Into The Thrill - Chương 49

Cậu nắm chặt điện thoại và lắc hông, cọ xát phía dưới vào nệm giường nhanh hơn và mạnh hơn. Một hơi nóng bỏng tỏa ra từ cơ thể đang vùi mình trong ga trải giường, khiến bên trong giường nhanh chóng nóng lên. Cậu cọ má nóng bừng vào gối.

-Đừng làm thế nữa và mau đến đây đi, đến với tôi.

“Không thích, tôi bảo không thích………………. Hà, anh không hiểu nghĩa à?”

-Đừng giở trò.

“Trừng phạt tôi đi. Hả? Tôi ………………. Trừng phạt tôi đi.”

-Hae Won à.

Giọng anh càng trầm hơn. Cậu vừa tắm xong mà mồ hôi đã ứa ra ẩm ướt. Bộ đồ ngủ chạm vào da thịt ôm siết lấy tứ chi một cách bết dính. Chỉ cọ xát vào nệm giường thôi thì không thể giải quyết được gì. Cậu không thể chạm tới nó. Cho dù có cọ xát thế nào thì cậu cũng không thể chạm tới đó.

Hae Won giận dỗi. Cậu cắn môi ướt át như thề rằng sẽ không bao giờ quay lại khách sạn nơi anh đang ở. Cậu cọ xát mặt vào gối đến mức nó rối bù lên.

-Cậu phát tình mà không bám lấy ai và cố gắng tự giải quyết một mình thì tôi cũng phải khen cậu đấy.

“Tự gì? Đừng có buồn cười. Tôi tuyệt đối không………………. Hà, tuyệt đối không tự làm đâu.”

-cậu muốn bị trừng phạt, hay là muốn được khen?

“Tôi muốn bị trừng phạt. Và tôi muốn được khen.”

-tôi phát điên mất. Rốt cuộc cậu đang nghĩ cái gì vậy.

“Hà………………. Ah, ư ừ…………………”

Không được. Như thế này không lấp đầy được. Hae Won mở ngăn kéo dưới cùng của bàn bên cạnh. Cậu mò mẫm bên trong. Từ sau khi tốt nghiệp đại học, đây là lần đầu tiên cậu chạm vào đồ chơi tình dục. Khi thu dọn đồ đạc để dọn khỏi căn hộ, cậu đã không mang theo nó. Ngay lúc này đây, ý nghĩ về sự tồn tại của món đồ chơi tình dục vụt qua tâm trí cậu khiến cậu rùng mình, đồng thời cơn khát đang bủa vây lấy cơ thể cậu trở nên sốt ruột.

Món đồ chơi tình dục bị vùi ở góc ngăn kéo vướng vào ngón tay cậu. Đó là một mô hình bằng thép không gỉ nhẵn nhụi như một thanh sắt. Kích thước vừa phải, và nhỏ hơn so với cái gậy thô kệch mà cậu đã định xé rách quần của Hyun Woo Jin nên một nỗi thất vọng mơ hồ ập đến, nhưng bây giờ cái này cũng là quý rồi.

-Hae Won à.

Anh gọi tên Hae Won, người đang trút ra những tiếng thở nóng bỏng không thể kiểm soát. Hae Won thích giọng của Hyun Woo Jin. Nhưng điều tuyệt vời nhất là khi giọng anh gọi tên cậu. Không thấy cậu trả lời, anh lại gọi.

-Moon Hae Won.

Cậu chùi vội thứ đồ chơi đã bị bỏ xó lâu ngày vào đồ ngủ và đưa vào miệng. Hae Won đang mút thứ gì đó giống dương vật. Cảm giác và vị lạnh lẽo quấn quanh chân lưỡi cậu thật xa lạ. Nó có vị sắt. Có lẽ vì nó lạnh nên sự hưng phấn càng dâng cao.

Âm thanh cậu mút thứ đồ chơi một cách nhầy nhụa vang lên hỗn độn. Mở to đôi mắt đã nhòe đi vì không nghe thấy tiếng anh, cậu kiểm tra điện thoại. Cuộc gọi đã bị ngắt.

Hae Won ném điện thoại lên giường. Cậu vùi mặt vào gối và nâng người lên. Anh đã bảo sẽ khiến cậu phải bò bằng bốn chân và van xin anh. Hae Won cúi người xuống và bò bằng bốn chân, rồi kéo quần ngủ xuống. Khi cậu nâng mông lên, áo trượt xuống tận gáy để lộ tấm lưng trần. Cơ thể đang vùi mình trong giường nay lộ ra ngoài không khí khiến cậu nổi da gà. Cậu bôi vội một ít kem lên đầu thứ đồ chơi rồi đưa ra phía sau.

Cậu cố gắng kìm lại hơi thở đang bật ra thô bạo. Cậu đặt thứ đồ chơi giữa hai khe mông và cọ xát mạnh.

Chưa có ai kích thích cậu được như thế này. Mọi thứ thuộc về anh đều là lần đầu tiên đối với cậu.

“Ah, ư ừ, ưt.”

Những tiếng rên rỉ tuôn ra mà cậu không hề biết xấu hổ. Cậu cắn nhẹ vào đôi môi đang nóng bừng. Cái nơi nhạy cảm đã lên cao kia nhạy cảm cảm nhận được xúc giác lạnh lẽo của kim loại. Cậu bôi trơn một cách nhầy nhụa rồi dựng thẳng nó lên và đẩy vào trong. Nơi vẫn chưa sẵn sàng để tiếp nhận thứ gì đó từ từ nuốt lấy thứ đồ chơi. Nó đè lên da thịt, liếm mút thành trong và từ từ đẩy nó thay vào, đẩy nó vào đến cùng.

“A……………!”

Cậu đẩy nó vào hết cỡ, chỉ còn phần đầu của thứ đồ chơi là có thể cảm nhận được. Hơi thở nghẹn lại. Thứ đồ chơi tự mình trượt ra mà không cần cậu động tay. Nó trượt ra và kích thích bên trong.

Cậu lại nhét mạnh nó vào.

“Hức……………….”

Hơi thở nghẹn lại như bị ai bóp cổ. Cái thứ từ từ trượt ra lại bị cậu nhét vào, và cậu dần tăng tốc độ.

Hae Won ngã người xuống và tựa má vào gối, không hề thấy xấu hổ mà giơ cao phần dưới cơ thể lên không trung.

Cậu ước gì anh làm điều này cho cậu. Cậu ước gì Hyun Woo Jin trừng phạt cậu như thế này. Hae Won đỏ mắt vì ham muốn và rên rỉ như một con vật không biết xấu hổ. Cậu biết rằng anh biết mật khẩu và có thể xông vào bất cứ lúc nào anh muốn, và ngay cả lúc này cậu cũng hoàn toàn nhận thức được rằng anh có thể xuất hiện.

Bàn tay cậu không dừng lại và đâm vào cái lỗ kia. Thứ đồ chơi đánh vào ruột cậu. Các ngón chân cậu co quắp lại trong chăn vì khoái cảm đang sôi sùng sục.

Cậu chợt nhận ra rằng anh không gọi điện từ khách sạn mà đã đuổi theo cậu và gọi điện ở trước cửa nhà cậu, nhưng cậu không thể dừng lại. Hae Won không che đậy hay giấu giếm cơ thể trần truồng của mình. Và cậu cũng không dừng lại.

“………………Ah, phải làm sao đây. Ah, ah………………!”

Hae Won cầu xin không biết là cầu xin ai. Mỗi khi cậu làm vậy, thứ đồ chơi lại đâm vào bên trong cậu. Phần mông đã lộ ra hết những chỗ kín một cách đáng xấu hổ rung lên bần bật.

Một ánh mắt nóng rực như muốn thiêu đốt lướt qua cơ thể cậu. Ánh mắt rực lửa đó chạm vào những phần mà cậu không muốn anh nhìn thấy.

Không biết từ lúc nào anh đã đến bên cạnh giường. Cậu dụi khuôn mặt đỏ bừng vào gối. Cánh tay đang kích thích phía sau run lên bần bật. Đó là những cơ bắp cậu không thường xuyên sử dụng và tư thế mà cậu không thường xuyên thực hiện. Cái nơi ướt đẫm một cách nhớp nhúa phía dưới co giật. Thứ đồ chơi đã được cắm sâu vào trong trườn ra từ từ do áp lực bên trong. Cảm giác nó liếm mút thành trong thật rõ ràng.

Hae Won siết chặt mông, thứ đồ chơi rơi xuống giường. Cậu mò mẫm trên giường. Cậu không tìm thấy thứ đồ chơi. Cậu vừa cố gượng người lên thì có một lực mạnh đâm vào bên trong cậu.

“Aức………………!”

Thứ đồ chơi đã ở trong tay anh từ lúc nào. Anh đâm vào bên dưới Hae Won. Hae Won giơ cao mông trước mặt anh và nắm chặt ga giường bằng cả hai tay. Tấm ga trắng nhăn nhúm lại thành hình xoáy. Bên trong đùi cậu run rẩy.

“Ah, ah! Đau!”

Những lời cầu xin vô nghĩa tuôn ra, không biết là đau, buồn, vui hay là gì nữa. Một lực mạnh hơn nhiều so với lực tự mình tạo ra đâm vào bên trong cậu. Hơi thở gấp gáp tán loạn. Chiếc áo sơ mi bị cuốn lên siết chặt cổ cậu.

Hae Won chạm vào ngực mình. Cậu xoa bóp và kích thích những núm vú đã dựng đứng lên. Cậu siết chặt thanh sắt không thể kiểm soát lại và phần mông cậu co giật. Một khoái cảm khó cưỡng ập đến như bão tố. Khi tốc độ và số lần càng nhanh hơn, cậu càng thở dốc như sắp khản cả cổ.

“Sắp rồi… ah, sắp ra rồi……………….”

Tay Hyun Woo Jin càng nhanh hơn. Cường độ càng mạnh hơn. Thanh sắt đã hấp thụ nhiệt và giờ đã nóng hổi. Hae Won bẻ cong người và đông cứng toàn thân.

Một tiếng thở dài không thành tiếng cũng không phải tiếng kêu thán phục xót xa bật ra từ cái miệng há hốc. Cậu phun ra những gì đã phun ra khi tắm. Ý thức của cậu chìm sâu vào bóng tối. Toàn thân cậu run lên bần bật.

Cơ thể đã rã rời ngã xuống giường. Thanh sắt nóng hổi vì ma sát rơi xuống phía sau đùi cậu. Cái chỗ nhớp nhúa ướt sũng co giật một mình. Tinh thần đã trở nên xa xăm dần tỉnh táo lại.

“Hà………………. Hà………

Hơi thở đang khiến lồng ngực phập phồng cũng trở nên êm dịu. Tầm nhìn nhòe đi vì nước mắt. Hae Won chớp mắt và ổn định hơi thở rồi nằm xuống, tay Hyun Woo Jin chạm vào cơ thể trần truồng của Hae Won. Hae Won quay đầu lại trước cái vuốt ve chậm rãi xoa bóp bên trong đùi và mông của anh.

Hae Won nhìn thấy Hyun Woo Jin. Cậu chưa bao giờ nhìn thấy một khuôn mặt cứng đờ như vậy. Không phải là anh đang tức giận, cũng không phải là anh đang buồn. Một biểu cảm vô cảm không thể giải thích bằng lý lẽ vuốt ve cơ thể trần truồng của Hae Won từ từ lướt qua.

Một thứ không thể so sánh được với thanh sắt một lần nữa lại hung bạo cương cứng đến mức có thể xé rách quần và di chuyển sang bên trái đùi.

Hyun Woo Jin và Hae Won có thể khiến nhau hưng phấn đến giới hạn bao nhiêu lần cũng được.

“Trừng phạt tôi đi”

Hae Won nói với anh như van xin. Bàn tay anh lướt qua mông cậu và men theo sống lưng lõm xuống. Bàn tay dừng lại ở gáy cậu. Những sợi tóc rối bời dính vào gáy cậu vì ướt đẫm mồ hôi trong veo.

“Tôi nên trừng phạt cậu thế nào đây?”

Anh hỏi. Trong giọng nói cố tỏ ra bình thường có ẩn chứa sự tức giận không thể kiềm chế. Đó là giọng nói đang nhẫn nhịn, đang chịu đựng và kiên trì một điều gì đó. Hae Won định bụng nếu lần này anh lại nhẫn nhịn thì cậu sẽ kính trọng anh.

“Tôi muốn làm.”

“Không phải cậu có nguyên tắc à………………. Thật không dễ dàng gì để thay đổi cái thân xác này nhỉ.”

“Tôi muốn làm.”

Hae Won ngay lập tức lại hưng phấn vì giọng anh. Không, cậu đã có thể hưng phấn rồi. Đôi mắt anh đáng sợ nhìn chằm chằm cơ thể trần trụi ướt đẫm mồ hôi của cậu như muốn thiêu đốt nó.

“Cậu chỉ muốn làm với tôi thôi à?”

Anh hỏi. Anh đang cố sửa cái thói hư tật xấu của cậu, lặp lại cùng một câu hỏi và cùng một câu chuyện.

Không biết từ lúc nào anh đã đến rất gần. Hae Won ngước lên nhìn anh. Cậu nhìn xuống phía dưới phồng lên của anh và nhìn lên khuôn mặt cùng lồng ngực anh. Cậu chạm mắt Hyun Woo Jin đang nhìn xuống cậu từ độ cao chóng mặt. Cậu định chạm vào hạ bộ của anh thì anh nắm lấy cổ tay láo xược của Hae Won. Cậu bị giữ chặt đến mức như sắp gãy cổ tay đến nơi.

“Nói đi, Moon Hae Won, cậu thích tôi nên cậu muốn ngủ với tôi à?”

“Tôi muốn ngủ.”

“Nói có điều kiện vào, không phải là cậu thế với ai cũng được.”

“Anh mới là………………. Hyun Woo Jin, anh là cái thằng ai cũng muốn làm nhất.”

Cổ Hae Won khàn đi từ lúc nào. Giọng nói vỡ vụn tan tác nhưng lại truyền đạt ý nghĩa một cách rõ ràng. Khuôn mặt anh co giật.

“Cậu học ăn nói sai rồi.”

“…”

“Phải dạy lại từ đầu. Phải gột rửa cái đầu này cho sạch sẽ.”

Anh túm lấy tóc Hae Won. Đầu cậu ngửa lên. Hae Won nhăn mặt. Trước mắt cậu là hạ bộ của anh. Anh dùng lực vào tay kéo cậu, khoảng cách nguy hiểm đến mức môi cậu suýt chạm vào “cái đó” của Hyun Woo Jin.

“Ngoài tôi ra”

“Ưức.”

“Phải cải tạo để không ai được chạm vào cậu mới được.”

Đó không phải là lời anh nói với Hae Won mà là lời anh nói với chính mình. Đó là lời hứa hay sự quyết tâm của anh với chính bản thân mình.

Hyun Woo Jin dồn một lực thô bạo vào bàn tay đang túm tóc cậu đến mức da đầu cậu bị kéo căng. Cậu nhăn mặt và ngước mắt nhìn anh.

Anh nhìn xuống cậu như muốn giết người một hồi rồi từ từ thả đầu Hae Won ra. Anh đặt nó xuống như thể đặt nó lên gối và vỗ vỗ, xoa xoa phía sau đầu đã bị nắm chặt đến đau. Anh kéo chiếc áo đã trượt xuống tận cổ ra khỏi hông cậu. Anh đắp chăn lên cơ thể trần truồng đang uể oải.

Cơ thể không còn nguyên tắc đã giải phóng ham muốn và kích thích Hyun Woo Jin theo một cách không đúng đắn, chỉ còn lại một mình cậu đang mụ mẫm.

Hae Won chìm vào giấc ngủ, lịm đi.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo