Lick Me Up If You Can - Chương 177

Chương 177

Giọng Ashley trầm thấp như mọi khi, nhưng Koi bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát. Nỗi sợ hãi của Koi thể hiện rõ ràng qua đôi vai rụt lại và đôi mắt dao động, nhưng Ashley không hề cố gắng che giấu cơn giận để dỗ dành cậu. Bây giờ không phải lúc chiều theo cậu. Koi lắp bắp khó khăn:

"À... nhưng anh đã làm xong việc của mình rồi mà. Anh đã lấy được tiền rồi, sau đó em tự lo được mà..."

Cậu đưa ra lý do cho hành động tự ý của mình.

"Em không trả nổi phí dịch vụ nên em không thể nhờ anh thêm được."

Không có sơ hở nào cả. Dĩ nhiên đó là suy nghĩ của Koi. Ashley không thương tiếc, đào sâu vào lỗ hổng đó.

"Koi, sau khi anh gọi, em đã thực sự nhận được số tiền đó chưa?"

"Ơ?"

Ashley tiếp tục nói với vẻ lạnh lùng khi thấy Koi bối rối:

"Dĩ nhiên là chưa rồi. Em nhận được nó sau khi tìm được xe tải mà."

"Ơ? Ừ..."

Ashley nhìn xuống cậu, cậu chỉ lắp bắp mà không thể trả lời rõ ràng, anh tiếp tục trách móc:

"Vậy chẳng phải anh chưa làm xong việc sao? Anh chỉ xong việc khi em thực sự nhận được tiền. Nào, nói đi. Anh sai sao?"

"Ừ..."

Koi nhìn anh, mồ hôi lạnh túa ra sau lưng, cuối cùng lí nhí nói:

"Anh đúng..."

"Ừ, rất cảm ơn em đã hiểu cho anh."

Ashley chế nhạo không chút nể nang rồi buông tay khỏi môi Koi. Anh cau mày nhìn vết máu dính trên khăn tay, rồi kiểm tra môi Koi. Máu đã ngừng chảy.

"Em bị đánh bao nhiêu cái? Anh phải xem chỗ nào khác bị thương nữa."

"Ư, ư á!"

Koi vô thức hét lên khi Ashley đột ngột kéo áo phông của cậu lên. Ashley nhăn mặt khi nhìn thấy vài vết bầm đỏ, anh bắt đầu dùng tay ấn vào khắp cơ thể Koi để kiểm tra. Ashley dừng tay lại ở một bên bụng, ấn nhẹ rồi giữ nguyên một lúc khi thấy Koi thỉnh thoảng rên rỉ. Koi ngạc nhiên nói:

"Chỗ đó không đau."

Lúc đó, Ashley lộ vẻ nhẹ nhõm bất ngờ.

"Ừ, may quá."

Koi ngơ ngác nhớ lại lần trước Ashley ấn vào chỗ đó, cậu đã đau đớn hét lên. Cậu tự hỏi có phải vì anh ấn nhẹ hơn không, nhưng khi nghĩ đến việc chỉ cần chạm nhẹ vào chỗ bị Nelson đánh thôi là cậu đã tự động kêu lên rồi thì có vẻ có lý do khác.

Nhưng Ashley không hề giải thích gì, chỉ tiếp tục ấn và kiểm tra toàn bộ cơ thể còn lại của Koi. Ashley thở phào một tiếng rồi buông tay.

"Rốt cuộc tại sao hai người lại đánh nhau như vậy? Không phải trẻ con nữa, người lớn rồi còn đấm đá nhau chắc phải có lý do chứ."

Dù Nelson có là một tên côn đồ hết thuốc chữa thì cũng không thể vô cớ hành hung được. Ashley cảnh cáo Koi đang ngập ngừng:

"Nói thật đi, tất cả mọi chuyện."

"Ừ, vâng."

Những lời đó chẳng khác nào một cụm từ ma thuật. Koi khó khăn mở miệng thú nhận:

"Chuyện là... Nelson đã sỉ nhục anh."

Ashley cau mày trước lời nói bất ngờ đó.

"em nói gì?"

Koi không dám nhìn thẳng vào mắt anh, đảo mắt bồn chồn rồi lẩm bẩm:

"Em đến đó để lấy xe... thì thấy Nelson ở đó. À không, đương nhiên hắn ta phải ở đó rồi... Dù sao thì, khi em nói em đến để lấy xe tải, hắn ta tỏ vẻ khó chịu. Nên em đã cố làm vừa lòng hắn ta rồi định đi ra, nhưng đột nhiên hắn ta lại sỉ nhục anh..."

Nói đến đây, cơn giận bùng lên trong lòng cậu. Một kẻ chỉ biết buôn ma túy như  hắn  thì có tư cách gì mà sỉ nhục người khác.

"Hắn ta gọi em là đồ ngốc, nói này nọ nọ kia... Em không sao cả nếu hắn ta bắt em bò qua háng hắn ta. Em chỉ nghĩ là em cần phải nhanh chóng tìm xe rồi về thôi... nhưng đột nhiên hắn ta lại bảo Ashley Miller là đồ ngốc."

Ashley chỉ im lặng lắng nghe giọng cậu càng lúc càng kích động vì những cảm xúc dâng trào. Đầu anh như nổ tung. Tên khốn Nelson đó đã nói gì với Koi? Bắt cậu bò qua háng hắn ta? Cơn giận lại bùng lên, nhưng một cảm xúc lớn hơn đã chiếm lấy anh trước.

"Koi, vậy... em đã đánh nhau vì anh sao?"

"Em không thể chịu đựng được cái loại rác rưởi đó sỉ nhục anh!"

Koi đã nói những lời như vậy.

Ashley càng ngạc nhiên hơn khi nghe những lời thô tục lần đầu tiên thốt ra từ miệng cậu. Koi đã chiến đấu và thậm chí nói những lời gần như là chửi thề vì anh. Với một tên côn đồ đã hành hạ cậu rất nhiều hồi trung học.

Vì mình.

Ha, anh bất giác thở dài một hơi. Anh không biết nên hôn cậu ngập tràn vì quá đáng yêu, hay nên đánh vào mông cậu vì dám lén lút ra ngoài để rồi bị đánh.

Anh muốn làm cả hai, nhưng khoảnh khắc đó, anh nhìn thấy khuôn mặt bầm dập, rách nát của Koi. Ngày mai, toàn thân cậu sẽ đau nhức và bầm tím. Bây giờ anh chỉ có thể kìm nén. Ashley hứa với lòng mình rằng anh nhất định sẽ thực hiện điều đó vào lần sau. Đánh vào mông rồi hôn thì hay hơn nhỉ.

"Ôi trời, có lẽ em đã tự ý hành động nên anh giận lắm đúng không."

Koi vội vàng nói khi thấy Ashley cau mày nhìn chằm chằm mình.

"Không sao đâu, em thường xuyên bị đánh thế này mà. Anh biết mà, em giỏi chịu đòn lắm."

Cậu cố tình cười ha ha, nhưng Ashley chỉ nhăn mặt hơn mà thôi. Nhận ra mình lại vừa đùa không đúng lúc, Koi từ từ giơ tay lên, đổi giọng:

"Không giống hồi đó đâu. Em cũng không chỉ biết chịu đòn đâu, em đánh hắn ta nhiều hơn đó. Nhìn nè, em cũng đánh hắn ta nè."

Koi giơ nắm đấm đã bầm tím lên. Ashley nhìn chằm chằm vào tay cậu, rồi bất ngờ nắm lấy cổ tay cậu. Và bất ngờ hơn nữa, anh hôn lên những ngón tay cậu. Koi mở to mắt ngạc nhiên trước nụ hôn đột ngột, Ashley vẫn giữ môi trên tay cậu, chỉ ngước mắt nhìn Koi rồi nói:

"Sau này đừng dùng tay để đánh, em sẽ bị thương đấy."

Anh nói thêm với Koi, cậu chỉ biết nhìn anh mà không hiểu ý nghĩa của những lời đó:

"hãy để anh làm."

A, giờ thì Koi đã hiểu, tim cậu bắt đầu đập loạn xạ. Khuôn mặt cậu nhanh chóng đỏ bừng, đôi mắt run rẩy trở nên long lanh lấp lánh. Nhìn thấy khuôn mặt đó của cậu, Ashley cũng bị kích động. Anh muốn hôn cậu ngay lập tức và đè cậu xuống, nhưng khoảnh khắc đó, đôi môi rách toạc của cậu lại lọt vào tầm mắt anh. Ashley khẽ rên rỉ một tiếng như đang đau đớn.

Ahhh.

Đột nhiên một mùi hương không thể kìm nén được lan tỏa xung quanh. Mùi hương mà cho đến giờ không hiểu sao cậu lại không cảm nhận được mấy bỗng tấn công trái tim cậu. Ashley cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể, buông tay Koi ra và đứng dậy.

"Em nghỉ ngơi đi, anh đi thay đồ rồi quay lại."

"Ừ, vâng."

Ashley rời khỏi phòng, bỏ lại Koi ngoan ngoãn gật đầu. Khác với thái độ điềm tĩnh trước đó, anh vội vã bước nhanh rời đi. Koi tựa người vào ghế, nhắm mắt thư giãn thì nghe thấy một tiếng động cơ nhỏ. Quạt thông gió bắt đầu quay với công suất tối đa.

-------------------


Tiếng nhạc ầm ĩ vang vọng khắp nơi. Tiếng ồn ào của câu lạc bộ lấn át cả tiếng nói của người đứng ngay bên cạnh. Nelson ngự trị như một vị vua giữa một nhóm người đang tụ tập trên chiếc ghế sofa rộng lớn. Tất cả những người vây quanh hắn ta, cả nam lẫn nữ, đều đang cố gắng làm hài lòng hắn ta để có được thuốc và tiền.

"Hí hí."

Nelson hít một đường bột trắng trên bàn rồi ném tờ tiền vừa dùng xuống sàn một cách tùy tiện. Hắn ta cười khẩy khi nhìn thấy một gã đàn ông vội vàng nhặt nó lên và cười toe toét.

"Nelson, giờ anh ổn hơn chưa? Em lo lắng khi nghe nói anh bị thương đấy."

Một cô gái ngồi bên cạnh lớn tiếng hỏi. Nelson nhếch mép rồi tựa người sâu hơn vào ghế sofa.

"Có gì đâu, chỉ là có thằng ngốc mất dạy nào đó dám đụng vào tao, tao chỉ cho nó một bài học thôi mà."

"Nghe nói là thằng mà Ashley Miller đã cứu ra hả?"

Một ai đó vênh váo chen vào. Một cô gái khác mắt sáng lên, nói:

"Chàng trai đẹp trai đó hả? Cao ráo và đẹp trai thật đấy!"

"Tóc cũng dày nữa."

Một người khác khúc khích cười. Nelson nhếch mép chế giễu họ, dù hắn ta khó khăn lắm mới nghe được những lời đó giữa tiếng nhạc ồn ào.

"Đồ không có mắt. Tao đã nói bao nhiêu lần rồi? Thằng đó từng là đàn em của tao hồi cấp ba. Tao nói cho mà biết, nó chỉ là một thằng ngốc thôi."

Hắn ta khúc khích cười và nói tiếp.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo