[Novel] Đừng Động Vào Cún Con - Chương 60 - Phần cuối - Phần 4

Đã hai ngày trôi qua kể từ khi sống cùng Hodu.

Trong thời gian đó, cả Heeseong và Yoon Chiyoung đều đã vất vả không ít. Hai ngày liền chỉ lo chăm sóc Hodu, đến mức không còn thời gian để nghĩ ngợi gì khác. Không ngờ chỉ vì một chú cún con mới đến mà lại gây ra nhiều chuyện như vậy. Tất cả là nhờ sức mạnh và thể lực dồi dào của Hodu. Đúng thật là một chú cún con thuộc giống chó to.

Dù vậy, việc Hodu nhanh chóng thích nghi với ngôi nhà là điều may mắn. Có lẽ sau khi thấy được bản thể thật sự của Heeseong, nó đã an tâm, nên cứ ăn, ngủ, nghịch ngợm rồi lại ăn tiếp, khiến cả Heeseong và Yoon Chiyoung như bị rút cạn sức lực. Nhờ thế, cứ đến giờ ngủ của Hodu là chú chó trắng cũng phải nằm vật ra với chiếc lưỡi thè ra như ngất đi. Không ngờ chăm con lại tốn sức hơn cả đi làm.

Tự nhiên hai người cũng chẳng thể duy trì được bầu không khí ám muội nào nữa.

"Em này."

Đến giờ ăn tối, Yoon Chiyoung lại gần Heeseong, lúc cậu vừa tắm xong bước ra.

Anh theo cậu vào phòng thay đồ, ánh mắt nhìn tấm lưng trắng trẻo, sạch sẽ của Heeseong không hề bình thường. Heeseong nhìn thấy đôi mắt xám ghê rợn đó qua gương toàn thân, nhưng cậu cố tình lờ đi và tiếp tục mặc đồ. Cậu vẫn còn chưa hết giận vì anh đã tự ý mang chó khác về nhà.

"Hay là mình đi hẹn hò nhé?"

"Rồi Hodu thì sao."

"À..."

Yoon Chiyoung như mới sực nhớ ra, bỗng chốc ánh mắt trở nên ngây dại, rồi đưa tay vuốt miệng đầy ngượng ngùng.

"Chúng ta cứ như vợ chồng thật ấy...."

"......"

Heeseong không buồn đáp lại, tiếp tục lấy đồ ngủ ra mặc. Cậu đã quá quen với cái đầu lúc nào cũng đầy mộng mơ của Yoon Chiyoung rồi.

Lúc ấy, Yoon Chiyoung nhẹ nhàng ôm lấy Heeseong từ phía sau, cắn nhẹ vào gáy cậu. Trước cảm giác kích thích lạ lùng, Heeseong khẽ cúi đầu về hướng ngược lại. Trong gương trước mặt, cậu thấy rõ hình ảnh mình lọt thỏm trong vòng tay rộng lớn của anh. Vì sự chênh lệch thể hình, bờ vai rộng mở của Yoon Chiyoung càng trở nên nổi bật.

Bên dưới đó là một cuộc giằng co ngắn. Heeseong cố gạt cánh tay như tảng đá đang quấn quanh eo mình ra. Nhưng Yoon Chiyoung không hề quan tâm, anh dang chân vừa đủ rồi áp sát phần hông đã nặng trĩu vào mông cậu. Khuôn mặt anh bỗng trở nên mất kiên nhẫn. Với giọng trầm khàn như gầm gừ bên tai, anh nói:

"Anh nhịn lâu lắm rồi đó...."

"M-mới có hai ngày thôi mà."

Dù đáp lại có phần cộc cằn, vành tai của Heeseong cũng đỏ lên. Mỗi lần Yoon Chiyoung như thế này, cậu lại dễ dàng bị kích thích theo. Heeseong có khi còn ham muốn không kém gì anh.

"Gọi ai đó trông Hodu một lát là được mà...."

"Nhưng mà nếu không có tụi mình nó sẽ lo, hức...!"

Không chịu đựng thêm được nữa, Yoon Chiyoung kéo cằm Heeseong lại và vội vã hôn cậu. Không để kẽ hở, anh luồn tay vào bên trong áo ngủ, siết lấy bầu ngực nhỏ không có nhiều thịt. Bàn tay còn lại kéo tay Heeseong vào trong quần thể thao màu xám, để cậu xoa dịu thứ đã cứng ngắc, như thể cầu xin được chạm vào.

Trước cảm giác rợn người ấy, Heeseong chống vào cánh tay cứng như đá của anh để đẩy ra. Nhìn anh cư xử mạnh bạo thế này, cậu thấy như mọi vẻ điềm tĩnh thường ngày của anh đều là giả tạo. Heeseong bị đẩy lưng vào gương, phải lấy hơi thở một chút. Yoon Chiyoung cắn môi dưới, ánh mắt khẩn cầu đến mức khiến cả người cậu nóng ran. Khi Heeseong đang định kéo vai anh lại để đáp trả nụ hôn—

RẦM!

Gâu! Gâu, gâu!

Tiếng đồ vật rơi vỡ đáng ngờ vang lên. Liền sau đó là tiếng Hodu sủa inh ỏi. Cả hai người đang dính lấy nhau hôn như muốn nuốt chửng đối phương đều mở to mắt. Mới chỉ để Hodu một mình hơn mười phút mà đã có chuyện rồi.

"Hodu hả?"

"……"

Không còn cách nào khác, Yoon Chiyoung phải ra ngoài xem xét tình hình. Heeseong bị bỏ lại một mình, chỉ biết dựa vào gương thở dài trong vô vọng, rồi cũng lê bước ra ngoài.

Tai nạn xảy ra ở phòng khách. Hodu toàn thân ướt sũng sữa, đang vui vẻ liếm sạch cái bát, còn Yoon Chiyoung thì ngồi xổm với thân hình to lớn, cẩn thận dọn dẹp xung quanh.

Trước cảnh tượng khó tin ấy, Heeseong chỉnh lại đồ ngủ rồi hỏi:

"Lại chuyện gì nữa?"

"Anh chỉ đặt sữa lên bàn để nguội một chút thôi mà...."

Không nói tiếp, Yoon Chiyoung như thể đang tự hào giới thiệu kẻ gây ra tai nạn, liền nhấc Hodu lên bằng tay và cười.

Hodu đón làn sữa ấm khắp người, lắc đuôi vui vẻ. Heeseong định nghiêm khắc mắng cho một trận, nhưng vừa nhìn thấy dáng vẻ phấn khích ấy thì lại vừa buồn cười vừa thấy dễ thương, chỉ biết bật cười bất lực.

"Đi tắm cho Hodu đi. Em sẽ dọn nốt."

"Không cần đâu, anh dọn xong rồi. Phải không Hodu?"

Yoon Chiyoung vừa bế Hodu đang ướt sũng vì sữa lên, vừa cười rạng rỡ. Hành động đó rất dịu dàng. Không khác gì khi anh đối xử với Heeseong lúc cậu còn là cún. Nhìn cảnh ấy, cái đuôi tưởng tượng của Heeseong như cụp xuống trong chớp mắt. Mới lúc nãy còn làm bộ như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, muốn ở riêng với cậu, vậy mà giờ đây trông như thể tất cả chỉ là lời nói dối.

Trong lúc đó, Yoon Chiyoung đã dọn dẹp xong xung quanh, để lại một cái hôn nhẹ lên má Heeseong đang ngồi co mình, rồi đứng dậy. Sau đó anh bế Hodu vào nhà tắm, như thể chuẩn bị tắm cho nó.

"Em cứ ngủ trước đi. Để anh tắm cho Hodu."

"……"

Heeseong bị bỏ lại một mình, đứng đó cau có, nghe tiếng Yoon Chiyoung cẩn thận tắm cho chú cún con. Đôi mắt tròn đen láy của cậu giờ trở thành hình tam giác vì giận, gương mặt trắng trẻo non nớt tràn đầy vẻ bất mãn.

'...Nếu đã một vợ một chồng thì phải sống cho đúng kiểu một vợ một chồng chứ? Hay cứ là chó thì được phép đa thê à?'

Giữa những suy nghĩ trẻ con ấy, Heeseong cũng gây ra một chuyện. Cậu thở phì phì, tiện tay ném cái khăn bên cạnh xuống sàn. Nhưng vì là nỗi bất mãn chẳng ai thấu, nên cơn giận của Heeseong chỉ càng lúc càng sâu hơn.

***

Đêm hôm đó, chú chó trắng trèo lên gối, nhìn chằm chằm Yoon Chiyoung đang ngủ.

"……"

Trong bóng tối, đôi mắt của chú chó vẫn tròn xoe. Heeseong trằn trọc không ngủ được vì bận suy nghĩ, còn Yoon Chiyoung thì lại ngủ ngon lành như thế, khiến cậu thấy ghét chết đi được.

'...Đồ khốn!'

...Gâu.

Chú chó khẽ rên lên. Dù bị chửi, Yoon Chiyoung vẫn chỉ quay đầu trong giấc ngủ, áp sống mũi cao vào lớp lông mềm của chú chó. Gương mặt thư thái giãn ra càng khiến những đường nét điển trai hiện rõ hơn.

Nhìn gương mặt đẹp trai ấy, ánh mắt của Heeseong dao động bất an. Yoon Chiyoung. Một kẻ với tính cách xảo quyệt, khi phát điên thì như kẻ ăn thịt người, lúc làm tình thì biến thành chó thật sự... nhưng dù thế nào, thì hiện tại vẫn là người duy nhất cậu muốn, là "bầy đàn" của cậu.

'Tại sao lại mang con chó khác về rồi... bỏ mặc em chứ.....!'

Chú chó cúi đầu xuống đầy tủi thân.

Thật ra, trong lòng Heeseong cũng biết rõ. Việc Yoon Chiyoung tử tế chăm sóc một chú chó con không nơi nương tựa chẳng phải chuyện gì to tát. Heeseong cũng thấy điều đó là lẽ đương nhiên, nên mới đối xử tốt và dốc lòng quan tâm đến Hodu.

Thế nhưng, càng thấy Chiyoung dịu dàng với chú chó khác, Heeseong lại càng thấy bất an.

Thật kỳ lạ. Cậu chỉ đơn giản là đã yêu anh, vậy mà cảm giác như cả cuộc đời mình đang bị anh nắm giữ như con tin. Vết thương lòng từ nỗi sợ bị bỏ rơi lại một lần nữa khuấy đảo thế giới nhỏ bé và trái tim mong manh của chú chó con. Lúc thì thấy buồn, lúc thì thấy giận Chiyoung, tức đến mức toàn thân nổi gai ốc.

'...Đồ khốn nạn!'

Vì uất ức, hơi thở của chú chó trở nên dồn dập. Một mình nhỏ vài giọt nước mắt, lông quanh khóe mắt cũng vì thế mà ướt sũng. Nhìn xuống Yoon Chiyoung đang ngủ, chú chó con thấy cả nét đẹp kia cũng trở nên đáng ghét, liền giơ mạnh chân trước lên đánh một phát.

'Đồ chó chết tiệt!'

Chú chó vung chân đập mạnh vào trán Chiyoung đang ngủ. Vẫn chưa hả giận, cậu lại hít sâu ba hơi, rồi tiếp tục đập bộp bộp vào trán anh. Mỗi khi làm vậy, mái tóc mái mềm mại của Chiyoung chạm vào lớp lông mịn của chó nhỏ, nhẹ nhàng phất qua. Theo đó, giữa hai hàng lông mày của Chiyoung cũng khẽ nhíu lại.

Nhưng sau vài cú đánh, cơn giận cũng nguôi dần. Heeseong bắt đầu thấy hơi áy náy, liền khẽ liếm trán Chiyoung như xin lỗi. Ngay lập tức, Chiyoung khẽ cựa mình, mắt lơ mơ hé mở, cười lười biếng như đang mơ và nói bằng giọng mơ màng:

"Hửm... em vừa thơm anh à?"

'...Đệt, cái đồ...'

Tức chết đi được. Heeseong cắn mạnh vào vành tai đáng ghét kia của Chiyoung. Anh thì làm ra vẻ đau đớn, vừa than thở, vừa hôn lên cái bụng hồng hồng của chó nhỏ, rồi không chịu nổi nữa mà bật cười và thổi hơi vào bụng cậu.

'Aaaaaa!!'

Bị động chạm chí mạng, chó con hét lên một tiếng, bốn chi quẫy loạn cả lên. Ngay cả một cú thổi bụng cũng như một cơn sóng thần ập vào cơ thể nhỏ bé. Heeseong liên tục đá vào đầu Chiyoung, người đang rải đầy những cái hôn lên người cậu.

'Thả em ra, đồ sở khanh khốn nạn!'

"Ừm... anh cũng yêu em."

"……"

Yoon Chiyoung áp má vào chó con, lười biếng thì thầm như thể chỉ cần vậy thôi cũng đủ hạnh phúc. Từ sau lần bị thương trước đây, những lúc như thế này xuất hiện thường xuyên hơn. Trong suốt một tuần qua, số lần Yoon Chiyoung nói "anh yêu em" còn nhiều hơn cả số lần Heeseong được nghe câu đó trong suốt cuộc đời mình.

Cuối cùng, chó con cũng quyết định tha cho Chiyoung hôm nay, chỉ lần này thôi.

'Chỉ được cái lắm trò nũng nịu...!'

Vừa nghĩ với vẻ ngổ ngáo như thế, chó nhỏ lại trèo lên gối, cuộn tròn bên tai của Chiyoung. Vòng quanh chỗ nằm mấy vòng để tìm được tư thế cuộn người hoàn hảo, vậy mà bất chợt lại thấy Chiyoung ngứa mắt, liền cắn mạnh vào vành tai anh một phát. Mỗi lần như thế, dù đang ngủ, Yoon Chiyoung cũng bật cười hạnh phúc, dịu dàng xoa xoa vỗ về khối lông trắng đang vùng vằng kia.

Đêm hôm đó, Heeseong đổ hết mọi tủi thân ra trong khi Yoon Chiyoung cứ mãi xoa lưng cho cậu. Cho đến khi Chiyoung lại một lần nữa thì thầm rằng, anh yêu em.

Chỉ khi nghe được lời đó, Heeseong mới cảm thấy yên tâm mà chìm vào giấc ngủ trở lại.

 

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo