Passion Suite - Chương 33 - H

033
 
“Là Jeong Taei. Tôi có nên bắt máy không? Chris à.”
 
“…Không.”
 
Tuy nhiên, trước khi Christoph, người đang trong trạng thái ngượng ngập, xấu hổ kịp nói không thì Richard đã nhấn nút nghe và áp điện thoại vào tai cậu. Giọng Jeong Taeui ngay lập tức vang lên.
 
[Xin chào? Chris?]
 
“…Ừ. Có chuyện gì vậy.”
 
Christoph mím chặt đôi môi đang run rẩy, cố gắng trả lời.
 
[Không có gì, trông cậu không được khỏe lắm. Cậu ổn chứ? Có gặp vấn đề gì không?]
 
“…Ừm…”
 
[Nếu không có chuyện gấp, lẽ ra tôi nên mời cả Richard vào nhà nghỉ ngơi một lát. Vậy mà tôi không nghĩ đến.]
 
“… Không… Tôi bận.”
 
[ À, thì ra là vậy… Cậu có thật sự ổn không? Nghe giọng cậu hơi khàn.]
 
“Tôi không sao.”
 
Christoph hẫng mất một nhịp thở. Richard khẽ động phần thân dưới, dương vật vốn đang yên vị trong cơ thể đột ngột tiến vào sâu hơn, khiến cậu suýt bật ra tiếng rên rỉ.
 
Christoph giương mắt nhìn Richard, giọng nói phát ra từ điện thoại dần trở nên mơ hồ.
 
[Chris?]
 
Nụ cười của Richard phản chiếu trong đôi mắt xanh ướt át, nơi ánh lên sự giận dữ pha lẫn oán trách, vừa như cầu xin, lại vừa chứa đựng nét phản kháng.
 
Richard chậm rãi chuyển động thắt lưng. Christoph ngồi trên người anh ấy, toàn thân run rẩy và mất kiên nhẫn đến mức nghiến chặt răng. Đôi mắt đẹp tựa bầu trời giờ đây đã ngập nước, sưng đỏ vì cố gắng kìm nén âm thanh đang chực chờ thoát ra khỏi cổ họng.
 
[ Vậy cậu cẩn thận nhé, hẹn gặp lại vào cuối tuần.]
 
Jeong Taeui nói lời chào tạm biệt qua điện thoại. Ngay lúc đó, chuyển động của Richard chậm dần, gần như dừng lại. Như thể đang chờ đợi câu trả lời từ Christoph.
 
Christoph nhìn Richard một lúc. Sau khoảng lặng ngắn ngủi, Christoph cúi đầu, cậu áp trán lên vai Richard và thì thầm khe khẽ.
 
“… Không, không thể gặp. Tôi sắp bận rồi. Còn nữa… hẹn gặp lại sau. Thời gian tới… tôi sẽ không thể gặp anh.”
 
Christoph vừa dứt lời, Richard liền bật cười. Hơi thở ấm nóng phả nhẹ lên đầu Christoph.
 
Cùng lúc đó.
 
“…!”
 
Richard bắt đầu di chuyển hông một cách mạnh mẽ, không chút do dự. Những cú thúc dữ dội khiến cơ thể Christoph rung chuyển kịch liệt. Mọi thứ bên trong cậu như bị khuấy đảo theo nhịp điệu mãnh liệt của thứ đang ra vào cơ thể. Dù đã cố gắng chịu đựng, nhưng các giác quan trong cơ thể nhạy cảm đang gào thét đầy tuyệt vọng. Đã đến giới hạn rồi.
 
“Ức…ah… Aa…ahhh.”
 
Mặc cho cậu cố hết sức chống đỡ, cuối cùng vẫn không kìm được tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng mình. Giống như hiệu ứng cánh bướm, một khi phát ra thì không cách nào dừng lại được, hệt như những cơn sóng trào dâng rồi biến thành tiếng khóc.
 
Christoph bật khóc, cậu vòng tay ôm chặt lấy cổ Richard, vừa nức nở vừa di chuyển hông theo nhịp. Richard mỉm cười, nắm lấy eo Christoph và ấn xuống, đẩy dương vật vào sâu hơn nữa.
 
Ranh giới đã cận kề.
 
Mỗi lần Richard đâm vào, nơi giao hòa lại giãn ra bởi độ lớn của vật nam tính đang miệt mài luận động. Dương vật của Christoph cũng căng cứng, rỉ ra từng giọt chất lỏng.
 
Ngay lập tức.
 
“…!”
 
Hơi thở như ngừng lại, cơ thể Christoph chao đảo xen lẫn tiếng rên rỉ dai dẳng. Richard ôm chặt lấy Christoph, thấp giọng gầm gừ rồi tiếp tục nâng hông thêm vài lần. Một dòng chất lỏng trắng đục rỉ ra từ nơi giao hòa.
 
Giây phút cuồng nhiệt qua đi, Christoph kiệt sức ngã gục xuống người Richard. Richard vẫn ôm Christoph, như chưa hề nguôi ngoai ham muốn cháy bỏng, anh ấy nhẹ nhàng đẩy hông và hôn lên đỉnh đầu Christoph. Những tiếng rên rỉ yếu ớt lại phát ra theo từng chuyển động.
 
Chỉ khi đó, Richard mới rút chiếc điện thoại đang áp vào tai Christoph ra.
 
“Xin lỗi, hiện tại Christoph không thể nhận điện thoại. Tôi sẽ liên lạc lại sau.”
 
Richard cúp máy, ném chiếc điện thoại đã tắt ra băng ghế sau.
 
“Tại sao…”
 
Christoph yếu ớt thì thào.
 
“… Tại sao, tôi còn chưa cúp máy, sao bỗng dưng… lại xấu xa như vậy.”
 
Từng lời xen lẫn với tiếng khóc. Richard hôn lên đôi mắt đỏ ngầu đang rưng rưng của Christoph và liếm chúng.
 
“Không sao. Em đã nói sẽ không gặp lại cậu ta một thời gian mà.”
 
“Là bởi vì anh không thích.”
 
Richard khựng lại trước lời thì thầm đầy nước mắt của Christoph. Sau đó, anh ấy cắn nhẹ vào má, tai và môi Christoph.
 
Richard nhẹ nhàng thì thầm: “Phải, tôi ghét điều đó.”
 
“Tôi không muốn em gặp gỡ cậu ta. Không chỉ cậu ta, mà là tất cả mọi người. Tôi muốn trong mắt em chỉ có một mình tôi. Có những lúc, tôi thật sự rất muốn nhốt em lại cho riêng mình.”
 
“Thằng khốn điên khùng.”
 
Christoph lau nước mắt vào cổ Richar và mở miệng mắng chửi. Richard hôn nhẹ lên đỉnh đầu Christoph rồi ôm cậu vào lòng thật chặt. Anh ấy nói bằng chất giọng trầm hơn.
 
“Chỉ nhìn mỗi tôi thôi, Chris… Xin em.”
 
Christoph cứng đờ. Cậu vùi mặt vào hõm vai Richard, lặng lẽ nằm yên trong vòng tay ấm áp đó, cảm nhận bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trong khi ôm chặt mình.
 
Đó là sự chân thành của Richard. Cảm xúc chân thật bộc lộ qua những lời nói mơ hồ nhưng nghiêm túc.
 
Đó là gánh nặng mà tôi sẽ mang theo suốt đời.
 
Lời Richard nói đêm qua bỗng dưng hiện lên trong đầu cậu.
 
Lý do ám ảnh và đôi khi lo lắng thái quá của Richard không phải vì Christoph mà hoàn toàn là vấn đề từ chính bản thân anh ấy. Christoph hiểu điều đó và Richard cũng vậy. Vậy thì cứ thuận theo tự nhiên đi. Vì đấy là vấn đề Richard phải tự đối mặt.
 
Đúng vậy, cứ như vậy đi.
 
Còn nữa…
 
“Chuyện đó…”
 
Christoph đột nhiên mở miệng, mấp máy môi, không cách nào thốt thành lời.
 
Richard tò mò nhìn Christoph. Anh ấy không thúc giục, chỉ nhẹ nhàng vỗ về và chờ đợi.
 
“Chuyện đó…chuyện… phẫu thuật.”
 
Cuối cùng, sau nhiều lần há hốc miệng, Christoph cũng nói ra được suy nghĩ trong lòng.
 
Richard bỗng khựng lại.
 
Đây hoàn toàn là một chủ đề bất ngờ.
 
“Nếu anh muốn thế, thì… cứ làm đi… Để không còn lo lắng về những điều không cần thiết trong tương lai nữa.”
 
Christoph cúi đầu lẩm bẩm, giọng nói nghe như đang tức giận nhưng đôi môi lại đang run rẩy, lo lắng như sắp khóc.
 
Christoph cắn môi, vừa cảm thấy xấu hổ, vừa sợ hãi. Cậu muốn tức giận nhưng dẫu có thế, cậu vẫn phải nói ra vì chẳng thể nào xóa bỏ cảm giác có lỗi với người đàn ông này.
 
Christoph ngước đôi mắt đỏ ươn ướt lên và trừng mắt nhìn Richard.
 
“Thế nên, đừng lo lắng về những điều vô ích nữa, tên ngốc.”
 
Richard đối diện với Christoph. Ánh nhìn chăm chú như bị sốc bởi những lời vừa nghe thấy rất kỳ lạ. Cứ như thế, khóe môi Richard khẽ cong lên.
 
“… Thế à? Em không sao chứ?”
 
Richard đưa tay xuống vuốt ve lưng Christoph, sau đó nhẹ nhàng chạm vào mông cậu, nơi vẫn đang giao hòa với mình. Vùng da nơi đó sưng đỏ, nhạy cảm và co rút lại khi vừa chạm vào.
 
“Ngay cả khi chỉ ở đây, nơi đằng sau này trở thành bộ phận quan hệ chính sao?”
 
“…”
 
“Christoph, em đang run.”
 
“…” 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo