Lick Me Up If You Can - Chương 155

Chương 155

“……Vậy thì có vấn đề gì chứ? Cô cũng biết chức năng của tôi không có vấn đề gì mà.”

Sau sự im lặng nặng nề kéo dài tưởng chừng như vô tận – dù chỉ chưa đầy một phút – Ashley lên tiếng. Anh không kéo dài thời gian bằng cách nói dối như kiểu làm sao cô biết, hay sự thật không phải vậy. Vì nguồn gốc của chuyện quá rõ ràng.

“Vậy nên tôi mới thấy lạ.”

Ariel không do dự đưa ra căn cứ cho suy nghĩ của mình.

“Như anh nói, khi hẹn hò với tôi, anh không hề e ngại. Nếu tôi là kiểu người vụng về như Koi thì anh đã không hẹn hò với tôi ngay từ đầu rồi. Đúng không? Phong cách của anh luôn là những cô gái cool ngầu về mọi mặt. Giống như tôi.”

Không sai. Mà là quá chính xác. Trước khi thích Koi, Ariel là đối tượng lý tưởng nhất trong số những người mà Ashley hẹn hò. Cô luôn giữ một khoảng cách thích hợp, có khả năng lãnh đạo đủ để đảm nhận vị trí đội trưởng đội cổ vũ, ngoài ra cô còn là một người năng động, giỏi cả thể thao lẫn học tập, tất nhiên cô còn là một mỹ nhân nổi bật và có đôi chân tuyệt vời.

Nói tóm lại, Ariel là một người bạn gái hoàn hảo. Ashley chưa bao giờ cảm thấy bất mãn với Ariel và cũng rất thích cô. Vì vậy, việc anh rơi vào lưới tình với Koi là một điều hoàn toàn nằm ngoài dự tính.

Tuy nhiên, Ashley không dễ dàng thừa nhận sự thật đó.

“Cô không nghĩ rằng ngủ với đàn ông không dễ dàng sao?”

Ashley hỏi với giọng chế giễu. Nhưng Ariel đã dễ dàng nghiền nát sự phản kháng yếu ớt của anh ta dưới gót chân.

“Ash, ngay cả khi Koi phát hiện ra là Omega, anh cũng sẽ không thể ngủ với cậu ấy. Nếu Koi nói rằng cậu ấy không làm được với đôi mắt to tròn ngấn lệ, anh sẽ vào nhà vệ sinh và thủ dâm đến khi mòn cu luôn đấy.”

“Sao cô dám chắc như vậy?”

Trái ngược với Ashley đang tỏ ra khó chịu, Ariel nở một nụ cười tươi rói và nói.

“Vì anh đã không chia tay với Koi mà vẫn tiếp tục hẹn hò mặc dù không thể quan hệ.”

Đáp lại câu trả lời tự tin đó là một tiếng cười chế nhạo.

“Có vẻ như cô nhớ tôi là một kẻ cuồng dâm.”

Trước sự mỉa mai rõ ràng, Ariel không hề nao núng và mở lời.

“Không, trong ký ức của tôi, anh là một chàng trai bình thường, rất bình thường về mặt đó.”

Cô nhìn thẳng vào Ashley và tiếp lời.

“Anh không đặc biệt ham muốn hay gì cả, nhưng anh cũng không phải là kiểu người nhịn vì người khác. Người tôi biết ấy, dù có thích và hẹn hò với ai đi chăng nữa, nếu anh không được thỏa mãn về mặt đó, anh sẽ không đợi chờ mà sẽ tìm người khác. Nhưng anh đã đợi Koi hơn một năm? Thậm chí còn không chia tay sau khi phát hiện ra cậu ấy không biến đổi? Nếu anh yêu Koi đến mức đó, thì Koi chắc chắn không chỉ là một người mà anh hẹn hò rồi chia tay một cách bình thường. Cậu ấy đặc biệt đến mức đó.”

Ariel chỉ trích từng chi tiết và không thương tiếc vạch trần sự thật. Ashley im lặng sau khi cô nói xong, và một lúc sau anh mới phá vỡ sự im lặng.

“Chỉ có vậy thôi sao? Chỉ vì tôi không ngủ với Beta?”

“Không, còn một điều nữa.”

Với giọng nói trầm lắng, Ariel tiếp lời như thể đã chờ đợi.

“Anh khá rộng rãi với bạn bè, nhưng anh luôn có một ranh giới rõ ràng. Anh thỉnh thoảng có mời ăn, nhưng cũng chỉ ở mức độ nhà hàng bình dân, và ngay cả khi anh tặng quà sinh nhật, đó cũng chỉ là những món quà có giá trị phù hợp với điều kiện của chúng tôi chứ anh không bao giờ chi tiêu quá mức. Nhưng mọi thứ lại ngoại lệ với Koi, đúng không?”

Cô giống như một chiếc xe thể thao bị hỏng phanh. Chỉ đạp chân ga và phóng đi.

“Đã hơn 10 năm kể từ khi chia tay, vậy mà anh lại mua cho cậu ấy bộ quần áo đắt tiền như vậy? Chỉ vì lý do là ủng hộ buổi hẹn hò của bạn mình thôi sao? Thật vô lý. Anh không phải như vậy, Ashley Miller. Điều không thay đổi dù là khi đó hay bây giờ, đó là trong mọi tình huống, Koi đều là một ngoại lệ.”

Ariel lắc đầu nói rồi nhìn thẳng vào Ashley.

“Nào, hãy thành thật đi. Rốt cuộc tại sao anh vẫn còn vương vấn Koi mà lại giở những trò vớ vẩn đó? Nào là bạn bè hay gì gì đó.”

Nếu Ashley không đưa ra câu trả lời mà cô muốn, Ariel sẽ đánh đập anh ta cho đến khi cô có được câu trả lời đó. Điều khác biệt so với quá khứ là cô đánh bằng lời chứ không phải bằng nắm đấm.

Ashley không trả lời ngay lập tức mà hít một hơi thuốc thật sâu. Ariel nhanh chóng liếc nhìn đồng hồ đeo tay. Vẫn còn khoảng 3 phút nữa. Có đủ thời gian để câu giờ và qua loa cho xong chuyện.

Chắc hẳn anh ta cũng sẽ dùng cách đó để trêu tức đối phương tại tòa, nghĩ đến điều đó, nắm tay cô tự động siết chặt. Để không phạm phải sai lầm là gây ra hành hung trong văn phòng luật sư, cô cố tình lặp đi lặp lại động tác nắm và xòe tay vài lần để giải tỏa căng thẳng. Bất chấp cảm xúc của cô, Ashley nhả khói ra rồi mở miệng.

“Cô nghĩ rằng tôi sẽ làm hại Koi sao?”

“Đương nhiên rồi. Koi có thể bị anh lừa dễ dàng, nhưng tôi thì không.”

Trước câu trả lời nhanh chóng của Ariel, Ashley bất ngờ nở một nụ cười nhạt. Nhìn Ariel khựng lại trong giây lát, anh nói.

“Có vẻ như cô không tin tôi chút nào.”

Ashley nói với giọng điệu chậm rãi.

“Tôi chân thành mong Koi hạnh phúc.”

Ariel cau mày, anh nhếch mép cười khổ và khẽ giơ hai tay lên.

“Không có lý do gì để tôi không làm vậy, phải không? Như cô biết đấy, chúng tôi đã kết thúc mối quan hệ từ 10 năm trước, và tôi có thể đối xử tốt với một người bạn cũ mà tôi đã gặp lại sau một thời gian dài.”

Thái độ của anh thản nhiên đến mức khó tin.

“Koi thì……, phải nói sao nhỉ, cậu ấy vẫn luôn ngây thơ như vậy, dù là khi đó hay bây giờ. Tôi lo lắng rằng cậu ấy sẽ thất bại nếu cậu ấy cứ hẹn hò một cách ngây ngô như vậy.”

Giọng điệu của anh  nghe như thể đang quan tâm đến đối phương lắm, nhưng vẫn còn lại một chút châm biếm nên khó chịu vô cùng. Nếu Koi nghe thấy những lời đó, cậu ấy chắc chắn sẽ tin sái cổ, nhưng may mắn thay người ở đây là Ariel. Cô nhìn anh với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

“Anh thật sự làm như vậy vì Koi sao?”

“Đúng vậy.”

Trước câu trả lời nhanh chóng, Ariel lập tức hỏi.

“Tại sao?”

Lần này, Ashley cũng trả lời một cách thản nhiên.

“Tôi đã nói rồi, tôi mong Koi hạnh phúc.”

Anh lại đưa điếu thuốc lên miệng và nheo mắt.

“Koi không nói với cô điều đó sao?”

“Cậu ấy có nói. Vì vậy tôi mới chạy đến đây.”

Ariel đáp trả ngay lập tức. Trước khi nghe thêm những lời làm đảo lộn mọi thứ, cô tiếp lời.

“Tôi hoàn toàn không tin rằng anh mong Koi hạnh phúc. Anh có thực sự chân thành không? Anh có sẵn lòng chúc mừng ngay cả khi Koi yêu người khác, hôn người khác, kết hôn và sinh con với người khác không?”

“Tất nhiên, nếu làm như vậy mà Koi hạnh phúc.”

Câu trả lời của Ashley không nhanh cũng không chậm, nó được thốt ra vào một thời điểm quá hoàn hảo. Anh thậm chí còn cười một cách thản nhiên như thể đã quen với kiểu tra tấn này. Vì vậy, Ariel càng nghi ngờ Ashley hơn.

“Tại sao? Anh không có lý do gì để mong muốn người khác hạnh phúc đến vậy.”

Có lẽ cô sẽ không nhận được một câu trả lời đúng đắn. Nhìn khuôn mặt trơ tráo của Ashley, Ariel nghĩ vậy. Nhưng không sao cả. Mục đích của cô khi xông vào đây hôm nay là một chuyện khác.

Ashley vẫn không trả lời mà thay vào đó nhìn đồng hồ đeo tay. Bây giờ không còn nhiều thời gian nữa. Lúc đó, Ariel mới đưa ra mục đích của mình khi đến đây.

“Vậy anh không quan tâm Koi làm gì với ai cả. Đúng không?”

“Chỉ cần Koi hạnh phúc.”

Ashley nói, vẫn nở một nụ cười giả tạo. Có lẽ anh tự tin rằng Koi sẽ không thể có một mối quan hệ nghiêm túc nào. Cô tuyệt đối không được để anh ta biết rằng Koi vẫn thích Ashley, và Ashley là người duy nhất mà cậu từng hẹn hò trong đời. Koi có lẽ sẽ không cố gắng che giấu điều đó, nhưng Ariel không cho phép điều đó xảy ra.

“Có vẻ như anh nghĩ rằng cậu ấy vẫn còn ngây ngô nên thậm chí không thể hẹn hò đúng cách.”

Ariel nhanh chóng nhặt lấy lòng tự trọng mà Koi đã vứt bỏ.

“Phụ nữ nhận ra người tốt nhanh như ma ấy. Hơn nữa, Koi còn cao lên và bây giờ còn được khen là đẹp trai nữa đấy. Anh hiểu ý tôi chứ?”

Cô từ tốn nói tiếp.

“Không phải chỉ có anh mới không để yên cho cậu ấy đâu. Koi cũng đã tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm nên chắc cũng đã có mắt nhìn người rồi.”

Ariel cố tình kết thúc câu chuyện và thay vào đó nở một nụ cười tươi tắn. Ashley vẫn mỉm cười với cô, nhưng nó giống như một chiếc mặt nạ.

“……Tích lũy kinh nghiệm?”

“Đúng vậy.”

Ariel gật đầu mạnh rồi hỏi.

“Anh không hề biết Koi đã trải qua những gì trong 10 năm sau khi chia tay, giống như Koi không hề biết điều gì đã xảy ra với anh, đúng không?”

Ashley không trả lời. Ariel cố ý nhìn đồng hồ đeo tay rồi xoay mặt đồng hồ ngược lại để cho Ashley xem.

“Còn 3 giây nữa.”

Ariel cố tình đọc thời gian còn lại rồi mỉm cười.

“Đã xong trước thời hạn rồi nhỉ?”

Cô thoải mái đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi tiến về phía cửa. Trước khi hướng về cửa, cô nhìn Ashley và nói.

“Vậy tôi tin rằng anh sẽ không cản trở Koi dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi đi đây. Cảm ơn anh đã dành thời gian cho tôi.”

Cô lịch sự nói thêm lời chào rồi quay người bước đi. Tiếng bước chân đều đặn vang vọng trong văn phòng yên tĩnh. Ngay khi Ariel vừa chạm tay vào tay nắm cửa, Ashley nãy giờ im lặng, anh lên tiếng.

“Cô đã hỏi tại sao tôi lại mong Koi hạnh phúc, đúng không?”

Trước giọng nói trầm lặng, Ariel từ từ xoay người lại. Khi cô cảm thấy một điềm báo chẳng lành, anh mỉm cười lạnh lùng và nói.

“Càng lên cao thì càng đau khi rơi xuống.”

Hiếm khi Ariel không thể phản ứng ngay lập tức. Lúc đầu cô không hiểu những gì mình vừa nghe, và sau đó cô không chắc liệu mình có nghe đúng hay không. Tuy nhiên, khuôn mặt Ashley đang mỉm cười với cô quá thực tế, và cô xác nhận rằng Ashley Miller là một tên khốn vô song.

“Ra vậy.”

Ariel khó khăn lắm mới lấy lại tinh thần và cười đáp trả.

“Nếu rơi từ độ cao này thì chắc chắn sẽ đau lắm nhỉ, đúng không? Anh nên mua bảo hiểm đắt nhất thì hơn.”

Cô nói một cách lo lắng, rồi nói thêm bằng một giọng nói dịu dàng, vô cùng thân thiện.

“Nghe cho kỹ đây, Ashley Dominic Miller. Nếu anh dám làm Koi khóc thêm một lần nào nữa thì lúc đó tôi sẽ móc đôi mắt tím chết tiệt của anh ra.”

Trước nội dung tàn bạo khác hẳn với giọng điệu của cô, Ashley trơ tráo cười nói.

“Thật đáng sợ quá đi.”

Ariel lại nở một nụ cười tươi rói với anh. Như thể cô sẽ nghiền anh thành bột nếu anh dám trái lời cô vậy.

“À phải rồi, và.”

Cô quay lại như thể vừa nhớ ra một điều gì đó mà cô đã cố tình quên.

“Anh không nghĩ rằng vì Koi là Beta nên cậu ấy sẽ ổn với đàn ông chứ? Koi đã hẹn hò với anh trước đây mà.”

“……Ý cô là gì?”

Ashley hỏi với giọng điệu chậm rãi. Ariel vẫn giữ nụ cười và trả lời.

“Đối tượng của Koi có thể là phụ nữ hoặc cũng có thể là đàn ông.”

“……”

“Tôi nghĩ anh chưa nhận ra điều đó. ……Ôi, tôi đã quá giờ rồi. Xin lỗi, tôi đi đây.”

Cô ấy đã bổ sung một cách sảng khoái.

“Mong rằng hôm nay luật sư Miller sẽ bóp nặn máu của nhiều người oan ức hơn để kiếm được thật nhiều tiền ạ.”

Sau đó, cô mở cửa và bước ra khỏi văn phòng. Và Ashley cuối cùng đã ở một mình.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo