Kiss The Scumbag - Chương 78

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#78

"Xin chào, Yujin. Cảm ơn vì đã mời tôi đến đây!"

Vừa nhìn thấy mặt cậu, Georgina đã cười rạng rỡ và chào hỏi ồn ào. Đằng sau cô còn có một người phụ nữ nữa. Khi Yujin nhìn người phụ nữ ấy, Georgina nói thay cho cô ấy với vẻ ái ngại:

"Charlotte đã chở tôi đến đây, không thể chỉ để cô ấy về được. Anh không phiền chứ?"

"Tất nhiên là không rồi. Mời vào nhà, Charlotte."

Yujin mỉm cười chào hỏi, cô ấy ngập ngừng rồi đáp lại ngắn gọn: "Vâng ạ." Georgina vẫn tràn đầy năng lượng như lần đầu gặp mặt, cô ấy vừa nhìn quanh dinh thự vừa nói chuyện rôm rả với vẻ mặt đầy hứng thú.

"Tôi đã mong chờ điều này đến mức nào anh biết không. Angela đang làm gì vậy? Bé có biết chúng tôi đến không? Lần trước tôi đã không nhìn rõ mặt bé..."

Yujin cố gắng giữ vững tinh thần trước những lời nói liên tục của cô ấy. Họ đến thăm trễ hơn khoảng năm ngày so với lời hứa ban đầu. Dù đó gần như là một thông báo đơn phương hơn là một lời hứa, nhưng dù sao thì Georgina cũng đã đạt được ý nguyện của mình. Cậu không cần phải nói lý do họ dời ngày lại.

"Tôi cũng đã mang quà cho Angela."

Georgina giơ chiếc hộp lên khoe khoang.

"Angie chắc chắn sẽ thích nó."

Yujin mỉm cười nói, Georgina ưỡn ngực tự tin tuyên bố:

"Tôi đảm bảo đấy. Cửa hàng này đã có từ rất lâu rồi. Chắc chắn không có cửa hàng sô cô la nào ngon hơn ở đây đâu. Tôi nghe nói Winston hồi nhỏ cũng thường ăn ở đây..."

Yujin bỏ ngoài tai những lời nói liên tục của cô ấy. Cậu không hề nói với Winston về việc mời Georgina. Kể từ ngày hôm đó, cả hai đã trong tình trạng chiến tranh lạnh. Họ không mở miệng nói chuyện với nhau trừ khi thực sự cần thiết, và ngay cả khi phải nói chuyện thì cũng chỉ toàn những lời chỉ trích và chế giễu đầy gai góc.

Trong hoàn cảnh đó, Winston vẫn không bỏ qua việc ngủ với Yujin. Yujin mặc kệ anh ta dù cậu nghĩ rằng đó là một nỗ lực vô ích. Dù sao thì cậu cũng phải khiến anh ta mất cảnh giác cho đến khi chuẩn bị xong xuôi.

Việc cố tình mời Georgina khi Winston đi công tác không chỉ là một hành động nổi loạn thể hiện rằng cậu không cần xin phép anh ta cho mọi việc, mà còn vì một lý do hợp lý khác.

Nếu thân thiết với cô ấy, chắc chắn sẽ có những cơ hội hữu ích.

Yujin cảm thấy có lỗi vì sự nhiệt tình thuần khiết của Georgina, nhưng dù sao thì bên kia cũng tiếp cận cậu vì tò mò, nên cả hai đều như nhau thôi. Yujin trấn an bản thân và đi lên cầu thang cùng cô ấy. Charlotte có vẻ miễn cưỡng, cô ấy đi chậm chạp và tụt lại phía sau.

"Chúng ta có thể uống trà trong phòng của Angie không? Con bé đang rất mong chờ đấy."

Yujin ngượng ngùng nói thêm:

"Đây là vị khách đầu tiên của Angie... Con bé đã chơi đồ hàng với tôi rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ mời khách đến nhà thật sự cả."

Cậu cảm thấy xấu hổ vô cớ, tai cậu nóng bừng. Dù đã cố gắng hết sức để sống tốt, nhưng sự thật rằng cậu đã sống sót qua những ngày tháng nghèo khó vẫn bị phơi bày vào những lúc như thế này. Dù chỉ nói một cách chung chung, nhưng quá khứ túng quẫn của cậu thoáng hiện ra trước mắt, khiến cậu cảm thấy toàn bộ sức lực trong người mình dường như đã cạn kiệt.

"Mục đích của trộm cướp và mại dâm chẳng phải chỉ có một thôi sao? Đương nhiên là tiền rồi."

Khoảnh khắc ấy, những lời nói tàn nhẫn của Winston vụt qua trong đầu khiến cậu cảm thấy máu lạnh đi. Sao chứ? Yujin vắt kiệt sức lực còn lại và ngẩng cao đầu một cách đường hoàng. Dù sao thì cậu cũng đã cố gắng hết sức để sống sót. Dù người đàn ông đó có khinh miệt và chế giễu Yujin đến đâu đi chăng nữa, cậu cũng không quan tâm. Cậu không hề cảm thấy xấu hổ.

"Ôi trời, thật sao? Thật dễ thương! Vậy thì tôi cũng phải cư xử lịch sự như một vị khách mới được."

Georgina vỗ tay rồi vội vàng chỉnh lại tư thế.

"Tôi đã sẵn sàng."

Ừm hừm, cô ấy hắng giọng và mỉm cười rạng rỡ. Yujin ngạc nhiên khi thấy Georgina, người vừa nãy còn là một cô gái lắm mồm, bỗng biến thành một tiểu thư đài các. Có lẽ đó mới là con người thật của Georgina. Dù sao thì cô ấy cũng được sinh ra trong một gia đình tốt và được giáo dục phù hợp từ khi còn rất nhỏ. Yujin gật đầu, nhìn thoáng qua Georgina. Sau khi xác nhận rằng Charlotte đã đến gần, cậu gõ cửa nhẹ nhàng. Đợi một lát thì Angela từ bên trong trả lời.

"Vâng, xin mời vào ạ."

Georgina bật cười khúc khích trước giọng nói non nớt của đứa trẻ đang cố gắng phát âm một cách trang trọng nhất, rồi vội vàng chỉnh lại biểu cảm.

"Chắc bé xem phim nhiều lắm..."

Yujin cười gượng và nắm lấy tay nắm cửa. Bên kia cánh cửa từ từ mở ra, ánh nắng rực rỡ tràn vào căn phòng của đứa trẻ. Georgina bước vào theo Yujin và thốt lên: "Ôi trời ơi!" đồng thời lấy tay che miệng.

Trong căn phòng được bài trí gọn gàng, ngoài một vài con búp bê đặt trên giường ra thì hầu như không có đồ chơi nào. Tất nhiên, người dọn dẹp giường và phòng là người làm thuê, nhưng dù sao thì chủ nhân của căn phòng cũng đã cố gắng hết sức để giữ cho căn phòng sạch sẽ nhất có thể cho vị khách đầu tiên của mình. Cô bé mặc một chiếc váy babydoll màu hoa anh đào với điểm nhấn là chiếc nơ màu xanh lam, mái tóc hạt dẻ đậm được uốn lọn cẩn thận, và đội một chiếc băng đô cài hoa rực rỡ phù hợp vi chiếc váy. Angela đứng thẳng lưng giữa phòng, hai tay đặt trước bụng, nhìn những vị khách bước vào sau Yujin rồi hơi nhấc vạt váy và cúi chào như một nàng công chúa.

"Chào mừng đến nhà, tiểu thư, phu nhân. Rất hân hạnh được gặp mặt. Tôi là Angela Campbell."

Yujin bối rối trước dáng vẻ của Angela, người vừa ngẩng đầu lên vừa nở một nụ cười cui cùng. Georgina che miệng bằng cả hai tay và nín thở, còn Charlotte thì trợn tròn mắt.

Chắc Angie phấn khích quá rồi.

Cậu đã chơi đồ hàng với Angela rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy một màn trình diễn chuyên nghiệp đến vậy. Khi Yujin định mở lời để xoa dịu tình hình, Georgina thốt ra một tiếng hét nhỏ và thở dốc gấp gáp.

"Ôi trời ơi, đây là công chúa ở đâu đến vậy! Không thể tin được lại có một nàng công chúa đáng yêu và dễ thương đến thế!"

Cô ấy vội vàng nói vào tai Yujin, rồi nhận ra có người đang nhìn mình với vẻ khó hiểu nên vội vàng điều chỉnh lại thái độ.

"Cảm ơn công chúa đã mời chúng tôi đến đây. Đây là vinh dự cho gia tộc chúng tôi."

Georgina cúi gối chào và đưa chiếc hộp đang cầm bằng cả hai tay.

"Đây là chút quà đáp lễ vì đã mời chúng tôi đến đây. Tôi sẽ rất vui nếu công chúa thích sô cô la."

"Ôi, một món quà quý giá thế này. Cảm ơn tiểu thư. Món quà này sẽ rất hợp với trà mà tôi đã chuẩn bị."

Yujin thầm ngạc nhiên khi thấy Georgina và Angela phối hợp ăn ý với nhau trong màn nhập vai này. Cậu không ngờ họ lại hợp nhau đến vậy.

Cậu nghĩ rằng cô ấy chỉ đến để thỏa mãn sự tò mò của mình, và Angela chỉ là một cái cớ. Yujin cảm thấy có lỗi. Tất nhiên là cô ấy cũng tò mò, nhưng có lẽ cô ấy không nói dối. Dù n quá sớm để kết luận, nhưng Georgina không có vẻ gì là một đứa trẻ hư. Ngược lại, cậu thấy thật kỳ lạ khi lại có một người trong sáng và thuần khiết như vậy trong gia đình Campbell. Có lẽ vì cô ấy vẫn còn trẻ, nhưng không cần thiết phải nghĩ xa đến vậy. Dù sao thì Georgina bây giờ đang có một thái độ tích cực.

"Vậy thưa tiểu thư, thưa phu nhân. Tôi đã chuẩn bị sẵn chỗ ngồi ở đằng này rồi ạ. Chẳng mấy chốc người hầu của tôi sẽ mang trà đến. Trong lúc đó, chúng ta hãy trò chuyện về những chuyện đã qua nhé."

Angie, chúng ta mới gặp nhau lần đầu mà.

Yujin nghĩ rằng lời thoại của Angela sai rồi, nhưng Georgina vẫn tự nhiên đáp lại lời ca con bé.

"Ôi, thưa công chúa. Xin hãy nghe tôi nói. Công chúa đã ra mắt giới thượng lưu tại buổi tiệc lần trước đúng không ạ? Nếu công chúa biết tôi đã cảm động đến nhường nào khi nhìn thấy cảnh tượng đó..."

Khi Yujin nghĩ rằng có lẽ Georgina cũng xem tiểu thuyết và phim truyền hình rất nhiều, quản gia gõ cửa phòng đang mở. Ngay lập tức Angela đang ngồi trên ghế, nói với ông ta bằng thái độ uy nghiêm:

"Đây là những vị khách đã mang quà đến, Kane. Hãy mang sô cô la ra để dùng chung với trà."

"Tôi hiểu rồi, tiểu thư."

Yujin trợn tròn mắt khi biết rằng ngay cả quản gia cũng tham gia vào chuyện này. Chuyện gì đang xảy ra vậy. Nhưng không phải lúc để đứng ngơ ngác ở đây. Angela, người đang là chủ nhà của buổi tiệc, nghiêm khắc nhắc nhở cậu.

"Thưa bố, ngài nên ngồi vào chỗ đi ạ. Tất cả các vị khách đều đang chờ đợi ngài đấy ạ."

Yujin nghẹn lời, nhưng mọi người đều nghiêm túc. Ngay cả Charlotte cũng ra hiệu bằng khẩu hình miệng rằng cậu nên nhanh lên, vì vậy cậu đành bước đến và ngồi xuống chiếc ghế trống. Angela xác nhận rằng mọi người đã ổn định chỗ ngồi theo ý muốn của mình rồi nở một nụ cười rạng rỡ tuyên bố:

"Cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự buổi trà chiều của ta. Ta hy vọng mọi người sẽ cùng nhau thưởng thức những món ăn nhẹ đã được chuẩn bị chu đáo và chia sẻ những câu chuyện nhỏ nhặt."

"Thật vinh dự cho tôi, thưa công chúa."

Georgina nhanh chóng tiếp lời, khiến gò má của Angela rạng rỡ. Đúng lúc Angela đăng quang Nữ hoàng của buổi tiệc thì Winston đang bay đến một tiểu bang khác.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo