Những Chàng Trai Nguy Hiểm - Chương 108

thứ 2 phát sóng

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 108

Yeo Won nhanh chóng tìm được phòng số 3. Cậu định nhẹ nhàng đặt vị khách say xuống trước cửa rồi chuồn cho nhanh, nhưng lại lo nếu bị quản lý bắt gặp thì chắc chắn sẽ bị mắng thêm một trận nữa. Thế là cậu đành gõ cửa lịch sự. Dù cảm giác phải tỏ ra cung kính với ai đó thật xa lạ, Yeo Won tự nhủ đã nhận làm thì phải làm cho trót. Cậu biết rõ mình đang sống thảm hại thế nào nên chẳng muốn để chút chuyện cỏn con này làm mình chùn bước.

Gõ cửa xong, Yeo Won bước vào, và cảnh tượng bên trong hiện ra: một đám người ngã nghiêng ngả ngốn, chẳng rõ say rượu hay say men phóng túng. Đàn ông và phụ nữ quấn lấy nhau, hỗn loạn đến mức chẳng còn tỉnh táo. Yeo Won lặng lẽ lướt qua, làm ngơ hết thảy, đặt đại vị khách lên sofa rồi quay lưng đi thẳng mà chẳng buồn ngoảnh lại.

Cánh cửa đóng sập sau lưng cậu. Từ phía cầu thang, một nhóm người đang rầm rộ bước lên. Những gương mặt lạ lẫm nhưng lại mang chút gì đó quen quen làm Yeo Won vô thức đưa mắt nhìn theo.

“Đám kia đến hết chưa?”

Một người trong nhóm cất tiếng hỏi. Tò mò không hiểu sao mình cứ bị thu hút, Yeo Won lục lọi trí nhớ. Rồi cậu chợt nhận ra đó là những gương mặt mình từng thoáng thấy ở buổi khai trương câu lạc bộ mới của Kim Myung Joo. Đám người từng nhắc đến tên Lee Tae Kang, chắc chắn là họ. Những kẻ thuộc các gia đình quyền thế, thường xuyên tụ họp định kỳ.

“Ừ, nghe bảo vài đứa đã ‘đi đứt’ rồi.”

“Lee Tae Kang có đến không?”

“Đương nhiên phải đến chứ. Muốn giúp bố nó thắng cử, chẳng phải cần đến tất cả chúng ta sao?”

“Thằng đó là loại để ý mấy chuyện đó à?”

“Người lớn đã bàn xong xuôi rồi. Chúng ta tụ họp hôm nay cũng là để chúc mừng, thiếu nó sao được.”

Yeo Won khựng lại khi nghe cái tên ấy vang lên giữa đám người. Nhưng điều khiến cậu cứng người hơn cả là—

“Dù sao cũng chăm sóc nó chu đáo nhé. Anh là đàn anh ở trường của Tae Kang đúng không?”

“À, vâng. Tôi với Tae Kang từng khá thân.”

Một người đàn ông xuất hiện ở cuối nhóm, và đó chẳng ai khác ngoài Choi Young Do. Hắn dẫn theo đám đàn em, cúi đầu chào nhóm người kia đầy lễ phép.

“Thằng đó là ai vậy?”

Bỏ lại Choi Young Do cùng đám tay chân, nhóm kia thì thào với nhau.

“Là đám côn đồ đứng sau lưng ấy mà. Ban đầu định thuê bảo vệ phòng hờ, nhưng phía Lee Tae Kang đã chủ động gắn thằng đó vào trước rồi.”

“Phía bên đó á?”

“Hình như là đàn anh của Lee Tae Kang ở trường. Có lẽ vì thế mà ông nghị nhúng tay trực tiếp sắp xếp luôn.”

Đây là chuyện gì vậy?

Sự xuất hiện bất ngờ của Choi Young Do làm đầu óc Yeo Won choáng váng như bị ai đập một cú vào đầu. Hơn nữa, việc phía Lee Tae Kang thuê Choi Young Do càng khó hiểu hơn. Lee Tae Kang chẳng có quyền gì để làm chuyện đó, vậy thì đây không liên quan đến hắn. Thế nghĩa là gia đình hắn cố tình chọn Choi Young Do? Vì sao chứ? Họ biết rõ Choi Young Do là loại người gì không? Một thằng từ lâu đã rình rập Lee Tae Kang, chỉ chực chờ moi móc chút lợi lộc. Sao lại chọn tên đó?

Nhóm người kia biến mất vào phòng chính. Choi Young Do đứng lại canh cửa, vỗ vai đám đàn em rồi ra lệnh:

“Hôm nay làm cho tốt. Những người trong kia rất, rất quan trọng đấy.”

Hắn vừa cười khẩy vừa cảnh báo bằng giọng hung tợn.

“Đã lắp đặt ổn thỏa trong đó chưa?”

Rồi hắn khẽ hỏi một tên đàn em.

“Dạ rồi. Giờ camera xịn lắm, loại siêu nhỏ ấy ạ.”

“Tốt lắm.”

“…Nhưng làm vậy có ổn thật không ạ?”

“Mày cứ làm theo lệnh là được.”

Choi Young Do vỗ má tên đàn em đang rụt rè, cười nham nhở. Chẳng rõ điều gì làm hắn phấn khích đến thế, hắn đung đưa người theo nhạc từ sân khấu, liếc nhìn đồng hồ. Đó là một chiếc đồng hồ hàng hiệu đính vàng, giá hàng chục triệu won. Yeo Won tự hỏi từ bao giờ Choi Young Do có khả năng sở hữu thứ xa xỉ đó. Nghe bảo hắn làm côn đồ, nhưng côn đồ cũng có đẳng cấp. Yeo Won từng nghĩ hắn chỉ là dạng du đãng lặt vặt, hóa ra lại chơi ở sân lớn hơn nhiều.

Hơn nữa, việc hắn có mối liên hệ với những người lớn trong gia tộc Lee Tae Kang càng khiến cậu thêm rối trí. Không đời nào Lee Tae Kang tự mình bắt tay với hắn…

Yeo Won đứng đó, phân vân không biết có nên đối mặt Choi Young Do không. Nghe đến chuyện camera, rõ ràng hắn đang mưu tính gì đó, nhưng hắn bảo đó là việc được giao. Ai giao chứ? Vì lý do gì? Có kẻ trên Choi Young Do muốn lợi dụng đám công tử trong kia để kiếm chác sao?

Nhưng Choi Young Do không phải hạng có thể giao du với đám thiếu gia này. Những người liên quan đến gia đình Lee Tae Kang thường là nhân vật nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh, thuộc tầng lớp thượng lưu cao cấp nhất. Họ mà dây vào một tên côn đồ hạ lưu như Choi Young Do thì có chuyện gì được chứ?

“Cơ mà là ai vậy?”

Một tên đàn em lén hỏi Choi Young Do, trông người đó đang rất hứng khởi.

“Ai là ai?”

“Dạ, người giao việc lớn thế này ấy ạ.”

Tên đầu đinh trẻ tuổi tò mò hỏi, Choi Young Do cười khẩy, vung tay đánh mạnh vào đầu nó.

“Mày không cần biết, đồ ngu.”

Ngay sau đó, vài tên đàn em khác xuất hiện. Trên danh nghĩa thì chúng làm bảo vệ cho buổi tụ họp này, nhưng rõ ràng chúng đang âm mưu gì đó khác. Lee Tae Kang có biết chuyện này không?

Chắc chắn Lee Tae Kang đang ở phía sau cánh cửa kia. Yeo Won vội lấy điện thoại ra, định gọi ngay để cảnh báo hắn, bảo hắn cẩn thận. Nhưng tay cậu khựng lại. Giờ đây giữa cậu và hắn, ngay cả một cuộc gọi cũng là điều xa xỉ. Không, nói chính xác hơn là họ đã hoàn toàn cắt đứt.

Những cuộc gọi đầy tuyệt vọng từ Lee Tae Kang cũng ngừng lại từ tuần trước. Có lẽ hắn đã buông xuôi rồi. Sau những lời cậu nói, sau khi cậu cắt mọi liên lạc, hắn làm sao bình thản nổi được chứ.

Cầm điện thoại hồi lâu, cuối cùng Yeo Won không gọi. Cậu nhét nó lại vào túi. Một mình đối đầu với Choi Young Do lúc này là quá mạo hiểm. Đám đàn em của hắn đông hơn cậu tưởng. Nếu chỉ 3 chọi 1, cậu còn đủ sức thử một phen, nhưng hơn 8 tên thì khác gì lấy trứng chọi đá.

Yeo Won quyết định tạm thời đứng ngoài tầm mắt Choi Young Do, quan sát tình hình hết mức có thể. Nhưng bộ đàm liên tục réo gọi từ quản lý khiến cậu không yên. ‘Ha, ngay ngày đầu đã khổ thế này sao’, Yeo Won nghĩ, đành quay về vị trí dù chẳng thể tập trung vào việc. Đang định quay lên xem sao, một giọng nói ngạo mạn từ dưới cầu thang vọng tới.

“Đang làm việc, gì nữa. Tao bảo rồi, nhận một vụ lớn mà.”

Giọng điệu kiêu ngạo, dáng đi phách lối. Chiếc áo sơ mi Hawaii đặc trưng đập vào mắt cậu. Choi Young Do đang vừa nghe điện thoại vừa bước xuống. Yeo Won nấp vào một góc theo bản năng, lặng lẽ quan sát bóng lưng hắn hướng về phía nhà vệ sinh rồi âm thầm bám theo.

“Lúc đó tao có kể về thằng hậu bối tao theo đuổi từ lâu đúng không? Nhà nó khủng khiếp lắm luôn.”

Choi Young Do cười khẩy đầy phấn khích, đứng trước bồn tiểu, tháo thắt lưng.

“Ban đầu định lợi dụng nó kiếm ít tiền, nhưng không ngờ mọi chuyện lại còn ngon hơn thế.”

Yeo Won định lắng nghe kỹ hơn thì bất chợt cảm nhận một hơi thở sau lưng. Cậu vội lùi sâu vào góc khuất. Chưa kịp nhìn rõ người đó là ai, Yeo Won vẫn nhận ra. Dù có đổi nước hoa, Lee Tae Kang vẫn luôn mang một mùi gỗ trầm ấm thoang thoảng.

Yeo Won quay lại. Ánh sáng mờ ảo chẳng đủ chiếu rõ từng đường nét trên gương mặt hắn. Ánh mắt họ chạm nhau giữa không trung. Hắn cũng nhận ra cậu, đôi mắt tưởng chừng đã chết dần mở lớn, môi mím chặt khẽ hé ra như sắp thốt lên.

“Mày…”

Đúng lúc đó, Choi Young Do dường như cũng nghe thấy động tĩnh, ngừng cuộc gọi và bước ra ngoài. Yeo Won lập tức phản ứng, nắm chặt tay Lee Tae Kang kéo mạnh. Cậu mở đại một cánh cửa chẳng biết dẫn đi đâu, lôi hắn vào trong. Cánh cửa đóng sập sau lưng hắn, bóng dáng Choi Young Do hiện lên qua lớp kính mờ, đang nhìn quanh hành lang. Yeo Won nín thở, căng thẳng quan sát. Xác nhận không có ai, Choi Young Do tiếp tục nói chuyện.

“À, không có gì. Tự nhiên nghe tiếng động lạ.”

Dựa vào âm thanh ấy, Yeo Won nhìn quanh, nhận ra họ đang ở trong một phòng nghỉ nhân viên trống rỗng. Mùi thuốc lá cũ và không khí ẩm mốc nồng nặc, không gian chật hẹp đến mức hai người lớn chen vào cũng thấy bí bách. Lúc này cậu mới nhận ra mình và Lee Tae Kang đang kẹt trong một chỗ nhỏ đến mức cơ thể họ gần như chạm vào nhau.

“Chuyện này thật sự bí mật nhé. Người giao việc lần này là nghị sĩ Lee Seung Kwon… Mẹ kiếp, mày ngu à? Không biết thật hả? Ứng viên tổng thống lần này đó!”

Dù bảo là bí mật, Choi Young Do vẫn gào lên không kiêng dè. Tiếng vọng xuyên qua cửa làm mắt Yeo Won mở to. Cậu bất giác nhìn sang Lee Tae Kang đang đứng im thin thít đối diện. Việc bố hắn thuê Choi Young Do là điều cậu không sao hiểu nổi. Tae Kang có biết không? Đó mới là vấn đề. Nhưng khác với cậu đang hoang mang, hắn lại chẳng chút phản ứng, cứ như chuyện đó chẳng liên quan đến hắn vậy. Thay vào đó, ánh mắt hắn chỉ tập trung vào cậu, gần đến mức tưởng chừng chạm được.

“Không biết nữa. Tao theo đuổi thằng con trai nó suốt bao lâu nay, hình như ông ta biết hết. Biết hết mà vẫn giao việc.”
Choi Young Do đi qua đi lại gần đó, giọng điệu khoe khoang đầy tự mãn.

“Hình như ông ta với thằng con trai không hợp nhau. Bảo tao ghi lại mọi hành động của nó làm bằng chứng hay gì đó.”

Yeo Won nhìn Lee Tae Kang bằng ánh mắt bất an. Chắc chắn là hắn đang bị theo dõi, và người chọn Choi Young Do làm kẻ giám sát chính là bố hắn, dù ông biết rõ Choi Young Do đã tiếp cận Tae Kang thế nào suốt thời gian qua.

Còn tiếp

 

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo