Pheromone Off - Chương 3

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 3

Nếu Kwon Sa Bin mê hoặc người khác bằng vẻ đẹp rực rỡ đặc trưng của mình thì anh ta lại toát ra một vẻ đẹp cao quý và tao nhã chỉ qua một ánh mắt, một cử chỉ. Ha Jin đã không ít lần bị cái khí chất anh ta toát ra cuốn hút, không ít lần phải nuốt nước bọt. Tất cả những gì người đàn ông đó sở hữu không phải là thứ có thể luyện tập hay học hỏi mà có được.

Ha Jin vô thức tránh ánh mắt khi nhìn thấy người đàn ông đó sau một khoảng thời gian quá dài không gặp. Hai gia đình vốn rất thân thiết, thường xuyên qua lại với nhau, nhưng điều đó chưa từng đúng với Ha Jin. Các ông bố là bạn thân, suốt ngày tụ họp, mỗi tháng cũng có đôi ba lần cùng nhau đi chơi golf, thậm chí còn hay rủ nhau đi du lịch nước ngoài. Mối quan hệ gắn bó là thế, nhưng Ha Jin vẫn luôn cảm thấy mình đứng ngoài lề, chẳng thể thật sự hòa nhập vào những cuộc gặp gỡ ấy.

Khi ông bà và cha mẹ thân nhau, việc con cái thường xuyên gặp gỡ là điều hiển nhiên. Họ thường xuyên mời nhau đến nhà dùng bữa và tổ chức các buổi tiệc tại gia định kỳ ngoài những sự kiện chính thức. Nhưng điều đó cũng không áp dụng cho Ha Jin. Bố mẹ Ha Jin chưa bao giờ cho phép cậu xuất hiện công khai tại bất kỳ sự kiện chính thức nào.

“Kiểu này thì—!”

Kwon Sa Young xông vào phòng bệnh và đang định lớn tiếng, nhưng ngay khi thấy Ha Jin đang ngồi ngoan ngoãn bên cạnh giường, anh ta lập tức ngừng bặt. Đối tượng của vấn đề đang chễm chệ ngay cạnh đó nên anh ta càng thêm khó chịu, hàng lông mày càng nhíu chặt hơn.

“Vô phép! Ai cho phép cháu đạp cửa xông vào thế hả?” 

Chủ tịch Kwon hạ giọng, có vẻ không hài lòng với sự xuất hiện thô lỗ của Kwon Sa Young. Kwon Sa Young vẫn còn kích động, vuốt mặt rồi thở dài.

“Chuyện gì vậy? Nội dung di chúc đó.”

“Đúng như những gì cháu đã nghe.”

“Chủ tịch. Không, ông nội. Chuyện đó có lý không ạ?”

“Có gì mà không có lý?” 

Kwon Sa Young cũng tỏ ra sốc nặng, nói với vẻ không thể tin được, nhưng chủ tịch Kwon lại tỏ ra đắc ý.

“Cháu đang hẹn hò với Yeon Woo mà.”

“Cháu đã kết hôn đâu?”

“…Dù vậy cũng không thể được chứ, sao ông lại bắt cháu kết hôn với em trai của người cháu đang hẹn hò chứ?”

“Ông tự hỏi liệu bọn chúng có coi Ha Jin là em trai không đấy.”

Với câu nói đầy ẩn ý đó, Kwon Sa Young nhíu mày, trừng mắt nhìn Ha Jin đang hơi co rúm lại. Ánh mắt đó như muốn hỏi: “Cậu đã nói gì để ông ấy lung lay thế hả?” Một cái nhìn đầy trách móc, tương tự với phản ứng của Seong Soo Hyun buổi sáng nay. Ha Jin cảm thấy khá ấm ức nhưng không dám xen vào cuộc trò chuyện của hai người họ.

“Dù sao thì đây cũng là một điều kiện quá vô lý.”

“Không muốn thì thôi.”

“…Hừ.”

Với giọng điệu “muốn thì có, không muốn thì thôi” đó, Kwon Sa Young thở hắt ra một hơi ngao ngán.

“Nếu không thì cứ như trước, để Sa Hee làm chủ tịch, còn cháu cứ thâu tóm trung tâm thương mại và công ty tài chính.” 

Chủ tịch Kwon ranh mãnh đến mức Ha Jin đứng ngoài quan sát cũng phải thán phục, ông đang đâm thẳng vào những điểm nhạy cảm của đối phương.

“…Cháu thật sự rất thất vọng. Cháu không ngờ ông lại lợi dụng hôn nhân để điều khiển cháu.” 

Kwon Sa Young dường như thực sự bị sốc, nhìn ông nội mình như kẻ phản bội. Có vẻ trong ánh mắt đó còn pha lẫn chút tổn thương, nhưng chủ tịch Kwon không hề nao núng, bình thản đón nhận ánh nhìn gay gắt của cháu trai.

“Vậy cháu nghĩ có cái gì dễ dàng sao? Cháu có gì mà giỏi hơn Sa Hee chứ? Khi bằng tuổi cháu, Sa Hee đã mở rộng thị trường Mỹ, giành được vô số hợp đồng, chưa kể doanh thu của trụ sở chính còn vượt 300%. Và việc duy trì con số đó cũng là do chị gái cháu làm được. Phải, ông biết rõ mỗi dự án cháu nhúng tay vào đều có kết quả không tồi. Trong giới quản lý cũng đồn ầm lên rằng cháu rất giống chị gái mình. Nhưng làm được gì chứ? Dù có giống thì chị gái cháu đã đi trước cháu hai, không, ba bước rồi còn gì.”

Trước những lời nói lạnh lùng của Chủ tịch Kwon, Ha Jin tự hỏi liệu mình có nên ở lại đây để chứng kiến cảnh này không. Ha Jin giật mình trước vẻ mặt có phần tàn nhẫn của Chủ tịch Kwon, liếc mắt nhìn. Ông là người vô cùng hiền lành trong mắt cậu, nhưng những lúc như thế này, ông lại giống một người khác hoàn toàn.

Hơn nữa là hình ảnh Kwon Sa Young lặng lẽ quay lưng đi, không nói một lời nào, đón nhận những lời nói sắc như dao đó. Ha Jin nghĩ rằng ông hơi quá đáng, bẽn lẽn nhìn chủ tịch Kwon, nhưng ông lại làm như không có gì, đeo kính lão vào và tiếp tục xem xét tài liệu.

Ha Jin ngập ngừng rồi đứng dậy đi theo Kwon Sa Young. Vừa ra khỏi phòng bệnh, các thư ký của Kwon Sa Young đã đứng đợi sẵn. Anh ta bước nhanh, kéo theo các thư ký phía sau. Sợ rằng khoảng cách giữa họ sẽ quá xa, Ha Jin vội vã gọi anh ta.

“Anh ơi…”

Trước bóng lưng lạnh lùng không chút xao động dù đã được gọi, Ha Jin ngập ngừng rồi lại mở lời.

“Anh, anh ơi—!”

Lúc này bóng lưng đen sẫm mới khựng lại. Một tấm lưng vững chãi. Mỗi khi nhìn thấy anh ta, Ha Jin lại cảm thấy một góc trái tim mình mềm nhũn đi. Cậu biết Kwon Sa Young là người yêu của anh trai cùng cha khác mẹ, biết anh ta tài giỏi đến mức nào, cũng biết anh ta là người mình không nên mơ ước, nhưng cậu không thể kiểm soát được trái tim mình.

Không phải chỉ vì Kwon Sa Young đẹp trai đến mức ám ảnh. Anh ta lạnh lùng và lý trí, nhưng luôn giữ khoảng cách với cậu. Anh ta là người duy nhất đã ngăn cản Seong Soo Hyun khi Soo Hyun bắt nạt cậu. Lời chủ tịch Kwon nói không sai. Cậu đã có một cảm xúc kỳ lạ dành cho anh ta từ khi còn nhỏ.

“…Chuyện gì?” 

Anh ta quay lại với vẻ mặt mệt mỏi, và bỗng nhíu mày khi nhận ra người gọi mình là Ha Jin. Kwon Sa Young chưa bao giờ tỏ ra khó chịu khi nhìn cậu. Tuy thờ ơ, nhưng anh ta chưa từng khinh thường cậu như những người anh cùng cha khác mẹ khác. Ha Jin thấy thoải mái với sự thờ ơ đó. Tuy nhiên, có lẽ vì di chúc của ông nội, ánh mắt anh ta nhìn cậu giờ đây tràn ngập sự nghi ngờ và khó chịu.

“À… cái đó.” 

Ha Jin ngập ngừng nói, cảm thấy không thoải mái khi đối mặt với anh ta một mình.

“Chẳng qua là… đừng lo lắng… ạ.”

Trước lời nói bất ngờ mà Ha Jin khó khăn lắm mới thốt ra, Kwon Sa Young càng nhíu chặt mày hơn.

“…Em sẽ thuyết phục ông nội mà.”

“……”

“Cho nên… đừng lo lắng ạ.”

“……”

“Có lẽ… em và anh sẽ không kết hôn đâu… ạ.”

Ha Jin vội vàng thanh minh, sợ rằng Kwon Sa Young sẽ nghi ngờ mình đã giở trò gì đó để gây ra chuyện này, giống như Seong Soo Hyun. Cậu không thích bị người khác nghi ngờ, và càng không muốn bị chính Sa Young nghi ngờ. Để tránh bị ghét bỏ thêm, Ha Jin vội vàng giữ anh ta lại và tiếp tục nói.

“…Em thật sự không làm gì cả.”

“Tốt thật đấy.”

“……Dạ?”

“Chỉ cần cậu nói một câu là ông nội đã đổ rạp rồi mà.”

“……”

“Phải. Tôi không biết trước đây cậu đã dùng cách gì để mê hoặc ông ấy, nhưng lần này cũng cố mà mê hoặc cho tốt vào. Tôi không có chút ý định nào muốn kết hôn với em trai của người yêu mình đâu.”

Kwon Sa Young thản nhiên buông ra những lời lẽ sắc bén. Có vẻ anh ta đang rất tức giận. Rồi anh ta quay lưng định bước đi như đã xong việc, nhưng lại chợt dừng lại. Ha Jin đứng phía sau ngạc nhiên nhìn, thấy anh ta quay người lại. Sa Young cau mày như đang suy nghĩ điều gì đó kỹ lưỡng rồi cất giọng đầy thắc mắc.

“Omega?”

“…Dạ?”

“Có phải omega không?”

…Anh ta thờ ơ đến mức nào vậy?

Ha Jin nuốt ngược tiếng cười đang trực trào vì thấy quá đỗi hoang đường rồi lắc đầu.

“Không ạ. Em là beta.”

Nghe vậy, anh ta càng tỏ vẻ kinh ngạc hơn, nở một nụ cười khẩy. Ha Jin không hiểu ý nghĩa của nụ cười đó, chỉ nhìn chằm chằm đầy khó hiểu. Cho đến khi nghe thấy lời anh ta nói, cậu mới lập tức hiểu ra.

“Thậm chí còn muốn kết hôn với một đứa không thể mang thai nữa chứ.” 

Anh ta lẩm bẩm, miệng lướt qua một nụ cười chế giễu.

“Lão già đó chắc muốn cắt đứt cả dòng dõi của tôi rồi.” 

Sa Young nhìn về phía phòng bệnh của Chủ tịch Kwon với ánh mắt khá đáng sợ. Dù cho đương sự có nghe thấy hay không, anh ta vẫn buông ra những lời lẽ cay nghiệt rồi lại quay lưng đi như đã xong việc. Sa Young phô bày sự thất vọng của mình đối với ông nội rồi tức tối lao nhanh qua hành lang bệnh viện và biến mất.

Ha Jin đứng nhìn cho đến khi bóng lưng anh ta khuất hẳn rồi mím môi thẫn thờ. Nghe những lời nói công khai rằng mình vô dụng, cậu không hề cảm thấy dễ chịu. Nhưng biết làm sao được? Những lời trách móc như vậy đã quá quen thuộc rồi. Dù vậy, cậu vẫn cảm thấy hơi tủi thân. Nguyên nhân của mọi lời chỉ trích nhắm vào cậu đều xuất phát từ chính sự tồn tại của cậu. Dù không hề có ý muốn gì, nhưng việc phải nghe những lời trách móc đó từ người đàn ông trước mặt làm cậu cảm thấy không vui chút nào.

Kết hôn với mình lại đáng ghét đến thế sao?

Trước vẻ khinh miệt của Kwon Sa Young, nỗi buồn bã len lỏi lại dâng lên trong lòng Ha Jin. Nhưng điều đó cũng là lẽ đương nhiên. Ai lại muốn kết hôn với một người như cậu khi mà có một omega trội cao quý và xuất chúng như vậy chứ? Cậu đã đoán trước được phản ứng đó. Nó hoàn toàn hợp lý, nhưng vị đắng đọng lại trong miệng thì không thể nào xua đi được.

Ha Jin buồn bã quay người, bước trở lại phòng bệnh, về bên cạnh người duy nhất không coi cậu là kẻ vô dụng.

***

Thực ra Ha Jin đã nghĩ rằng mình có thể làm ông nội đổi ý. Ông thường lắng nghe những lời thỉnh cầu của cậu và luôn tử tế với cậu, nên cậu tin rằng những điều kiện vô lý như thế này chắc chắn có thể thay đổi được. Ha Jin đã nghĩ rằng Chủ tịch Kwon đang suy yếu, vì quá lo lắng cho mình nên đã đưa ra một quyết định nhất thời thiếu sáng suốt, nhưng không phải vậy.

Ông kiên định và ý chí sắt đá. Hơn nữa, ông còn nói rằng đây là điều ông suy nghĩ từ rất lâu và chờ đợi cho đến khi cậu tròn hai mươi tuổi. Đúng vậy. Chủ tịch Kwon đã có ý định gả cậu đi ngay khi cậu đủ hai mươi. Ha Jin đã cam đoan với Kwon Sa Young rằng mình sẽ làm ông nội thay đổi ý định, nhưng nếu cứ tiếp diễn thế này, cậu sẽ thực sự trở thành người giở trò.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo