Nhân Quả Báo Ứng Novel - Chương 5

Cổ Kangwoo trắng ngần, ngửa lên khi uống bia, nổi bật dưới ánh đèn.

Jooheon cảm nhận những ánh mắt xung quanh, lén lút ngắm nhìn nụ cười của Kangwoo. Anh khó chịu, muốn cho mọi người thấy rõ, Kangwoo là của riêng anh.

Anh kéo Kangwoo đến góc khuất quen thuộc. Ôm cậu từ phía sau, che chắn cậu, như thể đó là điều ước của anh.

Nhìn Kangwoo chủ động hé môi, anh lại thấy bối rối, như không muốn ai nhìn thấy. Jooheon chạm vào môi mềm mại của cậu và hôn.

Đầu thu, khoảng nửa năm sau khi họ chính thức.

Anh luồn tay vào áo, vuốt ve tấm lưng trần mềm mại, hôn lên đó. Ôm chặt lấy cơ thể run rẩy, hôn cuồng nhiệt, mút môi. Chỉ một nụ hôn, cả người đã nóng bừng.

Jooheon linh cảm, đã đến lúc phải đẩy mọi chuyện xa hơn. Nếu Kangwoo có một giới hạn, anh phải thử.

Rời môi, ghé sát tai, anh thì thầm:

“Mình đi nhé?”

“Đi đâu…?”

“Lên trên.”

“Lên…?”

“Em quên cái tòa nhà này có cả khách sạn à?”

“À…”

Jooheon đứng dậy trước, lau vội môi Kangwoo bằng tay, chờ cậu gật đầu.

Anh đã đặt một phòng suite có view đẹp.

Hai người cùng lên thang máy, hướng đến phòng.

Khuôn mặt gượng gạo của Kangwoo phản chiếu trên vách kính. Cậu mím môi, chăm chú nhìn bảng số tầng tăng dần.

Kangwoo như lần đầu, khiến Jooheon, vốn không có kinh nghiệm, cũng cảm nhận được sự ngượng ngùng khi cả hai cùng lên thuê phòng với mục đích rõ ràng.

Anh mở cửa bằng thẻ từ, để Kangwoo vào trước.

Họ cùng tắm.

Jooheon nghịch ngợm thắt rồi lại cởi dây áo choàng tắm của Kangwoo, rồi cả hai quấn lấy nhau trên chiếc giường trắng tinh.

Anh muốn chia sẻ những điều thầm kín nhất. Muốn vứt bỏ lý trí, sĩ diện, trở nên tồi tệ nhất và hòa quyện vào nhau. Không muốn bị so sánh với bất kỳ ai trong quá khứ Kangwoo, với những người cậu đã từng hôn. Muốn cho cả thế giới thấy, chỉ mình anh có quyền sở hữu Kangwoo, người mà ai đó đã lén lút ngắm nhìn trong quán bar.

Jooheon lần đầu đối mặt với lòng chiếm hữu dơ bẩn của mình.

Tối hôm đó, khi hôn Kangwoo trong phòng khách sạn, anh đã quyết định sẽ đẩy mọi chuyện đi xa hơn. Những cuộc ân ái vừa phải không thể xoa dịu cơn đói cồn cào. Muốn thử nhiều hơn nữa, một khát khao khiến cổ họng anh khô khốc suốt đêm.

Anh đã biết rõ những điểm nhạy cảm của Kangwoo sau nhiều lần khám phá. Anh tăng nhiệt bằng những nụ hôn cuồng nhiệt, như muốn hút cạn cả lưỡi.

Kangwoo không chịu nổi sự ép buộc, đẩy tay vào ngực Jooheon.

“Hộc… hộc… khó thở… hộc…”

“Em biết điều khiển nhịp thở không?”

“Hả? Là cái gì?”

Kangwoo chẳng biết gì, chỉ nhìn anh ta chằm chằm với vẻ sợ hãi.

“Khi bóp cổ người ta đến mức thiếu oxy, não sẽ tiết ra dopamine, và người ta có thể đạt cực khoái chưa từng thấy trong đời.”

“…Vậy thì.”

“Em muốn thử không?”

“Không.”

Kangwoo từ chối ngay lập tức.

Jooheon đã đoán trước câu trả lời đó, nên chuyển sang một đề nghị khác. Một đề nghị khó có thể từ chối. Một trò chơi nhẹ nhàng, ai cũng có thể tham gia. Một trò chơi bình thường hơn, chỉ hơi táo bạo một chút, không liên quan đến việc điều khiển nhịp thở.

“Vậy để tôi bịt mắt em nhé?”

“…”

“Rồi trói tay em nữa.”

“…”

Mắt Kangwoo mở to. Trong đôi mắt đó, sợ hãi, hưng phấn và mong chờ đan xen.

Kangwoo không phải người hay từ chối khi làm tình, và đây là một đề nghị cậu hoàn toàn có thể chấp nhận, nếu cậu yêu Jooheon.

"…Em á?"

Kangwoo hỏi một câu ngớ ngẩn. Jooheon nhíu mày, vì câu hỏi ngu ngốc đó khiến tim anh thắt lại. Anh gật đầu, chẳng lẽ còn ai khác?

Jooheon muốn bịt mắt và trói tay Kangwoo.

Muốn khiến cậu hoàn toàn bất lực, chỉ còn cảm nhận được anh. Muốn thống trị, khiến não cậu chỉ nghĩ đến anh.

Muốn Kangwoo nhận ra, ngoài Lee Jooheon, cậu không còn lựa chọn nào khác, dù trước đã từng hôn ai. Muốn khắc sâu sự tồn tại của anh vào Kangwoo. Biến cậu thành nô lệ, chỉ biết đến anh.

Jooheon cầm chặt hai đầu dây áo choàng tắm của Kangwoo. Cậu vẫn mặc, nhưng đã cởi ra một nửa.

"Anh… anh thấy hưng phấn hơn khi làm vậy à?"

Kangwoo nhìn chằm chằm vào sợi dây, ánh mắt sợ hãi.

"Không hẳn là tôi phải làm vậy mới hưng phấn, nhưng sự thật là... tôi sẽ hưng phấn hơn."

"…"

Kangwoo im lặng. cậu không đoán được anh đang nghĩ gì.

Kangwoo cũng biết, Jooheon có xu hướng bạo lực khi làm tình. Cậu nuốt nước bọt, cố trấn an, rằng mình sẽ chịu đựng, nếu anh hưng phấn

“…Nếu em không thích thì anh sẽ dừng lại chứ?”

“phải thử mới biết được.”

Jooheon kéo hai tay Kangwoo đang run rẩy ra sau lưng, dùng sợi dây áo choàng mềm mại trói chặt lại.

Khi Kangwoo ngồi xổm xuống để anh vòng tay ra sau lưng trói, yết hầu cậu liên tục nhấp nhổm khi nuốt nước bọt.

Jooheon cầm chiếc áo choàng tắm vừa vứt đi, rút sợi dây ở eo ra. Anh định bịt mắt Kangwoo, nhưng cậu khẽ lắc đầu, nhìn anh với vẻ không muốn.

Jooheon nhớ rõ cảm giác máu dồn xuống hạ thể lúc đó. Anh đã trải qua nhiều thôi thúc, nhưng chưa từng có một kích thích nào rõ rệt và bạo lực đến vậy.

"Ngoan ngoãn đi, trước khi tôi xé nát em ra."

Anh đe dọa bằng một nụ cười nhẹ. Kangwoo hoảng hốt dừng lại, không còn chống cự.

Bình thường, anh là một người lạnh lùng, không thích bạo lực, trừ những lúc trẻ trâu chưa học được cách kiềm chế, và chỉ sử dụng bạo lực khi cần thiết.

Nhưng bên Kangwoo, Jooheon không thể kìm nén những ham muốn trỗi dậy. Anh thường xuyên làm tình, nhưng mỗi lần lại khác, Kangwoo thật đặc biệt.

Jooheon vuốt ve cơ thể Kangwoo đã bị trói tay và bịt mắt. Cơ thể trần trụi với cơ bắp săn chắc vừa phải uốn éo uyển chuyển dưới tay anh.

Kangwoo luôn tự ti, so sánh mình với anh, nhưng khi cởi quần áo, cậu lại có một cơ thể tuyệt vời hơn.

Anh hôn và liếm những vùng da thịt đang run rẩy, tạo ra những dấu ấn bằng cách mút mạnh đến mức gây đau đớn. Khắp cơ thể Kangwoo đều in dấu vết của anh.

Khi bị bịt mắt, tiếng rên rỉ của cậu càng lớn hơn. Những tiếng thở dốc lấp đầy tai anh.

Jooheon ôm Kangwoo bằng mọi cách dâm đãng nhất.

Anh nhấc bổng eo cậu khi cậu rên rỉ vì cực khoái, rồi đặt cậu lên người mình và dang rộng hai chân. Dương vật cương cứng của anh run rẩy, rỉ ra chất dịch lỏng.

“Hộc… nói gì đi… Jooheon à, nói gì đi… em sợ.”

“Tôi nên nói gì nhỉ? Dang rộng chân ra nào.”

Anh ta dùng hai tay kéo rộng hai chân Kangwoo ra, dù cậu cố gắng giữ chặt, rồi đâm sâu vào bên trong.

“Cử động đi. Xoay hông đi. Hãy cắn nuốt dương vật của tôi vào lỗ đít của em đi.”

“Ư… ư… a… ưm… Jooheon à, a… a a…!”

Kangwoo nắm chặt đùi anh bằng hai tay bị trói, cố giữ thăng bằng cho thân trên hơi ngả ra sau. Rồi bắt đầu thực sự di chuyển hông. Đúng là một thằng điếm.

Jooheon sung sướng đến muốn chết đi. Anh nắm chặt dương vật đang run rẩy của Kangwoo, điều chỉnh tốc độ theo chuyển động hông cậu.

Kangwoo ấn mông vào dương vật và tinh hoàn anh, xoay vặn. Cậu hoàn toàn mất trí. Cái lỗ đít nhớp nháp kia đang cắn nuốt dương vật anh.

“Hộc… Chết tiệt… Seo Kangwoo, lúc nãy em thấy không? Cái thằng đó… nhìn em… rồi liếm môi, hộc… Tôi đã định móc mắt nó ra rồi, hộc… Để nó không bao giờ dám nhìn em nữa, khốn kiếp, hộc…!”

Kangwoo ngồi lên, nghiền nát bộ phận nhạy cảm của anh, nhấc mông rồi lại hạ xuống. Âm thanh va chạm, tiếng rên rỉ nghẹn ngào, mọi thứ đều khiến anh mất trí. Sự kết hợp này kích thích hơn trăm lần so với những gì Jooheon tưởng tượng.

“Cử động đi, nữa đi, nữa đi nữa đi…! Ưm…!”

Jooheon xả vào bên trong. Anh túm dương vật Kangwoo đang bắn tinh dịch trắng đục, bóp mạnh. Kangwoo giật nảy, rồi mềm nhũn, đổ ập lên anh. Tóc tai bết mồ hôi dính cả vào cổ.

Jooheon không rút ra, cứ để nguyên rồi xoay người Kangwoo lại. Kangwoo cố hết sức di chuyển, để chân hướng về phía anh. Trong lúc đó, dương vật vẫn cọ xát bên trong.

Cuối cùng Kangwoo cũng xoay hẳn người. Hai tay bị trói ra sau chỉ vừa đủ chống vào bụng Jooheon, giữ người không đổ ập xuống.

Jooheon đang nằm ngửa thì ngồi dậy, ấn mặt Kangwoo xuống gối, banh hai mông đỏ ửng lên như bị đánh.

"Ư...!"

Anh đâm vào, như hai con thú giao phối, nhịp nhàng thúc mạnh. Bao cao su trơn tuột vì tinh dịch sắp tuột ra, nhưng anh mặc kệ, cứ thế điên cuồng đâm thọc. Tiếng rên rỉ như bị dao đâm vào ruột gan bật ra, mỗi khi dương vật chạm vào bên trong.

"Ư... Dừng... Dừng lại đi mà... Jooheon à, dừng lại đi...!"

Kangwoo gào thét điều gì đó, nhưng anh ta chẳng nghe thấy gì cả.

"em tưởng em là ai mà dám bảo tôi dừng lại hả?"

Jooheon thô bạo rút mạnh, định đâm vào lần nữa, nhưng bao cao su tuột hẳn ra.

"Hộc... Hộc... Ha... Ha... Haha..."

Cái bao cao su màu da người mắc kẹt giữa hai mông sưng tấy, trông như một cái đuôi kỳ quái. Jooheon cười khẩy. Sống lưng đẫm mồ hôi của Kangwoo run lên bần bật.

" cái đuôi gợi cảm ghê. Nhìn này."

Jooheon dùng ngón tay khều khều cái đuôi cao su. Cái lỗ nhỏ đang nóng bừng khẽ co giật vì sự ngứa ngáy lạ lùng.

"Đừng... Đừng làm thế... Ư... Đừng mà, làm ơn, đừng mà...!"

Giọng Kangwoo nghẹn ngào.

Jooheon càng thích thú, banh mông Kangwoo ra rồi trêu đùa. Kangwoo không thấy gì, tay bị trói, không thể phản kháng, cũng không thể trốn tránh.

Kangwoo cắn chặt môi, cố nuốt ngược sự nhục nhã.

Jooheon nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhạy cảm đang run rẩy vì nhục nhã, khi anh giật bao cao su ra khỏi lỗ. Kangwoo không biết anh đang nhìn, chỉ cắn chặt môi.

Anh xé một bao cao su mới, tròng vào dương vật đỏ bừng, rồi banh lỗ ra. Bên trong sưng tấy, run rẩy.

"Thế này chắc chảy máu mất thôi."

Anh ghé sát mặt xuống giữa hai mông Kangwoo và chỗ hiểm. Kangwoo cứng đờ khi anh chạm mũi vào da thịt bên trong. Cậu vùng vẫy khi cảm nhận hơi thở nóng rực phả vào.

"Đừng, đừng mà! Đừng!"

Anh cố tình tạo ra âm thanh tục tĩu, mút mát chỗ ướt đẫm. Cả người Kangwoo run lên bần bật. Khoái cảm sắc nhọn như roi quất vào sống lưng.

"Ư... Aaa... Aaa... Jooheon à, a... Em xin anh, em không muốn!"

Kangwoo lắc mông theo ý anh. Jooheon siết chặt hai mông, thịt thừa trào ra giữa các ngón tay.

"Im mồm. có biết tôi ghê tởm thế nào khi phải mút cái chỗ này không? Mẹ kiếp, nên là, ừm, ngoan ngoãn đi."

Anh dùng lưỡi liếm láp toàn bộ da thịt. Ngậm lấy chỗ non mềm, mút mạnh, nuốt trọn ý thức Kangwoo từ tận sâu bên trong.

Kangwoo run rẩy bắn ra vài lần. Đầu lưỡi anh lướt qua dương vật đang bắn ra thứ chất lỏng loãng, khiến toàn thân Kangwoo co giật, cảm giác lan tỏa từ bên trong ra đến tận đầu ngón chân.

Hôm đó, Kangwoo đã bắn ra một thứ chất lỏng trong suốt. Nó chảy ra nhiều đến mức ướt đẫm cả giường.

"Mẹ kiếp, Seo Kangwoo, cái gì thế kia? vừa bắn cái gì đấy?"

Anh sờ vào ga giường ướt nhẹp vì chất lỏng của Kangwoo, giọng đầy phấn khích.

"Ư... Tha cho em, làm ơn... Làm ơn mà..."

Kangwoo run rẩy cầu xin tha thứ, thậm chí không nhận ra cậu đang chà mặt mình vào đống ga giường ướt mèm.

Dương vật anh hoàn toàn cương cứng, cứng như đá, sau khi nếm chất lỏng của Kangwoo.

"À, mẹ kiếp, nó còn to hơn nữa này."

"Không được, a... Đồ điên, cái đồ chó điên, dừng lại, dừng lại đi..."

Jooheon mặc kệ những lời van xin, chửi rủa, phản kháng quyết liệt của Kangwoo, cứ thế làm thêm vài lần nữa.

Kangwoo nằm bẹp dí, bị bịt mắt, trói tay, nghe tiếng Jooheon gọi phục vụ phòng vì không đủ bao cao su.

Jooheon dùng thêm hai bao cao su mà nhân viên mang đến rồi đứng dậy, thở dốc nặng nề. Bên ngoài cửa sổ, màn đêm buông xuống.

Những động tác trần trụi, không mảnh vải che thân của anh, thật tự nhiên, như một con thú lượn lờ trong lãnh địa.

Jooheon lấy chai nước, đỡ Kangwoo ngồi dậy. Anh ôm lấy lưng cậu, đưa chai nước lên miệng. Kangwoo lắc đầu từ chối.

"Cởi trói cho em."

"Uống đi."

"Cởi trói cho em. Cởi trói cho em nhanh lên."

"Không."

Một khoảng im lặng ngắn ngủi trôi qua. Jooheon lặp lại những lời vừa nói, như để khẳng định lại chúng.

"tôi không muốn cởi trói cho em."

"Anh điên thật rồi à?"

"À. Chắc là vậy. Cứ cho là thế đi."

"Đừng như thế! Đừng mà, đừng mà... Cởi trói cho em. Em xin anh. Làm ơn."

Kangwoo khóc nấc, cầu xin anh buông tha, nói cậu không thể chịu đựng được nữa.

Jooheon im lặng, thả mình xuống bên cạnh Kangwoo. Anh nằm dang tay chân, trần trụi, rồi lấy điếu thuốc châm lửa. Sau vài hơi thuốc, nhả khói, anh đưa điếu thuốc về phía Kangwoo.

Kangwoo hất mặt, từ chối. Jooheon mân mê bờ môi sưng tấy, thô ráp của cậu. Anh hút thuốc, nhả khói, rồi vuốt ve cái cổ trắng ngần của Kangwoo.

Những cuộc hoan ái vượt qua lý trí này làm tăng thêm cảm xúc, tạo nên sự thân mật. Nếu trước đây Kangwoo đã run rẩy, thì giờ đây cậu càng thêm hoảng loạn.

Jooheon cắn mút xương quai xanh Kangwoo. Cậu khẽ rên rỉ, không hề hay biết những dấu hôn đang lan dần trên cơ thể.

Cái cảm giác được gắn kết khi môi chạm vào những nơi kín đáo nhất, và đạt cực khoái ở những vị trí đáng xấu hổ nhất.

Cơ thể trần trụi của Kangwoo dường như đã chấp nhận số phận.

Jooheon nhìn xuống Kangwoo đang há miệng thở dốc.

Vòm họng, lưỡi, cổ họng khô khốc, hơi thở phả ra có mùi ngọt lịm.

"Cho em xin nước... Em khát... Nước... Jooheon, cho em xin nước."

Kangwoo bất lực. Cậu không nhìn thấy gì, tay bị trói chặt, không thể cử động.

Kangwoo không thể uống nước nếu không có anh. Jooheon thích thú trước sự thật đó. Anh từ từ hôn lên môi Kangwoo, mở miệng cậu, luồn lưỡi vào. Cái lưỡi khô khốc quấn lấy lưỡi anh.

Nụ hôn thật lãng mạn và dịu dàng. Họ khao khát nhau như những cặp tình nhân mới yêu.

Khoang miệng khô khốc của Kangwoo dần ướt đẫm, bởi dòng nước bọt từ anh.

Jooheon một lần nữa cảm nhận sự mê hoặc của khoang miệng người khác, với những chiếc răng đều đặn, vòm họng, và mặt trên mặt dưới của lưỡi. Mùi hương đặc trưng của Kangwoo tràn vào mũi, lướt qua từng ngóc ngách cơ thể anh.

Họ hôn nhau, say đắm, hơn ba mươi phút. Tiếng thở dốc của Kangwoo ngày càng gấp gáp, như thể thiếu dưỡng khí.

"Hộc... Hộc..."

Jooheon buông môi, nhìn xuống gương mặt ướt đẫm mồ hôi, rồi tháo sợi dây bịt mắt Kangwoo.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo