[Novel]Hướng Dẫn Sinh Tồn Khi Phản Diện Hồi Quy - Chương 48

Chương 48

---

Cần phải có sự tiến triển. Tôi cắn rột rột ống hút ly americano, liếc nhìn chỗ Trưởng nhóm Seo đang ngồi. Hừm, hừm—. Trưởng nhóm Seo vừa ngân nga một điệu không rõ ràng vừa click chuột.

"Tôi cảm thấy có một ánh mắt nồng nhiệt đang nhìn mình từ đâu đó nhỉ?"

"......"

"Có lẽ nào đây là ý của Eui-hyun muốn có tôi?"

Thật là một câu nói không đầu không cuối. Tôi với vẻ mặt khó chịu quay đầu đi. Đúng là không nên nhìn mà.......

"Nhưng làm sao đây nhỉ? Tôi không thể chấp nhận được tấm lòng của một tân binh dám xin nghỉ nửa ngày ngay trong ngày làm việc đâu."

"Bây giờ anh đã nói chuyện đó cả tuần rồi."

"Vì tôi đã bận cả tuần mà!"

Trưởng nhóm Seo thô bạo đặt con chuột xuống. Các thành viên đội 1 nhanh chóng ẩn mặt xuống dưới vách ngăn với ánh mắt 'lại bắt đầu rồi'.

"Dù tôi đã xin nghỉ nửa buổi sáng nhưng tôi đã hoàn thành tất cả công việc phải làm. Hôm đó tôi đã tan làm sau 10 giờ đêm đó."

Tôi phản đối Trưởng nhóm Seo. Tôi đâu có bỏ việc mà đi đâu, nhưng ông ta lại cứ nói chuyện nghỉ nửa ngày suốt cả tuần liền, thật khó hiểu.

"Sáng nay tôi không thấy mặt cậu mà!"

"......"

"Cậu sẽ không biết đội chúng ta đã u ám đến mức nào khi nghe tin cậu xin nghỉ nửa buổi sáng đâu! Hoàn toàn tuyệt vọng luôn đó!"

Điên thật.

Tôi phớt lờ Trưởng nhóm Seo, thu thập tài liệu rồi đứng dậy.

"Tôi đi họp đây."

"Dám cắt lời Trưởng nhóm khi Trưởng nhóm đang nói để đi họp sao? Cậu thật ngạo mạn!"

"Dạ?"

"Nhưng hãy cứ giữ cái tính ngạo mạn đó đi! Rất quyến rũ đó!"

Tôi không hiểu ông ta đang nói cái quái gì nữa. Đúng là người có năng lực tâm linh, không biết có phải vì nhìn vào đầu người khác quá nhiều mà não bị sao không? Tôi lắc đầu, đi về phía phòng họp.

Ngay cả khi không có cổng dịch chuyển, đội hiện trường luôn phải làm thêm giờ. Vì đội phân tích khoa học chuyên nghiên cứu thành phần quái vật cứ liên tục hành hạ nhân viên đội hiện trường. Nào là có quái vật mới thì bắt sống chúng về, nào là họ tự tạo ra quái vật rồi bảo chúng tôi đi đối phó với chúng.......

"......Đúng là năng lực này là một tai họa."

Tôi với khuôn mặt hốc hác vuốt ngược tóc. Không biết từ lúc nào mùa xuân đã đến, những mầm cây xanh tươi nhú lên. Công viên rộng lớn trước trụ sở chính của Bộ Thợ săn cho phép người dân bình thường ra vào, nên ngay từ giữa trưa đã có rất nhiều người.

"Ai cũng vui mừng hết. Chỉ mình tôi......"

Tôi nuốt lại những lời còn dang dở. Có quá nhiều từ bất hạnh có thể đi theo sau chữ 'chỉ mình tôi' nên tôi không thể chọn được một từ.

Một làn gió mát thổi qua. Trước khi năm nay kết thúc, tôi cần dùng vé du lịch đảo Palm để củng cố mối quan hệ với Jung Jae-yi. Chắc chắn bây giờ cảm giác hơi mong manh. Dù tôi có vô tâm đến mấy, tôi cũng không thể không nhận ra sự quan tâm bất thường của Jung Jae-yi dành cho mình.

Jung Jae-yi thích mình sao?

"Điên thật rồi......"

Tôi thở dài, dựa vào lan can. Cứ như mình đang nhận được một thứ tình yêu nào đó, nhưng vấn đề là nó không phải loại tình yêu mà tôi mong đợi. Loại cảm xúc nồng độ cao thế này không có trong kế hoạch.

Dù cuộc đời tôi chẳng có gì theo kế hoạch, nhưng nhìn mọi chuyện diễn biến thế này tôi càng thấy khó hiểu. Rốt cuộc sẽ thành ra thế nào đây?

"Ôi, cậu ở đây à!"

Tôi đang nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình, thở dài điên cuồng, thì cửa sân thượng mở ra và một giọng nói quen thuộc vang lên.

Chết tiệt.......

Tôi nghĩ vậy trong khi vẫn quay lưng lại.

"Đi họp xong không thấy về, tôi cứ tưởng cậu bỏ việc rồi chứ."

"Đây là công ty mà tôi có bỏ việc thì cũng không để tôi yên đâu mà."

"Cái đó thì đúng rồi. Hơn nữa, cậu là con trai của một ứng cử viên tổng thống đầy triển vọng, nên nếu cậu bỏ trốn khỏi đất nước thì cái giá phải trả sẽ rất lớn đó."

Trưởng nhóm Seo cười một cách độc ác, tiến lại gần tôi. Làm sao mà ông ta biết tôi ở trên sân thượng nhỉ?

"Này. Tôi có thể trông không đáng tin lắm, nhưng dù sao tôi cũng là cấp trên của cậu đó."

"......Anh định lạm dụng quyền lực sao? Sao lại nhắc đến chức vụ ngay từ đầu vậy?"

"Ôi, tôi thật lòng lo lắng cho Eui-hyun nên mới nói vậy mà."

Trưởng nhóm Seo đưa cho tôi một chai nước vitamin đang cầm trên tay. Chắc mới mua nên chai thủy tinh chạm vào tay rất mát.

"Nếu có vấn đề lớn không thể giải quyết được, đừng lo lắng mà hãy nói cho tôi biết."

"......"

"Đừng làm cái vẻ mặt đó. Với tư cách là cấp trên, tôi có thể nói vậy mà, phản ứng của cậu không quá đáng sao?"

Trưởng nhóm Seo vỗ vai tôi như thể tôi đang oan ức. Tôi khẽ lùi sang một bên, nheo mắt nhìn Trưởng nhóm Seo và hỏi lại.

"Trưởng nhóm Seo cũng chiếm một phần trong nỗi lo của tôi đó, anh biết mà?"

"......Chẳng lẽ cậu thích tôi sao?"

"......"

"Ối, đùa thôi. Đùa thôi-!"

Trưởng nhóm Seo cứ thản nhiên buông ra những lời nói vẩn vơ, cứ như ông ta chẳng thèm suy nghĩ gì trước khi nói vậy. Đối với tôi, người chưa bao giờ nói chuyện với một người có tính cách như thế này, ông ta thật sự là một đối thủ khó chịu.

"Này, dạo này cậu cứ nhìn tôi mãi và có vẻ như muốn nói gì đó, là sao vậy? Tôi thật sự rất tò mò đó."

"À......"

"Ai nhìn cũng thấy đáng ngờ mà. Cậu nghĩ tôi sẽ không biết sao?"

"Tôi muốn tham gia điều tra Giáo phái Khởi Nguyên."

"Wow. Đi thẳng vào vấn đề luôn ha? Đúng là phong cách của cậu."

Trưởng nhóm Seo không hề ngạc nhiên. Cứ như ông ta đã biết trước điều này vậy.

"Được rồi, tôi biết cậu sẽ nói chuyện đó nên tôi mới cố tình dành cả giờ ăn trưa vàng ngọc để lên đây đó."

"......"

"Tôi hiểu Eui-hyun quan tâm đến Giáo phái Khởi Nguyên. Nhưng dù tôi có suy nghĩ thế nào đi nữa, tôi cũng không thể hiểu được lý do là gì."

"......"

"Tôi tò mò. Tại sao cậu lại muốn đào xới Giáo phái Khởi Nguyên? Chuyện này dù nghĩ thế nào cũng chỉ có hại cho cậu. Chẳng có lợi ích gì cả. Vậy mà tại sao cậu lại muốn làm chuyện này chứ?"

Tôi nhìn Trưởng nhóm Seo với vẻ mặt hơi ngạc nhiên. Một làn gió lại thổi qua, mái tóc đã xổ tung của Trưởng nhóm Seo bay phất phới.

"......Nếu tôi nói ra, thì tôi được lợi gì?"

Trưởng nhóm Seo rất nhanh nhạy trong việc nắm bắt con người. Vì vậy ông ta đã nhận ra rằng Kwon Eui-hyun sẽ không làm bất cứ điều gì mà không có lợi ích.

"Cái gì?"

"Nếu tôi giải thích lý do cá nhân của mình để Trưởng nhóm Seo hiểu, thì tôi sẽ còn lại gì chứ?"

Tuy nhiên, tôi cũng không kém cạnh trong việc nắm bắt người khác.

"Nếu thấy hấp dẫn thì anh sẽ giúp tôi chứ?"

"......"

"Chỉ vì một mình tôi sao?"

Tôi mở nắp chai nước mà Trưởng nhóm Seo đưa cho, uống một hơi hết sạch. Ực, ực-. Mỗi lần uống nước, yết hầu tôi lại rung lên. Chiếc cà vạt đen tuyền thắt trên cổ thon và chiếc đồng hồ bạc đeo trên cổ tay. Tất cả đều thể hiện một Kwon Eui-hyun cứng nhắc.

"......Ôi, thật là quyến rũ quá đi."

"Đừng nói mấy lời lạc đề đó."

"Không phải cậu cố ý sao? Cậu đang cố quyến rũ tôi mà."

Trưởng nhóm Seo giơ hai tay lên không trung, tiến lại gần tôi. Với vẻ mặt như một ông chú biến thái nào đó.

"Tôi bây giờ hoàn toàn bị Eui-hyun cuốn hút rồi. Nói sao nhỉ, tôi thật sự đã yêu rồi thì phải. Cảm giác này lâu lắm rồi mới có lại đó. Ừm! Đúng vậy! Rất mới mẻ!"

"Điên mất thôi......"

"Được rồi, tốt thôi. Nhân dịp tôi bị cậu mê hoặc, tôi sẽ chấp nhận đàm phán."

Trưởng nhóm Seo nắm lấy hai vai tôi, gật đầu. Qua tròng kính, tôi thấy đồng tử ông ta bị cuốn hút bởi sự điên rồ. Tôi khẽ lùi lại một bước. ......Người phụ nữ này, chắc không điên thật chứ?

"Thay vào đó, cậu phải đưa ra lý do chính xác. Không được nói dối. Cậu biết tôi là người có năng lực tâm linh mà, đúng không?"

"Vâng."

"Nắm tay tôi. Tôi sẽ phân biệt xem đó có phải lời nói dối hay không."

"......"

"Vẻ mặt không tin kìa? Trông tôi giống người sẽ bịa chuyện để nắm tay đàn ông sao?"

"Vâng."

"Ôi, tiếc quá-."

Dù nói vậy, Trưởng nhóm Seo vẫn nắm lấy tay tôi và đan các ngón tay vào nhau. Đây là lần đầu tiên tôi nắm tay phụ nữ, quả thật nó nhỏ và xương mảnh khảnh. Cứ như chỉ cần dùng chút sức là sẽ gãy vậy.

"Nào, bây giờ nói lý do cậu muốn tham gia điều tra Giáo phái Khởi Nguyên đi."

Vẻ mặt của Trưởng nhóm Seo sắc bén. Tôi trực giác nhận ra rằng nếu nói dối ở đây thì sẽ không thể quay đầu lại được.

"......Anh có biết Quỹ tài trợ Kwon Jung-seop không? Ở đó có một đứa bé tên là Yoon-hwa."

Tôi không nói dối.

"Tôi đã xuống Khu 18 để cứu thằng bé. Ở đó tôi lần đầu tiên thấy thứ gọi là Giáo phái Khởi Nguyên."

Nhưng tôi không nói là tôi chỉ nói sự thật.

"Giáo chủ ở đó tự xưng mình là người có năng lực khởi nguyên. Các tín đồ mù chữ ở đó đều tin lời đó và phát điên lên, lao vào bảo vệ giáo chủ, nhìn cảnh đó tôi thấy nổi da gà và khó chịu kinh khủng."

"......Cậu nói là cậu đã ở Khu 18 sao?"

"Vâng."

"Nhưng theo tôi biết thì hầu hết mọi người ở Khu 18 đều đã chết mà? Tôi đã tham gia vào công việc xử lý hậu quả lúc đó."

"Đúng vậy. Tôi đã bỏ lại tất cả và đi ra ngoài rồi."

"......"

"Không có lý do gì để cứu những người không phải Yoon-hwa cả."

Sóng dao động từ bàn tay đang nắm chặt đều đặn. Tôi không nói dối. Trưởng nhóm Seo hỏi với vẻ mặt phức tạp.

"Thế lý do cậu đi cứu đứa bé tên Yoon-hwa đó là gì?"

"Vì nó tốt bụng."

"Cái gì?"

"Tôi thích người tốt bụng."

Trưởng nhóm Seo cười gằn một cách khó hiểu.

"Cậu này. Làm ơn nói chuyện có lý đi chứ."

"Sao lại không có lý? Tôi thích người tốt bụng thì có gì lạ đâu?"

"Làm sao cậu biết nó tốt bụng?"

"Tôi đã từng gặp nó trước đây rồi."

"Một người đến từ Khu 1 mà lại gặp một đứa trẻ từ Khu 18 sao?"

Tôi với vẻ mặt thản nhiên lắc nhẹ bàn tay đang nắm chặt tay Trưởng nhóm Seo. Như thể nói 'cô còn biết rõ hơn tôi rằng tôi không nói dối mà'.

"Thật lòng mà nói, tôi không quan tâm đến Giáo phái Khởi Nguyên, mà tôi quan tâm đến sự hồi sinh của người có năng lực khởi nguyên mà Giáo phái Khởi Nguyên tin tưởng."

"Người có năng lực khởi nguyên?"

"Họ tin rằng người đó vẫn còn sống."

"......"

"Ngay cả khi đã chết, họ tin rằng người đó sẽ sớm tái lâm. Vì thế giới đã mục nát quá nhiều nên đã đến lúc người đó xuống để dọn dẹp một lần."

"......"

"Nói chính xác hơn, tôi khá thích logic đó. Tôi cũng muốn tin vào một điều gì đó. Về mặt tinh thần."

"Nếu tôi cứ lặng lẽ nghe những gì cậu nói thì......"

"......"

"Nói điều này có vẻ thất lễ, nhưng có vẻ như cậu cũng đã trở thành một tín đồ của Giáo phái Khởi Nguyên rồi đó......?"

"Vậy sao?"

Trưởng nhóm Seo có vẻ hơi ngạc nhiên. Bàn tay đang nắm chặt của ông ta lạnh ngắt vì căng thẳng.

"Không phải sao. Giáo lý của Giáo phái Khởi Nguyên là gì? Sự tái lâm của người có năng lực khởi nguyên và sự cứu rỗi thông qua đó trong một thế giới mục nát. Chẳng phải những gì cậu đang nói cũng giống vậy sao?"

"Đúng vậy. Anh thật thông minh."

Cuộc nói chuyện đang diễn ra một cách mong manh, không chạm đến cốt lõi, bỗng nhiên bùng nổ một cách ồn ào vì lời tuyên bố gây sốc của tôi.

"Tôi là tín đồ của Giáo phái Khởi Nguyên."
Bình luận
meomeomeo
meomeomeoChương 48
Shop confirm hộ e là trưởng nhóm Seo là nam hay nữ với ạ? Lúc thì miêu tả bàn tay phụ nữ nhỏ nhắn, nhưng từ trc đến giờ toàn xưng hô là anh mà??
Trả lời·Xem 1 câu trả lời·2 ngày trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo