Kiss My Grits - Chương 6

Tiếng cười lng xung, và ri sim lng bao trùm. Không ai mming. Điu đó là quá hin nhiên. Chng có tình hung nào đáng xu hhơn vic đối phương, người mà mình đã chế nho và snhc hết mình, li xut hin trước mt và nghe thy tt cnhng li nói vô nghĩa mà mình đã tht ra.

Trong số đó, người khó xnht tt nhiên là tôi.

Ư hm, hm.”

Mt ai đó vi vàng hng ging và ri đi, nhng người khác cũng theo sau như đã chờ đợi. Ngay cEmilio cũng quay trli chca mình, và tôi thì ngơ ngác li mt mình.

Lucien vn chim lng nhìn tôi. Khuôn mt xám xt ca cu ta không thhin bt kcm xúc nào. Không biết cu ta đang nghĩ gì. Tôi cm thy bt an và lo lng đến mc mhôi lnh đổ ra sau lưng.

Người phá vbu không khí căng thng đó và cu ri tôi, tht bt ng, li là hun luyn viên. Xut hin phía sau Lucien, ông hoàn toàn không biết gì vtình hình và hét lên vi chúng tôi bng ging nói thô ráp như mi khi.

Đang làm cái gì đấy? Tt cngi vào vtrí! Hurst, Avery, chai!”

Nghe tiếng hét ca hun luyn viên, tôi vi vàng ngi vào chỗ đã định, và Lucien cũng cúi người xung bên cnh tôi. Bui tp bt đầu trong sgượng go. Và thi gian trôi đi như bình thường. Ln này Lucien cũng ngã khi thiết bkhông biết bao nhiêu ln, và mi người chim lng tp trung vào bui tp.

“A, áyat.”

Lucien rt vai và rên r. Emilio, người đang băng bó ctay cho cu ta, git mình kinh ngc và mto mt. Thy cu y lo lng, tôi nhanh chóng đưa tay ra.

Để tlàm nt cho, cu đi đi.”

, .”

Emilio không giu được vnhnhõm, nhường li cho tôi và vi vàng quay đi. Tôi ngi xung chiếc ghế mà cu y va ngi và nhìn vào tay ca Lucien. Cu ta đã bthương vì tut tay khi tay cm. Cu ta có nhng ngón tay dài và gy guc, nhưng bt nglà bàn tay cu ta li khá to. Chnhìn kích thước bàn tay thôi thì có lcu ta cũng to bng hoc thm chí to hơn tôi, tôi cm thy có chút kltrong lòng.

Đau nhiu không?”

Tôi hi, va qun băng dày xung quanh ctay và bàn tay cu ta, và Lucien trli gia nhng tiếng rên r.

“Kh, không sao.”

Có vkhông n chút nào thì đúng hơn.

Tôi cm thy cay đắng khi nhìn thy lòng bàn tay ng đỏ và nhng đốt ngón tay bthương ca cu ta. Cu ta chc chn chưa tng tp nhng bài tp như thế này bao gi. Chvì tôi mà cu ta đã bt đầu môn chèo thuyn không hp vi mình và bthương như thế này, li còn nghe nhng li vô nghĩa, tôi cm thy lòng mình trĩu nng.

Mình phi xin li.

Tôi cm thy xu hổ đến mc không dám ngng đầu lên khi nghĩ rng mình cũng đã hùa theo và nói nhng li coi thường Lucien. Không, tôi là người tnht. Tôi đã ddLucien bng nhng li ngt ngào như bn bè, v.v., và ri cười đùa hùa theo nhng li chế nho cu ta. Tôi vô cùng tht vng vsthô tc và hèn hca chính mình.

“Xong ri.”

Tôi dán băng keo cố định băng li ri buông tay ra, Lucien nhìn xung tay mình như thkhông quen. Tôi im lng nhìn cu ta xem xét nhng vết thương được băng bó khp tay và mming.

“Txin li, Russ.”

Nghe li tôi, Lucien ngng đầu lên. Như thmun hi tôi đang nói gì vy. Tôi cgng kìm nén mong mun né tránh ánh mt ca cu ta và gicht ánh nhìn.

“Chuyn lúc nãy y, đáng ltphi trách mng nhng người khác khi hnói nhng li đó… Txin li, tớ đã sai. Tớ đã… phm mt sai lm ln.”

Sai lm? Liu có thqua loa cho xong chuyn chbng mt tnhư vy không? Nếu tôi là Russ, tôi svô cùng tc gin. Có ltôi skhông mun nhìn mt cu ta na.

Ngay ctrong tình hung này, tôi vn cm thy nhnhõm nếu Lucien tht vng vtôi và ri đi, tôi cm thy ghê tm bn thân mình. Rt cuc tôi là mt con người hám li đến mc nào vy?

Ngay khi tôi cm thy như đã nhìn thy tn đáy con người mình, Lucien đã mming.

“Không sao đâu.”

“H?”

Tôi ngc nhiên chp mt trước nhng li bt ngờ đó. Lucien tiếp tc vi ging nói trm thp, khuôn mt cu ta vn thiếu sc sng như mi khi.

“Không sao đâu, tbiết cu không có ý đó mà.”

À…”

Tôi câm nín trước nhng li bt ngờ đó. Thy tôi chtht ra mt tiếng rên ngngn, Lucien nói.

“Vic hùa theo nhng gì người khác nói mt cách va phi cũng là mt phép lch sthông thường mà, đúng không? Vy nên cu cũng làm như vy thôi đúng không? Không sao đâu, tbiết rõ nhng chuyn đó mà.”

Cu biết cái gì ch

Tôi thy tht nc cười, nhưng tôi cũng không thnói “Không phi đâu, tht ra đó là nhng gì ttht lòng nghĩ đấy.” Dù sao thì nếu Lucien cho qua như vy thì cũng tt cho tôi thôi đúng không. Để che giu con người đáng xu hca mình, tôi sn lòng chp nhn shiu lm ca cu ta như là stht.

, đúng vy. Là như thế đó. Cm ơn vì đã hiu cho t.”

Tôi còn gượng go cười, và Lucien dường như hài lòng vi điu đó nên cu ta nhanh chóng hmt xung. Nhìn bóng lưng cu ta, tôi khthdài. Đó là mt tiếng thdài cha đựng quyết tâm phi cn trng li ăn tiếng nói hơn trong tương lai, snhnhõm vì ln này mình đã gp may, và lòng biết ơn đối vi shiu lm ca Lucien. Dù sao thì để cm ơn vì shèn hca mình đã trót lt suôn sngày hôm nay, tôi đã đối xvi cu ta tt hơn mt chút. Tôi đứng dy trước và đưa tay ra, Lucien nhìn tay tôi ri ngp ngng nm ly mt cách cn thn. Sau khi xác nhn cu ta đã đứng lên và đối din vi tôi, tôi buông tay ra và nói.

“Githì vký túc xá thôi. Phi nghngơi sm thôi, hôm nay cu vt vri.”

Va nói xong, tôi quay người đi trước thì bt gp ánh mt ca Emilio, người va chun bxong và định ri đi. Tôi mm cười và chào hi nhnhàng, cu y cũng đáp li ri ri đi. Chcn nhìn thy khuôn mt ca cu y thôi cũng khiến tôi vui vvà vô thc huýt sáo. Tôi va hát khe khva thu dn đồ đạc và cùng Lucien ra khi phòng tp.

“Khi nào thi tiết m hơn mt chút, chúng ta sra hchèo thuyn.”

Đúng lúc đó, mt cơn gió lnh thi đến khiến tôi rùng mình, nhưng tôi vn thn nhiên nói tiếp.

“Có vnhư hồ đã đóng băng khá chc ri. Bn cùng phòng ca tôi bo sẽ đi trượt băng. Cu thích trượt băng không?”

Có lvì đã quen phn nào nên tôi không kvng gì vào câu trli ca Lucien. Tôi chlm bm như đang nói mt mình, nhưng bt ngthay, Lucien đã trli.

“Tchưa thbao gi.”

À, vy à? Vui lm đó.”

Tôi vui mng vì cuc trò chuyn đã tiếp tc và nói.

“Ln sau nếu có hng thú thì thxem. Nghe nói hồ ở đây đóng băng khá chc nên không có nguy cơ bvỡ đâu. À mà tcũng chưa thbao gina…”

Tôi đã lâu ri không trượt băng ktkhi còn nh, nên tôi không chc bây gisthế nào. Tôi bt đầu tưởng tượng vin vông rng nếu Lucien rtôi đi cùng thì sao, và đột nhiên Lucien lên tiếng.

“Cái người… người đã băng bó cho tớ ấy.”

“Ai? Emi?”

Tôi hi li mt cách ngt quãng, cu ta im lng mt lúc ri mming.

“Cu thân vi cu y à? Thy hai người nói chuyn vi nhau thường xuyên lm.”

Có lcu ta đang hi liu tôi có phi là bn ca cu y không? Tôi do dmt chút. Mi quan hgia tôi và Emilio không hn là bn bè. Hơn hết, tôi đang có tình cm vi cu y, nên tôi không thddàng bqua bng cách nói là bn bè.

m, không hn. Không phi là quan hxu, nhưng cũng không đến mc thân thiết…”

Tôi cn thn la li.

“Dù sao thì lý do ttham gia đội chèo thuyn là nhEmi đã khuyến khích… Dù sao thì tcũng cm ơn cu y. Vn dĩ Emi là người hay quan tâm đến mi người mà, có lvì là lái thuyn na.”

Nói vEmilio khiến tôi vô thc cm thy phn khích. Srng mình slli, tôi vi vàng kết thúc chủ đề.

“Cu cũng quen biết cu y ri, chuyn tt mà đúng không? Không phi sao?”

Tôi ctình nmt ncười, Lucien nhìn chm chm vào mt tôi ri ttmming.

“Vy, không phi bn bè à?”

Trước khi tôi kp nói có, cu ta đã gt đầu trước.

Đương nhiên ri, vì bn ca cu chcó mình tthôi mà.”

Ging cu ta hơi ln, không ging như đang nói mt mình, nên tôi có chút bi ri. Tôi không thlàm ngơ như không nghe thy nhng li đó. Không, chuyn đó thì hơi quá ri đó. Tcó nhiu bn lm. Vi li cu cũng không hn là bn ca t

Tôi nghĩ mình phi phnhn, nhưng tôi li không ddàng tht ra li. Đây chính là báo ng sao? Nếu lúc nãy tôi không nói năng tùy tin như vy thì gitôi đã có thphanh li ri. Vì chính tôi đã nói nhng li ngt ngào vi Lucien trước nên dù tôi có chp nhn vic chúng tôi là bn bè thì vic tôi chcó mi Lucien là bn là mt snhm ln nghiêm trng.

Mình phi nói không phi ch.

Tôi há ming, nhưng li không ddàng tht ra. Nhng li tôi đã nói lúc nãy cvăng vng bên tai, và khuôn mt tái nht đang nhìn tôi chin ra trước mt. Và trong khi tôi còn đang do d, tôi đã blthi cơ.

“Sao cu cdính ly cái người đó mãi vy? Lúc nãy hai người còn cười đùa vi nhau na.”

Không ging như mi khi, Lucien hi vi ging hn di. Phn ng ca cu ta như thva bt qutang tôi ngoi tình khiến tôi nht thi câm nín. Tôi va cm thy nc cười trước thái độ ca Lucien, va shãi không biết có phi tôi đã thhin quá rõ ràng hay không. Lucien thì luôn nhìn mi mình tôi nên cu ta sbiết rõ hơn, nhưng nếu có ai khác nghi ngthì srt t. Tôi vn chưa sn sàng để tiết ldanh tính ca mình cho bt kai.

“Chc là cu nhm thôi.”

Tôi cgng tra bình tĩnh nht có thể để cu ta không nghi ng. Cm nhn trái tim đang đập điên cung.

“Emi thân thin và đáng yêu mà, cu y sẽ đối xvi bt kai như tthôi.”

Không biết mình có qua mt được không nh? Tôi thm lo lng, thì Lucien hi.

Đáng yêu sao?”

Ging cu ta còn nhhơn bình thường, khiến tôi cm thy n lnh. Gió lnh mùa đông lướt qua lưng không phi là lý do duy nht khiến tôi rùng mình. Git mình kinh ngc, tôi nhìn xung Lucien thì thy khuôn mt cu ta ti sm li dưới ánh trăng, biến đổi mt cách đáng svà nhìn lên tôi. Tôi hong ht trli.

À, không, Emi bé nhmà… Nhthì đáng yêu mà. Không phi sao? Mèo nh, khnh, gián nhÀ không, cái này thì không phi.”

Tôi vi vàng sa li nhng gì mình va nói mt cách ba bãi và chờ đợi phn ng ca Lucien vi trái tim đập thình thch. Qua mt được không? Qua mt được không? Xin hãy qua mt đi.

Tôi tha thiết lm bm trong lòng, Lucien im lng mt lúc ri mming.

“Cu thích người nhbé à?”

“H? À…”

Ln này tôi cũng chp mt trước câu hi bt ngri vi vàng đáp li.

À, . Tthích thế, tthích người nhhơn t.”

“Vì đáng yêu mà.”

.”

Tôi có linh cm vmt tia hy vng nên vi vàng đáp li và gt đầu. Ngay lp tc, Lucien ngước lên nhìn tôi chm chm ri đột nhiên cười toe toét. Mt ln na, tôi cm thy mt cơn n lnh chy dc sng lưng và tôi suýt lên cơn đau tim. Tôi kinh ngc mto mt thì đột nhiên Lucien nm ly cánh tay tôi. Và ri cu ta đặt má lên vai tôi.

Tôi chbiết bn rn chp mt vi cm giác toàn thân mình biến thành mt du chm hi. Chuyn gì đang xy ra vy? Cu ta định làm gì? Sao cu ta li làm thế vi mình? Tôi không thtìm thy câu trli và rơi vào trng thái hong lon, thì Lucien lên tiếng.

“Lnh quá, phi không?”

À, thì ra là vì lnh.

Cui cùng tôi cũng hiu ra mt chút và mun màng gt đầu.

À, đúng vy. Đi nhanh thôi. Mun lm ri. Phi nhanh chóng vtm nước nóng đã.”

Tôi vi vã bước đi và nói líu lo, Lucien may mn là cũng gt đầu và bt đầu chy theo tc độ ca tôi. Khonh khc khng hong đã qua đi như vy, và nhng ngày tiếp theo trôi qua mt cách yên bình. Mt svic bt ngờ đã xy ra sau khong mt tun.

“Cu bo là cu snghtp sao?”

Trước tuyên bố đột ngt ca Lucien, tôi git mình và lp li nhng li cu ta va nói. Lucien gt đầu đáp ri nói.

“Tcó vic gp phi làm. Nhcu nói li vi hun luyn viên giúp t.”

À, nhưng mà nghtp như vy thì…”

Tôi định nói thêm điu gì đó, nhưng biu cm ca Lucien đã trnên cng đờ. Cu ta tra không chu nghe bt cứ điu gì nên tôi đành nhượng b. Tôi thdài ri gãi đầu và hi.

“Cu chnghmi hôm nay thôi đúng không? Hay là cu định bhn chèo thuyn?”

“Tchnghmi hôm nay thôi.”

Lucien nói vi ging điu mnh mkhác hn ngày thường.

“Tngày mai tnht định stham gia tp luyn, nên đừng lo lng. Xin li vì đã nghtp hôm nay.”

“Không, cu không cn phi xin li t…”

Tht ra cho dù cu có cgng thì cũng chng có ích gì nhiu…

Tôi đang nói thì ngm ming li. Tt cmi người đều biết Lucien thi đến mc nào. Vì vy, vic bí mt ra sân mà không có tuyn thdbị đã trthành mt điu hin nhiên. Tt nhiên, Lucien hoàn toàn không biết gì về điu đó.

“Tbiết ri, vy tsnói vi mi người như vy.”

“Cm ơn cu.”

Tôi li cm thy xu htrước li cm ơn ca cu ta. Tôi chnghĩ rng mình đã vô clôi kéo cu ta vào và khiến chai bên đều khó x, nhưng gitôi không thnói ra stht được na. Tôi im lng tin Lucien đi ri đến phòng tp vào githường l. Tôi báo li vi hun luyn viên, ông không phn ng gì nhiu và tvthờ ơ. Mi chuyn đúng như tôi đã dự đoán, nhưng Emilio, người luôn quan tâm đến các thành viên trong đội, li tvlo lng.

“Có lcu y không khe? Ban ngày hôm nay cu y thế nào?”

Nghe câu hi ca Emilio, tôi nhli hình nh Lucien, người trông vn khe mnh và lc đầu.

“Chc không phi vy đâu. Tcũng không đoán được, nhưng… Cu y bo là chnghhôm nay thôi, chc là có vic riêng gì đó.”

Tôi nmt ncười gượng go, Emilio cũng min cưỡng gt đầu. Đúng lúc hun luyn viên vtay, mi người ngi vào vtrí và bt đầu luyn tp.

“Phùuu.”

Sau khi ngâm mình trong nước nóng mt lúc lâu, tôi mi ra khi phòng tm. Tôi cm thy mt tiếng ththoi mái bt ra mt cách tnhiên và vy nước trên tóc, thì tiếng gõ ca vang lên và ca bt m. Tôi đang định mc qun áo thì git mình quay li, và Oliver, người va bước vào phòng, cũng dng li.

Á, gì vy. Git cmình.”

Tôi ngượng ngùng cười và trách móc, Oliver cười chế nho ri bước vào phòng. Thy cu y đặt túi xách xung trên giường, tôi mc qun áo xong và bt đầu chun blàm bài tp. Tôi nghe thy tiếng hát khe khvào lúc đó. Quay đầu li thì thy Oliver đang dn dp đồ đạc và ngân nga mt bài hát.

“Có chuyn gì à? Trông cu vui vthế?”

Tôi cũng bt cười và hi vi mt ncười trên môi, Oliver nhìn tôi ri há ming cười ln. Có vnhư tht scó chuyn gì đó. Trước phn ng khác thường ca cu y, tôi không giu được stò mò và ngi phch xung giường nhìn cu y. Oliver ngi ta lưng vào ghế, dang rng chân và chng cm lên tay nói.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo