Lick Me Up If You Can - Chương 204

Chương 204

Ariel lo lắng đi đi lại lại trong phòng khách. Đáng ngạc nhiên là trong nhà cô đang tràn ngập mùi pheromone. Vài lần đi vòng quanh phòng khách rồi dừng lại, ánh mắt cô luôn hướng về một hướng. Chính là cái hướng mà mùi pheromone đang phát ra. Ariel nhìn căn phòng nơi Koi đang nhốt mình và rên rỉ vì kỳ phát tình lần đầu tiên trong đời và lại một lần nữa thở dài.

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy.

Cô day trán như thể bị sốt và nhắm mắt lại. Lúc Koi đột nhiên liên lạc với cô, cô đang hoàn thành bài báo và cập nhật nó. Cô vui vẻ nghe điện thoại của bạn với một tâm trạng thoải mái nhưng giọng nói mà cô nghe được lại hoàn toàn trái ngược với những gì cô mong đợi. Cô sợ hãi vì giọng nói run rẩy của cậu, Ariel vội vàng lao ra khỏi công ty và lang thang trên phố rồi khó khăn lắm mới tìm được cậu thì lúc đó kỳ phát tình của cậu đã tiến triển được một đoạn rồi.

Đây chắc chắn là mùi pheromone omega.

Cô bỗng nhớ lại. Vì cô đã từng ngửi thấy rồi nên cô biết rất rõ. Chắc chắn là không sai được. Nhưng lý do khiến cô khó tin không phải vì điều đó.

Sao Koi lại là omega chứ?

Cho đến giờ cậu ấy chắc chắn là beta mà. Nếu không thì cậu ấy đã phải uống thuốc và che giấu mùi rồi, nhưng Ariel chắc chắn rằng không phải như vậy. Koi không đời nào lừa dối cô, và cô có niềm tin vào điều đó.

Nhưng nếu vậy thì tại sao từ trước đến giờ cậu ấy lại không phát ra mùi gì chứ? Chẳng lẽ đây là một dạng đột biến sao? Cuối cùng thì cái tên khốn Ashley đó đã khiến Koi bị biến đổi rồi sao?

Mình không biết.

Vì cái đầu đang đau nhức mà cuối cùng Ariel đành phải uống thuốc giảm đau đầu. Cô lo lắng và lại nhìn vào căn phòng mà Koi đang ở. Cô đã cho cậu uống thuốc an thần khẩn cấp rồi nên cậu sẽ sớm ổn thôi. Mọi chuyện sẽ được giải quyết khi cậu tỉnh lại. Cô nhắm mắt lại và dùng lực xoa mạnh vào hàng lông mày đã hằn sâu những nếp nhăn.

--------------------------

Bị cơn sốt giày vò, Koi không ngừng rên rỉ. Cậu cảm thấy ngứa ngáy bên trong bụng và muốn đưa tay vào gãi ngứa nhưng không thể. Cậu chỉ còn cách rên rỉ bất lực và vặn vẹo cơ thể.

Ashley, Ashley, Ashley.

Cậu chỉ lặp đi lặp lại cái tên đó trong miệng. Nếu Ashley ở đây thì anh đã cho cậu thứ mà cậu muốn ngay rồi. Anh đã lấp đầy bụng cậu và ngoáy sâu bên trong cậu rồi. Như vậy thì cơn sốt này có biến mất không? Cậu không biết nữa. Đầu óc cậu không hoạt động bình thường, thứ duy nhất hiện lên trong đầu cậu chỉ có dục vọng mà thôi. Đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy dục vọng trào dâng khắp cơ thể như vậy. Cuối cùng cậu đã bật khóc và cắn xé tấm ga giường trên giường.

------------------

Đã hơn một ngày Koi mới hạ sốt và tỉnh lại. Thứ đang chờ đợi cậu sau khi cậu chìm vào giấc ngủ sâu vì tác dụng của thuốc là Ariel với vẻ mặt nghiêm trọng. Thay vì hỏi cậu, cô đã cho cậu ăn súp ấm trước và chờ cậu bình tĩnh lại.

"Cậu đỡ hơn chưa?"

Koi khó khăn gật đầu khi nghe thấy câu hỏi ân cần.

"Cảm ơn cậu, Al."

Nghe lời chào hỏi bằng giọng nói khàn đặc của cậu, Ariel lặng lẽ vỗ nhẹ vào cánh tay cậu. Nhìn ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, Koi uống một ngụm nước rồi khó khăn lắm mới mở miệng được.

"Tớ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra nữa."

"Cậu cứ nói những gì cậu nhớ đi, không sao đâu."

Nghe lời động viên của Ariel, Koi suy nghĩ một lát rồi bắt đầu nói một cách rời rạc. Khi cậu kể về chuyện cậu gặp Angel và nghe về cực omega, Ariel có vẻ ngạc nhiên nhưng cô chỉ im lặng lắng nghe những lời tiếp theo của cậu. Ashley ngất xỉu sau khi ngửi thấy mùi pheromone omega, và đó là dấu chấm hết cho câu chuyện. Lúc này Ariel mới mở miệng.

"Vậy là cái người tên Angel đó đã biến mất rồi à?"

Ừm, Koi gật đầu.

"Tớ không biết anh ta đã đi đâu nữa. Anh ta đã biến mất rồi."

"Ra vậy."

Ariel chìm vào suy nghĩ một lát rồi chuyển chủ đề.

"Cậu ổn chứ? Không có chuyện gì xảy ra chứ?"

"À... ừm."

Koi ngập ngừng gật đầu. Cậu phát tình đột ngột trên đường nên việc Ariel lo lắng cho cậu là điều đương nhiên. Cậu nhớ lại những ký ức còn sót lại và mở miệng.

"Có vài người đã lao vào tớ nhưng tớ đã xoay sở trốn thoát được. Giờ tớ cũng cao lớn và cơ thể cũng khá hơn rồi mà. Nếu là hồi trước thì chắc chắn tớ đã bị bắt lại rồi."

Koi giơ cánh tay lên để khoe khoang rồi cười ha hả, Ariel cũng đáp lại bằng một nụ cười.

"Ừ, may quá."

Cô nói một cách dịu dàng nhưng rồi vẻ mặt cô trở nên nghiêm túc. Koi cũng không còn cười nữa, cả hai người đều im lặng một lúc.

"Tớ vẫn không hiểu, Koi."

Người mở lời trước là Ariel.

"Từ trước đến giờ cậu cũng nghĩ rằng cậu là beta mà đúng không? Không phải là tin hết lời của cái người tên Angel đó cũng hơi quá rồi sao? Tớ không biết nên tin lời của một người mà mình mới gặp lần đầu đến mức nào nữa. Tất nhiên là nếu dựa theo lời anh ta thì mọi chuyện cũng khớp với nhau thật."

Việc bị đặt vào một tình huống bất ngờ khiến Ariel cũng cảm thấy bối rối. Nhưng cô nghĩ rằng dù cô có bối rối đến đâu thì cũng không bằng Koi, người đang trực tiếp trải qua chuyện này, nên cô đã cố gắng giữ vững tinh thần.

"Trong thời gian này cậu cứ ở đây cũng được. Dù sao thì vẫn còn phòng trống, và tớ vẫn chưa tìm được người ở ghép nữa."

"Cảm ơn cậu."

Koi vẫn dùng giọng nói khàn đặc của mình để đáp lại. Nếu cậu có đủ khả năng để chi trả tiền thuê nhà thì tốt quá rồi, nhưng tiếc là cậu không có. Ariel nắm chặt tay Koi như để động viên cậu rồi mở miệng.

"Ashley vẫn chưa biết cậu là omega đúng không?"

"Ừm... chắc vậy."

Koi lẩm bẩm một cách thiếu tự tin.

"Có thể tớ đã vô tình phát ra pheromone rồi, nhưng nếu Ashley biết thì anh ấy đã nói với tớ rồi."

Liệu có thật là như vậy không?

Ariel âm thầm nghi ngờ và suy nghĩ. Ashley mà cô biết không phải là một người thẳng thắn và công bằng như vậy. Hồi trước thì có lẽ là vậy, nhưng ít nhất thì bây giờ không phải. Anh ta xảo quyệt và không ai có thể biết được anh ta đang nghĩ gì cả.

Nếu như cái tên đó vẫn chưa thay đổi suy nghĩ về Koi thì sao...

Khả năng đó là hoàn toàn có thể xảy ra. Nhưng những lời tiếp theo của Koi đã làm lung lay sự chắc chắn của cô.

"Hơn nữa Ashley lại phát bệnh với pheromone omega, nếu tớ phát ra mùi hương đó thì anh ấy đã có triệu chứng bất thường rồi chứ? Nhưng Ashley đã không hề như vậy."

Không có gì để phản bác cả. Ariel đành nói "ừ, ra vậy", nhưng sự khó chịu vẫn còn đó. Cô vẫn không thể gạt bỏ được cái cảm giác kỳ lạ này. Cảm thấy lo lắng nhưng Ariel nghĩ rằng việc ổn định tinh thần cho Koi là quan trọng hơn nên cô đã hỏi cậu xem cậu có cần gì nữa không rồi đứng dậy.

"Nghỉ ngơi đi Koi. Khi nào cậu khỏe lại thì chúng ta sẽ cùng nhau suy nghĩ."

"... Ừm."

Koi khó khăn nở một nụ cười rồi nằm xuống giường. Ariel xác nhận rằng người bạn của mình đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ rồi lặng lẽ bước ra khỏi phòng.

Lời Koi nói là đúng, nếu Ashley thực sự có phản ứng với mùi pheromone như vậy thì mọi chuyện đã bị phanh phui từ lâu rồi. Ít nhất thì trong lúc hai người làm tình với nhau anh ta cũng phải ngửi được mùi pheromone chứ.

Dù lý trí bảo cô như vậy nhưng Ariel vẫn không thể xua tan được những nghi ngờ trong lòng.

Nhưng nếu như.

Nếu như thực sự Koi là cực omega, và Ashley đã biết chuyện đó nhưng lại cố tình che giấu thì sao.

Có thể sẽ có chuyện không hay xảy ra đấy. Dù cô đã lắc đầu phủ nhận rằng chuyện đó là không thể xảy ra, nhưng Ariel vẫn cảm thấy gai sống lưng.

-----------

Koi đã ổn định được phần nào vào buổi chiều ngày hôm sau. Ariel đã đi làm, cậu lờ đờ thức dậy muộn rồi uể oải lê thân đến nhà bếp. Cậu bóc tờ giấy nhớ mà Ariel dán trên tủ lạnh ra xem, khóe miệng cậu vô thức nở một nụ cười nhạt.

"Lấy gì đó trong tủ lạnh ra ăn nhé. Tớ sẽ về trước 7 giờ. Al."

Cậu lấy đại mấy thứ trong tủ lạnh ra làm bánh mì sandwich ăn theo như lời nhắn của cô, rồi cậu quyết định sẽ chuẩn bị bữa tối để đón Ariel khi cô tan làm về. Cậu đi tắm trước rồi pha cà phê, đúng lúc đó có tiếng thông báo tin nhắn vang lên.

Ashley?

Koi giật mình hoảng hốt vội vàng cầm điện thoại lên xem, cậu bật ra một tiếng thở dài thất vọng. Người gửi tin nhắn là một người không ngờ đến. Đọc xong nội dung, cậu đứng đó ngẫm nghĩ tin nhắn một lúc.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo