Làm Sao Để Bí Mật Có Em Bé? - Chương 62

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 62

“Giờ cậu định làm gì?”

Kang Jin Wook nhìn Sun Woo đang đắm chìm trong suy nghĩ rồi hỏi. Đúng vậy, phải làm gì đây? Sun Woo trầm ngâm một lát. Những lời của Kang Jin Wook thực sự là một suy luận rất hợp lý. Tốt nhất là tránh để Chủ tịch Kang biết bất cứ điều gì, chẳng có lợi lộc gì cả.

Có thể ngồi yên nhìn những thứ mình có bị cướp mất sao? Nhưng mà… dù sao thì… chẳng phải tài sản của mình nên cũng chẳng liên quan gì, đúng không? Không, không đúng.

Sun Woo lập tức lắc đầu. Cậu vốn không phải là người tham lam, nhưng tinh thần trách nhiệm thì luôn nổi bật. Vì thế, ý định từ bỏ khi mọi thứ không như ý chưa bao giờ xuất hiện trong tâm trí cậu.

“Chẳng phải đáng ghét quá sao? Nhìn thôi cũng thấy rõ là họ lừa gạt một kẻ chẳng biết gì. Không thể nào để yên mà chịu thiệt được.”

Tất nhiên, việc Sun Woo giấu đi danh phận của mình và ký kết hợp đồng cũng không khác gì Chủ tịch Kang. Nhưng dù sao, mọi chuyện đã đến nước này thì để lộ ra cũng không phải điều cậu mong muốn.

Nhưng trước hết, có một điều Sun Woo cần làm rõ. Cậu ngẩng đầu lên, ánh mắt từ mặt bàn chuyển sang Kang Jin Wook.

“Sao cậu lại nói với tôi những điều đó?”

Xét một cách nghiêm túc, Kang Jin Wook vốn không đứng về phía Sun Woo. Hắn chẳng phải là con trai của Chủ tịch Kang sao?

Thế nhưng, xét theo những gì Kang Jin Wook đã nói từ đầu đến giờ, dường như hắn đang đặt Sun Woo lên trên cả Chủ tịch Kang. Vì vậy, Sun Woo buộc phải hỏi. Ý định của Kang Jin Wook là gì khi bất ngờ đưa ra bản hợp đồng mà cậu chưa từng biết đến.

“…”

Thật kỳ lạ, Kang Jin Wook lại lưỡng lự. Hắn như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cứ mấp máy môi rồi lại im lặng.

Thật chẳng giống chút nào, sao lại thế chứ?

Điều đó khiến Sun Woo không khỏi chú ý đến gương mặt và ánh mắt của Kang Jin Wook, tự hỏi hắn sẽ nói gì, biểu cảm ra sao. Và rồi, Sun Woo nhận ra một điều. Kang Jin Wook luôn tập trung vào cậu.

“Cậu đừng nói với tôi là cậu lo lắng cho tôi nên mới làm vậy đấy nhé?”

Sun Woo nghiêng đầu hỏi, trong giọng nói có chút hoài nghi. Thật khó tin, nhưng thái độ và biểu cảm của Kang Jin Wook lại khiến cậu nghĩ như vậy.

Thú thật, khi lần đầu tiên Kang Jin Wook đưa bản hợp đồng ra, Sun Woo đã giận dữ nghĩ rằng hắn đang cố đe dọa mình.

“Như tôi đã nói, Chủ tịch Kang là người xảo quyệt và tàn nhẫn. Nếu ông ta biết cậu đã vi phạm hợp đồng, ông ta sẽ lấy đi nhiều hơn những gì cậu có thể tưởng tượng. Hơn nữa, nếu ông ta phát hiện cậu đã mất trí nhớ, ông ta sẽ không ngần ngại chiếm đoạt tất cả của cậu.”

Kang Jin Wook giải thích một cách bình thản về những gì có thể xảy ra. Lời nói đó khiến Sun Woo không còn nghĩ rằng hắn cố tình né tránh câu hỏi của mình.

Đúng là Chủ tịch Kang vốn là kiểu người như vậy.

Chủ tịch Kang nổi tiếng là một kẻ lạnh lùng, không có chút tình cảm, sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được mục đích. Đến nỗi chính con cái của ông ta cũng chỉ là những quân cờ phục vụ lợi ích cá nhân.

Sống dưới sự giáo dục của một người cha như vậy, tính cách của Kang Jin Wook trở nên khác biệt cũng là điều dễ hiểu. Có lẽ, việc hắn có thể hòa nhập xã hội đến mức này là nhờ công lao của mẹ hắn.

Sau một hồi do dự, cuối cùng Sun Woo cũng lên tiếng.

“Hãy giữ im lặng.”

Nhưng ngay cả khi nói ra điều đó, cậu cũng không dám chắc rằng Kang Jin Wook sẽ đồng ý. Thành thật mà nói, ngay cả khi Kang Jin Wook chất vấn lý do cậu ký hợp đồng hay vạch trần lời nói dối của cậu trước Chủ tịch Kang, cậu cũng chẳng thể biện minh gì được.

Sun Woo không dám đối diện với ánh mắt của Kang Jin Wook, chỉ lặng lẽ nhìn xuống mặt bàn. Càng im lặng, Sun Woo càng cảm thấy như thể mình đã sẵn sàng đón nhận sự thất vọng.

Đúng rồi, làm sao cậu ta lại giữ im lặng được chứ?

Cậu đã giấu việc mình là một omega, thậm chí còn khiến người ta hiểu nhầm rằng mình đang mang thai con của người khác. Những lời trách móc của Kang Jin Wook về việc cậu thiếu thận trọng lại vang lên trong đầu, khiến Sun Woo vô thức đặt tay lên bụng.

Lúc này, Sun Woo không có đủ sức mạnh để đối mặt với Chủ tịch Kang. Người duy nhất có thể giúp đỡ cậu là Kang Jin Wook, nhưng với những gì cậu đã làm, liệu Kang Jin Wook có đồng ý giữ im lặng hay không?

Vậy thì phải làm sao đây? Có nên tìm luật sư hay bàn bạc với người đại diện không?

Trong khi chờ đợi câu trả lời từ Kang Jin Wook, đầu óc Sun Woo càng trở nên rối bời.

“Điều kiện là gì?”

Giọng nói của Kang Jin Wook bất ngờ vang lên.

“Gì cơ?”

Sun Woo giật mình ngẩng đầu lên. Ánh mắt cậu lập tức chạm phải đôi mắt của Kang Jin Wook, người vẫn đang chăm chú nhìn cậu nãy giờ.

“Điều kiện để tôi giữ im lặng.”

“Điều kiện… à…”

Sun Woo bối rối. Cậu chưa từng nghĩ đến điều đó, bởi cậu chưa bao giờ tin rằng Kang Jin Wook sẽ đồng ý giữ im lặng.

Miệng cậu chỉ phát ra những tiếng “Ờ…ờ…” ngớ ngẩn. Dù cố gắng suy nghĩ, cậu cũng chẳng thể tìm được câu trả lời nào hợp lý. Thật ra, đầu óc cậu đã bị lấp đầy bởi những lo lắng về cách giải quyết tình huống hiện tại.

Thấy Sun Woo mãi không nói gì, Kang Jin Wook lên tiếng trước.

“Vậy tôi sẽ cho cậu một ngày để suy nghĩ. Hãy nghĩ ra thứ gì đó khiến tôi hài lòng, nếu không thì tôi sẽ đưa ra điều kiện của mình.”

Sun Woo ngạc nhiên. Cậu nghĩ rằng nếu mình không nói được gì, Kang Jin Wook sẽ tự ý áp đặt một điều kiện có lợi cho hắn. Nhưng không ngờ hắn lại cho cậu một ngày để suy nghĩ.

“Vậy giờ chúng ta đứng lên thôi.”

Thậm chí, Kang Jin Wook như thể đã hoàn thành công việc, nhanh chóng đứng dậy rời đi trước.

Sun Woo vội vã theo sau, cùng bước ra ngoài với hắn.

Đêm ở Jeju đã trở nên sâu thẳm. Kang Jin Wook đưa Sun Woo về tận cửa nhà, sau đó lập tức lên chuyến bay trở lại Seoul.

***

Ngay khi máy bay vừa hạ cánh, Kang Jin Wook không chờ đợi thông báo mà nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi. Hắn bước đi với tốc độ nhanh, băng qua sân bay vắng vẻ giữa đêm muộn.

Khi vừa bước ra khỏi cửa ga, không khí ẩm ướt phả vào mặt. Cơn mưa đã tạnh, nhưng độ ẩm trong không khí vẫn còn cao, cả Jeju và Seoul đều mang cùng một cảm giác ngột ngạt. Kang Jin Wook cau mày, đưa ánh mắt tìm kiếm chiếc xe đang đợi sẵn.

Người lái xe ngồi trong ghế lái, vội vàng bước xuống khi thấy hắn. Có lẽ định mở cửa xe cho hắn, nhưng Kang Jin Wook nhanh chóng tự mở cửa trước.

Khi đặt tay lên tay nắm cửa, một thoáng ký ức bất ngờ ùa về, khiến bước chân của Kang Jin Wook khựng lại.

Hôm ấy, thời tiết cũng không tốt thế này. Chính xác hơn, đó là một ngày mà trạng thái của hắn không ổn. Cơn phát tình bất ngờ kéo đến sớm hơn thường lệ, và buổi tiệc rượu không mong muốn cứ kéo dài một cách nhàm chán.

Thường ngày, dù có chuyện gì xảy ra, Kang Jin Wook vẫn luôn giữ cho mình một vẻ ngoài bình tĩnh. Nhưng kỳ phát tình thì khác. Không một ai có thể kiểm soát được, ngay cả hắn. Đến khi sức chịu đựng gần chạm ngưỡng, hắn mới rời khỏi bữa tiệc.

Chiếc xe đến đón hắn muộn hơn dự kiến. Khi tài xế vội vã xuống để mở cửa, hắn đã không kiên nhẫn chờ đợi mà tự mình kéo cửa xe. Và rồi, hắn thoáng cảm nhận được mùi pheromone của một omega.

Hương thơm thoang thoảng, yếu ớt, đến mức hắn không thể phân biệt rõ ràng liệu nó đến từ trong xe hay từ bên ngoài. Trong trạng thái kiệt sức, khả năng phán đoán của hắn đã suy yếu.

Dẫu vậy, hắn vẫn quay đầu nhìn quanh và thấy một omega ở cách đó không xa, hắn đinh ninh rằng hương pheromone đó thuộc về người ấy. Nhưng sau này, khi gặp lại omega đó, hương pheromone của người ấy hoàn toàn khác biệt. Đó chỉ là mùi ngọt ngào nhàn nhạt, không hề giống với hương thơm mãnh liệt hắn đã từng ngửi thấy.

Hôm ấy, thực sự, hương thơm đó là…

“Giám đốc.”

Giọng nói của thư ký Kwak kéo hắn ra khỏi dòng ký ức. Kang Jin Wook vẫn đứng lặng trước cửa xe, dường như đang đắm chìm vào một suy nghĩ sâu xa nào đó.

Cảm nhận được tình hình không thích hợp, Kang Jin Wook khẽ gật đầu, rồi cúi mình bước vào ghế sau. Sau khi hắn đã yên vị, thư ký Kwak nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.

Chiếc xe lặng lẽ lăn bánh. Thư ký Kwak khẽ cúi đầu chào viên cảnh sát giao thông bên ngoài cửa sổ, sau đó liếc nhìn qua gương chiếu hậu để kiểm tra sắc mặt của Kang Jin Wook.

Khi gặp Sun Woo tại Jeju, Kang Jin Wook đã yêu cầu toàn bộ vệ sĩ, bao gồm cả thư ký Kwak, giữ khoảng cách thật xa. Họ dùng bữa tại một nhà hàng và trò chuyện riêng. Nội dung buổi trò chuyện không ai biết rõ.

Dựa vào những gì đã diễn ra trước chuyến đi Jeju, thư ký Kwak cảm thấy mọi chuyện giữa hai người không mấy tốt đẹp. Thậm chí, việc Kang Jin Wook không cắt đứt quan hệ với Sun Woo ngay lập tức đã là một điều đáng ngạc nhiên.

Sự thật rằng Sun Woo là một omega, lại đang mang thai là một cú sốc lớn đối với thư ký Kwak. Anh ta không thể lý giải được tại sao Sun Woo lại lừa dối tất cả và bằng cách nào cậu lại làm ra chuyện như vậy.

Trong suốt thời gian làm việc bên cạnh Kang Jin Wook, Sun Woo luôn bận rộn. Và chính thư ký Kwak theo chỉ đạo của Kang Jin Wook đã làm cho Sun Woo không có lấy nổi một giây phút rảnh rỗi.

Mặc dù rất bất ngờ, nhưng sâu thẳm trong lòng, thư ký Kwak vẫn cảm thấy đây là một cơ hội. Một cơ hội để loại bỏ Sun Woo, người luôn là cái gai trong mắt anh ta.

“Thư ký Kwak.”

Giọng nói của Kang Jin Wook kéo anh ta ra khỏi mạch suy nghĩ.

“Vâng, giám đốc.”

“Omega được gửi đến khách sạn lần trước trong kỳ phát tình của tôi là ai?”

Thư ký Kwak lập tức lục lại ký ức. Kỳ phát tình của Kang Jin Wook thường xảy ra hai lần mỗi năm, với chu kỳ khá đều đặn. Nhưng đợt phát tình đầu tiên trong năm nay lại đến sớm hơn dự kiến.

Điều đó khiến thư ký Kwak xử lý tình huống hơi chậm trễ. Nhưng chậm trễ ư? Không, có gì đó không giống bình thường. Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra?

“À…?”

Đang trầm ngâm suy nghĩ, thư ký Kwak đột nhiên nhớ ra điều gì đó, khuôn mặt thoáng chốc bối rối.

“Hình như vài ngày sau, tôi có nhận được một cuộc gọi.”

“Cuộc gọi?”

“Vâng, từ omega được gửi đến khách sạn.”

“Sao?”

“Dạ?”

“Tại sao cậu ta gọi?”

“À! Dạ, hôm đó trên đường đến khách sạn, cậu ta nhận được một cuộc gọi khẩn cấp và phải quay lại. May mà có một người thay thế nên cậu ta đã nhờ giúp…”

“Thay thế?”

Thư ký Kwak bối rối, liếc nhìn qua gương chiếu hậu. Sự quan tâm đột ngột của Kang Jin Wook đến một chuyện cũ như vậy khiến anh ta cảm thấy kỳ lạ.

“Cậu đã báo cáo chuyện này với tôi chưa?”

Giọng nói lạnh lùng của Kang Jin Wook cắt ngang dòng suy nghĩ của anh ta.

Thư ký Kwak khựng lại trong chốc lát. Thời điểm nhận được cuộc gọi từ omega, anh ta đã báo cáo với Kang Jin Wook. Nhưng khi đó, Kang Jin Wook không tỏ ra mấy bận tâm. Và vì không có vấn đề nào phát sinh sau đó, sự việc đã nhanh chóng bị lãng quên.

Tại sao giờ đây Kang Jin Wook lại nhắc đến chuyện này?

Trong lúc thư ký Kwak còn đang bối rối, Kang Jin Wook ra lệnh.

“Điều tra xem đó là ai.”

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo