Truyện được việt hóa bởi Chong Chóng Team! Không có lịch đăng tải cố định!
...Sự khổ sở tìm đến vào ban đêm.
Còn khó xử hơn cả việc không thể đụng tay đụng chân của Yoon Chiyoung, chính là sự quyến rũ vô ý thức của Heeseong.
"Sao lại định ngủ riêng? Ngủ cùng đi."
Trước yêu cầu thản nhiên của Heeseong, con sói sững người lại.
Yoon Chiyoung đang chuẩn bị ngủ ở dưới sàn bên cạnh chứ không tính leo lên giường. Và có vẻ như điều đó khiếnHeeseong thấy rất buồn.
"Thật sự là anh định ngủ dưới sàn à?"
Con sói chớp mắt chậm rãi thể hiện ý là đúng vậy.
Heeseong, người đã học được sơ sơ các ngôn ngữ cơ thể của sói như gật hay lắc đầu từ các thành viên trong tổ chức, liền tỏ vẻ không hiểu nổi.
"Ngủ riêng làm gì. Bị em ôm nên anh thấy nóng à?"
‘Nếu chỉ vì lý do đó thì anh đã ngủ cùng em rồi!’
Yoon Chiyoung thấy khó hiểu. Rõ ràng lần trước Heeseong từng bị anh hành cho tơi tả lúc mất ý thức, vậy mà giờ trông chẳng hề hấn gì.
‘Vì lớn lên như con chó chiến đấu nên không biết sợ sao?’
Hoặc cũng có thể đúng là một con cún con nên chẳng biết sợ là gì cả. Nhưng rồi khi nhớ lại lúc Heeseong sợ đến mức chui xuống gầm giường để trốn khi lần đầu thấy anh bị sốc pheromone, Chiyoung lại thấy không phải vậy.
Cuối cùng chỉ có thể nghĩ tới lý do là vì đã trở thành người yêu nên mới có niềm tin hơn mà thôi.
"Ngủ cùng đi mà. Lại đây."
Nếu không phải vì thế, thì Heeseong đã chẳng nằm trên tấm chăn màu tro với cơ thể trắng muốt mà không chút e dè, quyến rũ anh như vậy rồi.
Thật ra Heeseong chỉ nói chuyện như bình thường, nhưng với con sói đã bốc hỏa đến giới hạn thì điều đó cũng đã đủ nguy hiểm rồi. Chiếc áo choàng trắng của Heeseong hé mở, để lộ rõ cặp đùi tròn trịa kia. Chiyoung, người biết rõ cảm giác mềm mại bên trong cặp đùi ấy, gần như sắp phát điên. Vì thói quen từng cọ dương vật vào chỗ đó vô số lần, giờ chỉ cần nhìn thấy làn da trắng ấy thôi cũng khiến anh hoa mắt.
Con sói bồn chồn đi vòng quanh phòng, lắc đầu qua lại, thì Heeseong cười tinh nghịch nói:
"Dù gì thì ành cũng đâu ngủ được nếu không có em mà."
Grừ...
Cuối cùng chỉ có Yoon Chiyoung là rối rắm. Ngay cả dáng vẻ Heeseong áp má vào tấm ga mềm mại, mỉm cười tinh nghịch cũng thật đáng yêu. Con sói do dự rồi như bị mê hoặc, bước đến chỗ Heeseong – người đang ve vẩy đuôi. Khổ nỗi từ chăn đến nội thất đều là màu tro, khiến anh không thể rời mắt khỏi thân hình trắng toát duy nhất là Heeseong.
Khi đứng bên cạnh Heeseong, nhìn cậu chằm chằm từ trên xuống, còn Heeseong – đang nằm nghiêng – dang tay ra và nói một cách khá vững vàng:
“Tối nay em không làm gì hết.”
‘Anh mới là người sẽ làm gì đó đây nè, đồ cún con.’
Con sói bồn chồn, lấy móng cào mạnh vào tấm thảm một cách vô cớ. Không hiểu nổi Heeseong định bày ra cái trò gì mà lại trêu chọc mình như vậy. Yoon Chiyoung bắt đầu ghét chính bản thân mình khi chỉ biết đau đáu nhìn làn da của Heeseong, liền thở mạnh như người bị tật, đi vòng vòng trong phòng. Làm như thế này mới thấy bác sĩ đã đúng khi xem anh như trẻ con. Hễ nhìn thấy bạn đời là lập tức phát tình, không khác gì một con thú lần đầu nếm trải tình dục rồi hóa điên.
Trái lại, Heeseong với gương mặt mơ màng, uể oải nói:
“Không nằm à? Em ngủ thật đấy nhé?”
‘Ngủ nhanh lên trước khi anh ăn thịt em!’
Dù là một lời cảnh báo đầy chân thành, nhưng Heeseong vẫn lải nhải bảo anh đừng có bướng bỉnh như cún con, rồi vừa lơ mơ vừa lim dim đôi mắt, sau cùng thì nhắm hẳn lại.
Con sói, sau khi xác nhận cậu đã ngủ, thẫn thờ tiến đến giường, đưa mũi lại gần gương mặt Heeseong để ngửi mùi. Hít lấy mùi cơ thể dịu nhẹ của người yêu là kiểu tiếp xúc thân mật duy nhất mà anh có thể chịu đựng lúc này. Bởi chỉ cần vượt quá giới hạn, anh sẽ không thể kiềm chế mà vồ lấy Heeseong trong cuồng nhiệt.
Con sói nhẹ nhàng tựa đầu vào cổ tay thõng xuống của Heeseong.
‘Ngủ thật rồi nhỉ...’
Yoon Chiyoung cảm thấy kỳ lạ khi Heeseong có thể ngủ yên bên một kẻ như mình.
Dù đã từng trải qua một cuộc làm tình hỗn loạn như vậy, cậu vẫn tin tưởng và ngủ say bên cạnh anh. Lạ lùng thay, với con sói, chỉ riêng việc biết Heeseong không sợ mình thôi cũng đã đủ an ủi rồi. Cảm xúc tưởng chừng đã chai lì, vết thương tưởng như đã lành, hóa ra chỉ là dối lòng. Khoảnh khắc này, anh có cảm giác như mình đã quay về tuổi mười bảy. Anh nghĩ, nếu khi đó gặp được chú cún con này, hẳn cuộc đời anh đã rẽ sang một hướng khác.
Dù vậy, hiện tại sống với vai trò là người giám sát cũng chẳng phải tệ.
Bởi vì nhờ làm giám sát, anh mới gặp được chú cún nhỏ trắng trẻo này. Một chú chó đấu mà anh không hối hận khi chọn làm bạn đời trọn kiếp. Yoon Chiyoung nhìn cậu bằng ánh mắt đầy yêu thương, rồi nhẹ nhàng liếm lên má cậu như một nụ hôn. Đó là cách riêng mà anh dùng để thể hiện mong muốn nâng niu Heeseong suốt đời.
Con sói dụi đầu mềm vào bàn tay nhỏ của Heeseong thật lâu, rồi nằm xuống nền nhà bên cạnh, lấy chiếc đệm ]làm gối, và thiếp đi. Chỉ cần chịu đựng thêm vài ngày nữa, đợi pheromone ổn định hoàn toàn, anh muốn được ở bên Heeseong – với tư cách là chính mình, một cách trọn vẹn.