[NOVEL] Dẫu Cho Thế Gian Này Căm Ghét Người - Chương 14

Bản dịch Dẫu Cho Thế Gian Này Căm Ghét Người của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.

Chương 14

Tác giả: 플로나

Dịch: Phương Loan

Nếu có gì sai sót, xin hãy góp ý cho Quả lê nhỏ của Thỏ nha.

Ở tuổi mười sáu, Ressas đã trở thành một con người nổi bật theo một nghĩa khác.

Dù chẳng ai chăm sóc, hắn vẫn lớn lên vững vàng như một cái cây cao vượt bầu trời.

Từ một đứa trẻ nhỏ bé và chẳng có gì đặc biệt, giờ đây hắn đã trở thành một thiếu niên xinh đẹp khiến ai nhìn cũng phải ngoái đầu.

Chiều cao vượt trội so với bạn cùng lứa chứng tỏ rõ ràng hắn là con trai, nhưng khuôn mặt trắng trẻo và tinh tế thì lại xinh đẹp đến mức không thể dễ dàng phân biệt giới tính.

Tin đồn về “vị hoàng tử thứ hai ở tòa tháp phía Nam xinh đẹp đến vậy” bắt đầu râm ran trong hoàng cung, rồi chẳng bao lâu sau cũng lan đến tai các Tither.

Năm đó xảy ra rất nhiều chuyện.

Khi hoàng hậu đang trong tháng cuối thai kỳ, Ressas đã gặp Shion Shildras.

Đó là do Shion – con trai trưởng mới bộc lộ năng lực của gia tộc Shildras – nghe nói có một người bằng tuổi mình trong hoàng tộc nên đã xin cha mẹ cho gặp mặt.

Có thể vì trong người Ressas có một phần máu mủ Shildras nên cậu ta cũng để tâm đôi chút – từ dạo ấy, Shion bắt đầu thường xuyên lui tới cung điện của Ressas không khác gì Seiad.

Trong cung của Ressas, nơi trước kia chỉ toàn dấu tích của Seiad, bắt đầu xuất hiện vài vết tích của Shion.

Thế nhưng điều đó cũng chẳng khiến Seiad cảm thấy gì đặc biệt.

Anh muốn Ressas có bạn đồng trang lứa, và Shion – người mà anh từng gặp khi còn nhỏ – là một đứa trẻ chín chắn và dịu dàng, nên anh nghĩ họ sẽ hợp nhau.

Tuy nhiên, vẫn có những điều không thể vượt qua chỉ bằng việc có thêm một người bạn.

Từ khi tin đồn hoàng hậu Leana hạ sinh một hoàng tử mang dấu ấn thánh lan truyền khắp cung, Ressas không còn nở một nụ cười nào.


‘Giá mà em là một Guide, thì có lẽ ai cũng sẽ hạnh phúc.’


Câu nói như lời lẩm bẩm ấy của Ressas đã in sâu trong lòng Seiad, mãi không phai nhòa.

Thay vì đưa ra những lời hứa suông rằng rồi hoàng hậu sẽ thay đổi thái độ như một phép màu, Seiad đã tìm cách của riêng mình.

Việc tạo ra quyển <Chuyện về ngôi sao nhỏ> mất khá nhiều thời gian.

Cuốn sách nhỏ và mỏng là kết quả từ những bức tranh Cecilia vẽ và những dòng chữ Seiad viết.

Cecilia – người đã vẽ nên một ngôi sao xinh đẹp giống hệt Ressas – chê cái tên cuốn sách quá trẻ con, nhưng khi Seiad nhẹ nhàng cù vào má thì cô bé lại phá lên cười.

Cuốn sách nhỏ mất trọn một tháng để hoàn thành, giờ chỉ còn chờ ngày trao tay người chủ của nó.

Seiad, người luôn quan sát tỉ mỉ từng ngày, cuối cùng cũng tìm được thời điểm thích hợp.

Sinh nhật Ressas đang đến gần.

Tháng Ressas chào đời là tháng Tư – cũng giống như hắn – tràn ngập những chồi non xanh mướt đáng yêu.

Seiad muốn tặng quyển sách đó cho Ressas như một món quà mừng sinh nhật vào ngày những nụ hoa bắt đầu chớm nở.

Nhưng việc chọn ngày lại vô cùng khó khăn.

Vì mải làm sách mà Seiad tạm thời không đến thăm, và trong thời gian ấy Shion đã hẹn trước với Ressas, khiến buổi gặp gỡ bị trì hoãn.

Không muốn phá hỏng khoảng thời gian vui vẻ của những người bạn cùng tuổi, Seiad đã kiên nhẫn chờ đợi.


‘Em nhớ anh lắm, Eid.’


Ngày hai người cuối cùng cũng gặp lại là ba ngày trước sinh nhật Ressas.

Từ khi Seiad chưa đến, Ressas đã đứng chờ dưới cây táo ngoài cung – và khi vừa thấy bóng dáng anh xuất hiện, liền chạy tới ôm chầm lấy.

Mái tóc đen mềm mại thoảng hương hoa táo dịu dàng.


‘Em muốn gặp anh mỗi ngày, nhưng Shion có vẻ thấy ba người cùng gặp hơi ngại. Em xin lỗi vì để anh phải chờ.’


Dường như trong lòng vẫn còn áy náy vì không thể đón tiếp Seiad do đã hứa trước với Shion.

Dù Seiad chẳng trách cứ gì, Ressas vẫn rụt rè nói lời xin lỗi khi đang nép mặt vào ngực anh.

Chỉ sau khi Seiad dỗ dành mãi bằng những lời “Không sao đâu” thì hắn mới chịu ngẩng đầu lên.

Cảnh tượng ấy vẫn còn khắc ghi trong ký ức.

Đôi tay trắng trẻo, thon dài đang khẽ nắm lấy mu bàn tay của Seiad một cách cẩn trọng.

Ánh mắt thiết tha như muốn cầu xin hãy tin tưởng em – ngước nhìn anh một cách tuyệt vọng.

Chỉ cần ánh mắt chạm nhau thôi, cảm xúc cũng được truyền đi – khiến Seiad đã ngây thơ tin tưởng.

Rằng tình cảm mù quáng ấy sẽ luôn đứng về phía mình.

Dù có chuyện gì xảy ra, trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Ressas cũng sẽ không làm điều gì khiến anh tổn thương.

Và rồi, thế gian đã dùng cách tàn nhẫn nhất để đập tan niềm tin ngu ngốc ấy của Seiad.

Anh đã không thể chúc mừng sinh nhật Ressas.

Mùa xuân thứ sáu họ cùng nhau đón – lễ hội Tạ Ơn quốc khánh mà hoàng hậu tổ chức hằng năm – đã xảy ra một sự cố.

Một sự cố nghiêm trọng.

Nữ đại công tước Axid đồng thời là công tước Brosius – Serena Brosius – đã bạo phát.

Ngay trước thềm lễ hội, thay vì thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Vương hậu, Đại công tước Axid lại chính là người đe dọa tính mạng bà.

Một trung đội kỵ sĩ thuộc gia tộc Shildras – lực lượng đang canh giữ nơi đó – đã bị tiêu diệt trong cơn bạo phát. Chỉ sau khi đã giết chết hai mươi hiệp sĩ, Đại công tước Axid mới bị Công tước Shildras đánh bại và áp giải xuống ngục tối.

Anh em nhà Brosius, khi ấy đang ở lại dinh thự tại hoàng đô cùng cha để tham dự lễ hội, lập tức bị quản thúc. Từ giây phút ấy, thời gian như ngừng trôi.

Ký ức lẫn lộn như màu nước bị hòa tan, chẳng còn nhận ra sắc màu gốc là gì. Seiad chỉ nhớ được một số điều, lẻ tẻ và mơ hồ. Ví dụ như vẻ mặt lạnh tanh của Công tước Shildras khi đột ngột xuất hiện ở dinh thự hoàng đô, hay khuôn mặt của Công tước Bridehit – người được cử đến giám sát gia tộc Brosius…

Và người mẹ đang bị giam trong ngục tối.

Việc bà bị hành quyết là kết cục không thể tránh khỏi. Seiad đã được phép gặp mẹ lần cuối, một đặc ân từ Vương hậu, người mong rằng nữ Đại công sẽ tiết lộ ý đồ phản nghịch cho con trai mình. Nhờ mưu tính đó, Seiad đã có cơ hội nói lời từ biệt.

Người mẹ bị nhốt sâu trong tầng thấp nhất của ngục tối đã chẳng còn giữ được dáng vẻ ngày xưa. Gân chân bị cắt khiến bà không thể đứng, chỉ có thể bò đến chỗ Seiad.

Toàn thân bà tả tơi như giẻ rách. Hai đầu gối lê lết đã rách toạc đến mức lộ cả thịt, còn lưng thì đầy vết thương đâm chém đến mức không thể băng bó.

Seiad từng nghe nói bà đã chủ động đầu hàng sau khi cơn bạo phát chấm dứt, vậy mà Tither vẫn biến bà thành ra như thế. 

Mái tóc bạc óng mượt như lụa ngày nào giờ đã rối bù, khuôn mặt thì đầy những vết bầm tím. Không ai có thể tin được đó từng là người phụ nữ mạnh mẽ nhất.

Có những cảnh tượng chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến con người phát điên. Hình hài bê bết máu ấy, mùi tanh gỉ sắt và mùi ẩm mốc trong ngục, tất cả khiến Seiad vừa kinh hãi vừa giận dữ.

Nhưng điều Seiad không thể chịu đựng nhất chính là thái độ của con người.

Không ai muốn tìm hiểu nguyên nhân cơn bạo phát. Một Đại công tước đã trung thành gìn giữ phương Bắc cả đời lại bị cắt đứt mọi ân huệ một cách lạnh lùng. Không ai tin rằng mẹ anh không có ý phản bội, nên Seiad càng phải tin bà.


‘Sức mạnh của con là để bảo vệ thế giới này.’


Bản chất của Đại công tước Brosius – người từng nói rằng phải che chở cho những kẻ yếu – giờ không còn ai quan tâm nữa. Dù tai nạn ấy là do sức mạnh không thể kiểm soát, nhưng chỉ một lần duy nhất ấy đã đủ xóa sạch những mặt tốt của bà trước kia.

Seiad không được chứng kiến lễ hành quyết mẹ mình. Cũng không có một tang lễ nào diễn ra. Vì dù lục soát khắp dinh thự và lâu đài của gia tộc Brosius cũng không tìm ra bằng chứng mưu phản, nên Seiad và em gái nhỏ mới được tha mạng. Nhưng triều đình lại bàn tính sẽ xóa tên gia tộc Brosius khỏi phương Bắc, và đưa hai anh em anh vào một gia tộc khác.

Mọi thứ thay đổi chỉ sau một đêm. Từ niềm kiêu hãnh của phương Bắc, gia tộc Brosius trở thành nỗi ô nhục trong mắt dân chúng, và những Tither hay nhân vật hoàng gia từng đối đãi với họ cũng đổi thành những ánh nhìn lạnh lùng và chỉ trích. 

Seiad bị giam tại thành Axid, chờ phán quyết được ban ra. Trong thời gian đó, anh không thể gặp Ressas. Chuyện ấy cũng dễ hiểu – Ressas khi ấy bị giữ trong cung, không thể rời khỏi nơi đó, dĩ nhiên cũng chẳng thể đến gặp anh.

Lần đầu tiên được gặp lại hắn là ba tháng sau khi phán quyết dành cho gia tộc Brosius được ban ra. Lúc ấy mùa xuân đã kết thúc. Mặt trời thiêu đốt khiến hơi thở của Seiad nghẹn lại, không khí sôi sục trong cái hè nóng hầm hập.

Trước khi khởi hành đến trung tâm theo lệnh triệu hồi, Seiad đã mang theo một cuốn sách. Đó là món quà anh từng định trao mà đã bỏ lỡ cơ hội. Anh phân vân hồi lâu, rồi cuối cùng vẫn quyết định mang theo. Bởi chẳng ai biết trước tương lai sẽ ra sao, nên anh chỉ mong được thấy nụ cười của Ressas lần cuối.

Bất chấp cấm lệnh không được sử dụng năng lực Tither trong cung, Seiad vẫn lẻn đến nơi ở của Ressas trước khi vào điện yết kiến. Anh ẩn mình trong những bóng tối bao phủ khắp cung điện, lần mò đến cung điện phía Nam.

Dù mọi thứ đã đổi thay, riêng nơi ấy – cung của Ressas – vẫn chẳng hề thay đổi. Cây táo lớn vẫn rũ bóng, trĩu trịt những trái căng mọng. Khi chín, chúng sẽ đỏ rực như những bông hoa trang trí phía trước cung. Hơi thở từng bị bóp nghẹt dọc đường như được buông lỏng nơi này. Không khí sục sôi trở nên dịu nhẹ, hóa thành làn gió êm lành.

Seiad chầm chậm bước về phía phòng của Ressas. Bàn tay cầm cuốn sách siết chặt hơn. Ressas vẫn luôn chờ anh, bất kể mùa nào, cửa sổ đều để mở. Lặng lẽ lẩn vào sau lưng, Seiad nhìn vào trong phòng.

Nhưng Ressas không có ở đó.

Đứng trong bóng râm, Seiad đảo mắt quan sát xung quanh. Mọi thứ vẫn y nguyên, chỉ là không có Ressas. Dẫu vậy, Seiad vẫn tin rằng chẳng có gì thay đổi. Anh bắt đầu đi dạo quanh cung, tưởng tượng ra đủ cảnh tượng: Ressas đang chờ mình ở cổng, hay đang tìm kiếm khúc gỗ để tạc tượng, hoặc đang vung kiếm gỗ với hy vọng được khen ngợi. Những hình ảnh như thế.

Nhưng trong tất cả tưởng tượng ấy, không hề có hình ảnh Ressas ở cùng con trai Công tước Shildras.

Ressas đang ở vườn. Hắn ngồi trên chiếc xích đu bằng gỗ do chính tay Seiad làm, như thể đang đợi ai đó. Ẩn trong bóng cây rừng rậm rạp, Seiad khựng lại khi chỉ còn cách hắn một đoạn ngắn. Môi mấp máy định gọi tên, rồi khựng lại.


‘Cậu không trốn thì đâu còn là trốn tìm nữa, Ressas.’


Một cậu bé tiến đến gần chiếc xích đu. Như chờ đợi cậu ta, Ressas ngẩng lên mỉm cười. Lần đầu tiên, Seiad nhìn thấy Ressas mỉm cười… nhưng không phải với mình.


‘Cậu giỏi thật đấy.’

‘Ressas cố tình để bị bắt đúng không? Vào nhà thôi. Nóng quá rồi.’


Cậu bé tóc nâu vàng cao chưa bằng Ressas. Dù không nhìn rõ mặt, Seiad vẫn biết cậu ta là ai. Chính là Shion – con trai trưởng của Công tước Shildras.

Ngày trước, hai người chỉ lướt qua nhau trong khoảng cách gần đến nỗi chẳng thể nhìn kỹ. Hóa ra cậu bé ấy trông giống cha mình hơn tưởng tượng. Đúng là đứa trẻ mang hình bóng người từng xông vào lục soát dinh thự của “kẻ phản nghịch tàn ác”.


‘Ở đây thêm chút nữa đi. Trời hôm nay đẹp mà.’

‘Lại thế nữa. Cậu có gì lo lắng đúng không?’


Nghe Shion nói, Ressas do dự. Cậu nắm sợi dây treo xích đu, im lặng một lúc rồi hỏi:


‘Chuyện Đại công tước Brosius gây ra và chuyện của Eid là hai việc khác nhau, sao Eid lại bị coi là nguy hiểm?’

‘Ressas.’


Giọng Shion dịu đi đầy tiếc nuối.


‘Đừng quan tâm đến người đó nữa. Chúng ta không làm được gì cả. Nếu Vương hậu mà biết cậu vẫn nhớ đến họ thì bà sẽ buồn biết bao.’


Vai Ressas khẽ run khi nghe nhắc đến Vương hậu. Shion càng thêm quả quyết.


‘Cậu còn có tớ mà. Không cần phải dựa vào người đó nữa.’


Seiad đứng yên trong bóng tối, lặng lẽ dõi theo cảnh tượng ấy. Cuộc trò chuyện giữa hai cậu bé hết sức bình thường. Lời Shion nói không sai, Seiad cũng đồng tình.

Ressas không nên xen vào chuyện này. Một hoàng tử yếu đuối thì có thể làm được gì? Chỉ cần nhắc đến phản nghịch cũng đủ nguy hiểm, nên nghe theo lời Shion là đúng.

Thế nhưng, Seiad vẫn mong Ressas sẽ nói điều gì đó khác. Bất cứ điều gì cũng được, chỉ cần không gật đầu đồng tình. Dù biết bản thân ích kỷ, nhưng trái tim anh vẫn tha thiết thì thầm điều ấy.

Anh muốn được chứng minh rằng Ressas trong ký ức mình vẫn chưa thay đổi.


‘Cảm ơn cậu.’


Sau một khoảng lặng ngắn, Ressas gật đầu. Khóe miệng nhếch lên mờ nhạt. Con trai Công tước đưa tay ra. Ressas nhìn bàn tay ấy, rồi buông sợi dây xích đu đang nắm.

Chỉ còn mỗi Seiad là chưa thay đổi.

Bản dịch Dẫu Cho Thế Gian Này Căm Ghét Người của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo