Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 29
Nơi mà người môi giới dẫn đến là một ngôi làng yên tĩnh với những dãy nhà đã hình thành. Người môi giới đưa Sun Woo vào sâu tận bên trong.
Điều đầu tiên đập vào mắt là mặt biển xanh ngắt lung linh phía sau bức tường đá thấp. Bước chân của Sun Woo cứ thế tự nhiên hướng về phía đó.
“Oa…”
Phía sau bức tường, những con sóng xanh nhấp nhô, có thể nhìn thấy những con sóng trắng xóa vỗ vào bờ. Sun Woo vui mừng vì không ngờ biển lại ở ngay gần đến vậy.
Người môi giới sau khi nhìn Sun Woo mải mê ngắm biển, lặng lẽ bắt đầu giải thích.
“Ngôi nhà này được 70 năm rồi. Nhưng đừng lo, bên trong đã được tu sửa lại hoàn toàn.”
Lúc đó, ánh mắt của Sun Woo mới dời về phía ngôi nhà. Căn nhà một tầng có ngoại hình đầy ấn tượng. Mái nhà được sơn xanh đậm như bầu trời mùa thu, tường ngoài sạch sẽ không một chút bụi bẩn. Trên một bức tường có bức tranh vẽ cảnh biển Jeju.
“Đẹp quá…”
Sun Woo cũng nhìn quanh khu vườn mà trước đó chưa để ý. Sân nhà chủ yếu được lát xi măng màu xám, phía dưới bức tường đá xếp bằng đá núi lửa có một mảnh vườn nhỏ.
Mảnh vườn không được chăm sóc, vào mùa hè hoa cỏ mọc um tùm, nhưng chính điều đó lại làm cho nó trông đẹp hơn. Bên cạnh mảnh vườn có vòi nước, và bên cạnh đó là một chiếc bàn trắng với hai chiếc ghế, còn có cả ô che nắng. Một cảnh tượng nhỏ nhắn, gần gũi và thân thuộc.
“Chúng ta vào trong xem thử nhé?”
“À, vâng.”
Sun Woo theo người môi giới bước vào nhà. Quả thực, vì là ngôi nhà cũ nên chiều cao cửa có hơi thấp.
“Ồ!”
Nhưng bên trong lại hoàn toàn khác biệt. Sun Woo mở to mắt nhìn quanh.
“Còn đẹp hơn cả trong ảnh nữa.”
“Đúng không? Nhà này lên hình không đẹp lắm.”
“Không đâu, ảnh cũng đẹp rồi. Thực sự là một căn nhà tuyệt vời.”
Nhưng cái cảm giác ấm áp và dễ chịu này, nếu không nhìn tận mắt thì chắc khó mà cảm nhận hết được. Sun Woo chậm rãi đi vòng quanh ngôi nhà.
Ngôi nhà chia thành ba phần lớn. Phòng khách kiêm bếp ở trung tâm, bên trái là phòng ngủ chính, còn bên phải là phòng tắm, thiết kế theo kiểu nhà một tầng. Dù diện tích không lớn, nhưng có lẽ vậy mà càng thích hợp để sống một mình.
“Như cậu thấy, nội thất và các thiết bị đều đã có sẵn. Cặp vợ chồng trước khi đi nước ngoài đã để lại tất cả.”
“Vậy tôi có thể sử dụng luôn những thứ này sao?”
“Vâng, nếu cậu muốn thì hoàn toàn có thể. Từ nội thất đến các vật trang trí, tất cả đều có thể sử dụng mà không tốn thêm chi phí.”
Đó là câu trả lời mà Sun Woo mong đợi nhất.
“Tốt quá. Tôi muốn giữ nguyên như vậy.”
Người môi giới nhận ra rằng Sun Woo rất ưng căn nhà này, ánh mắt sáng lên.
“Dù cậu đã nói không cần quá lo lắng về giá cả, nhưng căn này rẻ hơn các căn khác đấy. Thật ra, ở khu vực này, rất khó để tìm được căn nhà với mức giá như vậy. Tiền đặt cọc là 1.000, còn tiền thuê nguyên năm là 1.500. Cậu có biết cách thuê nhà ở Jeju không? Thường hợp đồng sẽ là một năm, không giống như ở những nơi khác trả tiền thuê hàng tháng, mà ở đây trả một lần cho cả năm.”
Sun Woo vừa nghe lời giải thích tận tình của người môi giới vừa quay lại nhìn quanh ngôi nhà một lần nữa.
Cặp vợ chồng trước đây chắc hẳn là những người rất có gu thẩm mỹ. Họ không chỉ sắp xếp căn nhà nhỏ một cách hợp lý để không có cảm giác chật chội, mà còn chú ý từng chi tiết trong việc bố trí các vật dụng. Ngay cả tấm chăn trải trên giường hay tấm khăn trang trí cũng có hoa văn sặc sỡ và đẹp mắt, giống như những tấm hình trong tạp chí nội thất, nên Sun Woo không có ý định thay đổi gì.
“Không, không phải vậy.”
Người môi giới ngừng nói khi Sun Woo đột ngột lên tiếng. ‘Cậu ấy có vẻ như đã quyết định rồi, nhưng không phải sao?’ Người môi giới nghiêng đầu bối rối, trong khi Sun Woo vẫn dõi mắt nhìn quanh căn phòng ngủ mà mình thích nhất. Qua khung cửa sổ nhỏ như một bức tranh, ánh sáng chiếu lên bờ biển rực rỡ. Nó giống như một bức tranh phong cảnh khiến Sun Woo không thể rời mắt.
“Vậy cậu muốn xem thêm ngôi nhà khác không?”
Người môi giới, có lẽ nghĩ rằng Sun Woo không định thuê căn nhà này, liền đề nghị xem thêm nhà khác.
“Chỉ cách đây 5 phút đi xe thôi. Nhà đó ở trên đồi nên tầm nhìn sẽ đẹp hơn nhiều. Chúng ta đi chứ?”
“Không. Tôi sẽ chọn căn này. Nhưng thay vì hợp đồng một năm, tôi muốn mua hẳn ngôi nhà này.”
Sun Woo cuối cùng cũng rời mắt khỏi khung cửa sổ và quay lại, nở một nụ cười nhẹ trên môi.
Dù Sun Woo có gương mặt thanh tú, nhưng lại thường ít biểu cảm. Nụ cười vừa rồi như làm bừng sáng khuôn mặt của cậu. Người môi giới nhìn Sun Woo, khẽ ho vài tiếng và mở lời.
“À há, cậu cười trông đẹp hẳn. Nhưng mà, cậu muốn mua hẳn ngôi nhà sao?”
“Vâng. Tôi thực sự thích nơi này. Có khó khăn gì không ạ?”
“Không hề! Thật ra, ngôi nhà này là của con gái tôi và chồng nó. Nếu bán, tôi còn thích hơn ấy chứ. Ha ha, khách hàng đẹp trai lại dứt khoát thế này, tôi thích lắm!”
Người môi giới tiết lộ thông tin mới về cặp vợ chồng chủ cũ của ngôi nhà, nhẹ nhàng vỗ vào tay Sun Woo. Thật là trùng hợp. Ngôi nhà đầu tiên mà cậu vừa xem đã làm cậu ưng ý, lại còn là ngôi nhà của con gái người môi giới.
Dù sao thì nhờ vậy mà Sun Woo có thể mua được ngôi nhà ngay lập tức, không phải chuyện xấu gì.
Sun Woo nhìn người môi giới đang thân thiện vỗ nhẹ vào cánh tay mình. Không hiểu sao, cậu lại nghĩ đến Kang Jin Wook với ánh mắt kỳ lạ từng nhìn mình.
Sun Woo lắc đầu, cố xua tan những suy nghĩ vu vơ, rồi tiếp tục nhìn quanh ngôi nhà.
“Con cũng thích chứ?”
Sun Woo vừa xoa bụng phẳng lì vừa hỏi. Dù thính giác của đứa bé chưa phát triển để có thể nghe thấy, nhưng cậu cảm giác như đứa bé cũng rất thích nơi này.
“Ừ, vậy quyết định là ở đây đi.”
Sun Woo và người môi giới quay trở lại văn phòng sau khi rời khỏi ngôi nhà. Ngay tại đó, họ đã tiến hành ký hợp đồng.
“Cậu đã quyết định đúng đấy. Thực ra ngôi nhà đó rất tốt, nhưng không có ai mua, tôi cũng thấy tiếc lắm.”
“Vậy sao.”
Có lẽ chỉ là lời nói xã giao, nhưng Sun Woo vẫn dễ dàng gật đầu đồng ý.
“Đúng vậy, dạo này mọi người đều thích nhà mới mà. Những ngôi nhà cũ như thế ít được ưa chuộng, hơn nữa trần không cao, cấu trúc cũng theo kiểu nhà một tầng…”
Người môi giới lại bắt đầu một chuỗi lời nói dài dòng. Không rõ vì vui khi ký được hợp đồng hay vì vốn dĩ là người hay nói, nhưng Sun Woo chỉ im lặng lắng nghe.
Bình thường Sun Woo khá quyết đoán, nhưng khi đối mặt với phụ nữ trung niên, cậu lại mềm lòng. Có lẽ vì cậu nhớ đến mẹ mình. Dù mẹ cậu không phải là người hay nói, nhưng đó cũng là lý do khiến Sun Woo nghe người môi giới nói mãi.
“Dù sao nhà tôi cũng ở gần đây, nên nếu cậu cần gì, cứ nói tôi biết nhé.”
“Cảm ơn chị.”
Sun Woo chỉ đáp lại ngắn gọn và cúi đầu. Sau đó, cậu thu xếp vali và bước ra ngoài. Người môi giới thân thiện còn lái xe đưa cậu về tận nhà. Sun Woo kéo vali bước vào sân. Nhìn ngôi nhà lần nữa, nó vẫn thật ấn tượng.
“Con cũng thích đúng không?”
Sun Woo xoa nhẹ bụng và thì thầm. Rồi cậu lấy ra tấm ảnh siêu âm từ trong túi, đưa ra trước mặt.
Đó là hành động như muốn cho đứa bé nhỏ xíu kia thấy ngôi nhà mới.
“Phì…”
Sun Woo bật cười trước hành động ngây ngô của mình, nhưng rồi nét mặt cậu lại trở nên trầm tư.
“Mẹ cũng đã như thế này sao?”
Mẹ của Sun Woo là một bà mẹ đơn thân. Bà không có gia đình, không có họ hàng, thậm chí cậu còn không biết tên hay mặt mũi cha mình.
Bà chỉ kể rằng khi mang thai cậu, bà đã lên Seoul để kiếm tiền. Hai mẹ con sống trong căn phòng nhỏ dưới tầng hầm, nơi ánh nắng mặt trời chỉ le lói.
Mẹ lúc nào cũng bận rộn, đến mức Sun Woo hiếm khi được thấy mặt bà. Hình ảnh quen thuộc nhất trong ký ức của Sun Woo là gương mặt mệt mỏi của mẹ khi ngủ.
Dù vậy, Sun Woo biết mẹ rất yêu thương mình. Bởi cậu vẫn cảm nhận được bàn tay dịu dàng vuốt ve khi mình đang ngủ.
Dù rằng mỗi khi thức dậy, bà không giống những bà mẹ khác nấu cho cậu bữa cơm ấm áp, và cũng không thể tham gia các sự kiện ở trường, nhưng bà vẫn luôn gọi điện hỏi thăm thầy cô giáo về tình hình của cậu.
Sun Woo thực sự yêu thương mẹ rất nhiều.
Khi Sun Woo mở cửa bước vào nhà, ánh sáng tràn ngập khắp nơi. Cửa sổ lớn ở phòng khách giúp căn nhà tràn đầy ánh nắng.
“Thật sự tuyệt vời.”
Sun Woo dựng vali ở một góc tường và nhìn quanh phòng khách. Lần thứ hai nhìn lại, ngôi nhà vẫn khiến cậu cảm thấy hài lòng. Đúng là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Cảm giác như đang phải lòng ngôi nhà này.
“Được rồi, đã đến lúc dọn dẹp! Chuyển đến nhà mới thì phải lau dọn chứ.”
Sun Woo đi quanh nhà, mở tất cả các cửa sổ: cửa sổ nhỏ trong bếp, cửa sổ lớn ở phòng khách, cửa sổ trong phòng ngủ, và cả cửa sổ trong phòng tắm. Gió từ mọi hướng ùa vào, không khí trong nhà nhanh chóng trở nên khác hẳn.
Mặc dù đã định dọn dẹp, nhưng Sun Woo lại vô thức ngồi xuống chỗ có gió thổi nhiều nhất. Chỉ ngồi đây tận hưởng gió thôi cũng đủ thấy thoải mái rồi.
Khi đang ngồi thả lỏng nhìn ra sân, Sun Woo bỗng nhớ ra mình chưa liên lạc với Kang Jin Wook. Đến giờ vẫn chưa gọi điện, có lẽ đã đến lúc nên báo một tiếng.
“Phiền thật…”
Việc liên tục phải gọi điện hỏi thăm ai đó chưa từng là điều quen thuộc với Sun Woo. Phải gửi tin nhắn hay gọi điện mỗi ngày thực sự là việc phiền phức đối với cậu, người vốn không giao tiếp nhiều.
Đối với công việc, khi liên hệ với tác giả, nhà sách hay người quản lý nền tảng thì không sao. Nhưng trong đời sống cá nhân, Sun Woo không có nhiều mối quan hệ thân thiết đến mức phải duy trì liên lạc thường xuyên.
Thực tế, cậu và Kang Jin Wook cũng chẳng phải quá thân thiết. Nếu không liên lạc thì có lẽ cả hai sẽ càng thoải mái hơn.
Thế nhưng không hiểu sao Kang Jin Wook lại luôn chờ đợi tin nhắn của cậu, điều này Sun Woo không thể hiểu nổi.
Ngay lúc đó, điện thoại đặt trên bàn phòng khách bỗng đổ chuông. Sun Woo vội cầm điện thoại lên xem.
Người gọi đến là Kang Jin Wook.
“À…”
Cái gì đây? Anh ta có gắn thiết bị nghe lén hay sao? Hoặc có thể đang theo dõi mình?
Sun Woo nhìn điện thoại với ánh mắt nghi ngờ rồi thở dài, ấn nút trả lời.
“Alo.”
– Cậu đến nơi an toàn chứ?
Giọng nói trầm ấm của Kang Jin Wook vang lên từ đầu dây bên kia. Không hiểu sao hôm nay giọng anh ta nghe có vẻ nhẹ nhàng hơn thường ngày.
Có lẽ vì trước đây mỗi lần gặp nhau đều cãi vã nên Sun Woo chưa từng để ý đến mặt này của hắn. Không, có lẽ cậu đang nhầm lẫn thôi.
“Vâng…”
Sun Woo đã đến nơi từ vài tiếng trước, ký hợp đồng nhà và dọn dẹp xong xuôi, nhưng chỉ trả lời ngắn gọn với nhiều suy nghĩ lẫn lộn trong lòng.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.