Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 61
Khuôn mặt Sun Woo hiện rõ vẻ bối rối khi nhìn thấy thứ trước mắt.
“Cái này sao lại ở chỗ cậu?”
Nếu đây là hợp đồng được thảo luận với Chủ tịch Kang, Sun Woo đinh ninh rằng Kang Jin Wook không thể biết đến sự tồn tại của nó. Vì vậy, khi Kang Jin Wook nhắc đến hợp đồng, cậu đã bất ngờ, và giờ lại càng choáng váng hơn khi chính tay hắn giữ bản hợp đồng này.
“Đừng nói là cậu đã lén lút lục lọi nhà tôi đấy nhé?”
Sun Woo nghĩ, những thứ như thế này thường sẽ được giữ ở nhà. Và thế là cậu chất vấn, ánh mắt nghi hoặc. Kang Jin Wook lập tức cau mày.
“Cậu nghĩ tôi là loại người như thế à?”
“Ừ.”
Dĩ nhiên rồi. Rất giống là đằng khác.
Trong nguyên tác, Kang Jin Wook luôn làm bất cứ điều gì hắn cho là cần thiết, không chút do dự. Mà không cần nhắc đến nguyên tác cũng đủ hiểu.
“Hồi tôi đi công tác ở thành phố khác, chẳng phải cậu đã tự ý vào nhà tôi sao? Phải không?”
Có vẻ như hắn đã cố gắng không để lại dấu vết, không đụng chạm gì, nhưng Sun Woo vẫn phát hiện ra.
Vị trí của chiếc gối trên ghế sofa phòng khách đã bị xê dịch, khác hẳn với cách cậu đã đặt nó trước đó.
“Cậu bỏ trốn, đương nhiên tôi phải tìm chứ. Với lại, người đến nhà cậu khi đó không phải tôi, mà là thư ký Kwak.”
Sun Woo nhìn Kang Jin Wook bằng ánh mắt đầy bất ngờ, như thể không tin nổi điều vừa nghe.
“Thư ký Kwak thì sao? Dù thế nào thì cũng là do cậu sai anh ta đi chứ gì. Cậu làm mấy trò như thế mà còn ra vẻ chính đáng được à? Chưa kể, tôi bỏ trốn hồi nào? Tôi đã nộp đơn thôi việc và thông báo rồi mà. Tôi không phải tội phạm, vậy sao cậu lại đuổi theo tôi như bắt kẻ trốn chạy thế?”
“Cậu bỏ trốn còn gì nữa. Tôi chưa nói hết câu, cậu đã nhảy lên taxi và biến mất rồi.”
“Là tại cậu đuổi theo tôi như muốn giết người ấy chứ còn gì nữa!”
Với ánh mắt đáng sợ như thế, ai mà không sợ hãi cho được?
Huống chi, Sun Woo biết rõ tính cách của Kang Jin Wook. Cậu dám chắc rằng nếu bị bắt, sẽ không thoát khỏi một cái kết thê thảm. Dù không mất mạng, cậu cũng nghĩ ít nhất một chân sẽ bị bẻ gãy.
“Tại sao tôi phải giết cậu?”
Kang Jin Wook hỏi với vẻ mặt như thể điều đó thật phi lý.
“Vì ánh mắt cậu nhìn tôi lúc đó trông rõ ràng là muốn làm thế mà!”
Sun Woo không chịu thua, cãi lại như thể muốn nói ‘Đừng có mà chối!’.
“Không phải đâu.”
“Phải mà!”
“Không.”
“Phải!”
“Không phải mà.”
“Vậy là phải rồi!”
Cuộc trò chuyện của họ dần biến thành một cuộc cãi vã trẻ con mà ngay cả học sinh tiểu học cũng không thèm làm.
Nhận ra điều đó, Sun Woo đỏ mặt vì xấu hổ, thở hổn hển vì tức giận.
Cậu không hiểu vì sao cứ mỗi lần tranh cãi với Kang Jin Wook, bản thân lại trở nên ấu trĩ như vậy. Cậu vốn không phải kiểu người như thế.
Mà thôi, Kang Jin Wook cũng chẳng khác gì. Hắn chẳng phải ánh mắt sắc lạnh đáng sợ của một nhân vật phản diện bá đạo, mà giống hệt một đứa trẻ bướng bỉnh, khiến người khác phát điên.
Sun Woo lườm Kang Jin Wook lần nữa, vừa nhìn vừa lẩm bẩm than phiền trong lòng.
“Này, cậu đã nói mình bị bệnh giai đoạn cuối, đúng không?”
Kang Jin Wook là người phá vỡ im lặng. Giọng điệu của hắn nghe như thể có chút lo lắng, làm Sun Woo dịu đi phần nào.
“Rồi sao?”
Dĩ nhiên, giọng cậu vẫn mang chút thờ ơ.
Kang Jin Wook ngập ngừng, mở miệng định nói gì đó rồi lại khép lại, không biết nên bắt đầu từ đâu.
Sun Woo nhìn hắn, tò mò không biết hắn định nói gì.
Rồi cậu bất giác nhận ra điều gì đó khác lạ trên gương mặt Kang Jin Wook.
Nó giống như… giống như hắn đang lúng túng. Chính xác hơn là bối rối và ngượng ngùng.
“Gì đây?”
Sun Woo buột miệng nói, không nhận ra mình vừa thốt ra câu hỏi.
“Gì là gì?”
“Không, mà cậu… tại sao…”
Tại sao lại nhìn tôi với vẻ mặt đó. Cậu định hỏi như vậy, nhưng đột nhiên lại cảm thấy không nên, nên đành bỏ lửng câu nói.
Kang Jin Wook liếc nhìn Sun Woo, thấy cậu né tránh ánh mắt mình thì khẽ nhướn mày. Không hiểu lại có chuyện gì không vừa ý khiến cậu như thế.
Mặt khác, hắn cũng thầm thở phào vì không cần phải trả lời câu hỏi đó. Bởi hắn không biết phải giải thích thế nào.
Lý do khiến hắn sai thư ký Kwak đi tìm Sun Woo.
Ban đầu, hắn nghĩ rằng đó chỉ là vì Sun Woo đã bỏ trốn mà không xin phép.
Nhưng khi hắn tìm thấy Sun Woo đang đứng chênh vênh trên thành cầu thang, hắn đã nhận ra sự thật.
Hắn lo lắng cho cậu. Một người đang bệnh ở giai đoạn cuối như Sun Woo bỗng nhiên biến mất, làm hắn nghĩ rằng liệu có phải cậu định đi đâu đó để chết mà không ai hay biết hay không.
“Dù sao thì đó không phải trọng điểm lúc này. Chẳng phải hợp đồng này mới là vấn đề chính sao?”
“À…”
Khuôn mặt của Sun Woo thoáng chốc trở nên rối bời, không hề nhận ra rằng Kang Jin Wook đã cố ý chuyển chủ đề.
Trước mặt cậu, bản hợp đồng mà Sun Woo (hoặc chính xác hơn là Sun Woo nguyên tác) đã ký với Chủ tịch Kang đang nằm đó.
Cậu tò mò không biết làm sao thứ này lại rơi vào tay Kang Jin Wook, nhưng điều khiến cậu bận tâm hơn chính là nội dung của hợp đồng.
Để giải quyết vấn đề trước mắt, Sun Woo lấy tờ giấy trong phong bì ra và mở ra xem.
Đôi mắt cậu nhanh chóng dao động khi đọc từng dòng chữ trong hợp đồng.
Hợp đồng giữa bên A (Kang Chul Gyu) và bên B (Choi Sun Woo):
1.Việc kết hôn giữa bên B và Kang Jin Wook (sau đây gọi là “đối tượng”) được điều kiện hóa bởi sự phân hóa thành omega của bên B. Các điều khoản chi tiết liên quan đến hôn nhân sẽ được điều chỉnh lại sau khi điều kiện này xảy ra và được thống nhất bởi hai bên.
2.Nếu trong vòng 3 năm kể từ ngày ký hợp đồng, bên B không phân hóa thành omega, hôn ước sẽ bị hủy và hợp đồng kết thúc. Lúc này, bên A có nghĩa vụ thanh toán đầy đủ khoản đã cam kết, và bên B cũng phải thực hiện đầy đủ các giao dịch đã thỏa thuận với bên A.
3.Trong trường hợp phát sinh sự cố trong thời gian hợp đồng có hiệu lực, bên B chịu toàn bộ trách nhiệm và phải thực hiện đầy đủ các điều kiện đã cam kết với bên A.
Phần cuối cùng của hợp đồng liệt kê chi tiết những điều kiện và giao dịch giữa Sun Woo nguyên tác và Chủ tịch Kang.
Sun Woo nguyên tác yêu cầu Chủ tịch Kang không tiếp tục can thiệp vào đời sống của mình, đồng thời tăng tiền thuê đất hàng năm mà Chủ tịch đang trả.
Ngoài ra, còn một số điều khoản nhỏ khác mà có vẻ như Sun Woo nguyên tác đã nghĩ ra một cách tùy hứng và ghi vào.
Điều làm Sun Woo quan tâm nhất là yêu cầu từ phía Chủ tịch Kang.
Không phải điều khoản về việc thực hiện các điều kiện nếu Sun Woo phân hóa thành omega, mà chính là điều kiện cuối cùng:
Nếu hợp đồng bị hủy do sự cố, Chủ tịch Kang sẽ lấy đi một phần tài sản đất đai mà Sun Woo sở hữu.
Danh sách tài sản đất đai mà Chủ tịch yêu cầu đã được liệt kê chi tiết ở trang sau, bao gồm địa chỉ và diện tích. Tuy nhiên, chỉ với những thông tin đó, Sun Woo không thể xác định cụ thể những khu đất đó là ở đâu.
“Cậu có nhận ra những nơi này không?”
Kang Jin Wook hỏi, ánh mắt chăm chú nhìn Sun Woo.
Cậu lắc đầu. “Không, tôi không biết.”
Ngay cả Sun Woo nguyên tác trước đây cũng khó lòng hiểu được với chỉ chừng đó thông tin.
Sun Woo suy đoán, với tính cách của Sun Woo nguyên tác mà cậu đã hóa thân, rất có thể hợp đồng này đã được ký mà không cần điều tra kỹ.
“Thật kỳ lạ.”
Sau một lúc cân nhắc, Kang Jin Wook khẽ thở dài và bắt đầu lên tiếng, ánh mắt dừng lại trên danh sách.
“Được rồi, để tôi chỉ cho cậu những gì tôi biết. Đây là trụ sở chính của Tập đoàn Tae Sung. Còn những nơi từ đây đến đây là đất xây dựng nhà máy của Tae Sung.”
Nghe xong, Sun Woo thốt lên một tiếng “À!” đầy kinh ngạc.
“Đúng rồi! Sao tôi lại không nghĩ đến chuyện đó nhỉ?”
Hóa ra, đất mà Tập đoàn Tae Sung đang sử dụng lại thuộc sở hữu của Sun Woo nguyên tác. Điều đó giải thích tại sao Chủ tịch Kang lại nhắm đến những khu đất này.
“Chủ tịch Kang là một người rất quỷ quyệt. Ông ta sẽ không đặt điều kiện như thế nếu không có lý do.”
Kang Jin Wook nhấn mạnh, giọng nói pha chút trầm ngâm.
Sun Woo gật đầu, nhưng vẫn còn một điều khiến cậu thấy khó hiểu.
“Nhưng ông ta đâu phải người thiếu tiền. Nếu ông ta thật sự muốn những khu đất này, tại sao không đề nghị mua ngay từ đầu? Có thể Sun Woo đã từ chối bán chăng?”
Cậu không rõ giá trị cụ thể của những mảnh đất này, nhưng có lẽ chúng thuộc khu vực đắt đỏ nhất ở Seoul. Với một tập đoàn lớn, việc mua đất thay vì thuê dài hạn sẽ có lợi hơn.
“Có thể Sun Woo đã từ chối, nhưng cũng có thể là Chủ tịch Kang không muốn trực tiếp can thiệp vào quyền sở hữu lúc đầu.”
Cuộc trò chuyện khiến Sun Woo càng thêm tò mò. Có lẽ phải sớm gặp mặt đại diện pháp lý hoặc một người hiểu rõ các chi tiết để làm sáng tỏ.
Nhưng trước tiên, cậu cần phải…
“Vậy vấn đề hợp đồng của tôi là gì?”
“Vi phạm hợp đồng chứ gì. Cậu không chỉ giấu chuyện mình là omega mà còn mang thai con của người khác.”
Kang Jin Wook trả lời như thể điều đó quá hiển nhiên. Nhưng hắn vẫn chưa dừng lại.
“Thế nếu Chủ tịch Kang biết chuyện này thì sao?”
Còn sao nữa? Chắc chắn ông ta sẽ lấy đi những gì mình muốn, không do dự.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.