Những Ngày Cuối Đời Của Thợ Săn Hạng S - Chương 14

Nhớ chuẩn bị cho bản thân một trái tim kiên cường nhá^^.

Editor: HThanh.             

"Hầm ngục phục hồi trông cẩu thả thật."  

Seo Heon không chỉ nắm lấy vai tôi, mà còn kéo tôi lại gần hơn rồi lẩm bẩm. 

Tôi cố gắng không để ý, nhưng một khi đã bắt đầu chú tâm thì thật khó giả vờ như không có chuyện gì.  

"Dù sao đi nữa, đây cũng là một phi vụ lỗ quá lớn, đúng không?"  

Ban đầu chỉ định đến kiểm tra, nhưng giờ có thể phải tiêu diệt cả hầm ngục đã phục hồi. 

Chưa kể còn phải viết một bản báo cáo dài dòng. 

Nếu cử các thành viên hội khác đến, chắc chắn sẽ rơi vào tình thế khó xử.  

"Nếu báo cáo bên ngoài, các nhà nghiên cứu sẽ vui mừng chào đón đó."  

Dù không phải chuyện chưa từng xảy ra, nhưng việc hầm ngục tự phục hồi chưa bao giờ được ghi nhận ở Hàn Quốc. 

Một hầm ngục hoàn thiện lại sẽ có độ khó tăng theo cấp số nhân, nhưng phần thưởng cũng tương xứng, nên các hội hàng đầu ưa mạo hiểm chắc chắn sẽ săn đón.  

Xét theo khía cạnh đó, việc có cơ hội chiếm lĩnh trước là một tin vui. 

Tất nhiên, điều này chỉ đúng nếu hầm ngục đang phục hồi một cách sơ sài này được đánh giá là có giá trị. 

Còn hiện tại, chỉ có thể nói rằng khối lượng công việc đã tăng lên.  

"Tạm thời vào trong đánh giá đã. hầm ngục khá rộng, nên mỗi người thám hiểm một phía rồi gặp nhau ở giữa."  

Thời gian đang dần trở nên gấp rút, nên tôi nhanh chân bước đi. 

Sắp tới, khi ‘Bình minh’ của tôi được kích hoạt, mọi kỹ năng sẽ bị vô hiệu hóa. 

Tôi không thể để Seo Heon thấy cảnh đó.  

Tôi đang đau đầu nghĩ cách tách ra, thì may thay, hầm ngục rộng hơn dự kiến trở thành cái cớ hoàn hảo.  

"Dù đi cùng nhau vẫn có đủ thời gian mà."  

Khác với tôi, Seo Heon thong thả cười khẩy, khiến tôi bực mình.  

"Tình huống đặc biệt thế này, nhanh chóng kết thúc thám hiểm và báo cáo sẽ tốt hơn. Tôi kiểm tra bên trái, cậu phụ trách bên phải nhé."  

Cuối cùng, bàn tay hắn đè nặng lên tôi cũng buông ra. 

Hơi ấm nơi hắn chạm vào vẫn lưu lại, như dấu chân in trên tuyết mùa đông, chẳng dễ dàng tan biến.  

"Cẩn thận đừng để bị thương."  

Seo Heon nói bằng giọng dịu dàng nhất.  

"Có gì mà phải cẩn thận chứ?"  

Thứ tôi sợ nhất chính là hắn, và cũng chỉ có hắn là thứ tôi cần đề phòng mà thôi.

Dù biết Seo Heon đang nhìn, tôi vẫn quay lưng đi trước. 

Tôi không có khả năng đọc được liệu sự tử tế của Seo Heon là một màn kịch để giữ tôi không rời khỏi hội hay là thật lòng. 

Trong lúc bước đi từng bước, sự dịu dàng của hắn níu chân tôi. 

Tôi phải giả vờ không biết gì mà tiếp tục tiến về phía trước.

Nếu mọi hành động của hắn không phải là thật lòng, thì người bị tổn thương sẽ chỉ có mình tôi. 

Tôi không muốn trải qua nỗi đau đó một lần nữa trước khi chết.

Càng đi sâu vào, sự hồi phục của hầm ngục càng hiện rõ. 

Khác với lối vào chỉ trông giống một hang động, bên trong có những cột đá nhân tạo xếp ngay ngắn. 

Xen kẽ giữa chúng là những viên đá quý màu tím rải rác, khiến bên ngoài khó có thể nghĩ đây là bên trong một hầm ngục đã bị phá hủy.

“Hơi lạnh này từ đâu ra vậy?”

Không chỉ vậy, nhiệt độ cũng thay đổi đột ngột. 

Không phải giảm 1,2 độ mà là giảm mạnh đến mức hơi thở cũng đóng băng.

Chắc chắn có một con quái vật đang tỏa ra hơi lạnh ở gần đây.

“Trùm hầm ngục sao?”

Những luồng lửa từ tay tôi bắn ra, bò lượn trên mặt đất. 

Những luồng lửa này có thể xác định được tình trạng của mọi sinh vật mà chúng chạm vào. 

Đây là cách tôi sử dụng để thay thế kỹ năng thám hiểm.

Tôi đã gửi những luồng lửa đi khá sâu nhưng không có phản ứng gì đặc biệt.

Không thể nào.

Thông thường, quái vật phải được phát hiện trong bán kính 1km. 

Trong trường hợp này, có lẽ là quái vật bay nên đã tránh được luồng lửa thì hợp lý hơn. 

Vậy thì không còn cách nào khác ngoài việc tự mình đi vào kiểm tra.

Tôi dừng bước một lát. 

Còn ba phút nữa là cơn co giật ập đến. 

Nếu phía Seo Heon cũng giống như ở đây, việc thám hiểm sẽ mất ít nhất bốn mươi phút. 

Vậy thì tôi có thể che giấu vẻ đau đớn của mình theo đúng kế hoạch.

Tôi ngồi xuống và chờ đợi làn sóng đau đớn ập đến. 

Để đề phòng, tôi vẫn giăng những luồng lửa xung quanh.

“Ôi, một đứa trẻ đáng yêu đã đến rồi.”

Ngay lúc đó, một giọng nói quyến rũ vang lên theo ngọn lửa.

[Sinh lực của bạn còn 392 ngày. Tất cả kỹ năng sẽ bị vô hiệu hóa trong một phút.]

Chỉ có thể nói là "đúng lúc không may" mà thôi. 

Dù là hầm ngục đã được phục hồi, tôi không ngờ lại có một con quái vật có trí tuệ cao đến mức chỉ cần nhìn kỹ năng của tôi là có thể xác định vị trí và đến tấn công.

Giọng nói tôi nghe được trước khi kỹ năng hoàn toàn biến mất thật sự đầy điềm gở nhưng lại mê hoặc đến lạ lùng.

Nỗi đau thắt tim ập đến. 

Tôi biết mình phải chạy trốn khỏi kẻ thù đang đến, nhưng không thể đứng dậy được. 

Tôi cố gắng bò lết để thoát khỏi chỗ này nhưng không thể.

“Muốn chạy trốn sao? Ta sẽ khiến ngươi hạnh phúc.”

"Một giọng nói ngân nga như hát vọng ra từ gần đó."  

Trong bóng tối, một con quái vật xuất hiện với vẻ đẹp đủ để mê hoặc bất kỳ con người nào. 

Ngoại hình phi giới tính khiến người ta không thể phân biệt được nam hay nữ, nhưng lại quyến rũ đến mức đủ làm say đắm lòng người, đi kèm với mùi hương ngọt ngào lan tỏa.  

Có phải succubus được đồn đã xuất hiện thuộc về con quái vật đó không? 

Cấp bậc này chắc phải là quý tộc cao cấp rồi.  

Succubus là loài quái vật hiếm có ngoại hình và trí tuệ gần giống con người, phân chia địa vị dựa trên sức mạnh. 

Nhìn succubus trước mắt, rõ ràng nó không phải thứ nên tồn tại ở vùng ô nhiễm này.  

Kỹ năng của tôi đều bị vô hiệu hóa nên không thể đánh giá chính xác được.  

Sự thiếu hiểu biết luôn gây ra nỗi sợ hãi. 

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng áp lực từ con quái vật này tỏa ra thực sự đáng sợ. 

Cơn đau đã dịu đi, nhưng vì kỹ năng vẫn chưa hồi phục nên cảm giác ấy càng rõ rệt hơn.  

Mùi hương ngọt ngào bỗng hòa lẫn với một làn khí mờ đục cuồn cuộn tỏa ra. 

Tôi vội bịt mũi và miệng, nhưng trong lòng biết rằng đã quá muộn.  

"Chất độc của ta thấm qua cả da đấy, cưng."  

Tôi gục xuống sàn, ánh mắt đầu thách thức nhìn con succubus có lẽ thuộc hàng quý tộc. 

Ý thức tan chảy như nước vỡ bờ, trôi đi nhanh chóng.  

"Thật tội nghiệp mà cũng đáng yêu làm sao."  

"Seo... Seo Heon..."  

Tôi gắng gọi tên hắn, giọng khàn đặc vì độc tố đã bắt đầu thấm sâu.

===

“Woo Hyun à.”

“Hả?”

Vừa nãy mình còn ở trong một nơi giống như hang động mà. Đây là đâu vậy?

Ánh nắng chói chang làm tôi lóa mắt. 

Tôi nheo mắt lại, không hiểu sao xung quanh lại cảm thấy xa lạ. 

Cứ như vừa đi qua một đường hầm dài và bước ra ngoài vậy.

“Đang nghĩ gì mà ngay cả tiếng tôi gọi cũng không nghe thấy?”

Seo Heon hiếm khi cởi hết cúc áo đồng phục, hỏi.

À, là trường học. Phải rồi, giờ này không phải ở trường thì tôi còn ở đâu được chứ.

Seo Heon lặng lẽ nhìn tôi đang vội vã quan sát xung quanh rồi đặt một ly nước ép nho xanh lên bàn. 

Mấy hôm trước tôi có nói là thích cái cảm giác nhai nhai mềm mềm ngon miệng của nó, thế là từ đó ngày nào hắn cũng mua loại nước này từ máy bán hàng tự động cho tôi.

Thật ra, đến ngày thứ hai tôi đã định nói là không cần mua nữa. 

Nhưng Seo Heon đưa nó cho tôi với nụ cười dịu dàng ngọt ngào đến mức tôi không thể nào từ chối được.

“Cảm ơn nhé, Seo Heon à.”

Tôi khẽ dụi đầu vào ngực hắn. 

Hắn cũng vuốt ve sau gáy tôi, tự nhiên đón nhận sự thân mật đó.

“Hai đứa đó lại như thế nữa rồi.”

“Bạn bè không nên phân biệt đối xử chứ.”

Có lẽ vì không hài lòng, những người bạn đang nhồi bánh mì vào miệng bên cạnh bắt đầu than vãn.

Đó là những lời tôi nghe vài lần mỗi ngày. 

Tôi yêu thầm Seo Heon nên tôi thiên vị hắn, còn hắn thiên vị tôi vì tôi là bạn thanh mai trúc mã. 

Chúng tôi là ngoại lệ của nhau, và tôi không từ chối hạnh phúc đó. 

Thực ra, tôi còn khá vui vẻ tận hưởng nó nữa.

“Baek Woo Hyun đồ khốn nạn này. Mày bảo tao đừng có động vào người mày, nhưng Kang Seo Heon chạm vào thì mày lại để yên à? Mấy đứa không có bạn thanh mai trúc mã như tao sống sao nổi đây chứ.”

“Sao cậu lại động vào Woo Hyun?”

Tôi định đáp lại rằng "tay cậu ra mồ hôi nhiều với lại cậu không phải Seo Heon", nhưng hắn đã nhanh chân cướp lời. 

Cái cách hắn hỏi ngược lại có chút hung dữ, khiến không gian xung quanh đột nhiên trở nên im lặng.

“Hả? Này, bạn bè thì va chạm, nắm tay nhau cũng là chuyện bình thường mà.”

“Woo Hyun không thích nên mới bảo đừng làm thế chứ.”

Seo Heon dứt khoát trả lời.

“À, thật sự nếu vậy thì hai đứa cứ yêu nhau luôn đi. Dạo này con trai với con trai cũng yêu nhau rồi kết hôn nữa mà.”

“Cậu nói gì kỳ vậy.”

Trong lòng không ghét, à không, là quá thích, nhưng tôi không muốn bạn bè biết hết lòng mình nên tôi nói lấp lửng. 

Ji Ho nãy giờ vẫn im lặng nhìn tôi, rất tinh ý nên có vẻ đã biết rồi, nhưng những đứa khác thì không. 

Để chuyển hướng ánh nhìn, tôi định mở lon nước uống. 

Nhưng có lẽ vì hôm qua tôi đã cắt móng tay quá sát, dù cố gắng đến mấy thì bàn tay vụng về của tôi cứ trượt đi.

Seo Heon có vẻ không khó chịu lắm với những lời trêu chọc của bạn bè, hắn bật cười khẩy. 

Rồi hắn lấy lon nước nho xanh từ tay tôi, dễ dàng mở ra và đưa lại cho tôi.

“Sao vậy? Woo Hyun, cậu không muốn hẹn hò với tôi sao?”

“Không, không phải ý đó… ý là đừng trêu chọc bạn bè với nhau chứ.”

Mong là mặt tôi không đỏ bừng lên.

“Các cậu ghen tỵ vì chúng ta thân thiết nên mới trêu chọc chứ gì.”

“Ghen tỵ gì chứ? Tại hai đứa mày đặc biệt nên tụi này mới nói vậy thôi!”

Tôi trêu chọc đáp lại những người bạn đang cười nhìn mình, tất cả đều nhảy dựng lên phủ nhận. 

Nhìn họ, tôi giả vờ bình thản uống ừng ực nước.

“Mà cái đó ngon không?”

Thế là, đúng như ý định, cuộc trò chuyện nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.

“Tớ thì nước uống hay bánh kẹo gì cũng chỉ thích được hai ngày là chán. Thằng Baek Woo Hyun này cứ chỉ ‘đấm’ một đứa thôi. Mày đi siêu thị tiện lợi lúc nào cũng chỉ mua đúng một thứ thôi đúng không?”

“Ừ. Tớ đã thích cái gì rồi thì cứ thích mãi thôi.”

Không biết từ lúc nào, ánh mắt tôi đã dừng lại ở hắn. 

Seo Heon nhìn tôi rồi mỉm cười dịu dàng.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo