Nhân Vật Phản Diện Này Lại Mang Thai Con Của Alpha - Chương 56

Lịch update : thứ 2, thứ 6

 

Rồi cậu bé đặt hai tay lên miệng và thì thầm nhỏ.

"Con có thể cho thịt vào được không ạ."

Không hiểu sao chỉ là cho thịt vào salad mà cũng cần phải nói nhỏ đến vậy. Tuy nhiên, Kang Ha-joon đã cười vui vẻ khi thấy Ha-neul thì thầm.

"Được thôi. Cho thịt vào nữa."

"Tuyệt vời!"

Ha-neul nhấc mông lên và ôm chặt con búp bê mà cậu bé đang ôm trong lòng.

"Hôm nay thật là một ngày thật vui."

Kang Ha-joon cũng cảm thấy vui vì Ha-neul thích.


"Chào tạm biệt quý khách."

Eun-yul vừa tiễn vị khách cuối cùng sau khi kết thúc công việc bán hàng buổi tối. Cậu ngập ngừng một lúc khi phát hiện Nam Goong-hyuk đang đứng ngây người trước khi quay người đi.

"Sao anh lại đến tận đây nữa vậy."

Đã quá muộn để nói rằng anh ta đến ăn cơm, và cũng không có vẻ là anh ta có việc gì khác.

Eun-yul chậc lưỡi và tiến đến chỗ Nam Goong-hyuk trong khi cân nhắc xem có nên mặc kệ và đóng cửa lại không.

"Anh đang nghĩ gì mà đứng ngây người ở đây vậy?"

Ánh mắt Nam Goong-hyuk đang nhìn chằm chằm vào bảng hiệu của quán Soon-yi từ từ hạ xuống. Anh ta thực sự có vẻ như vậy. Đôi mắt đó dừng lại chính xác ở chỗ Eun-yul, và rồi một giọng nói trầm thấp vang lên.

"cậu."

Eun-yul không thể nhúc nhích như thể bị mắc kẹt trong một cái lưới vô hình khi chạm mắt với Nam Goong-hyuk.

'Chuyện gì vậy?'

Không phải là Nam Goong-hyuk thường ngày. Anh ta đã tiếp cận với thái độ có phần nhẹ nhàng ngay cả khi anh ta bảo cậu trả nợ. Ngay cả khi cậu hét lên, anh ta đã chống trả bằng sự ngổ ngáo đặc trưng của mình trong khi bối rối…… Cậu cảm thấy như đang đối mặt với khuôn mặt nghiêm túc của Nam Goong-hyuk lần đầu tiên.

Nhưng câu trả lời mà anh đưa ra với khuôn mặt nghiêm túc đó lại là cậu.

"tôi đang nghĩ đến cậu."

Eun-yul nheo mày và bày tỏ sự không hài lòng của mình với anh trước giọng nói trầm thấp của Nam Goong-hyuk.

"Anh đã đến tận đây rồi thì đương nhiên là anh đang nghĩ đến tôi rồi. Tại sao anh  lại tạo bầu không khí trang trọng để nói những chuyện ai cũng biết vậy?"

Eun-yul đáp trả mạnh mẽ hơn khi Nam Goong-hyuk nghiêm túc hơn. Dù anh ta có làm gì, cậu cũng không muốn bị khuất phục hay chấp nhận anh ta. Thật lòng đấy.

"Ừ nhỉ. Đúng là đương nhiên khi tôi nghĩ đến cậu."

"Cũng không cần phải liên tục lặp lại những lời giống nhau đâu ạ."

"Lặp lại…… phải nói những lời như thế nào thì mới gọi là lặp lại chứ? Hãy đến nhà hàng Hanjeongsik của tôi và làm đầu bếp đi."

Đó là những lời mà cậu đã nghe nhiều nhất. Có lẽ Nam Goong-hyuk cũng biết điều đó nên anh mới nói những lời đó. Eun-yul khoanh tay và trừng mắt nhìn anh ta.

"Sau đó thì tôi không biết. Nếu anh nói thêm một lần nữa thì có phải là lặp lại không ạ?"

Cậu không biết anh  ta đang cố gắng nói gì.

"Lý do mà cậu thay đổi là……"

"A……."

Đó là một lời mà cậu hoàn toàn có thể dự đoán được.

"Có phải là vì cậu bé đó không?"

nhất thiết phải nói ra thì mới biết sao?"

Eun-yul lẩm bẩm như thể anh ta đang hỏi một câu hỏi vô nghĩa. Hôm nay Nam Goong-hyuk thực sự rất kỳ lạ, nhưng cậu đã hiểu sau khi suy nghĩ kỹ về những lời anh ta đã nói.

"Anh đang tìm cách để chiêu mộ tôi."

Nam Goong-hyuk lần đầu tiên mỉm cười như muốn phá vỡ bầu không khí khi Eun-yul nói rằng anh đang suy nghĩ về mình, tìm kiếm lý do và nguyên nhân khiến cậu thay đổi.

"Có lẽ vậy?"

Nam Goong-hyuk cười phá lên vài tiếng như thể anh cũng chỉ biết điều đó sau khi Eun-yul nói rồi kết thúc bằng một tiếng thở dài dài.

Eun-yul giờ lại càng tò mò hơn trước phản ứng không hề tươi cười của anh. Rốt cuộc tại sao Nam Goong-hyuk lại như thế này.

"Ha-neul 5 tuổi rồi nhỉ?"

"Vậy thì…… sao?"

Eun-yul cố tình nói lửng lơ như thể đang suy nghĩ về câu hỏi của Nam Goong-hyuk. Cậu cảm thấy bất an khi đột nhiên hỏi về tuổi của Ha-neul như thể anh ta định nói gì đó.

"Ừ. 5 tuổi…… Cậu bé thông minh đến nỗi tôi suýt quên mất tuổi của nó."

"Chuyện đó thì có liên quan gì ạ."

Eun-yul bày tỏ ánh mắt cảnh giác với anh khi cảm thấy Nam Goong-hyuk định nói gì đó. Nam Goong-hyuk cũng trực tiếp hỏi như thể không định vòng vo nữa.

"Bố của Ha-neul có phải là Kang Ha-joon không?"

Eun-yul không thể nói gì khi đối mặt với ánh mắt của Nam Goong-hyuk đang muốn biết sự thật.

cậu chưa từng nói với Nam Goong-hyuk về việc bố của Ha-neul là ai. Cậu không cần phải nói và thậm chí chưa từng nghĩ rằng mình phải nói.

Nam Goong-hyuk cũng không hề tò mò, nhưng việc anh nói điều đó bây giờ thì…… Chắc chắn là anh đã nghe được điều gì đó về bố của Ha-neul.

Có lẽ cậu đã vô tình để lộ ra. Nếu không phải cậu thì Nam Goong-hyuk sẽ nghe được câu chuyện đó ở đâu chứ.

Nam Goong-hyuk nghẹn ngào như thể khó thở khi coi sự im lặng của Eun-yul là sự khẳng định.

"Vậy nên suốt thời gian qua Kang Ha-joon đã luôn bao bọc và che chở cậu như vậy à?"

Nam Goong-hyuk bực tức vuốt tóc vì dường như anh ta đã hiểu được lý do tại sao Kang Ha-joon lại hành động khó hiểu như vậy.

"cậu đã sinh con cho Kang Ha-joon nên anh ta mới như thế à."

"Tôi…… làm sao tôi biết được chứ."

Cậu không thể dễ dàng nói có hay không. Dù cậu đã có những cuộc trò chuyện với Kang Ha-joon, nhưng cậu không dễ dàng nói với Nam Goong-hyuk về tất cả những điều đó trong tình huống này.

"Nếu là như vậy thì Kang Ha-joon đúng là thằng chó chết. tôi cứ tưởng là vì cậu thay đổi nên anh ta mới làm vậy, nhưng nếu anh ta làm cái trò đó vì có mục đích với Sung Ha-neul thì……"

"Đủ rồi."

Eun-yul cắt ngang lời Nam Goong-hyuk một cách gay gắt.

"Anh không cần phải nói thêm nữa đâu."

"Cái gì?"

"Đây không phải là chuyện để anh xen vào nên xin anh đừng bận tâm đến nữa."

"cậu có phải là đang để Kang Ha-joon dắt mũi như một thằng ngốc không?"

"Dù có bị dắt mũi hay không thì đó cũng là lựa chọn của tôi, và anh không có quyền coi tôi là một thằng ngốc."

Eun-yul vạch một ranh giới rõ ràng với Nam Goong-hyuk.

"Không phải cậu đã tỉnh táo lại vì Ha-neul rồi sao? Vậy thì cậu phải bảo vệ Ha-neul chứ. Hãy nhìn kỹ tình hình hiện tại đi."

Nam Goong-hyuk ngày càng trở nên kích động và lớn tiếng hơn.

"Kang Ha-joon, anh ta chỉ hiền lành như một con thú đã được thuần hóa trước mặt cậu thôi. Nhưng anh ta là một con thú hoang đấy!"

Có lẽ vì Nam Goong-hyuk muốn Eun-yul tỉnh táo lại nên anh đã nói với một giọng rất gay gắt.

"Bây giờ thì anh ta chỉ đang phủ phục và nhìn sắc mặt của chủ nhân, nhưng cậu không biết khi nào anh ta sẽ thay đổi đâu. Anh ta có vẻ như đang cố gắng mang Ha-neul đi, cậu có thể sống như bây giờ ngay cả sau khi bị cướp mất……"

"Im đi."

"Này, Sung Eun-yul. Người ta đang nói mà……"

"Tôi cũng đã nói rồi. Đây là lựa chọn của tôi, và anh không có quyền nói này nói nọ."

Nam Goong-hyuk hoàn toàn lộ ra ánh mắt hoang mang khi Eun-yul bày tỏ sự thù địch vượt qua cả sự cảnh giác.

"Dù Kang Ha-joon có đột nhiên thay đổi và lao vào hay là phủ phục xuống thì đó cũng chỉ là chuyện giữa tôi và Kang Ha-joon. Xin anh đừng xen vào nữa."

"Sung Eun-yul."

"Lần này không có Hyun Je-ha giữa chúng tôi đâu. Vậy nên ý của tôi là Nam Goong-hyuk anh không có lý do gì để xen vào cả."

Nam Goong-hyuk ngậm miệng lại vì kinh ngạc khi Hyun Je-ha đột nhiên bị nhắc đến. Anh đã quên mất việc mình đang cố gắng thuyết phục Eun-yul cho đến tận bây giờ và lộ rõ vẻ khó chịu.

" lần này anh không thể cướp tiền của tôi và đánh tôi như muốn giết tôi đâu. Đi đi. Đừng đến nữa."

Eun-yul không muốn nhìn thấy Nam Goong-hyuk nữa. Việc anh ta nhắc đến Ha-neul và nói rằng Kang Ha-joon đang cố gắng mang đứa trẻ đi là nguyên nhân khiến sự kiên nhẫn của Eun-yul cạn kiệt.

Chính cậu cũng biết Kang Ha-joon sẽ làm như vậy và đã lo lắng đến mức nào. Có vẻ như Nam Goong-hyuk đã nhìn thấu được trái tim mà cậu đã đẩy sâu vào bên trong vì cậu không thể tin tưởng anh hoàn toàn.

"Bảo tôi đi á? Cậu có biết tôi đã làm gì cho cậu không mà cậu nói như vậy hả? Chà, tôi đúng là thằng ngốc mà."

Nam Goong-hyuk tức giận hét vào mặt Eun-yul, và không chỉ vậy, anh ta còn dùng chân đá vào mặt đất.

Eun-yul không quay lại nhìn anh ta, cậu không biết tại sao Nam Goong-hyuk lại tức giận đến vậy.

"Cái tên Nam Goong-hyuk đó đúng là không giúp được gì mà."

Không phải sau khi ăn canh ngon lành thì anh lại đòi nợ cậu đó sao, không thì anh lại đe dọa cậu như thể anh sắp lôi cậu đi vậy. Nam Goong-hyuk là một người mà cậu không thích từ đầu đến chân.

"cái tên đó có gì hay chứ."

Anh ta chỉ là một nam phụ trong tiểu thuyết, nhưng đối với cậu thì anh ta chỉ là một người đáng ghét.

"Nếu anh ta đến lần nữa thì mình sẽ rắc muối vào anh ta."

"Đừng có nghĩ đến việc rắc muối đắt tiền ra đường."

Bà Im Bong-soon đang đi ngang qua đã đưa ra một lời cảnh cáo sắc bén như thể bà đã nghe thấy những gì cậu nói.

"Cháu có rắc bao nhiêu đâu chứ."

Eun-yul lẩm bẩm rằng cậu không thể tùy ý sử dụng muối, nhưng cậu không thể phủ nhận lời nói của bà Im Bong-soon. Đúng là nó đắt thật.

Giá một bát canh không bao nhiêu cả, nhưng không có nguyên liệu nào rẻ tiền trong đó cả.

"Ngay cả muối mình cũng không được tùy ý sử dụng…… cuộc đời mình thật khốn khổ."

"Nếu than thân trách phận thì mau biến đi."

Bà Im Bong-soon dùng muôi chỉ vào đồng hồ. Eun-yul giật mình hoảng hốt cởi tạp dề vì đã bỏ lỡ giờ tan làm vì Nam Goong-hyuk.

" mai cháu sẽ đến sớm ạ."

Và cậu nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà hàng như thể không có gì để mang theo. Cậu có rất nhiều việc phải làm ở nhà. Vì ban ngày Kang Ha-joon đã đón Ha-neul từ trường mẫu giáo nên cậu phải hỏi thăm một ngày của cậu bé thế nào.

Cậu đã nhận được liên lạc từ giáo viên của trường mẫu giáo sau khi Kang Ha-joon đưa Ha-neul đi. Cậu đã xác nhận rằng Ha-neul đã tan học đúng giờ, nên có lẽ hai người đã ở bên nhau cho đến tận bây giờ, cậu tò mò không biết họ đã dành thời gian như thế nào.

"Đúng vậy. Kang Ha-joon không phải là người nói dối như mình mà."

Anh là người thà không nói gì còn hơn là nói dối. Anh đã nói rằng anh sẽ không ép buộc Ha-neul, nên không có lý do gì để lo lắng cả.

Có vẻ như Nam Goong-hyuk đã khơi lại nỗi bất an mà cậu đã đẩy sâu vào bên trong, nhưng cậu đã cảm thấy ổn hơn sau khi vỗ về nó vài lần.


"bố về rồi đây. Ha-neul à."

Eun-yul mở cửa và nhìn xung quanh nhà. Có vẻ như có người ở nhà vì có hơi ấm và đèn đang bật, nhưng không có ai ra cả.

"Không lẽ."

Lẽ nào ông ngoại lại đến rồi không?

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo