Làm Sao Để Bí Mật Có Em Bé? - Chương 53

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 53

Bốp!

Một âm thanh chát chúa vang lên, đầu của Kang Jin Wook bị đập mạnh khiến hắn khụy xuống. Trong khoảnh khắc, ánh mắt hắn bừng lên một tia sát khí xanh lè. Để xác định kẻ nào đã tấn công mình từ phía sau, Kang Jin Wook quay đầu lại.

Nhưng ánh nhìn của hắn lập tức thay đổi ngay khi nhận ra kẻ tấn công mình chính là Choi Sun Woo.

“Choi… Sun Woo?”

Choi Sun Woo đang đứng loạng choạng vì bị Kang Jin Wook túm chặt thì đột nhiên ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng gọi. May mắn thay, gương mặt ngập tràn sát khí của Kang Jin Wook dường như đã dịu lại đôi chút. Thú thật, dù đã nghe đồn không ít lần về cái danh “quang công” rồi nhưng Sun Woo chưa từng tận mắt chứng kiến hắn điên loạn như thế này.

*Quang công: công điên cuồng

Ánh mắt Sun Woo liếc qua đám côn đồ nằm la liệt trên sàn, máu me bê bết khắp nơi. Nhìn cảnh đó, cậu không khỏi nghĩ: ‘Tên này thật sự không bình thường…’

’Mình đã cư xử quá tùy tiện với cậu ta. Từ giờ chắc phải cẩn thận hơn.’

Nuốt khan một ngụm nước bọt, Sun Woo dè dặt hỏi:

“Cậu… sao lại ở đây?”

Lúc nói chuyện điện thoại ban nãy, chẳng phải cậu ta còn đang ở Seoul sao? Làm thế nào mà giờ lại xuất hiện ngay trước mặt mình, cứ như vừa dịch chuyển không gian vậy?

Dù bị Kang Jin Wook nắm chặt hai tay, Sun Woo vẫn không thể tin vào mắt mình. 

Hay đây là mơ?

Kang Jin Wook không trả lời câu hỏi, chỉ nhanh chóng quan sát khắp người Sun Woo. May thay, không có vết thương nào nghiêm trọng.

“Cậu nghĩ gì mà dám liều lĩnh như vậy…! Lần sau tuyệt đối đừng tự lao vào nguy hiểm nữa.”

Nếu ban nãy không kịp nhận ra người tấn công mình là Sun Woo, chắc chắn cậu đã trở thành mục tiêu tiếp theo sau đám côn đồ đang nằm bất tỉnh trên sàn.

Sun Woo dường như chẳng hề ý thức được tình cảnh của mình, chỉ nhìn qua nhìn lại giữa Kang Jin Wook và đám côn đồ. Cậu thở dài, vẻ mặt đầy bối rối, như thể không biết phải xử lý tình huống này thế nào.

“Còn cậu thì sao? Sao lại ở đây? Ban nãy nói chỉ đến chào một tiếng rồi đi cơ mà?”

“À… tôi định vậy, nhưng mà…”

Đang nói dở, đột nhiên Sun Woo sực nhớ đến Im Hae Won. Cậu vùng vẫy thoát khỏi tay Kang Jin Wook rồi lao về phía người kia.

Im Hae Won giờ đã nằm rũ rượi trên sàn, thở dốc không ngừng. Nhìn thân thể run rẩy và hơi thở nặng nề, có vẻ đã khá kiệt sức.

“Chết tiệt, làm sao bây giờ? Phải đưa đi bệnh viện thôi.”

Sun Woo quay đầu định tìm sự giúp đỡ thì lại chạm phải ánh mắt lạnh như băng đang nhìn chằm chằm vào mình.

Cái gì… sao lại nhìn mình như thế?

Kang Jin Wook trừng mắt, ánh mắt sắc lẹm như muốn giết người. Dù không giống như phát điên, nhưng rõ ràng hắn đang cực kỳ tức giận.

“Cậu… cậu làm sao vậy?”

“Cậu định giải thích thế nào về chuyện này?”

“Chuyện gì cơ?”

“Cậu nói đang gặp Kim Tae Yeol, hóa ra lại ở đây với một omega?”

“Cái gì…?”

Sun Woo ngây người nhìn Kang Jin Wook như thể không tin nổi vào tai mình. Khi hiểu ra hắn đang hiểu lầm điều gì, Sun Woo lại càng bàng hoàng hơn.

“Không phải như cậu nghĩ! Cậu… cậu bị làm sao mà lại nghĩ ra chuyện đó chứ!”

Kang Jin Wook đang hiểu lầm mối quan hệ giữa Sun Woo và Im Hae Won. Nhưng tại sao lại nghĩ đến chuyện vô lý như vậy được?

“Cậu bảo tôi nghĩ sao khi thấy cậu ở khách sạn với một omega đang trong kỳ phát tình?” 

Kang Jin Wook nghiến răng, giọng nói sắc lạnh như muốn xé xác ai đó.

“Trời đất, không phải vậy đâu! Tôi thề!”

Sun Woo định hét lên: ‘Tên điên này!’. Nhưng vì Kang Jin Wook là một tên điên, nên cậu cũng không dám buột miệng mắng thẳng.

Hơn nữa, ngay sau lưng Kang Jin Wook vẫn còn đám côn đồ nằm bất tỉnh trên sàn.

Và quan trọng hơn, Sun Woo không phải beta. Cậu là một omega. Omega thực thụ. Vậy nên những chuyện như một omega khác bước vào kỳ phát tình chẳng liên quan gì đến cậu cả.

Nhưng tất nhiên, cậu không thể nói điều đó ra. Vì Kang Jin Wook vẫn chưa biết sự thật rằng Sun Woo là omega.

“Hộc… hộc. Ư, ư ưm.”

Trong lúc đó, tình trạng của Im Hae Won càng lúc càng tồi tệ hơn.

Cậu ta thở dốc từng hồi, những tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra khi đôi môi hé mở, ánh lên vẻ quyến rũ khó cưỡng.

Sun Woo lúng túng, không biết phải làm gì. Dù đã đọc qua các đặc điểm của omega trong sách vở, nhưng đây là lần đầu tiên cậu chứng kiến tận mắt một omega đang bước vào kỳ phát tình.

‘Chẳng lẽ mình cũng sẽ như thế này sao?’

Sun Woo biết rằng một omega trong kỳ phát tình hay một alpha trong kỳ phát tình đều trở nên giống như dã thú. Thế giới quan của omegaverse vốn được tạo ra để khơi gợi bầu không khí đầy sự kích thích và quyến rũ này.

Thế nhưng, nhìn thấy một nhân vật chính vốn ôn hòa, điềm đạm như Im Hae Won lại trở nên như vậy khiến Sun Woo không khỏi bàng hoàng.

“Dù sao thì cứ để thế này cũng nguy hiểm. Giúp tôi một tay đi!”

Tuy nhiên, Kang Jin Wook chỉ nhíu mày, hoàn toàn không có ý định lại gần.

‘Sao cậu ta cứ nhìn mình như vậy chứ?’

Sun Woo cũng bực mình không kém, cau có nhìn lại. Đúng lúc đó, Im Hae Won phát ra một làn pheromone nồng nàn hơn, kèm theo tiếng rên rỉ mềm mại.

“Ư… ha…”

Nhìn Im Hae Won đỏ bừng cả mặt, Sun Woo không khỏi lúng túng. Ánh mắt cậu ngay lập tức tìm đến Kang Jin Wook.

“Đưa đây.”

Kang Jin Wook dễ dàng kéo lấy Im Hae Won từ tay Sun Woo đang loay hoay. Sun Woo nhìn cánh tay trống không của mình, rồi lại nhìn Im Hae Won đang được Kang Jin Wook bế như bế một túi đồ, cảm giác khó chịu trỗi dậy trong lòng.

Dù bản thân đã muốn nhờ Kang Jin Wook giúp đỡ, nhưng khi thấy hắn ôm lấy Im Hae Won, cảm giác đó vẫn thật khó chịu.

Đột nhiên, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Sun Woo.

‘Khoan đã, cảnh này…’

Cậu chợt nhận ra tình huống trước mắt chính là một phần trong cốt truyện gốc. Đây là phân đoạn đầu tiên, một cảnh được tác giả đầu tư rất nhiều để thu hút sự chú ý của độc giả khi ra mắt truyện.

Sun Woo nhớ rằng mình đã từng thảo luận rất kỹ với tác giả về đoạn này, nhưng giờ đây lại quên bẵng đi, mãi đến lúc chứng kiến nó tái hiện trước mắt mới nhớ ra.

Hơn nữa, những gì sẽ xảy ra sau đây còn được mô tả trong phần mở đầu của truyện. Sau khi cứu Im Hae Won, Kang Jin Wook đưa cậu ta đến khách sạn. Và rồi, một đêm nóng bỏng, đầy đam mê…

“Áaaa!!”

Hình ảnh đầy mùi mẫn từ đoạn mở đầu hiện lên trong đầu, khiến Sun Woo ôm mặt hét lên.

“Cậu làm sao vậy?”

Kang Jin Wook cau mày nhìn Sun Woo đang đứng ngây ra nhìn mình rồi đột nhiên hét lớn.

“Không, không có gì! Nhưng này, để tôi làm! Tôi tự đưa Im Hae Won đi được rồi!”

Sun Woo cố gắng lắc đầu để xua đi những suy nghĩ quái dị vừa xuất hiện, rồi vội đưa tay ra. Lúc này, cậu mới nhận ra việc để một omega đang trong kỳ phát tình ở gần một alpha là cực kỳ nguy hiểm. Tốt hơn là chính cậu sẽ đưa Im Hae Won đi nơi khác.

“Thư ký Kwak.”

Dường như đoán được ý định của Sun Woo, Kang Jin Wook gọi thư ký của mình.

Thư ký Kwak vừa chỉ đạo dọn dẹp đám côn đồ xong, lập tức bước tới.

“Vâng, giám đốc.”

Thư ký Kwak nhìn Sun Woo, ánh mắt như muốn xin lỗi vì đã phớt lờ lời cầu xin của cậu lúc Kang Jin Wook điên cuồng tấn công người khác. Nhưng Sun Woo vẫn không thể xóa đi vẻ bất mãn trên mặt mình.

Với một nụ cười gượng gạo, thư ký Kwak nhanh chóng nhận lấy Im Hae Won từ tay Kang Jin Wook.

“Tôi sẽ đưa cậu ấy về phòng và gọi bác sĩ.”

Kang Jin Wook không hề gật đầu hay nói gì, ánh mắt hắn chỉ dán chặt vào Sun Woo.

“Choi Sun Woo.”

Sun Woo lo lắng nhìn Im Hae Won, nhưng vẫn quay sang đối diện với ánh mắt của Kang Jin Wook.

“À, cảm ơn cậu nhé.”

Sun Woo lịch sự cảm ơn Kang Jin Wook vì đã giải quyết tình huống. Nhưng Kang Jin Wook dường như vẫn không hài lòng, lông mày hắn khẽ nhíu lại.

‘Cái gì nữa đây, mình đã nói cảm ơn rồi mà. Sao lại nhìn mình như thế chứ?’

Sun Woo thầm lẩm bẩm trong lòng, rồi thở dài. Dù sao thì tình huống nguy hiểm cũng đã qua. Điều khiến cậu lo lắng bây giờ là tình trạng của Im Hae Won. Có lẽ cậu nên đi theo để xem tình hình.

“Hae Won à!”

Đúng lúc đó, giọng nói hốt hoảng của Kim Tae Yeol vang lên.

Cậu ta bước đến gần Im Hae Won đang được thư ký Kwak bế trên tay, nhưng rồi khựng lại. Đôi mắt cậu ta thoáng trở nên mơ hồ, biểu cảm cũng thay đổi một cách khó hiểu.

Tình trạng của Im Hae Won mỗi lúc một tệ hơn, pheromone của một omega ưu tú càng lúc càng nồng nặc.

Ngay cả Kang Jin Wook, một alpha ưu tú, cũng phải khựng lại trước sức mạnh từ pheromone của Im Hae Won. Còn Kim Tae Yeol chỉ là một alpha lặn, cậu ta không lao đến ngay lập tức đã là một nỗ lực đáng kinh ngạc lắm rồi.

“Thư ký Kwak, mau đưa cậu ta đi. Những chuyện còn lại cứ để ở đây giải quyết.”

Nhận ra biểu hiện kỳ lạ của Kim Tae Yeol, Kang Jin Wook lập tức ra lệnh. Ngay sau đó, hai vệ sĩ tiến lên chặn Kim Tae Yeol lại, tạo cơ hội cho thư ký Kwak bế Im Hae Won rời đi.

“Ư… ừm…”

Kim Tae Yeol như một con thú đói mồi, không ngừng hướng người về phía Im Hae Won nhưng đã bị mấy tên vệ sĩ giữ lại.

“Cái gì vậy? Cậu ta làm sao thế?”

Sun Woo lẩm bẩm, ánh mắt đầy thắc mắc. Đồng thời, Kang Jin Wook lạnh lùng buông một câu:

“Đúng là mùi nồng nặc đến kinh khủng.”

Ngay sau đó, một mùi hương đậm đà, mạnh mẽ như khu rừng sâu bao trùm lấy không gian.

Thực ra, từ lúc Kim Tae Yeol xuất hiện, Kang Jin Wook đã không mấy hài lòng. Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là việc Kim Tae Yeol sống chung nhà với Choi Sun Woo.

Cảm giác khó chịu và cơn giận dồn nén khiến pheromone của Kang Jin Wook trở nên bạo lực hơn bao giờ hết.

Bốp!

Kim Tae Yeol dù là alpha, nhưng vì là alpha lặn nên đã không chịu nổi áp lực từ pheromone quá mức áp đảo của Kang Jin Wook. Cậu ta run rẩy rồi khuỵu xuống như một con cá vừa bị đập mạnh.

Ngay cả các vệ sĩ beta cũng phải căng người chịu đựng, biểu cảm trên gương mặt cứng lại.

Sun Woo cảm nhận được áp lực lan tỏa khắp cơ thể, không chỉ ở khứu giác mà còn như bủa vây lấy toàn thân cậu. Cảm giác choáng váng khiến cậu phải đưa tay lên trán.

“Ư… a…”

Tầm nhìn của Sun Woo dần tối lại, choáng váng đến mức cơ thể nghiêng ngả, rồi cậu ngã xuống.

“Choi Sun Woo!”

Khi ấy, Sun Woo cảm nhận được một bàn tay vững chãi giữ lấy bờ vai cậu. Cơ thể cậu nhanh chóng dựa vào một vòng tay rắn chắc, sau đó hoàn toàn mất ý thức.

Kang Jin Wook nhìn Sun Woo đang nằm gọn trong vòng tay mình với vẻ mặt đầy lo lắng. Chưa kịp phản ứng, hắn đã nhanh chóng nhận ra tình hình và lập tức thu hồi pheromone của mình.

“Sun Woo, Sun Woo à.”

Hắn khẽ vuốt má, gạt những lọn tóc rối trên trán Sun Woo và gọi tên cậu. Nhưng Sun Woo không trả lời.

Không chút chần chừ, Kang Jin Wook bế bổng Sun Woo lên. Trong mắt hắn giờ đây chỉ có hình bóng của Sun Woo, không còn quan tâm đến Kim Tae Yeol đang run rẩy dưới áp lực pheromone của mình.

Đúng lúc ấy, một mùi hương khác, tinh tế nhưng mạnh mẽ, đột ngột thoảng qua đầu mũi Kang Jin Wook.

Một mùi hương trong lành, tươi mới nhưng cũng đầy ngọt ngào, giống như loại pheromone từng quyến rũ alpha ưu tú như hắn cách đây vài tháng – pheromone của một omega.

Khuôn mặt Kang Jin Wook lập tức sầm lại.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo