Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 59
Sự mỉa mai của Kang Jin Wook cuối cùng cũng làm cho đôi mắt của Sun Woo dao động.
Phần vì bất ngờ, phần vì giọng điệu sắc bén như mũi dao nhọn đâm vào trái tim, khiến ngực cậu như nhói lên từng cơn. Sun Woo nắm chặt tay rồi lại buông ra, cố giữ bình tĩnh và cất tiếng.
“Cậu… cậu đang nói gì thế? Đúng là vô lý…”
Nhưng giọng cậu run rẩy đến mức chính bản thân cũng nhận ra. Ánh mắt Kang Jin Wook thoáng lướt qua khuôn mặt và đôi mắt hoang mang không thể che giấu của Sun Woo. Sau đó, hắn rút một tờ giấy từ trong túi áo ra, thả xuống bàn.
“…?”
Ánh mắt Sun Woo chuyển hướng sang tờ giấy gấp đôi. Kang Jin Wook ra hiệu bảo cậu mở ra xem. Sun Woo do dự, kéo tờ giấy lại gần rồi mở ra.
“Ực!”
Ngay khi nhìn thấy nội dung trên đó, Sun Woo không kìm được mà nuốt khan. Đó là bức ảnh siêu âm của bé Đậu, đứa bé trong bụng cậu.
Phản ứng của cậu đã đủ để xác nhận mọi chuyện.
“Nói thật đi. Đây là cái gì?”
“Không… tôi… tôi chỉ là…”
Đầu óc cậu trống rỗng, không biết phải trả lời thế nào. Trước câu hỏi của Kang Jin Wook, Sun Woo chỉ lặp đi lặp lại mấy từ lắp bắp, cuối cùng chỉ biết nuốt nước bọt.
Dù xem đi xem lại bao lần, cậu vẫn không thể phủ nhận: đây chính là bức ảnh siêu âm được dán trong phòng ngủ của mình.
“Sao… sao cậu có được cái này?”
Đắn đo mãi, cuối cùng Sun Woo cũng thốt ra được một câu.
“Lấy từ phòng cậu.”
Hy vọng mong manh bị dập tắt. Sun Woo nhắm chặt mắt, không còn cách nào chối cãi. Đúng là tấm ảnh được dán trên tường đã bị hắn phát hiện.
“Cậu… đã đến nhà tôi?”
Vậy mà cậu cứ tưởng Kang Jin Wook ở cùng Im Hae Won.
“Sao nào? Cậu nghĩ tôi sai người lục lọi nhà cậu à?”
“Không… tôi không nghĩ vậy.”
Nhìn thái độ của Kang Jin Wook, có vẻ hắn chính là người đã đưa cậu về nhà và đặt lên giường, chứ không phải đưa Im Hae Won về.
Sun Woo bất giác thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra điều đó. Nhưng cậu ngay lập tức cảm thấy nực cười trước sự an tâm vô nghĩa của mình. Cậu không chỉ bị Kang Jin Wook phát hiện là một omega, mà thậm chí cả chuyện mang thai cũng không thể che giấu.
Ánh mắt Sun Woo cụp xuống, không ngừng run rẩy vì lo lắng. Kang Jin Wook vẫn dõi theo cậu, không rời mắt.
“Đừng hòng chối. Tôi vừa từ bệnh viện về.”
Kang Jin Wook dứt khoát chặn hết đường lui của Sun Woo.
“!”
Sun Woo giật mình ngẩng đầu lên. Lời nhắn và cuộc gọi từ bác sĩ Han Soo Jin chợt ùa về trong tâm trí.
“Không… cô ấy chỉ giúp tôi giữ bí mật vì tôi không muốn ai biết chuyện mình mang thai…”
Sun Woo vội vã biện hộ cho bác sĩ Han, không muốn cô bị kéo vào rắc rối vì mình.
“Đó không phải vấn đề.”
Kang Jin Wook ngắt lời. Hắn gọi tên Sun Woo với giọng điềm tĩnh đến kỳ lạ, không hề hợp với tình huống. Đáng lẽ hắn nên tức giận, gào lên mới phải.
Sun Woo ngước lên đối diện ánh mắt hắn. Gương mặt Kang Jin Wook không có chút biểu cảm nào, nhưng ánh mắt thì khác. Ánh mắt sâu thẳm, tối đen như đang cố kìm nén cơn giận.
“Đứa bé… là của ai?”
Sun Woo biết Kang Jin Wook đang cố giữ bình tĩnh. Từ lúc gặp lại Sun Woo, hắn luôn phải tự kiềm chế. Dù bất ngờ, dù vui mừng khi thấy Sun Woo ngạc nhiên và xuống xe buýt, hắn vẫn cố không để lộ cảm xúc. Nhưng khi chắc chắn rằng Sun Woo đang mang thai con của một alpha không rõ danh tính, sự kiềm chế đó ngày càng trở nên khó khăn.
“Trả lời đi. Đứa bé là của ai?”
Sun Woo căng thẳng nhìn Kang Jin Wook. Qua thái độ của hắn, cậu đoán Kang Jin Wook vẫn chưa biết cha ruột của bé Đậu là ai.
Sun Woo mấp máy môi, nhiều lần định nói rồi lại thôi. Cuối cùng, cậu thì thầm:
“Tôi… không biết.”
Đó là câu trả lời cậu chọn. Không thể nói là con anh, nhưng cũng không thể nói sự thật.
“Không biết? Cậu không biết cha đứa bé là ai?”
Kang Jin Wook ngỡ ngàng hỏi lại.
“Cậu phải sống thế nào… phải buông thả bản thân đến mức nào để không biết ai là cha đứa bé? Cậu giấu chuyện mình là omega cũng vì thế hả?”
Những lời như “hèn mọn” hay “buông thả” thốt ra từ miệng Kang Jin Wook là điều cậu không ngờ tới. Dù sao đi nữa, không có lý do gì để cậu phải chịu đựng những lời cay nghiệt đó.
“Không phải vậy! Tôi đã nói rồi, tôi không nhớ gì cả. Làm sao tôi có thể biết cha ruột của đứa bé là ai…”
“Lại cái điệp khúc mất trí nhớ!”
Kang Jin Wook lạnh lùng cắt ngang, giọng điệu chán ghét như không còn kiên nhẫn. Cả cơ thể Sun Woo dường như đóng băng.
“Còn chuyện tôi là omega… Chỉ vì muốn làm thư ký của cậu, họ yêu cầu tôi phải là beta. Tôi nghĩ mình không phát tán pheromone nên sẽ không có vấn đề gì…”
Thực chất, chuyện này vốn không phải lỗi của cậu. Đây là sự sắp đặt giữa Sun Woo nguyên tác và gia đình Kang Jin Wook. Kể cả khi bị trách mắng, Sun Woo cũng không cần phải giải thích.
Dù sao hai người cũng không có mối quan hệ gì, và sẽ không có cơ hội để ở bên nhau trong tương lai.
Thế nhưng, cậu vẫn muốn thanh minh, muốn xóa tan hiểu lầm của Kang Jin Wook. Một cảm giác nặng nề đè lên ngực khiến cậu như muốn nổ tung.
“Tại sao cậu lại phải giả làm beta để trở thành thư ký của tôi? Chẳng lẽ cậu cũng quên lý do đó vì mất trí nhớ à?”
Lời đáp của Kang Jin Wook vẫn đầy châm biếm.
“Lý do gì chứ? Vì… tôi thích cậu.”
Sun Woo bật thốt ra mà không kịp ngăn lại.
“Cậu… thích tôi?”
Ánh mắt Kang Jin Wook lấp lánh sự ngạc nhiên, như thể nghe thấy điều gì vô lý. Sun Woo ngượng ngùng lùi lại.
Làm sao Kang Jin Wook có thể làm bộ như không biết gì vậy chứ?
Chuyện Sun Woo nguyên tác theo đuổi hắn như một kẻ cuồng si là điều mà ai cũng biết. Đến cả các nhân viên trong văn phòng cũng không lạ lẫm gì.
Sun Woo nguyên tác thậm chí còn đăng đầy ảnh của Kang Jin Wook lên điện thoại và mạng xã hội của mình.
“Phải, đúng vậy. Nếu không thích cậu, sao tôi lại đồng ý trở thành hôn thê của cậu chứ?”
Sun Woo cố gắng lấy lại tự tin, nhưng bản thân cậu cũng cảm thấy điều này không đủ thuyết phục.
Nhìn biểu cảm của Kang Jin Wook, rõ ràng hắn không tin lời cậu. Ngược lại, hắn trông như thể đang cố nhịn cười.
“Cậu ghét tôi, Sun Woo à. Không phải vậy sao?”
“…Cái gì?”
Sun Woo tròn mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Không chỉ ghét. Cậu còn khinh thường tôi.”
Sun Woo và Kang Jin Wook từng là bạn học tiểu học. Kang Jin Wook khi ấy là một alpha mới phân hóa, đã bị gia đình đưa về sống trong dinh thự của cha – người đàn ông xa lạ tự xưng là cha ruột của hắn.
Ngay khi chuyển đến trường mới, Kang Jin Wook gặp Sun Woo, cậu bé có làn da trắng mịn và nụ cười hồn nhiên.
“Chào, tôi là Kang Jin Wook. Mong được giúp đỡ.”
Kang Jin Wook rụt rè chào hỏi, lòng tràn đầy hy vọng sẽ làm quen được người bạn đáng yêu này.
“Cái mùi nghèo nàn gì thế này? Đừng nói chuyện với tôi.”
Đáp lại Kang Jin Wook chỉ là sự khinh miệt. Sun Woo còn ghé sát tai Jin Wook thì thầm:
“Tôi biết cậu là ai. Con của bà tình nhân đúng không?”
Những lời này như một lưỡi dao đâm vào lòng tự trọng non nớt của Kang Jin Wook. Từ đó, cuộc sống của hắn trở thành một chuỗi ngày bị bắt nạt.
Và người đứng đầu những kẻ bắt nạt ấy không ai khác chính là Sun Woo.
Còn tiếp
– – – – – – –
Eo ôi plot đỉnh vậy
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.