Mở Khóa Giam Cầm (Unlock) - Chương 25

Lịch đăng: T3 & T7 hàng tuần

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks.net, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Kể từ ngày hôm đó, Yi Hyun bắt đầu chủ động rủ Seon Woo ra ngoài hai, ba lần mỗi tuần. Cậu ta đưa anh đến những nơi có phong cảnh đẹp hoặc những nhà hàng ngon. Trong suốt thời gian đó, cậu ta cũng giúp anh làm rất nhiều việc. 

Khi Seon Woo không mua được bia mình muốn vì không có chứng minh thư, Yi Hyun thậm chí còn trả lại ví cho anh. Seon Woo vui vẻ sử dụng chiếc thẻ lạ mà anh thấy trong ví, bởi vì tài khoản của anh đang dần cạn kiệt do chỉ có tiền thuê nhà ra mà không có thu nhập vào.

Khi mùa xuân qua đi và hoa đã tàn hết, họ cùng nhau đi xem phim. Yi Hyun nắm chặt tay Seon Woo không rời một giây, như thể sợ anh sẽ biến mất giữa đám đông ồn ào. Dù mọi người thỉnh thoảng liếc nhìn, Yi Hyun cũng không bận tâm, còn Seon Woo cũng chẳng mấy để ý.

“Yi Hyun à, này.”

Seon Woo ngồi cạnh Yi Hyun, ghé môi sát tai cậu. Đó là lần đầu tiên Seon Woo biết rằng tai Yi Hyun có thể cử động.

“Chúng ta trông giống một cặp đôi nhỉ?”

“…Đừng có trêu tôi mà.”

Những ngón tay Yi Hyun đan chặt vào tay Seon Woo siết lại đau điếng khiến anh khẽ thốt lên một tiếng kêu. Nhưng nhìn thấy tai Yi Hyun đỏ bừng lên, anh lại bật cười. Bộ phim rất hay và bỏng ngô cũng ngon tuyệt.

Khi thời tiết hoàn toàn ấm áp, họ cũng đi mua sắm ở trung tâm thương mại. Giờ đây, Yi Hyun không còn nhất thiết phải nắm chặt tay Seon Woo nữa. Thỉnh thoảng cậu ta vẫn liếc nhìn Seon Woo với ánh mắt bất an nhưng không khí đã ổn định hơn nhiều. Yi Hyun lấy lý do quần áo của Seon Woo đã cũ và lỗi thời để mua cho anh rất nhiều quần áo, giày dép và các thứ khác. Seon Woo không từ chối mà vui vẻ nhận lấy.

“Hợp với tôi đấy chứ?”

“Cũng tàm tạm thôi.”

Seon Woo chịu khó mặc thử những bộ quần áo mới mua khiến Yi Hyun rất hài lòng. Anh cũng hài lòng với những ngày tháng như vậy.

Cứ thế, mỗi ngày trôi qua, gương mặt Yi Hyun càng trở nên rạng rỡ hơn.

‘Chẳng cần liệu pháp tâm lý nào cả. Được làm điều mình thích cùng người mình yêu, đó chính là cách chữa lành tốt nhất.’

Seon Woo đang nằm dài trên giường, mỉm cười hạnh phúc khi nhớ lại những ký ức ấm áp và vui vẻ của mùa xuân. Đúng lúc đó, Yi Hyun mở cửa phòng ngủ, nhân tiện ra uống nước, nhìn thấy Seon Woo liền nhíu mày.

“Anh thấy cái đó vui đến vậy sao?”

Trên màn hình mà Yi Hyun chỉ là tập 8 của bộ phim Clover Hotel Club mà Seon Woo yêu thích.

“Anh xem lại lần thứ mấy rồi?”

“Chắc chắn hơn mười lần rồi…”

Đúng lúc đó, Seon Woo vừa xem cảnh nhân vật chính trị tội khách hàng khó tính trên màn hình vừa trả lời. Anh luôn nghĩ rằng trong thực tế không thể làm được như vậy, nhưng đó vẫn là phần thú vị nhất. Yi Hyun đang định đi học bài nhưng lại đổi hướng, cùng xem phim vài phút rồi nhẹ nhàng nói:

“Cuối tuần đi khách sạn không?”

“Ồ? Khách sạn ư?”

Tất nhiên, một nơi như trong Clover Hotel Club là điều Seon Woo chẳng dám mơ tới. Tai anh nóng ran, lăn người lại liền thấy cậu ta gật đầu:

“Tôi có một khách sạn đang hoạt động…”

Cái khách sạn mà cậu ta nói chắc hẳn là cả một tập đoàn. Chắc ý cậu ta là “một trong những” khách sạn của tập đoàn nhỉ?

“Các tiện ích khá tốt. Chúng ta có thể đi bơi và ăn uống ngon miệng. Ở khoảng 3 ngày 2 đêm là hợp lý.”

Nghĩ lại lần cậu ta từng đề cập đi khách sạn mà vẫn trừng mắt nhìn anh, anh không khỏi cảm thán. Nhưng nghe cậu ta đề xuất đi quầy bar, ở phòng view đẹp, rõ ràng là một kế hoạch hẹn hò hoàn hảo.

“Yi Hyun à, lại đây ngồi đi.”

Seon Woo ngồi thẳng dậy, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình. Gương mặt Yi Hyun khẽ cứng lại, dường như đang mong đợi phản ứng của anh. Khi cậu ta ngồi xuống cạnh Seon Woo, anh cũng dừng bộ phim lại. Thấy vậy, Yi Hyun với gương mặt hơi cứng lại, nhíu mày.

“Sao vậy? Không thích sao?”

“Không, tôi rất thích. Nhưng tôi có chuyện muốn nói với cậu.”

Vì là chuyện quan trọng, Seon Woo đã lựa lời nói rất cẩn thận. Trong lúc đó, Yi Hyun siết chặt ga trải giường đến trắng cả khớp ngón tay. Cuối cùng, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, anh đã mở lời:

“Tôi muốn biết chúng ta sẽ duy trì mối quan hệ này đến bao giờ.”

“Anh muốn biết tôi sẽ giam anh đến bao giờ ư?”

Giọng Yi Hyun lạnh lẽo như băng. Không khí tốt đẹp vừa rồi cũng tan biến như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Seon Woo cau mày đầy bực bội, Yi Hyun cũng cau mày.

“Là cậu không tinh ý, hay là cậu giả vờ không tinh ý vậy?”

“Tôi không hiểu anh đang nói gì. Anh muốn gì ở tôi?”

Gương mặt Yi Hyun đã tối sầm lại, như thể đang có những suy nghĩ tồi tệ trong đầu. Seon Woo nghĩ rằng nếu cứ nói quanh co sẽ gây ra hiểu lầm không đáng có, thế nên anh thẳng thắn ném ra câu hỏi trực tiếp:

“Cậu có muốn hẹn hò với tôi không?”

Yi Hyun không trả lời, chỉ tỏ vẻ nghi ngờ tai mình có nghe nhầm không nên Seon Woo kiên nhẫn nhắc lại. Tai anh nóng ran.

“Cậu có muốn làm người yêu tôi không?”

“Anh… hẹn hò với tôi ư?”

“Nếu cậu cũng thích.”

Tim Seon Woo đập thình thịch. Yi Hyun không trả lời ngay, hàng mi đen láy khẽ rung lên, không rời mắt khỏi Seon Woo. Cậu ta lẩm bẩm, giọng chẳng thể tin nổi:

“Với tôi ư?”

Mặc dù Yi Hyun đã bỏ cả từ “anh” nhưng Seon Woo vẫn rộng lượng bỏ qua.

“Đúng vậy, cậu với tôi.”

Thay vì nói đồng ý, Yi Hyun lại đưa ra một câu hỏi khác.

“…Tại sao?”

Hơi thất vọng trước phản ứng hờ hững của đối phương, nhưng Seon Woo vẫn kiên nhẫn giải thích lý do:

“Vì tôi thích cậu. Tôi muốn có một mối quan hệ bền vững và ổn định hơn, muốn ở bên nhau thật lâu. Cùng tin tưởng lẫn nhau. Người yêu là một người như vậy đó.”

“Tôi…”

“Ít nhất là đừng ở trong một mối quan hệ mà mỗi khi tôi đi siêu thị, cậu lại lo lắng không yên.”

Yi Hyun vừa có vẻ rất vui mừng, nhưng trong mắt lại đan xen nhiều cảm xúc phức tạp. Thái độ lạnh lẽo như băng lúc nãy đã biến mất, thay vào đó là sự mềm yếu và u ám bên trong cậu ta.

Tuy nhiên, cơ thể lại rất thành thật, phần thân trên của cậu ta đã nghiêng về phía Seon Woo nhiều hơn lúc nãy. Bản thân Yi Hyun dường như không hề nhận ra điều đó.

“Anh có nghĩ rằng anh vẫn sẽ thích tôi như bây giờ nếu tôi là một đứa trẻ mồ côi nghèo khó và chẳng có gì đặc biệt không?”

“Cậu thích tôi như vậy mà? Một đứa trẻ mồ côi nghèo khó và chẳng có gì đặc biệt như tôi…”

Nghe vậy, Yi Hyun im lặng. Cậu ta nhìn Seon Woo như muốn nói rằng hoàn cảnh của hai người khác nhau rất nhiều. Anh liền mỉm cười nói:

“Tất nhiên, tôi không ghét tài sản của cậu. Nhưng đó không phải lý do chính tôi thích cậu.”

“Nói tiếp đi.”

Yi Hyun thúc giục, giọng nói kỳ lạ thay lại rất bình tĩnh và trầm ổn. Ánh mắt cậu ta lấp lánh một ánh sáng.

“Tôi thích sự ám ảnh của cậu với tôi. Cậu cần tôi, không có tôi thì cậu chẳng ngủ ngon. Những lý do này có tệ không? Có đáng sợ không?”

‘Gặp cậu, tôi mới biết mình thiếu thốn tình cảm đến thế nào.’

Seon Woo không nói ra những suy nghĩ sâu kín đó. Yi Hyun thở dài một lúc lâu rồi trả lời: 

“Tôi thích.”

Sức siết của bàn tay nắm chặt đến mức đau như thể không bao giờ muốn buông ra. Tuy nhiên, Seon Woo vẫn để Yi Hyun làm điều cậu ta muốn. Anh cũng vui vẻ nhìn đôi mắt đen láy lấp lánh niềm vui nguy hiểm.

“Vậy từ giờ anh là người yêu của tôi.”

“Ừ, đúng vậy. Từ giờ là người yêu.”

“Sau này dù có chán ghét cũng không thể rút lại, dù anh có khóc lóc van xin, tôi cũng sẽ không buông tha anh đâu.”

‘Vậy thì càng tốt.’ 

Seon Woo nghĩ vậy rồi nghiêng người về phía Yi Hyun. Anh hôn lên môi cậu, bàn tay đang siết chặt của cậu cũng từ từ nới lỏng.

“Người yêu của tôi đẹp trai thật.”

Ngực Yi Hyun phập phồng mạnh. Bàn tay đang giữ chặt cánh tay Seon Woo hoàn toàn buông lỏng, thay vào đó là kéo anh lại. Ôm chặt Seon Woo vào lòng, cậu hôn thêm một lần nữa lên thái dương anh, nơi lấm tấm mồ hôi do quá hưng phấn.

“Cậu dễ thương nên tôi thích. Tôi chưa từng hẹn hò nghiêm túc với ai, vậy nên tôi không biết là mình thích người nhỏ tuổi hơn đến vậy.”

“…Thích người nhỏ tuổi hơn sao?”

“Ừ. Đặc biệt là chỗ này.”

Vừa nói, Seon Woo vừa khẽ cọ đùi mình vào giữa hai chân của Yi Hyun. Cơ thể cậu khẽ giật mình. Anh cảm nhận được cơ bắp của đối phương trong vòng tay mình đang căng lên.

Yi Hyun trừng mắt, nghiến răng cắn mạnh vào ngực Seon Woo. Cậu cắn đau điếng rồi mút mạnh đến mức áo phông ướt đẫm. Cảm giác nóng ẩm ở quầng vú khiến Seon Woo dựng người dậy.

Ngay lập tức, Yi Hyun cởi phăng áo phông của Seon Woo, cũng cởi quần áo của mình, đẩy anh ngã xuống và tuột quần anh ra. Cậu nghiến răng, bóp chặt lấy mông Seon Woo qua lớp đồ lót.

“Vì thế nên tôi không muốn cho anh mặc đồ lót. Cởi một lần là đủ rồi.”

“Không, dù sao thì làm sao mà chỉ mặc mỗi quần được…”

Đây không phải là lúc họ sống hai mình trong căn hầm nữa, việc không mặc đồ lót trong một ngôi nhà có nhiều người là điều không thể chấp nhận được. Yi Hyun sốt ruột cởi sạch đồ lót của Seon Woo, cuối cùng cũng lột trần anh rồi ôm Seon Woo vào lòng.

Bàn tay nóng bỏng mang theo nhiệt độ cơ thể đang phấn khích nắm chặt và ghì sát vào người Seon Woo ở bất cứ nơi nào nó chạm tới. Liếm, mút, cọ xát và chà xát ở bất cứ nơi nào chạm vào. Hành động theo đuổi ham muốn đó không hề có chút lý trí nào.

Hơi nóng từ dương vật cọ xát vào xương chậu khiến da thịt nóng ran. Yi Hyun tiếp tục dùng tay kích thích vùng đáy chậu rồi nhẹ nhàng vuốt dọc lên trên, lặp lại vài lần cho đến khi chất lỏng từ đầu dương vật chảy ra, tạo thành một vệt ướt trên da. Yi Hyun thở hổn hển đứng dậy. Cậu vươn tay về ngăn kéo và lấy ra một lọ gel đã dùng gần hết, rồi đổ một lượng dày đặc giữa hai chân Seon Woo.

“Ha, nhanh lên, cứ thế mà…”

Từng ngón tay nhẹ nhàng đưa vào thong thả nới lỏng khiến Seon Woo, người cũng đang hừng hực không kém Yi Hyun, sốt ruột thúc giục đối phương. Anh cũng hồi hộp, bối rối khi thổ lộ, rồi cuối cùng khi được chấp nhận, niềm hân hoan trong lòng anh cũng dâng trào không kém. Khao khát được hòa làm một với người ấy, gắn kết thân mật và sâu đậm khiến lòng anh nôn nao, bồi hồi khó tả.

“Hừ, đừng trẻ con nữa, cứ nằm yên đi. Cứ thế mà cho vào thì anh sẽ bị thương đấy…”

Seon Woo ghì sát cơ thể mình vào vùng bẹn của Yi Hyun, nơi cậu đang cố gắng kìm nén những ham muốn cháy bỏng. Từng cử động chậm rãi, anh cọ xát đầu dương vật như thể muốn nhét vào giữa hai mông. Sự cám dỗ trần trụi khiến khuôn mặt đối phương đỏ bừng lên, ánh mắt dao động ngay lập tức.

“Làm chậm thôi là được mà.”

Seon Woo thở hổn hển, cơ thể khẽ run. Anh thả lòng, từ từ đón lấy đầu dương vật của Yi Hyun từng chút một khiến cổ họng cậu khẽ nuốt khan. Cảm giác cơ thể bị đối phương rạch ra rồi xâm nhập hiện rõ mồn một.

“Và, ừm…Tôi thích đau một chút.”

“Chết tiệt, thật sự… Anh nói như vậy khiến tôi bực đấy.”

Dù miệng nói khó chịu nhưng Yi Hyun không hề tỏ vẻ khó chịu một chút nào. Mặt cậu đỏ bừng, siết chặt eo Seon Woo, chen vào giữa hai chân đã được Seon Woo ngoan ngoãn mở ra. Cậu mạnh mẽ đẩy đầu dương vật vào cái lỗ vẫn chưa được nới lỏng hoàn toàn.

“A, ức… Ha, đau…”

Cơn đau khi bị đâm vào đúng như Seon Woo dự đoán. Không, thậm chí còn đau hơn. Trong giây lát, anh còn nghĩ rằng mình có lẽ đã đánh giá sai. Dù đã được bôi gel ướt đẫm như vậy nhưng phía sau vẫn nóng rát và cảm giác bụng bị xé toạc ra thật đau đớn. Tuy nhiên, Yi Hyun không hề nương tay mà cố gắng đẩy toàn bộ đầu dương vật vào rồi cười khẩy.

“Hôm nay, hức… anh thật sự thích đau nhỉ…?”

Nói rồi, cậu dùng đầu ngón tay khẽ chạm vào dương vật của Seon Woo. Thứ đó đã hoàn toàn cương cứng khi được chạm vào. Dịch lỏng trong suốt chảy ra từ đầu dương vật đỏ au làm ướt da.

“A, a, a…”

“Hôm nay sao, lại, thích, như, vậy…”

Yi Hyun dừng lại đôi lúc vì áp lực quá lớn, nhưng vẫn tiếp tục cho vào mà không rút ra. Trong suốt thời gian đó, não Seon Woo bị nhào nặn bởi nỗi đau và khoái cảm. Thực ra, anh không phải là người thích đau. Ngay cả bình thường, khi tiếp nhận dương vật của Yi Hyun, anh cũng phải cố gắng hết sức để quên đi nỗi đau bằng khoái cảm.

Thế nhưng, tại sao hôm nay, ngay cả nỗi đau thô bạo này cũng trở nên dễ chịu?

Điều duy nhất khác biệt so với trước đây là việc họ đã trở thành người yêu, nhưng trái tim Seon Woo lại ngập tràn niềm vui và sự thỏa mãn.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks.net, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Bình luận
ankscrazievermakiel
ankscrazievermakielChương 25
Anh chủ động ngỏ lời yêu hehe
Trả lời·29/07/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo