người dường như không bao giờ dứt. 

"Mình trượt xuống 'vèo' thêm một lần nữa nhé? Xem ai trượt nhanh hơn nào?" 

"Kya! Au!" 

Vừa định đưa tay kéo Seo Yi Hyun đang vùng vẫy vì phấn khích xuống, Yi Gyeol chợt cảm thấy có người đến gần phía sau. Giật mình quay lại, cậu liền bị một vòng tay ôm chặt lấy. 

"Seo Do Hyun?" 

Go Yi Gyeol vừa vịn vào cánh tay đang ôm ngang eo mình, chưa kịp nói câu "anh về rồi ạ", thì môi của Seo Do Hyun đã phủ kín từ thái dương xuống má cậu bằng những nụ hôn vội vã. 

"Em làm gì ở đây vậy?" 

"Em nghĩ anh sắp về nên đã cùng Yi Hyun đợi anh." 

Seo Do Hyun một tay nhẹ nhàng giữ Seo Yi Hyun đang cố gắng trèo lên cầu trượt, tay còn lại tiếp tục hôn lên mặt Go Yi Gyeol. Anh chẳng buồn nhìn đến đứa bé đang tỏ vẻ bất mãn, chỉ mải mê vuốt ve gò má và bờ môi lạnh lẽo của cậu. 

"A, ưm, từ từ thôi anh." 

"Hôm nay em đến trường... có ổn không?" 

"Dạ, vâng. Hôm nay cũng...! Yi Hyun... Yi Hyun sắp ngã rồi!" 

Seo Do Hyun dường như không tin vào điều đó, anh khẽ mút nhẹ vành tai Go Yi Gyeol rồi buông vòng tay đang siết chặt như không muốn rời ra. Anh ngay lập tức bế bổng Seo Yi Hyun đang mếu máo vì không trượt được xuống do bị cánh tay anh cản lại. 

"Con đợi ba hả?" 

"Hức... pa..." 

"Phải gọi là 'ba' chứ con." 

"Hưi, áp bư." 

Seo Do Hyun khẽ hôn lên đôi mắt đang ngấn lệ của Seo Yi Hyun khi bé gọi anh bằng giọng điệu ngọng nghịu, rồi vòng tay ôm lấy lưng Go Yi Gyeol, khẽ di chuyển. 

"Ba." 

"Áp bư." 

"Ba." 

"Pa." 

Seo Yi Hyun ngước nhìn Seo Do Hyun bằng đôi mắt ướt át, dụi mặt vào cổ anh. "Paa..." Tiếng lầm bầm yếu ớt vang lên, bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng xoa tấm lưng nhỏ bé đang cuộn tròn. Seo Do Hyun khẽ hôn lên mái tóc của Seo Yi Hyun và mỉm cười dịu dàng. 

"Chắc sắp gọi được 'ba' rồi. Lúc nãy thằng bé cũng gọi gần giống như vậy." 

"Bữa tối thì sao?" 

"Em thì chưa ăn, còn anh thì sao?" 

"Anh vội về để ăn cùng Yi Gyeol. Vừa nãy còn suýt bị thư ký Yoon đuổi theo với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống."

Go Yi Gyeol bật cười khi thấy Seo Do Hyun bắt chước vẻ mặt trợn tròn của Yoon Jae Sun. Vừa bước vào cửa, Kwon Seung Gyu đã đợi sẵn, quen thuộc bế Seo Yi Hyun đi. Ánh mắt Go Yi Gyeol có vẻ luyến tiếc nhìn theo Seo Yi Hyun đang bám chặt lấy vai Kwon Seung Gyu. 

"Sao mà con cứ nhìn theo mãi không rời mắt vậy nhỉ?" 

Seo Do Hyun kéo Go Yi Gyeol vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài phía sau gáy cậu và nói. Yi Gyeol dụi mũi vào cổ còn vương lại mùi nước xả vải ngọt ngào của anh, khẽ lầm bầm "em không biết". 

"Hôm nay em có chuyện gì đặc biệt không?" 

"Dạ không. Hôm nay..." 

Seo Do Hyun biết rằng chữ "bình thường" của Go Yi Gyeol chứa đựng rất nhiều điều. Nó tóm gọn một ngày của cậu, bỏ qua những chuyện đã xảy ra. 

"Bữa trưa thì sao?" 

"Hình như em đã kể với anh rồi đấy, cái người bạn mà em bảo là có vẻ sẽ hay đi ăn cùng ấy." 

"Ai cơ?" 

Anh giả vờ không biết dù trong lòng đã nhớ rõ. Người đó nhỏ hơn Go Yi Gyeol hai tuổi và là Alpha. Yi Gyeol thường không phân biệt rõ Alpha lặn và Beta. Có lẽ vì đã quen với pheromone Alpha trội của anh, nên cậu không ngửi được mùi hương yếu ớt của Alpha lặn. Vì vậy, cậu cứ nghĩ cái cậu nhóc... cái cậu con trai nhỏ hơn cậu tận hai tuổi kia là Beta, cho đến khi Seo Do Hyun ngửi được pheromone của người đó và nói cho cậu biết. 

"À... vâng, em đã ăn cùng người đó." 

"Cậu ta có mua đồ ăn ngon cho em không?" 

"...Cậu ấy bảo muốn ăn pizza nên... cái đó..."

 "Tốt. Sao em không rủ thêm bạn bè đi cùng?" 

Anh biết rõ Yi Gyeol rất ngại người lạ và không giỏi giao tiếp, thậm chí trước khi kết hôn còn không có bạn thân cùng khóa, vậy mà vẫn cố tình nói móc cậu. Thật ra là anh đang ghen. Ghen với cái người Alpha nhỏ hơn Yi Gyeol hai tuổi kia, đã cùng cậu đi học, vai kề vai bước đi, cùng nhau chọn món ăn, có lẽ còn mè nheo với cậu nữa. Nhìn vẻ mặt âm trầm cố giấu diếm của Seo Do Hyun, Go Yi Gyeol khẽ cười gượng gạo, lắc đầu. 

"Em với người ta cách nhau nhiều tuổi quá nên không thân được. Mọi người đều còn trẻ cả. Với lại dạo này mọi người không thích chơi với những người mới đi học lại đâu. Họ bảo là... bảo là 'ông cụ non'.”

"Nhưng Yi Gyeol em cũng còn trẻ mà." 

"Thì tại vì anh Do Hyun lớn tuổi hơn em nhiều mà." 

"À, vậy ra em cũng coi anh là 'ông cụ non' hả?"

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.




Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo