Làm Sao Để Bí Mật Có Em Bé? - Chương 65

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 65

Những chuyện bất ngờ vẫn tiếp tục diễn ra ngay cả khi vừa đến sân bay.

“Thư ký Kwak, cậu có thể tan làm luôn được rồi. Cuối tuần này mọi người đều nghỉ ngơi hết nên chúng ta gặp lại vào thứ Hai.”

“Dạ?” 

Thư ký Kwak đang định xuống xe theo Kang Jin Wook thì ngạc nhiên trước lời nói không ngờ này. Hôm nay là thứ Sáu, đúng là Kang Jin Wook không có kế hoạch gì đặc biệt vào cuối tuần. Nhưng việc đi Jeju mà không đưa thư ký theo cùng thì chưa từng xảy ra trước đây trong suốt thời gian làm việc cho hắn.

Kang Jin Wook nổi tiếng là người có thể gọi thư ký Kwak bất cứ lúc nào, bất kể là ngoài giờ hành chính, cuối tuần hay ngày lễ.

“Cậu về nhà nghỉ ngơi đi, gặp lại vào thứ Hai.”

Vậy mà bây giờ, hắn lại nói sẽ ở một mình cả cuối tuần. Thư ký Kwak ngơ ngác nhìn hắn, nhưng Kang Jin Wook đã xuống xe và bước vào sân bay.

***

Tiếng “ting” vang lên báo hiệu có một thông báo mới. Ngay khi nghe thấy, Sun Woo liền nhìn vào màn hình điện thoại. Tin nhắn từ Kang Jin Wook.

[Tôi đi đây.]

Hẳn là hắn đang trên đường đến Jeju. Nghĩ đến việc phải nói ra những điều đã trăn trở suốt từ hôm qua đến nay khi gặp hắn, Sun Woo bắt đầu cảm thấy hồi hộp.

“Không sao, ổn mà. Chẳng có gì to tát cả.” 

Sun Woo tự nhủ và khẽ xoa bụng mình. Cử chỉ đó giúp cậu thấy dễ chịu hơn một chút.

Cậu ngồi đó, mở sách ra nhưng chỉ mơ màng giết thời gian. Một lúc sau, điện thoại lại rung lên, lần này là cuộc gọi.

Người gọi đến không cần phải xem cũng biết là Kang Jin Wook. Chắc hắn đã đến Jeju rồi.

“Alo, ừ, tôi nghe đây.”

— Tôi gần đến rồi.

“Gần đến?” 

Sun Woo ngạc nhiên hỏi lại, cảm giác như câu đó không ám chỉ việc hắn đã đến Jeju. Kang Jin Wook trả lời rằng hắn đã gần tới nhà cậu.

“Hả!” 

Sun Woo bật dậy khỏi ghế sofa, cuốn sách cậu đang cầm trên tay rơi xuống sàn nhưng cậu không còn tâm trí gì để nhặt lên. Cậu vội vàng chạy ra mở cửa chính nhưng chưa kịp bước ra thì đã dừng lại. Bên ngoài sân, nơi ánh chiều tà vừa buông xuống, một bóng dáng cao lớn đang đứng đó.

Đó là Kang Jin Wook.

“Kang Jin Wook.” 

Sun Woo gọi tên hắn. Ngay khi nghe thấy, hắn bắt đầu bước tới. Chỉ vài bước ngắn ngủi, hắn đã đứng trước mặt cậu.

Có lẽ vì trời đã tối, hoặc cũng có thể vì sự hiện diện của hắn mà Sun Woo cảm nhận được một mùi hương tựa như rừng sâu đậm đặc bao quanh. Làm sao trước đây cậu có thể không nhận ra điều này chứ?

Một khi đã ý thức, mùi hương ấy dường như tự nhiên lan tỏa khắp không gian. Sun Woo đứng yên, cảm nhận pheromone nhẹ nhàng vây quanh mình. Tim cậu đập thình thịch nhưng đồng thời, cậu cũng cảm thấy thư thái lạ thường. Những căng thẳng lúc nãy khiến cậu không đọc nổi sách đã hoàn toàn biến mất.

“…” 

Sun Woo nhớ rằng mình đã gọi tên hắn nhưng chưa nhận được lời đáp. Hai người chỉ im lặng nhìn nhau.

Cậu nghĩ mình nên nói gì đó nhưng lại không mở lời được.

“Cậu ăn tối chưa?” 

Kang Jin Wook lên tiếng. Dù hắn vội đến đây, giờ đã quá tám giờ tối, nhưng cậu đoán có lẽ hắn vẫn chưa ăn gì. Sun Woo muốn nói chuyện sau khi cả hai đã dùng bữa. Kang Jin Wook khẽ gật đầu thay lời đáp.

Hắn hôm nay sao im lặng đến kỳ lạ. Điều đó khiến Sun Woo càng chú ý hơn nhưng cậu không tiện hỏi. Khi quay người lại, cậu mới nhận ra trong tay Kang Jin Wook đang cầm một hộp cơm.

“Ồ, cái đó…” 

Khi Sun Woo nhìn vào hộp cơm, ánh mắt Kang Jin Wook cũng hướng theo. Một lần nữa, khoảng lặng bao trùm giữa hai người.

“Vào nhà đi. Ăn trong này nè.” 

Cuối cùng, Sun Woo lên tiếng trước. Cậu nhanh chóng vào trong và nhặt cuốn sách dưới sàn lên. Quét mắt khắp căn phòng, cậu thấy mọi thứ vẫn gọn gàng vì đã dọn dẹp trước đó. Kang Jin Wook đi theo, đặt hộp cơm lên bàn phòng khách sau khi tháo giày.

Sun Woo nhìn hắn cởi áo khoác, gấp gọn và đặt lên tay vịn sofa. Để tránh bối rối, cậu giả vờ bận rộn mở hộp cơm.

“Oa…” 

Cậu thốt lên. Hộp cơm hôm nay đầy ắp, toàn những món lành mạnh và ngon miệng. Cơn đói ập đến ngay khi Sun Woo nhìn thấy đồ ăn.

“Lần nào cũng cảm ơn cậu.”

Sun Woo mang đũa và nước từ bếp ra, đặt trước mặt Kang Jin Wook và cúi chào trước. Kang Jin Wook chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu như muốn cậu ăn trước.

“Tôi ăn đây.” 

“Ừ.”

Chỉ khi Sun Woo nói vậy, giọng của Kang Jin Wook mới vang lên. Sun Woo nhìn hắn với vẻ bực dọc rồi cầm đũa lên.

Dù sao thì bữa ăn cũng thực sự rất ngon. Vấn đề chỉ là người mang cơm đến, Kang Jin Wook lại ăn rất hời hợt và liên tục nhìn cậu.

“Cậu không ăn à?” 

Khi đã ăn được nửa bữa, cuối cùng Sun Woo không thể chịu được nữa mà hỏi. Cậu lẩm bẩm nhỏ, như muốn hắn nghe thấy.

“Nhìn tôi đến thủng mặt mất thôi.”

“Tại sao lại gửi quýt Hallabong?” 

Câu trả lời của Kang Jin Wook hoàn toàn lạc đề.

“Hả? Quýt Hallabong?” 

Sun Woo nhìn hắn, ngơ ngác cầm đôi đũa trên tay, không hiểu hắn đang nói gì.

“Cậu đã gửi hai thùng quýt Hallabong đến phòng thư ký mà.”

“À! Cái đó! Vậy hôm nay mọi người nhận được rồi hả?” 

Sun Woo gật đầu khi hiểu ra ý hắn. Vừa khớp với dự tính của cậu rằng mất khoảng hai, ba ngày để đến nơi.

“Không có gì đâu. Dạo này tôi làm phiền họ nhiều quá, nên muốn gửi chút quà để cảm ơn và xin lỗi.” 

Cậu nói với giọng nhẹ nhàng trong khi gắp miếng salad. Dù cố tỏ ra bình thường, nhưng việc nói điều đó thành lời làm cậu thấy hơi ngượng. Đặc biệt, khi biết rằng Kang Jin Wook đã phát hiện ra chuyện này.

Vì quay mặt đi, Sun Woo không nhận ra ánh mắt của Kang Jin Wook đang nhìn mình.

“Dù sao thì cũng thế thôi. Này, ăn đi.” 

“Tôi đang ăn đây.”

Sun Woo ngước lên, thấy Kang Jin Wook bày ra vẻ mặt không hài lòng hiếm thấy.

Gì đây, sao lại làm mặt như vậy? Nhưng mà… nhìn cũng dễ thương đấy chứ.

Suy nghĩ đột ngột hiện lên khiến Sun Woo ngạc nhiên với chính mình. Cậu mở miệng nói:

“Ăn gì mà ăn. Cậu dùng đũa chưa được năm lần nữa ấy.”

Dù thức ăn trong hộp đã hết một nửa, nhưng Kang Jin Wook chỉ động đến salad rau và salad khoai tây.

“Cậu đếm từng lần tôi gắp sao?”

“Hả?” 

Không, không phải đếm thật, chỉ là nói vậy thôi. Nhưng Sun Woo không giải thích, chỉ im lặng. Đôi mắt của Kang Jin Wook khi hỏi câu đó lại có gì đó khó tả.

Gì chứ, sao lại nhìn tôi như thế nữa.

Cảm thấy ngượng, Sun Woo giục hắn ăn nhanh rồi tự mình tập trung vào việc ăn. Nhờ vậy, thức ăn trên bàn nhanh chóng hết sạch.

Cạch. Sun Woo đặt đũa xuống sau khi nhìn thấy cái đĩa trống không. Và ngay lúc đó, ánh mắt cậu bắt gặp Kang Jin Wook, người vẫn không ngừng nhìn mình từ nãy đến giờ. Sun Woo quyết định nói ra điều mình đã chuẩn bị từ trước.

“Nào, giờ cậu nói đi. Điều kiện mà cậu muốn.”

***

Ánh sáng từ phòng khách rực rỡ, một người đàn ông ngồi trên sofa nhận lấy tập hồ sơ. Với tư thế ngả ngớn và đôi chân đung đưa, anh ta mở miệng phong bì, lấy ra những tấm ảnh bên trong.

Đó là hàng chục bức ảnh được chụp từ một chiếc máy ảnh chất lượng cao. Người đàn ông hờ hững lật qua những tấm ảnh, ánh mắt bỗng sáng lên khi nhìn thấy một bức.

“Ồ.”

Anh ta thốt lên kinh ngạc và tiếp tục lật qua các bức ảnh tiếp theo. Nụ cười xuất hiện trên môi khi anh ta nhìn hết bức này đến bức khác.

“Chuyện gì thế này? Bọn họ định xây tổ ấm ở Jeju sao?”

Những bức ảnh trong tay người đàn ông rơi xuống sàn từng tấm một. Trong ảnh là Kang Jin Wook bước xuống xe, đi về phía một ngôi nhà tầng trệt nhỏ nhắn. Kế đó là hình ảnh Kang Jin Wook quan sát Choi Sun Woo, và cả hai cùng dùng bữa ngoài sân.

“Trưởng phòng Park, cậu không biết họ đang nói gì à?” 

“Xin lỗi, Phó chủ tịch. Khoảng cách quá xa nên không thể thu âm được.”

“Chậc, thật vô dụng!” 

Kang Jin Tae tặc lưỡi không hài lòng. Trưởng phòng Park đứng trước mặt vội cúi đầu và đưa một phong bì khác đã chuẩn bị sẵn.

“Phó chủ tịch, xin hãy kiểm tra cái này.” 

Ánh mắt của Kang Jin Tae hướng về chiếc phong bì khác trong tay trưởng phòng Park.

“Cái gì đây?” 

“Là ảnh chụp từ hôm qua.” 

Không cần hỏi cũng biết ai là đối tượng trong ảnh. Kang Jin Tae liền giật lấy phong bì, ánh mắt sáng lên đầy thích thú.

“Ồ.”

Ngay từ bức đầu tiên đã khiến Kang Jin Tae cảm thấy rất thú vị. Trong ảnh là một nhóm người đang ẩu đả ở công viên khách sạn. Chính xác hơn, đó là Kang Jin Wook đang đá vào thứ gì đó nằm rạp trên mặt đất. Phía sau hắn là những người đàn ông bị ép quỳ, bên cạnh là bảo vệ và thư ký Kwak, còn Choi Sun Woo thì ngồi bệt xuống đất, cạnh cậu là một bóng dáng bất tỉnh.

“Chuyện gì đây?” 

Kang Jin Tae hỏi với ánh mắt đầy tò mò.

“Có vẻ như một nhóm alpha lặn đã gây sự với một omega trong kỳ phát tình. Đúng lúc đó, Kang Jin Wook xuất hiện tại khách sạn và giải quyết tình huống.”

“Omega?” 

Trong suốt lời giải thích dài dòng, Kang Jin Tae chỉ chú ý đến từ “omega”. 

Ánh mắt anh ta dừng lại ở bức ảnh Kang Jin Wook đang đỡ Choi Sun Woo đứng dậy.

“Đúng vậy. Người đó tên là Im Hae Won, nhân viên bộ phận kinh doanh quốc tế của Tập đoàn Tae Sung.”

“Gì chứ, vậy là chuyện như thế à?”

Kang Jin Tae thoáng nghĩ rằng Choi Sun Woo đã phân hóa thành omega, nhưng ngay lập tức tặc lưỡi. Ở tuổi sắp chạm ngưỡng ba mươi, việc phân hóa là điều không thể xảy ra.

Loạt ảnh kết thúc với hình ảnh Kang Jin Wook đưa Choi Sun Woo về nhà và rời đi hướng sân bay. Thời gian trên ảnh cho thấy hắn không ở lại lâu.

“Nó đến tận Jeju rồi quay về ngay à?” 

“Không phải. Có vẻ như Kang Jin Wook đã chỉ đạo thư ký Kwak chịu trách nhiệm với nhóm đi cùng omega Im Hae Won.”

“Thư ký Kwak?”

Thư ký Kwak là người thân cận nhất của Kang Jin Wook. Nếu giao việc riêng cho một người như thế…

“Khoan đã, cậu nói đó là omega?” 

“Vâng. Theo tìm hiểu, đó là một omega ưu tú.”

“Omega ưu tú?”

Một người như vậy lại xuất hiện gần Kang Jin Wook? Ánh mắt Kang Jin Tae trở nên sắc bén. Anh ta nhặt một bức ảnh từ sàn, trong đó là cảnh omega bất tỉnh trên đất và thư ký Kwak đang cúi xuống để bế lên.

“Điều tra kỹ thêm về người này và mang đến cho tôi.”

Kang Jin Tae chỉ tay vào omega trong ảnh.

“Rõ” 

“Mang đến bàn tôi trong vòng 2 giờ.” 

“Tôi hiểu rồi.”

Trưởng phòng Park cúi đầu nhận lệnh. Kang Jin Tae thả bức ảnh trên tay xuống sàn. Ánh mắt ánh lên vẻ hiểm ác.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo