Kiss The Scumbag - Chương 96

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#96

Theo lời Winston, bộ phim thực sự rất thú vị. Bởi vì không có nhiều cơ hội như thế này, Yujin nhanh chóng bị cuốn hút vào màn hình. Cậu chưa từng xem nhiều phim cho đến bây giờ. Nếu có trường hợp trên bìa của cuốn sách mà cậu thấy thú vị có dòng chữ "chuyển thể thành phim", thì khi cậu nói rằng mình muốn xem nó, họ sẽ lắp đặt thiết bị để cậu có thể xem nó sau vài ngày. Và họ sẽ đứng hoặc ngồi ở một khoảng cách nhất định trong khi cậu xem phim, và họ sẽ thu hồi thiết bị ngay khi phim kết thúc. Cứ như thể nếu họ để lại cái máy đó thì cậu sẽ làm điều gì đó xấu xa với nó vậy.

Vì tình huống đó quá khó chịu, Yujin không dễ dàng nói ra ý muốn xem phim. Hơn nữa, bộ phim này đôi khi bị giật hình. Không khó để hiểu nội dung, nhưng nó không thể che giấu được sự gượng gạo. Yujin đã nghĩ rằng phim gốc là như vậy, nhưng hoàn toàn không phải. Cậu đang đắm mình trong dòng chảy tự nhiên của bộ phim mà cậu đang xem bây giờ và cảm thấy khó hiểu, cậu đột nhiên nhận ra.

Có lẽ đó là một cảnh tình dục?

Khi Yujin xem những cảnh tiếp nối nhau một cách trần trụi mà cậu chưa từng thấy trong phim, cậu càng chắc chắn hơn. Harold đã cố tình xóa tất cả những cảnh đó để không cho Yujin xem. Yujin phán đoán rằng suy đoán của mình là đúng, nhưng một câu hỏi đã theo sau. Tại sao vậy?

Ông ấy nghĩ rằng mình vẫn còn non nớt hoặc trẻ con để xem những thứ đó sao?

Giới hạn của trí tưởng tượng chỉ đến đó thôi. Không có lý do gì khác. Không có lý do gì để xóa từng cảnh đó.

Khi cậu nghĩ rằng đó là một lý do không đáng kể, cảm giác khó chịu đã biến mất và cậu nhanh chóng bị cuốn hút vào hạnh phúc trước mắt. Bộ phim đang diễn ra một cách tự nhiên mà không hề bị giật hình. Thật là may mắn khi được ngồi một mình với Winston và xem phim trên một chiếc TV màn hình lớn như thế này. Cậu hoàn toàn đắm mình vào bộ phim.

Cậu thậm chí còn không thể tưởng tượng được rằng lý do thực sự mà ông ấy đã chỉ thị xóa tất cả những cảnh hôn nhỏ nhất là vì ông ấy muốn ngăn chặn Yujin bị kích thích khi xem những cảnh đó và có mối quan hệ không phù hợp với những người làm thuê ở đó. Đương nhiên, Yujin đã bí mật gặp gỡ Winston vào thời điểm đó, nhưng Harold cũng không thể tưởng tượng được điều đó.

Và bây giờ. Vào thời điểm này, khi áp lực từ công việc quá lớn đến mức cậu không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác, ông ấy cũng không thể ngờ rằng người khác, và hơn nữa là con trai mình, đã đánh cắp viên ngọc mà ông ấy đã dày công che giấu. Và viên ngọc đó đang ngồi trên ghế sofa cạnh con trai ông và đang cố gắng tìm ra cách để ngủ với anh ấy tối nay.

Tuyệt vời. Có một bộ phim như thế này.

Cậu đã vô thức cảm thán và thở dài khe khẽ, nắm chặt hai tay như cầu nguyện. Vẻ đẹp của màn hình và câu chuyện thú vị khiến cậu tiếc cả thời gian chớp mắt. Đúng vậy, hãy bắt lấy nó. Và hãy đi tìm cô ấy, nhanh lên!

Như thể mình là một diễn viên quần chúng trong phim, Yujin sốt sắng hét lên trong lòng. May mắn thay, Yujin đã mở to mắt và mỉm cười rạng rỡ khi thấy người đàn ông chạy đi như thể anh ta đã nghe thấy li cậu nói. Tốt rồi, bây giờ hãy nhanh chóng tỏ tình đi! Đó là khi cậu hết lòng cổ vũ.

Ách.

Khoảnh khắc đó sự nhận ra ập đến và cậu giật mình. Chờ đã, đây không phải là lúc để đắm mình vào phim.

Cậu có thể xem phim vào ngày mai, ngày kia và bất cứ khi nào cậu muốn. Winston sẽ chu đáo để Yujin có thể xem phim một cách thoải mái.

Hôm nay là cơ hội không đến lần thứ hai.

Bộ phim này sẽ là một cuốn sách giáo khoa tuyệt vời. Nhìn xem, họ chỉ cần nhìn nhau thôi mà mắt đã tóe lửa rồi.

Các nhân vật chính đang gặp lại nhau và trò chuyện. Bầu không khí mãnh liệt hơn bình thường dường như ám chỉ rằng điều gì đó sẽ sớm xảy ra. Yujin chỉnh lại tư thế và tập trung toàn bộ sự chú ý vào màn hình. Cậu phải quan sát kỹ xem họ làm gì và học hỏi. Cậu không được bỏ lỡ bất cứ điều gì.

Winston lặng lẽ nhìn nghiêng mặt Yujin. Cậu tập trung đến mức không nhận ra ánh mắt của anh.

Bộ phim này thú vị thật.

Anh cũng thừa nhận điều đó, nhưng lý do ban đầu anh giới thiệu nó là khác. Nếu anh nhớ không nhầm thì chỉ còn lại một chút nữa thôi. Màn đụng chạm da thịt đầu tiên của cả hai.

Nó táo bạo đến mức mà ngay từ đầu đã có những đánh giá mỉa mai rằng nếu định làm đến mức đó thì nên ngủ luôn đi.

Lúc đó anh thờ ơ, nhưng bây giờ thì khác. Winston đã thay đổi quan điểm và đồng ý với ý kiến đó, và anh thậm chí còn muốn hét lên rằng hãy bắt cậu ấy mang thai luôn đi.

Mang thai.

Anh giật mình trước từ chợt hiện lên. Khi anh tưởng tượng rằng Yujin sẽ có con của mình, hơi nóng mà anh đã cố gắng kìm nén đã lập tức làm nóng bụng anh. Đương nhiên, ngày đó rồi sẽ đến. Đứa con giống anh mà Yujin sinh ra, trên đời này liệu có đứa xinh đẹp và đáng yêu hơn thế không.

Nếu mình làm ngay hôm nay thì sao.

Không có cách nào chắc chắn hơn để biến nó thành một sự thật không thể chối cãi. Như vậy thì cha cũng sẽ không thể......

Khi anh nghĩ rằng Yujin sẽ chỉ thuộc về riêng mình, sự kiên nhẫn của anh đã hoàn toàn biến mất. Winston liếc nhìn cảnh trong phim. Cuối cùng thì khoảnh khắc mà anh chờ đợi bấy lâu cũng sắp đến. Và khoảnh khắc nam chính chộp lấy eo nữ chính và kéo cô ấy vào lòng, anh cũng ôm lấy eo Yujin và kéo cậu sát vào người mình.

---

".....á,..!"
Trong tình huống đột ngột, Yujin đã phát ra một âm thanh kỳ lạ như mộ
t quả bóng bay xì hơi. Cậu mở to mắt nhìn Winston trước động thái bất ngờ.
Ách.
Ngay sau đó cậu nhận ra mình đã mắc lỗi. Phải làm sao đâ
y! Cậu vội vàng quay mắt trở lại màn hình thì cả hai đã hôn nhau rồi. Khoảnh khắc đó Yujin cảm thấy như bầu trời sụp đổ.
Mình đã không thấy họ hôn nhau như thế nà
o.
Bình thường Winston hầu hết đều là ngườ
i chủ động trước và đó là tất cả, vì vậy cậu không hề lo lắng về việc phải hôn như thế nào. Nhưng bây giờ thì khác. Nụ hôn lần này chỉ là sự khởi đầu mà cậu phải trải qua cho một mục đích lớn hơn nhiều.
Nhưng mình lại bỏ lỡ nó.
Yujin cảm thấy mọi thứ trở nên tối tăm trước mắt.
Có lẽ hôm nay không phải là ngày của mình…….
Khi cậ
u hoàn toàn mất hết khí thế và bỏ cuộc, Winston đang ôm eo cậu, bỗng di chuyển tay và chậm rãi vuốt ve vùng bụng của Yujin.
Ơ
?
Trong tình huống mà cậu chưa từng trả
i qua, mắt Yujin lần này mở to. Cùng với đó, cậu nhìn thấy một bàn tay lớn đặt trên bụng mình. Và nó di chuyển như thể để cho Yujin thấy. Bên dưới nó.
Lần này Yujin gượng
ép dùng cả hai tay bịt miệng lại để cố gắng không phát ra âm thanh kỳ lạ. Cái gì thế này? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cậ
u hoàn toàn không biết tại sao Winston lại làm như vậy. Có lẽ anh chỉ muốn chạm vào cậu thôi. Để vượt qua ranh giới cui cùng thì phải bắt đầu bằng nụ hôn, nhưng Winston hiện tại không hôn cậu. Trong những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm mà Yujin đã đọc thì luôn như vậy. Họ ôm và hôn nhau, hoặc hôn trong khi ôm nhau, dù thế nào đi nữa thì sự khởi đầu luôn là một nụ hôn.
Có vẻ như Winston không có ý định làm chuyện đó vào hôm nay…….
C
ùng với nhận thức rằng cậu đã vô cớ phấn khích, Yujin trở nên chán nản, nhưng cậu nhanh chóng thay đổi suy nghĩ. Không, mình có thể học nó hôm nay. Nếu mình xem và ghi nhớ nó thì mình có thể tận dụng cơ hội tiếp theo…….

“……Hiiiik!”
Lần này, cậu không thể
che giấu được và đã hét lên. Yujin vội vàng bịt miệng lại và thở dốc. Cậu không cần phải xác nhận bằng mắt. Bàn tay của Winston đã kéo áo sơ mi của Yujin lên một cách chắc chắn hơn so với lúc nãy và vuốt ve làn da trần của cậu.
"Yujin."
Winston thì thầm bên tai cậu. Làn da mà bàn tay to lớn của anh chạm và
o dường như đang bốc cháy.
"Ơ, ơ?"
Cậu giật mình và lắp bắp, Winston vẫn hỏi với giọng trầm thấp.
"Em cảm thấy thế nào?"
"Ơ……? Cảm thấy?"
Anh đang nói về cảm giác gì vậ
y? Bàn tay đang chậm rãi lượn quanh rốn và vuốt ve eo cậu khiến cậu không thể tập trung được. Thời tiết, anh đang nói về thời tiết sao? Hay là món khoai tây chiên mà cậu đã ăn lúc nãy? Hay là, hay là.
Thấy Yujin đỏ bừng mặt bối rối, Winston nghiêng đầu.
"A!"
Một khoảnh khắc ngạc nhiên, cậu thốt ra mộ
t tiếng kêu ngắn khi cảm nhận được cảm giác cắn vành tai. Anh không hề làm cậu đau chút nào, nhưng anh dùng môi xoa vành tai mà mình vừa cắn như thể để xoa dịu cậu rồi mở miệng.
"Nếu anh làm như thế này ở đây."
Bàn tay đang di chuyển một cách tinh tế dường như đang di chuyển xuống dưới một cách kỳ lạ. Khoảnh khắc Yujin nhận ra những ngón tay đang luồn và
o giữa cạp quần vải mỏng, Winston hỏi.
"Em có cảm xúc gì?"
Winston cảm nhận được Yujin trong vòng tay anh hoàn toàn cứng đờ. Anh có thể dễ dàng biết được rằng cậu thậm chí không thể nghĩ ra bất cứ điều gì. Anh
ômm lấy Yujin, cạu chỉ thở hổn hển và giật mình, Winston mỉm cười nhạt.
"Không phải là em không thích chứ
?"
Vừa nói anh vừa vuốt ve làn da bên dướ
i cp quần. Yujin kinh hãi nhưng thay vì đẩy anh ra, cậu chỉ lắc đầu. Nhưng cậu không biết phải nói gì về điều này.

Cảm giác như có gì đó nhột nhạt trong bụng, các ngón chân cứ co rúm lại và cảm giác như một lỗ nào đó không thể nói ra đang đau nhức là gì đây…….
Winston nhìn cậu, còn
cậu chỉ nhắm chặt mắt và run rẩy, và thì thầm.
"Vậy thì."
Giọng trầm thấp khẽ
rung động bên tai và lướt vào như một hơi thở.
"Chúng ta hãy thử trải nghiệm nó cho đến khi em có thể nói cho anh biết nó là gì thì sao?"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo