Lỡ Bước Vào Vườn Hồng - P1: Quyển 1 - Chương 3

Người đàn ông mà anh không bao giờ quên, giờ có thể nhìn thấy qua cửa sổ kính không một tì vết của cỗ xe ngựa. Người đàn ông, với mái tóc nâu sẫm được vuốt gọn gàng ra sau, đang bế một đứa trẻ tóc vàng đang cười vui vẻ trên đùi mình. Gã lang thang bắt gặp đôi mắt xanh của đứa trẻ.

Ồ.

Anh biết đứa trẻ đó. Thiên thần đáng yêu đó. Và người đàn ông đã bế đứa trẻ rất trìu mến. Anh biết hai người đẹp đẽ đó và anh, người đang vùng vẫy ở tận đáy, không thể với tới họ dù có thế nào.

* * *

Aeroc đang trong tâm trạng cực kỳ tồi tệ. Hội trường của dinh thự Bá tước, nơi đang tổ chức một bữa tiệc lớn, đầy những người cười ha hả và ồn ào, nhưng không có khuôn mặt vui vẻ nào có những gì Aeroc muốn. Người mà anh đang tìm kiếm là một người đàn ông có nếp nhăn ở giữa trán và vẻ mặt vô cảm trông như đang hơi tức giận.

"Aeroc, hôm nay trông anh đặc biệt sáng chói."

"Xin thứ lỗi."

Một người đàn ông nhận ra anh ngay từ cái nhìn đầu tiên tiến lại gần, giả vờ thân thiện. Ngay cả khi chỉ cách vài bước, anh ta vẫn tỏa ra một mùi hôi nồng nặc khiến mũi anh khó chịu, và công khai tán tỉnh Aeroc với một nụ cười nông cạn. Anh ta không bận tâm anh cũng là một Alpha, hoặc rằng cả hai đều là nam giới, điều này không còn ý nghĩa gì nữa, và đã từng là điều cấm kỵ của Chúa.

Thay vào đó, anh ta thô thiển khủng khiếp, người theo xu hướng tục tằn vô tư quan hệ tình dục cùng một Alpha hoặc Omega thoả thích. Anh ta không hề cảm thấy bị xúc phạm ngay cả khi Aeroc từ chối bằng một nụ cười lạnh lùng. Thay vào đó, anh ta tán tỉnh một Omega theo cách tương tự với cùng một đôi mắt phóng đãng và bừa bãi như thể đang tận hưởng.

Ngay sau khi thấy anh ta tuôn ra chính xác câu vừa nói với mình với Omega kia, Aeroc bỏ đi, muốn nôn mửa vì chỉ hít thở cùng một bầu không khí trong vài giây khi họ đứng cạnh nhau. Mặc dù vậy, ánh mắt anh vẫn không ngừng quét qua đám người.

Anh ta ở đâu rồi?

Trong bàn tay chắp sau lưng, anh cầm một tờ giấy mời đã được viết vài ngày trước, vừa bước đi mà tim loạn nhịp. Giấy mời, được đặc biệt viết tay, đã được đưa lại tại lối vào. Điều đó có nghĩa là anh ta đã tới. Tuy nhiên, trong mấy tiếng đồng hồ, anh ta không xuất hiện. Anh không thể bỏ cuộc mà không nói lời nào. Bữa tiệc này chỉ là một cái cớ để gặp đối phương mà.

Cuối cùng, những người hầu được huy động để đi tìm. Họ thực hiện lệnh của chủ nhân, lặng lẽ đi quanh phòng tiệc. Ngay sau đó, một người hầu đã ra ngoài vườn trở về và báo cáo rằng người kia đang đi về hướng con đường tuyết tùng. Cho đến tận lúc nãy, gương mặt vô cảm của Bá tước, lạnh băng như đá cẩm thạch, giờ đây đã nhuộm màu vui tươi như những giọt mực lan trên mặt nước.

Aeroc bước đến con đường tuyết tùng gần như nhanh nhất có thể. Con đường được chiếu sáng bởi ánh trăng xanh, với những chiếc đèn lồng màu cam dưới mỗi gốc cây, làm tăng thêm bầu không khí tinh tế. Ban đầu, con đường này không được trang trí bằng bất cứ thứ gì, nhưng anh ta có vẻ thích con đường tuyết tùng, cho nên anh đã ra lệnh thắp đèn lồng lên. Tất nhiên, cũng có một người hầu khéo léo đánh lạc hướng những vị khách khác để không ai khác bước vào.

Aeroc hít một hơi thật sâu và cố trấn an trái tim đang loạn nhịp của mình. Lòng tự trọng vẫn không cho phép anh thể hiện cảm xúc của mình và hành động như một chú cún con gặp chủ của mình. Anh đã nhận ra bản thân đang hơi bối rối. Anh biết rất rõ rằng thật khó coi khi một mình phấn khích khi người kia không biểu lộ bất kỳ lời nói hoặc hành động có ý nghĩa nào. Đồng thời, cũng có hơi giận người kia khiến anh bồn chồn như vậy. Anh ta không thể cư xử thân thiện một lần sao?

Ngay cả khi mọi người khác nịnh nọt anh, người có cả tiền bạc, danh tiếng và uy tín, người đàn ông này vẫn tỏ ra không bận tâm. Không, anh ta giả vờ. Nếu thực sự không quan tâm, tại sao anh ta lại đáp lại lời mời? Chắc chắn phải có một chút.

Anh cố tình cầm lấy tờ giấy mời đã được gửi đi và bước ra ngoài. Anh nghĩ đến việc nói đùa một chút bằng cách dùng giấy mời làm cái cớ, để không gượng gạo như lần trước. Kiểu như "Ta phải tự tay viết thư cho anh mới được à?" "Tặng ta mực và bút vào sinh nhật sắp tới thì sao?"

Tất nhiên, xét đến tình hình tài chính của đối phương, anh biết mức giá phù hợp và thợ thủ công phù hợp. Người quản gia tinh ý sẽ gợi ý, cùng với chiếc áo khoác cho anh ta. Anh muốn ngồi cạnh người này trong bữa tiệc sinh nhật của mình sau một tháng nữa.

Ánh đèn nhảy múa trên những bức tường cây tuyết tùng ngăn cách vườn hồng không xa. Có một cái bóng. Aeroc bước chậm lại khi cố làm biểu cảm hơi thoải mái của mình nghiêm chỉnh hơn. Đó là để không cho người kia biết anh đang đến gần. Anh muốn thấy biểu cảm tự nhiên của anh ta.

Khi anh hỏi tại sao anh ta lại tỏ ra nghiêm túc như vậy, anh ta sẽ trả lời rằng bản thân trông như thế này ngay cả khi không có ai xung quanh. Một người có vóc dáng to lớn và vẻ mặt nghiêm túc có vẻ là một cảnh tượng thú vị theo cách riêng của nó. Aeroc bước đi nhẹ nhàng, cảm nhận những viên sỏi dưới đôi giày da bóng loáng.

Thân thể cao lớn hiện rõ dưới ánh sáng mờ ảo. Khoảng cách rất nhanh thu hẹp lại, và giờ chỉ còn một cái cây duy nhất với vô số những chiếc lá nhỏ đứng giữa họ. Anh ta đang lẩm bẩm một mình. Khi tưởng tượng ra cảnh người này nói chuyện với chính mình với biểu cảm nghiêm túc như vậy, anh gần như muốn bật cười. Aeroc không thể chờ được nữa, anh vội vàng đi vòng qua cái cây.

"Clough, lại gặp anh ở đây rồi."

Clough, ngạc nhiên trước sự xuất hiện đột ngột, mắt mở to và quay đầu nhìn về phía này. Khoảnh khắc mắt họ chạm nhau, Aeroc không thể tin được. Đôi mắt sâu thẳm, mỗi cái liếc đều sắc bén, hơi nheo lại, và miệng anh ta, luôn khép chặt và hầu như không đưa ra câu trả lời cần thiết, vẽ thành một đường cong mềm mại. Clough đang cười.

Bức tường phòng thủ kiên cố sụp đổ ngay lập tức. Khuôn mặt khá trắng trẻo của Bá tước ngay lập tức chuyển sang màu hồng nhạt. Anh không thể tin một người đàn ông nhạt nhẽo và nghiêm cẩn như người này lại đang mỉm cười. Có thể là vì bản thân anh không?
(Hết chương 3)

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo