Passion Suite - Chương 34

034
 
Christoph cắn môi, trừng mắt nhìn Richard. Khuôn mặt hờn dỗi từ từ cúi xuống, như một đứa trẻ cố tỏ ra không hề sợ hãi. Cậu chỉ nhẹ nhàng gật đầu, không nói gì thêm.
 
Khoảnh khắc đó, tiếng cười trầm thấp bật ra. Nó kéo dài rất lâu, như niềm vui trào dâng trong Richard. Christoph còn chưa kịp ngẩng đầu lên, Richard đã ôm chặt lấy cậu tới mức không thở nổi.
 
“Chris, Christoph. Phải làm sao với em đây? Haha…”
 
Richard ôm chặt Christoph, anh ấy hôn lên đỉnh đầu, trán, má và nhiều nơi khác.
 
“Tim tôi đập nhanh quá. Rất mạnh và rộn ràng… Em có nghe thấy không? Làm sao đây… Cảm giác như tôi vừa nhận được món quà tuyệt vời nhất.”
 
Christoph bị anh ấy ôm, không thể động đậy, chỉ lặng lẽ cảm nhận hơi ấm từ Richard và tiếng tim đập trong lồng ngực. Cậu chậm rãi thả lỏng đôi vai đang căng cứng. Không ngờ mình lại vui như thế… Đúng vậy, nếu thế thì… hãy làm đi. Mặc dù việc từ bỏ một phần cơ thể là điều rất đáng sợ và khiên cưỡng, nhưng cậu vẫn chấp nhận.
 
“Anh có vui khi tôi thực hiện cuộc phẫu thuật đó không?” Christoph ủ rũ hỏi.
 
Cậu hờn dỗi cắn mạnh vào gáy của Richard. Mạnh đến độ bật máu nhưng Richard chỉ rùng mình một chút, giống như muốn nói cậu có thể cắn bao nhiêu tùy thích. Chính điều đó khiến Christoph càng cáu kỉnh rồi há miệng cắn thêm vài cái. Richard chỉ mỉm cười, vỗ nhẹ vào lưng Christoph rồi dịu dàng nói.
 
“Không đâu. Tôi không đành lòng ép buộc em khi thấy em run rẩy như vậy. Nhưng, nếu đó là nguyện vọng của em thì tôi rất sẵn lòng.”
 
Nghe vậy, Christoph lập tức lắc đầu. Có điều, cậu vẫn nhìn anh ấy bằng ánh mắt nghi ngờ.
 
“Anh mới nói lúc ban nãy đó thôi. Đó là món quà tuyệt vời nhất.”
 
“Không, món quà tuyệt vời nhất mà tôi nhận được là thứ khác.”
 
Richard chậm rãi lắc đầu, không nói gì thêm. Anh ấy nở nụ cười hạnh phúc và hôn Christoph.
 
“Không làm cũng được sao?”
 
Christoph hơi nghi ngờ nhưng vẫn ngoan ngoãn đồng ý. Chỉ khi đó, cơ thể căng như dây đàn mới từ từ thả lỏng, mặc dù cậu cố giả vờ như không có chuyện gì to tát.
 
Richard cảm nhận được cơ thể Christoph đang chầm chậm thả lỏng, anh ấy nhẹ nhàng vỗ về rồi bế cậu lên. Christoph, người nằm trong lòng Richard suốt cả buổi, rùng mình trước cảm giác vật nam tính đang lấp đầy cơ thể mình bị rút ra ngay lập tức.
 
Richard cẩn thận bế Christoph lên và đặt cậu ngồi xuống ghế bên cạnh, sau đó lấy khăn tay lau chùi sạch sẽ cho cậu. Anh ấy vừa nói vừa chỉnh cổ áo.
 
“Buồn ngủ rồi à, em ngủ đi. Tôi đưa em về nhà.”
 
“Còn anh?”
 
“Sau khi đưa em về, tôi phải quay lại Dresden ngay và bắt đầu công việc vào buổi chiều.”
 
“Ồ… Sức khỏe của anh tốt thật đấy, dù đã vài ngày không ngủ.”
 
Christoph thì thầm đầy bất mãn, Richard chỉ cười nhẹ và bắt đầu lái xe.
 
“Bởi vì tôi đã nghỉ ngơi rồi, điều đó còn hiệu quả hơn cả giấc ngủ. Tôi cảm giác cơ thể mình tràn đầy năng lượng khi ở bên em, giống như được nạp sức mạnh vậy.”
 
Christoph muốn hỏi Richard đang nói nhảm cái gì trong khi bản thân đang làm việc tới nỗi gần như kiệt sức, nhưng không hiểu vì sao dáng vẻ Richard vui vẻ lái xe khiến cậu không cách nào mở miệng nổi.
 
“Giá như, nếu em đến Dresden, tôi có thể nạp năng lượng mỗi ngày, được vậy thì tốt quá…”
 
Richard lẩm bẩm như tự nói với mình, rồi nhìn Christoph. Thấy Christoph cứng đờ, Richard im lặng suy nghĩ một chút và lắc đầu.
 
“Từ bỏ thì hơn.”
 
“Đúng rồi, tôi nghĩ cách tốt nhất là anh nên nghỉ việc đấy.”
 
Christoph kiên quyết nói, Richard quay đầu nhìn thẳng về phía trước, bật cười.
 
Cậu mệt mỏi tựa lưng vào ghế, khẽ ngáp một cái. Richard vẫn chăm chú nhìn phía trước, đồng thời với tay tăng máy sưởi lên.
 
“Ngủ đi. Tôi sẽ đánh thức em khi chúng ta đến nơi.”
 
Christoph gật đầu, nhắm mắt lại.
 
Những ngày cuối tuần tưởng chừng dài bất tận đã trôi qua. Cảm xúc nặng trĩu và u sầu cũng đã qua.
 
Ngay cả khi đã nhắm mắt lại, Christoph vẫn cảm nhận được Richard đang lặng lẽ mỉm cười với mình. Hành động đó khiến cậu cảm thấy bực bội một cách vô lý bèn quay mặt sang hướng khác. Tuy nhiên, cảm giác ấm áp Richard mang lại rất thoải mái nên sau một lúc, cậu lại quay về phía Richard và ngủ thiếp đi.
 
**
 
Chẳng bao lâu sau khi nhắm mắt và trở mình vài lần, Christoph đã ngủ say, với nhịp thở đều đặn và rất khẽ.
 
Richard đưa tay điều chỉnh máy sưởi sao cho ấm nhưng không không quá nóng, rồi nhìn cậu bằng ánh mắt dịu dàng.
 
Christoph ngủ rất say. Bình thường, cậu không ngủ ngon ở mấy nơi không thoải mái, nhưng có lẽ vì quá mệt mỏi. Có lẽ vậy. Vì cậu gần như không ngủ từ đêm qua đến giờ.
 
“…”
 
Richard nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve hàng mi vẫn còn ẩm ướt của Christoph. Christoph nhíu mày một chút nhưng không tỉnh dậy. Song, việc cậu cựa mình đã khiến Ricahrd rút tay lại.
 
Anh ấy đặt tay lên môi, cảm giác như có mùi hương của Christoph còn vương lại, dẫu cho đó là chuyện rất điên khùng. Một mùi hương ngọt ngào và mát mẻ.
 
Richard tham lam ngửi một lúc rồi nắm chặt vô lăng.
 
Tim anh ấy đập liên hồi. Chậm nhưng rộn ràng tới mức có thể cảm nhận rõ ràng trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực. Cảm giác vui vẻ đến chừng suýt bật cười thành tiếng.
 
Đôi tay cầm vô lăng hơi run rẩy. Anh ấy lại nhìn Christoph. Vừa nãy thôi, anh chàng này đã run rẩy đến thế. Không, còn hơn thế nữa. Thậm chí còn cố gắng kiềm chế, nhưng rõ ràng là toàn thân đang run rẩy và tái nhợt.
 
Dẫu rất ghét bỏ và sợ hãi, Christoph vẫn nói với Richard rằng, nếu anh ấy muốn, cậu sẵn sàng từ bỏ một phần cơ thể mình.
 
“…”
 
Làm sao đây.
 
Làm sao không yêu cho nổi.
 
Tình yêu sâu sắc và lòng si mê dành cho Christoph ngày càng lớn, kéo theo nỗi lo lắng, sợ hãi cũng tăng lên. Dù biết đó là điều không thể xảy ra, nhưng nỗi sợ vẫn quấn lấy tâm trí Richard.
 
Richard sợ rằng, một ngày nào đó, mình sẽ không còn là bến đỗ của Christoph. Anh ấy sợ rằng Christoph ở bên một người khác. Anh ấy sợ rằng nếu mình hành động bất cẩn, Christoph sẽ ghét mình. Anh ấy sợ rằng nếu mình bộc lộ toàn bộ bản chất và nội tâm, Christoph sẽ cảm thấy chán ghét và rời bỏ anh ấy. Vậy, bản thân anh ấy có thể bộc lộ bao nhiêu?
 
Richard luôn canh cánh về chuyện này. Rồi một ngày, anh ấy chợt nhận ra, đôi khi bộc lộ bản chất thật lại tốt hơn.
 
Nỗi lo lắng và căng thẳng do Christoph gây ra, ngay cả khi mối quan hệ của họ vẫn tiếp tục và không gặp vấn đề gì, thì sức nặng và nỗi đau mà Richard phải mang suốt phần đời còn lại vẫn vậy, hoàn toàn xuất phát từ chính bản thân mình.
 
Anh ấy biết Christoph rất yếu lòng.
 
Vậy thì, anh ấy sẽ bộc lộ những khía cạnh yếu mềm. Nếu điều đó có thể thu hút Christoph và giúp Richard đạt được mục đích, thì hoàn toàn xứng đáng.
 
Richard đủ thông minh lẫn nhạy bén để tận dụng tối đa những gì sẵn có nhằm đạt được mục đích từ Christoph. Và rồi hôm nay, anh ấy nhận được món quà tuyệt vời nhất.
 
Một phản ứng sâu sắc đến mức chưa bao giờ dám tưởng tượng.
 
Từ khoảnh khắc đó, tim Richard đập mạnh liên hồi. Tay vẫn không ngừng run rẩy.
 
“Em định làm gì vậy, Chris… Giờ đây, tôi lại càng lo sợ hơn thế.”
 
Sợ rằng sẽ mất đi người quan trọng này. Sợ rằng sẽ đánh mất thứ quý giá này.
 
Nếu Christoph không ngủ, Richard rất muốn ôm chầm lấy cậu không buông để xoa dịu nỗi sợ hãi ngày một lớn dần trong tâm trí. Đó là điều không thể tránh khỏi. Anh ấy đã dõi theo cậu lâu đến vậy. Đã chờ đợi biết bao lâu mới có được Christoph.
 
Vậy nên, cái bẫy này sẽ ổn thôi.
 
Cho dù sau này có người phát hiện, trách móc anh ấy, Richard vẫn sẽ giữ Christoph lại cho riêng mình, bằng mọi giá. 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo