Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 25
Ánh mắt của Kang Jin Wook tràn đầy sự chế nhạo. Hắn hiểu rằng, kể cả khi Sun Woo có nói muốn từ chức, nếu không có bằng chứng rõ ràng, thì cậu cũng chẳng thể ngẩng cao đầu mà đối đầu với hắn được.
Sun Woo để lộ vẻ mặt đau khổ. Hình ảnh Kang Jin Wook giữ chặt tay mình bên lề đường, la hét vào mặt cậu rồi cuối cùng xé vụn lá đơn từ chức và ném xuống đất hiện về trong tâm trí.
“Làm sao để sửa cái tật đó của hắn đây nhỉ?”
Trong khi Sun Woo chìm đắm trong suy nghĩ, hình ảnh lá đơn từ chức mà cậu đã gửi cho trợ lý Jo bỗng nhiên hiện lên trong tâm trí.
“Nhưng… không phải lá đơn đó vẫn chưa đến tay Kang Jin Wook sao?”
Đúng vậy, chắc hẳn là lý do hắn có vẻ mặt khó ưa kia cũng vì chưa nhận được đơn thôi. Sun Woo chỉ mong trợ lý Jo tiếp tục quên bẵng chuyện đó đi!
“Dù sao thì, nếu tôi từ chối, mọi chuyện cũng chấm hết, phải không? Tôi cũng không có ý định nhận lương nữa. Sa thải hay không, thì tùy.”
Sun Woo khoanh tay lại, khuôn mặt hiện rõ quyết tâm. Cậu hiểu rằng nếu Kang Jin Wook không phát hiện ra lá đơn từ chức thứ hai, thì giờ đây cậu đang nắm thế chủ động. Sau khi thông báo từ chức, chỉ cần một tháng trôi qua, về mặt pháp lý, cậu sẽ không còn vướng bận gì nữa.
Tuy nhiên, Sun Woo cũng không có ý định chờ đợi lâu như vậy. Ngay hôm nay, tại chính nơi này, cậu sẽ nói chuyện rõ ràng với Kang Jin Wook. Sau đó, cậu sẽ rời đi và lên máy bay ngay!
“Hừm…” Kang Jin Wook tỏ ra không hài lòng, phát ra một tiếng kêu trầm thấp.
“Vậy anh tính giữ tôi lại mãi sao?”
Sun Woo nhìn thẳng vào Kang Jin Wook với ánh mắt không chút sợ hãi.
“Được rồi. Vậy chờ một tháng nữa.”
“…? Một tháng gì chứ?”
Cậu không hiểu nổi hắn đang nói gì nữa.
“Ở bên cạnh tôi một tháng. Sau đó, tôi sẽ để cậu làm theo ý mình.”
“Sao cơ? Tại sao tôi phải làm thế?”
Sun Woo thở dài, cảm giác nặng nề đè lên vai. Hôm nay hắn đã lặp đi lặp lại điều này bao nhiêu lần rồi? Nghĩ đến việc phải ở cạnh Kang Jin Wook suốt một tháng, cậu thấy lòng mình se thắt lại.
Cậu nhớ lại những lần phải đối mặt với sự căng thẳng và bất ngờ mà Kang Jin Wook đã gây ra, và một cảm giác tuyệt vọng dâng trào—cậu không thể, tuyệt đối không thể chịu đựng thêm được nữa.
“Tôi đã nói là tôi bị bệnh mà! Dạ dày tôi loét đến mức này rồi mà anh vẫn coi thường tôi sao?” Giọng nói của Sun Woo vang lên, đầy bức xúc, nhưng cậu biết mình đã gần đến giới hạn.
Kang Jin Wook cắt ngang, giọng điềm tĩnh. “Tôi không coi thường cậu. Tôi đang bảo sẽ để cậu làm việc thoải mái hơn.”
“Mình đang nói chuyện với bức tường hay sao?” Sun Woo buột miệng, những suy nghĩ trong lòng tuôn ra như một dòng nước.
“Gì cơ?” Kang Jin Wook nhướn mày, ánh mắt lộ vẻ bất ngờ pha chút kiêu ngạo.
“Anh đó. Anh thực sự giống như một bức tường vậy. Tường thành! Tôi đã nói không muốn mà anh cứ khăng khăng. Tính cách của anh tại sao lại thế này chứ? Anh… dù có là kiểu công mạnh mẽ đi nữa thì cũng đâu cần quá đáng như vậy.”
Sun Woo nhận ra mình vừa nói điều không nên và nhanh chóng tự che miệng lại. Thật sự, những lời nói vừa rồi có phần hơi quá đáng.
“Cậu nói sao?”
Kang Jin Wook nhìn Sun Woo, người đang che miệng và đảo mắt xung quanh, rồi suy ngẫm về những gì Sun Woo vừa nói.
“Tường? Ý cậu là tôi cố chấp?”
Sun Woo nhìn Kang Jin Wook, cậu không tin nổi rằng hắn không nhận ra điều đó, nhưng rồi cậu cũng gật đầu. Đúng là, với hoàn cảnh của hắn, việc hắn không quan tâm đến người khác cũng là điều dễ hiểu. Là thế hệ thứ tư của một tập đoàn tài phiệt, người thừa kế của Tập đoàn Tae Sung, Alpha cực mạnh, tất cả mọi người chắc hẳn luôn cúi đầu trước hắn. Với cuộc sống được cưng chiều như một hoàng tử, không ngạc nhiên khi hắn cứ phớt lờ tất cả lời nói của mọi người xung quanh.
Sun Woo buông tay xuống và nói bằng cả sự chân thành.
“Phải. Nên hãy nghe lời người khác một chút đi. Làm ơn!”
“Lời gì? Chẳng phải cậu chỉ toàn nói rằng cậu sẽ rời đi, biến khỏi mắt tôi thôi sao?”
Sun Woo suýt chút nữa gật đầu theo bản năng vì lời của Kang Jin Wook quá chính xác, nhưng cậu nhanh chóng tự kiểm soát lại.
“Đương nhiên. Đó là điều tôi mong muốn nhất mà.”
Cậu điên sao mà ở lại với hắn chứ? Tính mạng của cậu và cả đứa bé trong bụng đều quan trọng!
“Vậy không còn gì để nói nữa. Cậu cũng sẽ không từ bỏ ý định của mình đâu, đúng không?”
Cậu không thể nào phản bác lại. Sun Woo cảm thấy tức giận nhưng chỉ biết nắm chặt tay, cậu hận không thể nói ra được nỗi ấm ức của mình.
“Một tháng thôi. Chỉ một tháng. Sau đó tôi sẽ để cậu làm theo ý muốn.”
Kang Jin Wook nói với giọng dịu dàng như thể đã hiểu rõ những gì Sun Woo đang nghĩ. Điều này khiến Sun Woo im lặng, không biết phản bác lại như thế nào.
“Tôi đã nói với thư ký Kwak rồi. Làm việc giờ hành chính, tan làm đúng giờ. Thế nào?”
Kang Jin Wook liếc nhìn Sun Woo với ánh mắt sắc lạnh, rồi nhấc điện thoại trên bàn.
“Tới thư phòng ngay.”
Ngay khi điện thoại được bắt máy, hắn ra lệnh không chút do dự. Không lâu sau, thư ký Kwak xuất hiện trong thư phòng.
“Thư ký Kwak.”
“Vâng, giám đốc.”
“Hãy nhắc lại những gì tôi nói về Choi Sun Woo sáng nay.”
Hả? Tình huống này là sao đây?
Thư ký Kwak thoáng do dự, nhìn qua lại giữa Kang Jin Wook và Sun Woo. Kang Jin Wook có vẻ không hài lòng, còn Sun Woo thì kinh ngạc đến mức không biết phải làm gì.
Tình huống trở nên thật kỳ lạ…
Thư ký Kwak nhớ lại những gì mà Kang Jin Wook đã nói với anh vào sáng nay.
“Đưa Choi Sun Woo đi theo từ hôm nay và dạy việc cho cậu ấy.”
Dạy việc? Dạy việc gì chứ? Thư ký Kwak nhìn sếp mình với vẻ mặt khó hiểu nhưng ngay lập tức đáp lời rằng anh đã hiểu. Kang Jin Wook không thích bị ai nghi ngờ, đặc biệt là những việc mà hắn đã quyết định.
“Đừng để cậu ấy làm việc quá sức. Phải lo cho bữa ăn thật đầy đủ, ưu tiên thực phẩm tốt cho sức khỏe. À, và nhớ kiểm tra xem cậu ấy uống thuốc đúng giờ không.”
Nghe đến đó, gương mặt của thư ký Kwak trở nên khó hiểu hơn. Dù nghe thế nào thì cũng không giống như hắn muốn Sun Woo làm việc, mà như thể muốn chăm sóc cậu ấy thì đúng hơn.
Thư ký Kwak lặng lẽ quan sát sắc mặt của Kang Jin Wook. Hắn vốn không phải là người thích nói đùa, và lần này cũng vậy, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Phó giám đốc Kang thỉnh thoảng có những hành động mà thư ký Kwak không thể nào hiểu nổi. Ban đầu anh nghĩ hắn là một Alpha đặc biệt bởi sức mạnh vượt trội của mình. Nhưng không, Kang Jin Wook không chỉ đặc biệt, mà còn có chút… quái dị, khác người.
“Không làm thêm giờ, không làm việc vào cuối tuần, và không được gây căng thẳng!”
Thư ký Kwak nhìn Phó giám đốc Kang với ánh mắt băn khoăn, khi hắn tiếp tục nhấn mạnh những yêu cầu kỳ quặc. Nhưng như thường lệ, anh vẫn chỉ đáp lại rằng mình đã hiểu, dù trong đầu tràn ngập những thắc mắc tại sao hắn lại đối xử đặc biệt với Choi Sun Woo như vậy. Có điều gì đó không bình thường ở đây.
“Thư ký Kwak.”
Tiếng gọi của Kang Jin Wook kéo thư ký Kwak về thực tại.
“À, vâng! Không làm thêm giờ, không làm việc vào cuối tuần, không được gây căng thẳng. Và…”
Thư ký Kwak định tiếp tục kể lại những gì mình đã nghe, rằng phải chăm lo cả việc ăn uống và thuốc men của Sun Woo, nhưng Kang Jin Wook đã nhanh chóng cắt lời.
“Được rồi.”
Kang Jin Wook ra hiệu cho thư ký Kwak rời khỏi phòng, sau đó quay sang nhìn Sun Woo, ý bảo cậu nhanh chóng trả lời.
“Không.”
Sun Woo vẫn từ chối dứt khoát.
“Tại sao? Còn vấn đề gì nữa chứ?”
Khuôn mặt của Kang Jin Wook nhăn nhó lại, rõ ràng là hắn không hiểu tại sao cậu vẫn chưa chấp nhận sau tất cả những gì hắn đã làm. Theo hắn, giờ là lúc Sun Woo nên đồng ý rồi.
Nhưng Sun Woo lại nghĩ khác. Vấn đề của cậu không chỉ có một. Vấn đề lớn nhất là trong bụng cậu đang mang đứa con của Kang Jin Wook, nhưng đó là lý do mà cậu không thể tiết lộ.
Lý do thứ hai là…
“Chỉ vì tôi ghét anh thôi.”
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.