Nhóc Cùng Bang Hội Là Hàng Xóm - Chương 90

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

[Đối tác]

“À mà em nghĩ thứ bảy em là ngày duy nhất em rảnh ấy ạ”

“……?”

Lúc nãy chẳng phải cậu nói cậu có nhiều thời gian lắm sao?

[Đối tác]

“Anh hỏi người đó thử xem ㅋㅋㅋ Coi chừng người ta giận đó!!”

“Không được, người ta dỗi thì sao ㅜ”

[Đối tác]

“?”

“Ai hay dỗi cơ chứ? Chắc nhầm người rồi ㅋ”

[Đối tác]

“Người ta quan trọng hơn người yêu (em) à?”

Mỗi khi anh nói chuyện với người khác và câu chuyện xoay quanh Yoon Ji Gu, anh không thể nghĩ ra những lời nào để lảng tránh. Dù sao thì Yoon Ji Gu là người yêu… chưa phải mà.

“Chưa phải bây giờ.”

[Đối tác]

“Dù sao thì nếu được vào thứ bảy thì bảo em nha”

“Ừm, để anh hỏi thử xem.”

“Có lẽ là không được đâu….”

Mặc dù anh nói ổn, nhưng chắc chắn cậu sẽ tỏ vẻ không ổn bằng ánh mắt. Cậu sẽ nhìn anh bằng ánh mắt tội nghiệp và gieo vào lòng anh đầy tội lỗi. Đó chính là Yoon Ji Gu.

[Đối tác]

“Anh”

[Đối tác]

“Nhóm máu của anh là gì ấy nhỉ? ㅇㅅㅇ”

“Biến đi”

[Đối tác]

“ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ”

[Đối tác]

“À nhớ giữ gìn sức khỏe nha ㅡㅡ Đừng có bị cảm rồi lại hoãn cuộc hẹn đó”

“……”

Yeowoon rụt vai lại. Chắc là cậu nói đùa thôi nhỉ? Rõ ràng là một lời hỏi thăm, nhưng sao anh lại thấy ớn lạnh thế này?

Ước gì trái đất diệt vong đi. Vậy thì mình sẽ không phải đi làm nữa. Yeowoon lẩm bẩm trong lòng khi anh hậm hực bước đi với đồng hồ đo cơn giận đã đạt đến mức MAX vì đột nhiên bị quyết định phải làm thêm giờ 30 phút trước giờ tan làm.

Trên đường từ công ty về nhà, cửa hàng đang được xây dựng trên con dốc đã mở cửa. Nội thất màu trắng với điểm nhấn là màu tím và hồng trông thật xinh xắn, anh đã từng nghĩ đó chắc chắn là một quán cà phê và đi ngang qua mà không suy nghĩ gì nhiều. Nhưng hôm nay, anh thấy một biển hiệu đèn neon nhỏ được gắn trên cửa sổ trưng bày. Màu tím của đèn neon càng dễ thấy hơn vì xung quanh tối.

“CHỈ DÀNH CHO NGƯỜI LỚN♥”

Bước chân của Yeowoon dừng lại. Có vẻ như ngày nay xu hướng của các cửa hàng đồ chơi người lớn là trang trí đẹp hơn cả quán cà phê bình thường. Một cặp đôi nam nữ khoác tay nhau đang đi trên đường, họ thì thầm với nhau, rồi như bị thôi miên, họ mở cửa và bước vào. Yeowoon chỉ ngẩn ngơ nhìn vào biển hiệu, rồi vô thức bước theo họ vào cửa hàng.

“Chào mừng quý khách!”

“……”

Yeowoon cười gượng gạo và gật đầu trước lời chào của một nữ nhân viên tươi tắn. Anh đã tự hỏi liệu mọi người có hiểu lầm mình là một tên biến thái chỉ vì đến một nơi như thế này một mình hay không, nhưng thật bất ngờ, trong cửa hàng có khá nhiều khách hàng đến một mình, và cũng có những người gan dạ đang cười khúc khích khi nghe một nhân viên giải thích về một dụng cụ to lớn đến mức ghê tởm.

“Nó ở đâu nhỉ?”

Yeowoon vừa nhìn xung quanh vừa bước đi. Khi đi qua một cột nhà che khuất tầm nhìn, anh đã thấy những thứ mình đang tìm kiếm. Từ những chiếc gậy trông như gậy bi-a, đến những chiếc bịt mắt, và cả những sợi dây thừng màu đỏ mà anh chỉ thấy trong phim cũng được trưng bày rất đường hoàng. Đương nhiên thôi vì đây là cửa hàng đồ chơi người lớn mà.

“Quý khách, có cần tìm gì không ạ?”

Người nhân viên vừa mang lại trải nghiệm mua sắm rất hài lòng cho một nữ khách hàng mà cô ấy đã giữ chân từ khi Yeowoon bước vào cửa hàng đã chuyển sang chỗ của anh. Đương nhiên là người làm ở đây sẽ biết nhiều hơn anh, người không biết gì cả. Thật ngại nhưng anh cần giúp đỡ.

“Người yêu tôi……”

“Anh muốn tìm quà tặng cho người yêu ạ?”

“… Có vẻ như cậu ấy tò mò về mấy thứ đó.”

Yeowoon cố tình hạ thấp giọng và thì thầm. Nói cho cùng thì mối quan hệ của cả hai vẫn còn mơ hồ để gọi là người yêu, nhưng có vẻ như không cần phải giải thích chi tiết về chuyện đó. Gần đây, à không, suốt mấy tháng nay, cứ hở ra là cậu lại lái câu chuyện sang hướng đó, có vẻ như Yoon Ji Gu đang trong tình trạng rất bức bối. Tuy nhiên, trong khi cậu luôn nói những lời vớ vẩn mỗi khi có cơ hội, thì cậu cũng nói rằng cậu vẫn chưa biết rõ về sở thích của anh.

Sau khi Yeowoon chia sẻ với nhân viên rằng Yoon Ji Gu không thích cảnh đổ máu và những thứ quá đau đớn, cô ấy đã mở miệng với vẻ mặt thân thiện. Yeowoon cảm thấy bình yên khi cô ấy hỏi anh có cần đồ trói hoặc dụng cụ nhét vào không, mà không hề có vẻ xấu hổ khi nói về chuyện tình dục. Hóa ra nơi này là như thế này à….

Khi anh tỉnh lại thì Yeowoon đang đứng trước cửa hàng, tay cầm chiếc túi mua sắm đựng một chiếc mái chèo nhỏ dành cho người mới bắt đầu. Hôm nay anh chỉ tò mò ghé vào xem thôi, và anh chỉ định xem thôi, nhưng không hiểu sao anh lại mua bốc đồng mất rồi. Thời gian trôi qua cũng nhanh quá, chỉ xem thôi mà 30 phút đã trôi qua vèo.

“……”

Có phải mình đã mua hơi thừa không? Anh nhìn vào trong túi như thể muốn trả lại ngay bây giờ, và anh thấy người ta đã cho rất nhiều thứ vào vì đó là quà tặng kèm. Nhìn thấy những chiếc bao cao su kêu xào xạc trong túi, anh đã cảm thấy sợ hãi.

“…À, thôi về nhà vậy.”

Trả hàng cũng phiền nữa…. Mồ hôi lạnh túa ra lấm tấm. Anh không biết khi nào mình sẽ dùng đến chúng, nhưng nếu anh giữ chúng bên mình thì chắc chắn sẽ có lúc anh dùng chúng như một chiếc vá cơm thôi.

“Yoon Ji Gu

“Anh không đến bơi ạ?”

Yeowoon muộn màng xem tin nhắn đến từ Yoon Ji Gu. Đó là tin nhắn đã đến từ vài giờ trước, nhưng có vẻ như anh đã xóa nó đi cùng với những thông báo khác vì thanh thông báo của anh quá lộn xộn. Bên dưới câu hỏi tại sao anh không đến hồ bơi là một vài câu nữa.

“Yoon Ji Gu

“Anh ㅠㅠ Anh bận ạ?”

“Yoon Ji Gu

“Hôm nay em còn khá nhiều macaron”

“Yoon Ji Gu

“Nếu anh còn ở ngoài thì trên đường về nhà ghé qua quán cà phê nha anh”

“Yoon Ji Gu

“Em sẽ ở đó đến mười giờ”

“Yoon Ji Gu

“Đến gặp em nha….”

“Yoon Ji Gu

“(Biểu tượng cảm xúc)”

Đó là một biểu tượng cảm xúc con mèo vằn đang bừng bừng nhiệt huyết và cổ vũ hết mình. Anh thấy nó rất quen, và nó cũng là biểu tượng cảm xúc mà “Ji9byeol ” hay dùng.

“Dễ thương thật……”

Có lẽ anh đã bị tình yêu làm cho mù quáng rồi, anh không nhận ra khi “Ji9byeol ” dùng nó, nhưng khi Yoon Ji Gu dùng nó, nó trông thật dễ thương. Thậm chí dòng chữ “Aja Aja” ở hai bên đầu con mèo cũng trông dễ thương. Không, hay là chỉ có Yoon Ji Gu là dễ thương thôi nhỉ? Yeowoon ấn đi ấn lại vào biểu tượng cảm xúc dừng lại mấy lần để làm cho biểu tượng cảm xúc đó di chuyển, và sau đó anh gửi một tin nhắn trả lời với vẻ mặt hài lòng.

“(Biểu tượng cảm xúc)”

Đó là biểu tượng cảm xúc con vịt trắng đang cuộn tròn ngón tay và ra dấu ok. Dù sao thì từ đây về nhà cũng không xa, không cần gọi điện thoại, cứ vào quán cà phê và tìm Yoon Ji Gu là được.

Ngoài ra còn có rất nhiều tin nhắn chưa được xem. Tin nhắn nhóm của bang thì vẫn thế, một nửa là nói nhảm nên chắc xem sau cũng được, còn tin nhắn của bạn bè thì đọc xong rồi bơ. Và….

[Đối tác]

“Em hỏi cho chắc thôi nha ㅋㅋ

[Đối tác]

“Anh không quên là ngày mai mình gặp nhau đó chứ ㅡㅡ?”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo