“Nếu cậu không nói thì không có thuốc đâu.”
Một tia lửa lóe lên trong đôi mắt đê tiện của Cha Yi Seok, hệt như một kẻ nghiện ngập đang lang thang trong các con hẻm. Ngón tay anh chà xát đầu lưỡi Yaba như nhất định phải nghe được điều mình muốn. Hơi nóng lan ra khắp cơ thể, khiến tầm nhìn trước mắt cậu mờ dần đi. Nếu không nói thì sẽ không có thuốc. Cậu không thể chịu đựng được đêm buồn này. Chỉ cần nói câu đó là được sao? Nói vậy thì anh sẽ đưa thuốc cho cậu sao…? Yaba nhắm mắt lại.
“Chịc…”
Hơi thở của Yaba lặng lẽ và thê thảm như một con cá sắp chết.
“…Chịch tôi đi. Khuấy đảo… cái lỗ… bắn đến khi… tich dịch chảy tràn… ư ức…!”
Cha Yi Seok nắm lấy cánh tay cậu, kéo cậu đi đâu đó. Bước đi của anh quá nhanh khiến cậu không theo kịp. Chiếc áo khoác rơi ra, đôi giày tuột khỏi đôi chân trần của cậu, lăn lóc dưới sàn. Sau khi rời khỏi thang máy, bước vào hành lang, cậu không còn thấy người được gọi là chị dâu đâu nữa. Cha Yi Seok nhấn nút khóa cửa. Bíp bíp, tay anh bấm trượt mấy lần. Anh chửi thề và thử lại. Cuối cùng, ngay khi cánh vừa cửa mở ra, anh kéo cậu vào thềm nhà và lao vào mút môi cậu. Mùi nước hoa lan tỏa khắp không gian. Hơi thở phả vào lưỡi và cổ họng cùng ánh mắt chạm vào nhau nóng bỏng đến mức Yaba thấy rùng mình. Khi tỉnh táo lại, cậu thấy mình đang nằm giữa phòng khách. Cha Yi Seok kéo áo cậu lên và thè lưỡi ra. Anh dùng lòng bàn tay xoa nắn bầu ngực của cậu, tay còn lại nắm lấy cổ áo sơ mi, xé ra rồi kéo xuống. Hai bên vai của Yaba lộ ra, chiếc áo sơ mi bị kéo xuống giống như đang trói chặt cả hai cánh tay cậu lại. Cậu không muốn để anh nhìn thấy thân xác giống như một cục thịt không có độ đàn hồi này…!
“Ức… dừng lại, khoan đ…!”
Giọng nói khẩn trương của Yaba bị anh nuốt hết vào trong miệng. Anh mút lưỡi cậu rồi đẩy lưỡi của mình vào. Khi nước bọt chảy ra như nước trái cây, Cha Yi Seok vừa uống vừa phát ra tiếng rên rỉ nơi cổ họng. Bàn tay xoa nắn hai núm vú trượt xuống. Anh hơi hé môi.
“Mút gáy tôi đi. Hãy dùng lưỡi của cậu chà xát và rải thật nhiều nước bọt lên đó.”
“Không… thích.”
“Mau lên.”
“Không…”
“Vậy thì không có thuốc thang gì nữa.”
Yaba ngậm chặt miệng và trừng mắt nhìn anh. Anh túm lấy cằm cậu, ấn xuống để mở miệng cậu ra. Lưỡi anh lang thang khắp môi cậu, tiến vào trong khoang miệng và chạm vào đầu lưỡi cậu. Mắt Yaba mở to trước những cử động trơn trượt. Cơ thể đông cứng cũng nhanh chóng nóng lên. Cậu do dự rồi nghiêng đầu, ôm lấy gáy anh và đặt môi lên. Lưỡi cậu lướt trên làn da săn chắc và những đường gân đang đập của anh. Gáy Cha Yi Seok dần trở nên bóng loáng vì nước bọt của Yaba.
“Haa…”
Tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc của cậu và anh thay phiên nhau phát ra. Đồng thời, anh kéo mông cậu lại để hai dương vật chà xát với nhau. Yaba choáng váng trước sự trêu chọc gấp gáp. Yết hầu đỏ ửng đắm chìm trong trò chơi ướt át của chiếc lưỡi. Lưỡi anh di chuyển dọc từ ngực xuống hông và vòng vào rốn cậu theo hình parabol. Chiếc lưỡi mơn trớn cơ thể cậu như đường cong của con rắn đang bơi trong nước. Anh cọ chóp mũi vào giữa rốn và xương mu của cậu rồi hít hà mùi thịt tươi. Anh liếm láp phần thịt bên trong đùi cậu rồi dùng cả hai tay banh rộng háng cậu ra và vùi đầu xuống. Ngay sau đó, anh ngậm lấy dương vật của cậu và bắt đầu mút. Ư ưm…! Eo cậu nhô cao lên. Thế nhưng, dù bị kích thích đến cháy da thì bộ phận sinh dục vẫn nằm yên bất động. Cha Yi Seok liếm một đường từ đầu tới cuối của dương vật mềm mại.
“Cứng đầu thật đấy.”
“Không được…! Không… ư ưm…!”
Bộ phận sinh dục lại biến mất vào trong miệng anh. Chiếc lưỡi sắc nhọn thăm dò vết lõm trên quy đầu rồi quấn quanh dương vật như con rắn đang giao phối. Không bỏ lỡ bất cứ thứ gì, nó kích thích và khơi dậy những giác quan vốn đã bị cô lập. Yaba nắm lấy vai anh đến mức cánh tay tê dại. Sau khi Ki Ha phát hiện ra cậu trốn ra ngoài mà không xin phép, không biết khi nào ông ta sẽ nhấn nút điều khiển từ xa. Dù đầu cậu nổ tung và dịch não chảy ra thì cậu cũng không sợ. Lúc này, không có gì khác tồn tại ngoại trừ cảm giác anh đem đến cho cậu. Cha Yi Seok mút chặt đến mức dương vật Yaba chảy nước. Sau đó anh chuyển mục tiêu xuống phần bên dưới. Đôi môi anh phủ xuống ngậm lấy chiếc bìu tồi tàn. Cơ thể Yaba theo bản năng cứng đờ. Cậu cứ thế bị cuốn đi và đến lúc đó đầu óc cậu mới trở nên tê buốt. Mặc dù cậu đã siết chặt đùi và đẩy anh ra, nhưng đôi môi kia vẫn bám chặt không buông. Cậu đá vào vai anh rồi bò lên để bỏ chạy nhưng vì cái quần vướng vào đùi nên cậu bị vấp ngã. Ngay lập tức, Cha Yi Seok túm lấy cổ chân cậu kéo về.
“Bỏ ra! A ứp…!”
“Yên nào.”
Giọng nói khàn đặc của anh gấp gáp đến mức đáng sợ. Anh ấn đầu Yaba xuống sàn và banh rộng háng cậu ra. Hơi thở của anh chạm vào cặp mông đang nhô lên cao của cậu. Anh ngậm toàn bộ túi bìu rồi phát ra tiếng rên lớn, sau đó cọ lưỡi vào. Không gian vốn luôn trống rỗng giờ đang được lấp đầy bởi những âm thanh chà xát dâm dục và hơi thở của anh. Chiếc vỏ khô héo dính đầy nước bọt nhớp nháp. Yaba vặn eo để rũ bỏ những thứ không thể chịu đựng được, nhưng chuyển động của anh càng trở nên dai dẳng hơn. Chiếc lưỡi quấy rầy ở bìu di chuyển dọc theo đáy chậu và chọc vào lỗ sau. Đó là một cú sốc còn lớn hơn cả việc cậu bị anh liếm mút túi bìu. Yaba bám chặt tay vào sàn và chịu đựng cảm giác rùng mình. Cha Yi Seok dùng đầu lưỡi thăm dò cái lỗ như thể đang ăn kem. Giọng của Yaba bị đẩy lên cao hơn trước cảm giác xấu hổ xen lẫn khoái cảm. Lỗ sau bị lưỡi anh thâm nhập co giật loạn xạ. Hơi thở của anh khuấy đảo giữa mông cậu. Phần thịt lưỡi dày càng ngày càng đẩy sâu vào bên trong. Khung cảnh trước mắt Yaba quay cuồng theo những nhịp điệu trần trụi.
“A ức…! Ha á… ư…”
Yaba vặn vẹo cơ thể. Làn da nhạy cảm của cậu nóng bừng lên và dương vật cũng dần cứng hơn. Cha Yi Seok nâng eo cậu lên, lật người cậu lại và đặt cậu nằm xuống. Sau khi liên tục dùng lưỡi và tay mò mẫm khắp cơ thể cậu, anh lập tức cởi chiếc áo sơ mi đang mặc. Khi những chiếc cúc trên áo sơ mi của anh bật ra tứ phía, một cơ thể mà cậu không tài so sánh được hiện ra. Khung xương rắn chắc cùng những cơ bắp uốn lượn rõ ràng, đẹp đến mức cậu không thể rời mắt. Tâm trí không đứng đắn và một cơ thể hoàn hảo, thế giới này thật mất cân bằng… Ngay khi anh cởi quần ra, dương vật cương cứng liền bật ra ngoài. Tinh hoàn cứng rắn bên dưới cũng khiến Yaba cảm thấy ghen tị. Đó là sự nam tính mà cậu không có, một tương lai mà cậu không bao giờ có được. Anh choàng đôi chân đang co giật trên sàn của Yaba lên vai mình. Khối trụ nóng như lửa chạm vào lối vào đã được nới lỏng. Sau đó, phần lồi ra của quy đầu bắt đầu di chuyển ra vào. Cơ thể của Yaba theo bản năng cứng đờ khi nhớ lại cảm giác đau đớn biết nhường nào. Cha Yi Seok đâm thẳng dương vật vào từ trên cao. Yaba ngửa đầu ra sau và cắn môi.
“A ức…”
Dương vật như tẩm thuốc của anh đâm vào khiến Yaba đau khủng khiếp. Sau đó, anh đã cẩn thận hơn để không làm cậu bị thương nhưng lần thứ hai tiếp nhận vật to lớn kia vẫn khiến cậu cảm thấy quá sức. Khi dây thần kinh tập trung vào phía sau, cảm giác ở phía trước nhanh chóng biến mất. Cha Yi Seok mò mẫm bụng dưới của Yaba rồi lại đẩy vào. Anh dùng lưỡi lướt qua đôi môi đang cắn chặt của cậu, làm dịu đi cơn đau. Vật nam tính bị cái lỗ cắn dở một nửa rồi bị hút hết vào bên trong như con rắn chui vào hang. Dương vật của anh trở nên hung dữ như ánh mắt anh. Khi đang định đẩy eo tiến vào, anh chợt dừng lại. Yaba nhăn mặt và thở ra một hơi thật sâu. Anh nắm lấy tay cậu rồi liếm giữa các ngón tay. Bất cứ nơi nào lưỡi anh đi qua đều ướt đẫm nước bọt bóng loáng. Đôi bàn tay vừa nãy đã đầu độc Cocaine, giờ lại biến thành công cụ dâm ô. Nếu cậu nói với Cha Yi Seok rằng mỗi ngày cậu đều cho Cocaine uống thuốc độc thì anh sẽ phản ứng ra sao? Giọng nói đục ngầu của anh truyền qua cằm cậu.
“Nếu đau thì nói đi. Bởi vì tôi nghĩ mình sắp không còn thấy gì nữa rồi.”
Yaba cảm giác như tất cả những nơi đau nhức trên cơ thể đều cắn xé cậu, khiến cậu ngạt thở. Ánh mắt thô bạo mà thi thoảng cậu nhìn thấy kia là của kẻ ham muốn xác chết. Không có gì ngoài cái chết có thể kích thích cuộc sống khô khan của anh. Lý do anh hưng phấn với cơ thể này và lý do anh cố gắng rất nhiều để mang lại khoái cảm cho cậu là bởi vì cậu vốn đã chết rồi. Vì bản thân cậu là một xác chết, và xác chết thì không cảm thấy đau đớn. Yaba vừa thở hổn hển vừa nói.
“Không. Không đau…!”
Đôi mắt của Cha Yi Seok tối sầm lại. Anh đặt tay lên vai Yaba. Ánh mắt nóng bỏng nhìn xuống. Ánh nhìn đó khiến cậu đau đớn đến mức vỡ vụn. Anh rút hết dương vật ra ngoài rồi lại thúc sâu vào. Cứ rút ra rồi lại tiến vào, đâm thúc đến tận gốc. Chỗ bị va chạm nóng như lửa đốt. Lối vào co lại và siết chặt lấy dương vật sưng tấy khiến nó giật nảy. Khi đang phiêu theo nhịp điệu, anh xoay eo và lần lượt đâm vào vách ngăn trái phải khiến làn sóng khoái cảm trong Yaba tăng vọt lên. Mỗi lần anh đâm thúc vào bên trong cậu, những giọt mồ hôi lại túa ra từ đâu đó.
“Haa… ha… á…”
“Đừng làm rơi những tiếng rên rỉ. Hãy rót hết vào tai tôi đi.”
Cha Yi Seok đưa tai mình đến miệng của Yaba. Mỗi khi phần quy đầu của anh rung nhẹ, khoái cảm âm ỉ lại trở nên sắc nét hơn. Bên dưới Yaba mút lấy cây trụ dài và nắm chặt cảm giác mãnh liệt.
“Haa… phía dưới tôi sắp tan chảy ra mất… Cảm giác như đang được bú mút bằng miệng vậy…”
“Ư ưm… Haa á…!”
Ngôn ngữ thô tục gần như tra tấn. Cha Yi Seok nhìn chằm chằm vào dương vật đang ra vào cái lỗ với đôi mắt nóng bỏng. Dương vật càng bị nuốt chửng rồi được giải thoát ra ngoài thì ham muốn của anh càng trở nên mãnh liệt hơn. Tốc độ đẩy hông ngày càng nhanh. Cha Yi Seok chọc ngón tay của mình vào miệng Yaba để chúng thấm đầy nước bọt. Sau đó, anh quấn bàn tay trơn trượt quanh dương vật của Yaba và vuốt ve. Toàn bộ cơ thể cậu bị công kích như sắp rơi xuống đáy. Lúc này, chiếc chăn xộc xệch ở một bên phòng khẽ lay động. Sinh vật màu vàng thò đầu ra ngoài, nhìn về phía này với đôi mắt đỏ rực. Nó thám thính tình hình bằng cách lè lưỡi ra hai nhánh. Trước mắt Yaba, con bò sát chao đảo rồi tách ra làm hai, sau đó làm ba vì khoái cảm mà anh mang lại cho cậu. Không biết đã bao nhiêu phút hay bao nhiêu giờ đồng hồ trôi qua. Dịch lỏng tràn ra và cơ thể cậu run lên bần bật trong niềm sung sướng. Đầu óc cậu choáng váng. Cơ thể bị đẩy đến đỉnh điểm và bị uốn cong rất nhiều.
“Haa á…! A ư…!”
Cha Yi Seok mút môi con mèo để làm dịu đi cảm giác xuất tinh tràn ngập. Đồng tử trong suốt và làn da ửng đỏ là bằng chứng cho thấy Yaba đang rất hưng phấn. Lối vào màu hồng cùng cơ thể khỏa thân không có lấy một sợi lông còn thiếu hoàn thiện hơn cả một cậu nhóc thiếu niên nhưng thân hình gầy gò lại mềm mại và đàn hồi. Yaba cong lưng để đáp lại sự kích thích mà anh mang lại. Phần da thịt cực kỳ nhạy cảm bên trong của cậu phóng túng như một ả gái điếm cao cấp. Cái lỗ của Yaba siết chặt lấy dương vật anh. Kết cấu ấm áp và ẩm ướt của phần thịt mềm bên trong đúng là là thiên bẩm. Dù có chơi thuốc hay làm tình, anh cũng không thể thấy được chốn cực lạc nào hơn thế này. Cha Yi Seok đâm thúc dồn dập như để bù lại quãng thời gian đã phải chịu đựng bấy lâu. Yaba xua tay như thể không chịu nổi nữa. Bàn tay cậu vòng qua lưng anh. Cái chạm nhẹ nhàng và cử chỉ vụng về đã giúp anh gắn những mảnh kí ức rời rạc lại với nhau. Đây chắc chắn là anh chàng trên du thuyền. Mà dù không phải cũng không sao. Lý trí có thể phán đoán giờ đã bị nghiền nát. Chiếc lưỡi đỏ xoắn lại bên trong đôi môi đầy nước bọt. Hai vách bên trong cái lỗ hút dương vật của anh vào. Anh lẩm bẩm một giọng hung dữ rồi thúc mạnh dương vật vào sâu trong đó. Những giọt mồ hôi tích tụ trên cơ bắp của anh bắn lên ngực Yaba.
“Hộc… Haa… Mẹ kiếp.”
“Ha ức…! Á! A ức…! Ư ưm… ha á…!”
Cha Yi Seok kéo eo Yaba về phía mình rồi tiếp tục đâm thúc. Dương vật xuyên qua thành vách của lối vào ở nhiều góc độ khác nhau, kích thích niêm mạc bên trong rồi thoát ra ngoài. Khi đạt đến ngưỡng cao trào, anh dừng những chuyển động dữ dội lại và từ từ thâm nhập. Anh dùng răng day day dưới nách Yaba. Sự hòa quyện giữa cảm giác nhột nhột và cảm giác sắc nhọn kéo căng sống lưng của cậu. Khi cảm giác nóng rát trong bụng dịu đi, anh lại tiến sâu hơn vào bên trong. Ham muốn xác thịt tưởng chừng như sẽ biến mất lại trỗi dậy. Cứ tăng dần lên, tăng lên lần nữa và tích tụ lại. Dương vật của Yaba cương cứng thấy rõ và rỉ ra chất dịch màu trắng sữa ở phần quy đầu trước khoái cảm chưa từng thấy. Khi tầm nhìn của cậu bắt đầu mơ hồ, Cha Yi Seok từ từ đẩy trụ dài vào. Anh đâm vào mọi ngóc ngách của vách tường bên trong như thể đang thắt chặt rồi lại nới lỏng dây cương, khiến cậu cảm thấy như sắp phát điên. Anh càng lặp lại nhiều lần, cơ thể cậu càng bị đẩy lên cao trào hơn. Đó là khoái cảm khắc nghiệt như một hình phạt. Thắt lưng của Yaba cong lên để xua đuổi cảm giác bùng nổ. Khi anh chạm vào nơi sâu thẳm nhất bên trong cậu, cậu hét lên điên cuồng. Anh phủ môi mình xuống môi cậu, nuốt hết tất cả những âm thanh tràn ngập. Anh lấp đầy cơ thể đã bị cướp đi những khoái lạc bằng những hành động mà Chúa không cho phép. Anh không những không dừng lại mà lại dồn xuống phía dưới. Đôi môi vừa mới thốt ra những lời thô tục, bây giờ chỉ thở ra những hơi nặng nề. Khoảnh khắc anh đẩy cơ bụng săn chắc của mình vào, mông cậu được nhấc lên cao hơn. Mọi thứ trước mắt cậu sụp đổ. Một sự kích thích khủng khiếp xâm nhập vào toàn bộ cơ thể cậu.
“Ha ức…!”
Yaba dường như đã mất tỉnh táo trong giây lát. Một thứ gì đó mục nát và thối rữa đã thoát ra và lan rộng khắp cơ thể cậu. Trong tầm nhìn loang lổ, cậu thấy dương vật mình đang phun trào thứ chất lỏng màu trắng đục lên những đường gân bụng của anh. Cha Yi Seok mất nhịp khi các cơ ở vách trong lỗ hậu kéo anh vào sâu. Tốc độ đâm thúc vào mông Yaba trở nên gấp gáp hơn. Anh như con thú khuấy đảo bên trong một cách hung tợn rồi ngả người ra sau. Trong khoảnh khắc ấy, Yaba cảm nhận được thứ gì đó chảy trào dữ dội bên trong mình. Phần háng anh hơi co giật. Sau khi xuất tinh dày đặc, anh ôm Yaba và áp cậu vào ngực mình. Âm thanh của trái tim đập thình thịch vào cơ thể nhau, đôi mắt anh di chuyển đầu tiên. Hơi thở thô ráp phả xuống vầng trán ẩm ướt của cậu. Toàn thân cậu trở nên uể oải, tai cũng ù đi. Ngón tay cậu sụp xuống, không thể cử động nổi nữa. Ngày hôm nay, anh không hề rời mắt hay rời tay khỏi mái tóc của cậu. Anh quấn tóc cậu quanh các đốt ngón tay mình và mân mê.
“Tên thật của cậu là gì?”
Yaba không thể nghĩ được gì cả. Tất cả những gì cậu cảm nhận được là hơi nóng của cơ thể và ánh mắt của anh. Cổ họng cậu rát buốt vì đã gào thét quá nhiều. Môi Yaba khẽ mấp máy.
“…Se Jin… Jang… Se Jin…”
Cậu thậm chí không nhớ lần cuối cùng cậu nói ra tên mình là khi nào. Liệu sẽ có một ngày cậu ngừng căm ghét tên thật của mình chứ…
“Jang Se Jin.”
Cha Yi Seok giữ tên của cậu trên môi. Lạ thật. Cái tên vừa lướt qua môi anh nghe không đáng ghét đến vậy. Anh nhìn chằm chằm vào cậu với đôi mắt khó hiểu và thu hết những giọt nước mắt chảy dài trên má cậu. Anh nếm thử môi dưới của cậu, chà xát đầu lưỡi cậu và thưởng thức dư âm của cái tên. Một giọng nói ướt át rơi xuống trán cậu.
“Bài hát ru… hát nữa đi.”
Giọng nói của Yaba không còn chút sức nào.
“…Không.. thích.”
“Nếu cậu không nghe lời thì không có thuốc đâu.”
Giọng nói uể oải nhưng dứt khoát. Cơn thèm thuốc mà cậu đã quên đi trong chốc lát lại ùa về. Chiếc quần có thuốc đang ở cách xa. Yaba liếc mắt nhìn chiếc quần và dùng răng cắn miếng vảy trên môi ra.
“Vậy… rút cái này… ra đi…”
“Không được.”
Cha Yi Seok đè phần thân trên của mình lên cơ thể Yaba đang vùng vẫy. Anh nắm lấy dương vật mình rồi đẩy phần quy đầu vào. Các cơ cánh tay ngọ nguậy và giục giã liên hồi. “Mau lên.” So với giọng nói ướt át, ánh mắt anh có vẻ bồn chồn. Có lẽ biểu cảm hiện giờ của cậu cũng giống anh. Cảm giác cháy ruột cháy gan khi chỉ cần đưa tay ra là sẽ chạm đến thuốc… Yaba thả môi dưới đang mím chặt ra và hát bài hát ru của Schubert. Nhưng tất cả thần kinh của cậu đều tập trung vào vật đang lấp đầy cái lỗ của mình.
“Anh… anh… nghe… hát rồi… thì… ư… ưm… đừng… di chuyển… ha ư…”
“Không được ngừng hát. Tuyệt đối không được…”
Cha Yi Seok ngay lập tức rút dương vật cương cứng ra rồi thúc mạnh vào phía sau. Anh từ từ di chuyển tai mình đến gần miệng Yaba. Anh cắn vào má Yaba cho đến khi nó mềm ra, rồi cúi đầu mút núm vú của cậu. Yaba thở hổn hển trước cảm giác trơn trượt nhớp nháp.
“Ư ưm… Con yêu khi ngủ thật dễ thương. Bướm rung… rung rinh… rung rinh… nhảy… ức… múa… hư ư… ha á…! Không được! Đừng di chuyển mà…”
“Haa…”
Thứ âm thanh không biết là tiếng rên hay tiếng hát hòa lẫn vào nhau trong miệng của Cha Yi Seok. Anh rút dương vật ra rồi lại đẩy vào như muốn bảo Yaba hát tiếp. Vật trụ dài di chuyển nhẹ nhàng ở nơi giao hợp. Những mảnh vụn khoái cảm còn sót lại bên trong va chạm vào nhau dữ dội. Dương vật của Yaba bắt đầu cương lên trở lại. Khi anh dùng lưỡi chà xát vào mặt dưới lưỡi của cậu như thể sắp cắt đứt nó, bài hát ru cũng theo đó bị tiếng rên rỉ của cả hai bóp nghẹt. Trong âm thanh dập mạnh vào mông, những chuyển động ra vào, tiếng lép nhép của tinh dịch dính ở lối vào, cùng với sự run rẩy điên cuồng, khoái cảm cao trào lại bất ngờ ập đến. Máu tụ lại một chỗ đã lan ra khắp cơ thể. Cuối cùng, đầu óc Yaba như sụp đổ vì cảm giác lên đỉnh vô tận. Cảnh đêm của thành phố treo trên vai anh tan chảy.
Cha Yi Seok hôn lên môi Yaba khi cậu ngất đi và liếm láp từng ngóc ngách của bài hát ru còn sót lại trong miệng cậu. Âm thanh vang vọng dày đặc như tiếng rên rỉ. Giai điệu trôi nổi trong giấc mơ của anh là một loại thuốc kích dục giống như cái chết. Dù không có kỹ thuật điêu luyện nhưng vì chưa được chau chuốt nên giọng hát như tàn tích còn sót lại dưới đáy biển sâu. Lúc đó, bỗng một cảm giác mát lạnh và mềm mại lướt qua đùi anh. Là Suni. Cơ thể phủ đầy vảy lặng lẽ trượt đi và quấn quanh đùi Yaba. Những hoa văn bất thường trên lưng nó lấp lánh. Trong khi đó, nó đã dài tới hơn 2m và to gấp đôi cẳng tay của Yaba. Con trăn Miến Điện bạch tạng cảm nhận mùi hương bằng cách thè lưỡi vào phần thân dưới dính đầy tinh dịch của Yaba. Nó vẫy đuôi từ bên này sang bên kia, và chất lỏng khoái lạc từ cằm nó chảy xuống cặp đùi trắng nõn của Yaba. Có lẽ vì sự tiếp xúc mát lạnh nên đôi môi của Yaba khẽ phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ. Trong khoảnh khắc đó, bộ phận sinh dục đột nhiên lộ ra từ dưới bụng Suni. Con trăn uốn cong đuôi của mình theo một góc vuông và chà xát dương vật vào háng Yaba. Đó rõ ràng là một cử chỉ tán tỉnh bạn tình. Suni là có vẻ ngoài quyến rũ nhưng lại là một con đực chưa được thuần hóa. Cha Yi Seok lập tức đẩy con vật ra.
“Này, này. Chàng trai này không phải bạn tình của em đâu.”
Con trăn dựng đứng đôi mắt sắc như dao nhìn chằm chằm về phía kẻ đang ôm chặt lấy Yaba. Cánh tay đẫm mồ hôi của kẻ này giống như vảy rắn trơn láng. Suni rít lên và phát ra âm thanh hung hãn. Nó lóe ra tia đỏ rực từ đáy mắt và nhe răng ra để khẳng định Yaba thuộc về mình. Ánh mắt của Cha Yi Seok tỏa ra khí thế uy hiếp giống như loài động vật máu lạnh.
“Tốt hơn hết là đừng có động vào cậu ấy. Nếu em không muốn bị lột sạch da.”
Cảm nhận được sát khí, con trăn găm hàm răng sắc nhọn vào tay Cha Yi Seok. Đồng thời, nó quấn cơ thể mình quanh cánh tay anh, thứ mà nó nhận định là kẻ thù. Đó là một lực lớn đến mức có thể nghiền nát cơ bắp và xương. Anh nhanh nhẹn ấn tay vào cổ con bò sát. Khi chiếc răng cắm ở mu bàn tay nhả ra, anh gỡ con trăn ra khỏi cánh tay và ném nó đi. Anh ngẩng cao đầu chiến đấu với kẻ đang tìm cơ hội phản công. Cuối cùng, con trăn cúi đầu và bò vào phòng. Bộ phận sinh dục cũng biến mất vào trong khe nứt. Cha Yi Seok lại vùi sâu vào Yaba và bắt đầu di chuyển dương vật. Tinh dịch đầy ắp bên trong rỉ ra ngoài. Nó dính vào lông mu của anh và làm ướt cái bìu rỗng của Yaba. “Ư… ”. Yaba gần như ngất đi, kêu lên một tiếng rên rỉ. Mái tóc xoăn vừa phải ôm sát vào trán trông vô cùng dâm đãng. Cái lỗ sưng tấy không siết chặt lấy dương vật anh đến mức như muốn cắn đứt nó nữa mà giống như đôi môi nhầy nhụa bao bọc vật trụ dài. Cậu ta run rẩy như gái điếm và trêu đùa anh bằng cách làm anh bối rối trước những phản ứng ngây thơ của mình. Đột nhiên Cha Yi Seok tò mò về anh chàng này khi cậu ta không nghiện thuốc hay bị thiến. Những cú nhấp ra vào nhẹ nhàng chuyển thành nhịp điệu vội vã. Bụng dưới anh thắt chặt lại khi cơn cực khoái ập đến. Anh hít lấy hít để mùi hương ngọt ngào của con mèo từ phía sau và phun tinh dịch vào bên trong nó.
“Haa… Nabi à…”
Cơn say điên cuồng lao tới như loài mãnh thú.
Khi mở mắt ra, Yaba vươn tay mò mẫm dưới sàn nhà. Đầu cậu không nổ tung và dịch não cũng không chảy ra. Đồng hồ treo tường chỉ 4 giờ sáng. Không biết Ki Ha đã phát hiện ra hay chưa mà không hề bấm điều khiển từ xa. Dù bây giờ cậu phải thức dậy ngay, nhưng phần thân dưới của cậu như đã tan chảy hết. Bên trong miệng cậu ngứa ran đến tê dại, cổ và má căng cứng như bị hút cạn nước. Cậu di chuyển ánh mắt và nhìn thấy anh đang ôm chặt lấy mình trong vòng tay. Anh ấy ghé sát mặt mình vào mặt cậu và ngủ say sưa. Không khí của buổi sớm mai đọng trên mái tóc ướt đẫm mồ hôi đã khô lại của anh.
Yaba thích sự yên tĩnh trước khi mọi người thức dậy. Cậu có thể nghe thấy một bình minh không chứa bất kỳ âm thanh nào của cuộc sống. Mẹ cậu nói rằng âm thanh đó chính là sự yên tĩnh trước khi mọi người thức dậy. Người ta nói rằng chỉ khi một mình lắng nghe tất cả âm thanh của thế giới, chẳng hạn như âm thanh của một hạt bụi rơi, tiếng thở của mặt trời khi bình minh lên, hay âm thanh của một mầm non đang trồi lên mặt đất, bạn mới có thể cảm nhận được âm thanh đó. Sự yên tĩnh khốn khổ của nỗi cô đơn là tên gọi khác của tình yêu. Tình yêu là một âm thanh khác được tìm thấy trong sự yên tĩnh lạnh đến thấu xương đó. Mẹ cậu đã bị kẻ chết cóng bắt đi khi đang nhòm ngó chồng của người khác. Một ngày nào đó, khi cậu không còn theo đuổi bóng lưng của Cha Yi Seok nữa, liệu tay sai của kẻ chết cóng có biến mất hay không…
Yaba gỡ cánh tay đang ôm eo mình ra và lặng lẽ thoát khỏi vòng tay anh. Tiếng chăn sột soạt nghe thật vui tai. Dường như mọi khớp xương bên dưới cơ thể cậu đều đang tan chảy. Cậu nhìn thấy chiếc quần của Cha Yi Seok ở một góc phòng khách lớn. Cậu lấy hộp thuốc ra và nuốt sạch năm viên thuốc. Dù chỉ là chiếc hộp rỗng nhưng nỗi bất an của Yaba đã tan biến. Cậu mặc chiếc quần đang quằn quại ở đằng xa vào. Áo sơ mi đã bị rách cổ và kéo giãn đến mức cậu không thể mặc được nữa. Yaba nhìn quanh phòng khách và loạng choạng đi đến một căn phòng nào đó. Cậu bước đến phòng thay đồ được bao quanh bằng gương ở cả 4 phía. Lúc đó, cậu đã bị sốc. Cả cánh tay và lớp mỡ trên bụng cậu đều bị phủ đầy những đốm đỏ. Hơn tất thảy, má cậu nóng ran khi tưởng tượng việc phơi bày cơ thể mình như thế này trước mặt anh, và việc anh hưng phấn với cơ thể này cũng là một điều bí ẩn. Lũ bọ lê lết bò ra ngoài tập thể dục buổi sáng trên vành tai cậu. Giờ nghĩ lại, lũ bọ vốn thường xuyên xuất hiện lại tuyệt nhiên chưa từng ló mặt ra ngoài mỗi khi cậu hòa quyện cơ thể với anh. Chỉ có những tiếng rên rỉ và chiếc lưỡi của anh trườn bò khắp cơ thể cậu.
Khi đẩy cái rãnh trên cửa gương, Yaba nhìn thấy một phòng thay đồ rộng rãi. Cậu nhìn quanh những bộ vest và quần áo treo hai bên được sắp xếp gọn gàng rồi chọn một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt và xỏ tay vào trong. Mặc dù trông rất rộng nhưng chiếc áo vẫn không chứa nổi cơ thể này. Yaba rên rỉ khi khó khăn lắm mới cài được nút áo. Khoảnh khắc đóng cửa phòng thay đồ lại, cậu lại giật mình. Con vật ranh mãnh đang ngủ ở góc phòng. Cậu không rõ nó đang ngủ hay thức vì nó không có mí mắt, nhưng nó không hề cử động chút nào. Hình như tối qua cậu đã nhìn thấy nó trong phòng khách, chắc Cha Yi Seok đã chuyển nó vào đây. Yaba cắn môi và nhìn chằm chằm vào thứ ranh mãnh.
Yaba lấy tiền taxi từ ví của Cha Yi Seok. Cậu cầm theo cả thuốc và cũng đã xử lý thứ ranh mãnh một cách gọn gàng. Khi về đến kí túc xá, cậu đi vào qua cửa sổ. Hai tên côn đồ đứng gác đang ngủ gật ở cổng trước. Những tên còn lại chắc đang nhắm mắt trong xe tải nên cậu không thấy ai cả. Thiết bị theo dõi vị trí được đặt trong văn phòng của Ki Ha nên ông ta sẽ không biết trừ khi bất chợt kiểm tra nó. Điều đáng sợ nhất là lời tố giác của bạn cùng phòng. Từ lúc trèo qua cửa sổ và đặt chân vào phòng tắm, Yaba chỉ tưởng tượng cảnh đầu mình sẽ nổ tung và dịch não bắn ra ngoài. May mắn thay, điều cậu lo lắng không xảy ra. Vòi sen đã tắt. Khi cậu mở nắp bồn cầu, túi đựng chất độc vẫn ở đó. Cậu nhìn chằm chằm vào cửa phòng tắm. Không biết chừng đằng sau cánh cửa đó, Ki Ha đang chờ sẵn ở ngoài với đôi mắt phừng phừng. Cocaine đã phát hiện ra chất độc nên có thể hét lên ngay lập tức. Yaba hít một hơi thật sâu trước khi mở cửa. Đến bây giờ thuốc mới ngấm hay sao mà đầu óc cậu dần trở nên mụ mị. Cậu cắn răng, nắm lấy tay nắm cửa rồi vặn.
“…….”
Trên đường trở về, cậu đã tưởng tượng ra tất cả mọi chuyện sẽ xảy ra trong căn phòng này và đã chuẩn bị sẵn các biện pháp đối phó. Nhưng đây là một tình huống nằm ngoài dự tính. Ki Ha không hề ở đây và Cocaine thì đang ngủ trên giường. Cậu ta mở mắt ra khi thấy bóng người. Cậu ta vừa nhổm dậy vừa dụi mắt và nhìn thẳng vào mắt Yaba. Sau đó, ánh mắt cậu ta chậm rãi di chuyển xuống vùng gáy của Yaba. Trong một khoảnh khắc, một tia lạnh lẽo thoáng lướt qua trong đáy mắt cậu ta rồi vụt mất. Tim Yaba đập điên cuồng.
“Rốt cuộc cậu đi đâu về thế? Hôm qua tôi toát cả mồ hôi mới bịa chuyện rằng cậu đang tắm để lũ côn đồ kia không nghi ngờ. Vì biết một khi cậu đã vào đó thì sẽ không ra ngay, nên bọn chúng cũng chẳng để tâm mà bỏ đi. Cậu nợ tôi đấy.”
“…….”
Cocaine vươn vai rồi đứng dậy, bước đến máy lọc nước. Cậu ta rót đầy cốc nước và uống hết một hơi. Nhịp tim của Yaba đập dồn dập. Cậu cứ nghĩ là bị phát hiện rồi cơ chứ. Không, cũng có thể cậu ta không biết thật. Cậu đã giấu hết bằng chứng và có lẽ cậu ta cũng chẳng thể đoán ra phong bì đó là gì. Dường như cảm nhận được ánh mắt đang nhìn về phía mình, Cocaine hạ ly nước xuống, quay đầu nhìn sang và lau đôi môi đẫm nước. Đầu ngón tay lướt qua môi để lại một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.
“Haa.”
Cha Yi Seok đứng khập khiễng, dồn trọng lượng cơ thể lên một chân. Anh vuốt lại mái tóc rối bù với đôi mắt ngái ngủ. Lần này, con mèo cũng bỏ chạy khi anh đang ngủ. Cần tìm cách kéo dài giờ giới nghiêm hoặc loại bỏ ảo tưởng rằng có một con chip trong đầu cậu ta. Khi đang mở ngăn đá ra để lấy đá chườm lên bàn tay bị Suni cắn, Cha Yi Seok nhìn thấy con trăn đang nằm cuộn tròn bên trong một cách dễ thương. Anh liền đắp chăn và mát xa cho con vật đang phải vật lộn với cái lạnh. Thật bí ẩn làm sao khi cậu ta có thể bắt được tên hung dữ này và bỏ nó vào ngăn đông. Trăn Miến Điện bạch tạng trưởng thành có thể dài tới 4 mét. Dù chưa trưởng thành nhưng Suni cũng không phải cậu nhóc dễ đối phó. Cả quản gia và nhân viên lắp đặt thiết bị đều đã từng bị tên này bắt nạt. Không chỉ đơn giản là vặn cổ một con mèo, Suni là một thợ săn thiên bẩm sống trong tự nhiên. Vừa nhìn vào là biết Suni đã bỏ qua cho cậu ta. Môi Cha Yi Seok vẽ một đường cong kỳ lạ khi anh hút thuốc.
“Này, em cũng bị bài hát của anh chàng đó mê hoặc đúng không?”
Suni từ từ lấy lại nhiệt độ cơ thể và lè lưỡi ra. Rắn không thể nghe được vì tai của chúng đã bị thoái hóa nhưng chúng cảm nhận được những âm thanh nhỏ qua da. Chúng nghe bằng cả cơ thể. Con vật đã nghe được tiếng hát u ám và tiếng rên rỉ ướt át đó. Bất chợt, điện thoại rung lên. Cha Yi Seok áp điện thoại vào một bên tai và tiếp tục mát xa con trăn.
[Khư aaaa á――――!! Cút hết đi! Biến đi――――!!]
[Cậu chủ! Cậu chủ ơi! Phải làm sao bây giờ…! Kể từ đêm hôm qua, anh đấy đau lắm!]
Tiếng nức nở pha lẫn tiếng đập phá ầm ĩ và tiếng hét của người đàn ông. Không biết có phải do người phụ nữ đã bị đuổi ra ngoài hay không mà tiếng kêu của Cha Myung Hwan nghe có vẻ xa xăm. Khi bắt đầu lên cơn co giật, Cha Myung Hwan từ chối tất cả mọi thứ ngoại trừ thuốc giảm đau và không thể chịu đựng được nếu một người đàn ông khỏe mạnh lao vào tấn ông anh ta. Cha Yi Seok đã nghĩ rằng cơn đau đã thuyên giảm nhưng xem ra ngay cả Cocaine cũng không thể bắt kịp sự phát triển của tế bào ung thư nữa nhỉ.
[Mỗi khi nghe Cocaine hát, trái lại càng khiến anh ấy căng thẳng hơn. Chị nghe thì thấy rất hay nhưng anh ấy có vẻ không thích. Có phải chị quá tin tưởng vào Cocaine không…? Thà rằng cứ buông bỏ tất cả chắc sẽ tốt hơn đúng không? Hư ức… Cậu chủ. Phải làm sao đây… Bác sĩ Yang đã dặn chị hãy chuẩn bị tinh thần…]
Cha Yi Seok chớp mắt. Người phụ nữ nói ra những lời đẹp đẽ đến mức anh muốn xoa đầu cô ấy nếu ở cạnh cô lúc này.
“Tháng trước ông ấy cũng nói vậy mà. Anh ấy luôn dùng thuốc giảm đau nên không sao đâu ạ.”
[Có uống bao nhiêu thuốc giảm đau cũng vô ích. Chị rất sợ những điều có thể xảy đến ngay lúc này…]
“Rất khó nói nhưng em nghĩ trường hợp của Chủ tịch Kim là trùng hợp. Có thể ông ấy đã nghe Cocaine hát ngay khi bệnh xơ gan đang thuyên giảm nên mù quáng tin rằng cậu ta đã chữa khỏi bệnh cho mình. Tâm lý con người là vậy mà.”
[Thật sự là như vậy sao…?]
Người phụ nữ thở dài. Cô đã bắt đầu mất lòng tin vào sự tồn tại của Healer, nhưng vẫn hy vọng về một phép màu.
“Ngay từ đầu Cocaine đã không muốn làm chuyện này rồi nên cậu ấy sẽ từ bỏ khi có cơ hội. Dù bị Chủ tịch Kim thúc ép nhận việc điều trị thì hẳn là tự mình từ chối vẫn tốt hơn bị anh trai em từ chối.”
Cha Myung Hwan không thể chịu đựng được việc bị từ chối. Anh ta là một bông hoa đã lớn lên xinh đẹp dưới hàng rào bảo vệ của Chủ tịch Cha trong suốt cuộc đời. Vẫn chưa thể trả lời chắc chắn, nhưng nếu Cocaine quyết tâm điều trị thì không thể đoán trước được kết quả sẽ thay đổi như thế nào. Hiện giờ, Cha Yi Seok đang đặt hy vọng vào việc cậu ta sẽ từ bỏ. Trong trường hợp đó, tốt hơn là nên để Cha Myung Hwan cắt đứt với Cocaine thay vì để cậu ta tự mình rút lui.
“Quyết định cuối cùng vẫn là ở anh ấy. Chị đừng nghĩ gì khác, chỉ cần nghĩ về anh thôi.”
[Vâng, cậu chủ… Khi nào anh ấy khá hơn chị sẽ báo lại với em sau. A, hình như anh ấy đang tìm chị. Chị đi xem sao. À, nếu anh ấy khỏe hơn thì ngày mai tụi chị sẽ lên Seoul để kiểm tra chi tiết.]
Người kết thúc cuộc gọi là chị dâu. Cha Yi Seok tắt máy và gõ nhẹ một góc điện thoại vào cằm.
“Hãy làm bạn với gấu. Nhưng phải luôn chuẩn bị sẵn rìu trong tay nhé.”
Anh gọi điện cho ai đó. Nó chắc chắn sẽ hữu ích. Khi Yaba vẫn còn làm việc ở đó, anh phải thận trọng. Dù con vật đã phát ra tín hiệu rằng mình ổn nhưng Cha Yi Seok vẫn quấn cơ thể con bò sát đông lạnh trong chăn và xoa bóp cho nó. Bất chợt, đôi tay quấn băng thu hút ánh nhìn của anh. Chỉ đến lúc đó, anh mới nhận ra tay mình không còn đau chút nào. Cơn đau khủng khiếp hôm qua nay đã yên ắng như một lời nói dối. Anh nắm chặt bàn tay rồi thả tay và nhìn vào bàn tay còn lại. Chỗ bị Suni cắn có dấu răng tròn to bằng lỗ kim, vết bầm tím lan rộng khắp xung quanh. Vết thương vẫn đang nhói lên. Sau tiếng tút dài, một giọng nói cứng nhắc vang lên từ đầu dây bên kia.
[Có chuyện gì mà giờ này…]
Giọng của ông chủ Paradiso vừa ngỡ ngàng vừa vui mừng như không ngờ tới chuyện này. Cha Yi Seok bật cười trong cổ họng.
“Anh có nhớ giọng tôi không?”
***