Sampal - Chương 14

Lịch ra: T4 và T7 hàng tuần

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 14

Khi Moo Kyung buông vạt áo sơ mi đang nắm giữ, Hong Ju mất thăng bằng, ngã bệt xuống đất. Dáng vẻ lếch thếch nằm lăn lóc trên sàn thật thảm hại.

“Tôi cứ tưởng. Thấy cậu về muộn quá, tưởng hai người đánh nhau một trận rồi về.”

Moo Kyung cười khẩy, giơ điếu thuốc lên không trung. Tách, tàn thuốc rơi xuống giày thể thao của Hong Ju, vỡ vụn. Moo Kyung khuỵu gối xuống, hạ thấp người. Cậu không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào anh, còn Moo Kyung cũng không tránh ánh mắt của cậu.

“……”

Đôi mắt đen lạnh lẽo của anh toát ra vẻ đáng sợ. Moo Kyung dí điếu thuốc vào ngay trước chiếc giày dính tàn tro, dụi tắt. Xịt. Một vệt xám đậm hằn trên nền xi măng.

“Giao dịch…”

Hong Ju nuốt nước bọt, không dám nói ra lời muốn hủy bỏ. Cậu có cảm giác như sợi dây thừng vừa được hạ xuống trước mặt mình đang bị gió thổi bay đi xa.

“Điều kiện là cậu phải tiếp tục giám sát, dù tôi có ở sòng bạc hay không. Tình hình của cậu thế nào cũng không liên quan đến tôi.”

Anh nói không sai. Dù có bị lộ bí mật, hay bị đánh đập đến không thể cử động được, việc giám sát vẫn là nhiệm vụ của cậu. Vì thế mà anh đã đưa cho cậu chiếc điện thoại.

“Vâng. Tôi sẽ giám sát kỹ lưỡng.”

Hong Ju nhanh chóng gật đầu.

“Đây là cơ hội cuối cùng tôi cho cậu.”

Anh đứng dậy, phủi quần áo rồi quay lưng lại với Hong Ju đang nằm lăn lóc dưới đất, bước về phía hành lang. Vạt áo khoác phấp phới, một mùi hương dễ chịu lan tỏa.

“……”

Moo Kyung đột nhiên xuất hiện và dần dần siết chặt sòng bạc. Anh không phải là một con gà béo bở, dễ lợi dụng như Trưởng phòng Yang hay Guppy nghĩ. Hong Ju trực giác rằng anh là một người có thể dễ dàng nuốt chửng những sòng bạc lớn nhỏ, nơi có những tay cờ bạc lão luyện và những người có tiền ra vào.

Việc rời bỏ con thuyền đang chìm rồi cùng anh lên một con thuyền khác có lẽ là lựa chọn đúng đắn nhất mà cậu đã làm kể từ khi vào sòng bạc. Chỉ trong một ngày, Moo Kyung đã giúp cậu giảm bớt mười triệu tiền nợ. Trong khi việc bú cu của Guppy chỉ giảm được một trăm.

“Cuối cùng…”

Đúng như lời anh nói, Hong Ju đã lớn lên chỉ biết sống nhờ sự nhạy bén, biết cách đặt chân.

Sau khi Guppy thanh toán số tiền trả góp trễ hạn cùng nài nỉ, những người thợ xây đã đồng ý tiếp tục làm việc. Việc xây dựng sòng bạc mới bắt đầu. Không khí lạnh lẽo như băng giá trong sòng bạc tạm thời cũng dần tan biến.

Vừa mới gửi tiền vào máy ATM xong. Bước đi cúi đầu nhìn đất, Hong Ju nghe thấy một giọng nói trầm thấp trên đầu mình.

“Chạy việc xong chưa?”

Giờ thì chỉ cần nghe giọng nói là cậu có thể nhận ra đó là ai.

“Vâng.”

Câu trả lời ngắn gọn, nhưng hơi thở lại kéo dài như cái đuôi. Moo Kyung chỉ vào chiếc xe.

“Lên xe đi.”

“Nếu tôi không có mặt, tôi sẽ bị mắng là lười biếng đấy.”

Dù không có việc gì cụ thể, Goo Hong Ju vẫn luôn là người phải đến khi được gọi.

Moo Kyung rút chìa khóa xe ra. Bíp. Chiếc xe đang ngủ trong bóng tối chợt lóe sáng, mở mắt.

“Có người chịu trách nhiệm cho cậu thì có vấn đề gì?”

Thật vậy. Lời của anh thì sẽ rất hiệu quả. Chỉ cần anh nói đại khái là sẽ không có rắc rối gì.

“Anh định đi đâu?”

“Cứ lên xe đi.”

Moo Kyung đáp lại với giọng điệu thờ ơ rồi lên xe trước. Hong Ju liếc nhìn tòa nhà bỏ hoang ồn ào, mở cửa ghế phụ.

“Nếu Guppy bỏ đi trong lúc tôi vắng mặt thì sao?”

“Lo chuyện bao đồng.”

Có lẽ anh đã nhờ người khác giám sát thay cậu. Khác với trước đây, hôm nay anh lại không mấy quan tâm đến sự có mặt của Guppy. Trong lúc Hong Ju nghĩ bụng rằng thật khó mà chiều lòng anh, chiếc xe đã rẽ vào một con đường quen thuộc.

“Đây là đường đến sòng bạc…”

“Ừ. Đi đến đó đấy.”

Nghe nói đã bắt đầu thi công rồi, có lẽ là anh đến kiểm tra. Hong Ju chỉ im lặng nín thở, quan sát bên ngoài.

Khu vực xung quanh rất hỗn loạn. Nghe nói khu tái quy hoạch đã thay đổi, việc xây dựng trung tâm thương mại dường như cũng đang diễn ra ở một nơi hơi lệch so với sòng bạc của Guppy. Một hàng rào cao lớn chạy ngang qua khu phố. Khắp nơi, những chiếc xe tải lớn, xe nâng, máy đào... đậu đầy, khiến khu phố trông như vừa trải qua một cuộc chiến tranh.

“Xuống xe.”

Hong Ju ngập ngừng xuống xe. Sòng bạc sắp đến giai đoạn phá dỡ, tường, khung cửa sổ với cửa ra vào đều đã được dỡ bỏ hoàn toàn. Nó giống như tòa nhà tạm thời đang được sử dụng bây giờ, chỉ còn trơ lại bộ khung.

Có lẽ vì đây là không gian luôn đông đúc người chơi cờ bạc, nên sự tĩnh lặng đáng sợ khiến cậu rợn người.

“Chỗ nào là phù hợp nhỉ.”

Moo Kyung nhìn quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó. Anh kéo dài câu nói rồi sải bước về phía góc tầng 1. Ánh đèn đường bật trước tòa nhà nghiêng dài vào bên trong.

Nơi Moo Kyung đến có một cái bàn làm bằng những thùng carton chồng lên nhau cùng ba bốn chiếc ghế nhựa.

“Đến đây dạy tôi chơi bài hoa đi.”

“Hả?”

Moo Kyung dùng mũi giày đá nhẹ vào một chiếc ghế, kéo nó lại rồi lấy khăn tay trong túi ra. Dáng vẻ anh phủi áo khoác rồi ngồi xuống trông giống hệt một ông trùm xã hội đen.

“Chơi bài seotda. Cậu biết chơi chứ?”

Giọng điệu anh vắt chân, thái độ ngông nghênh cũng vậy.

“Tôi biết chơi nhưng không giỏi.”

“Không cần chơi giỏi. Ngồi xuống đi.”

Moo Kyung khẽ động ngón tay, chỉ vào chiếc ghế đối diện.

“Nhưng không có bài hoa. Chỉ dạy thôi sao?”

Anh như chờ đợi, cho tay vào túi áo khoác, rút ra một bộ bài hoa bán ở sòng bạc. Không biết anh đã chuẩn bị từ lúc nào.

“Bài hoa dùng của sòng bạc.”

“À, vâng.”

Hong Ju ngồi vào chỗ, thành thạo bóc gói bài và trải bài ra.

“Chỉ cần dạy tôi cách chơi đại khái là được.”

Hong Ju gật đầu, ghép đôi các quân bài hoa từ tháng 1 đến tháng 10, mỗi cặp hai quân.

“Seotda chơi với hai mươi quân bài. Có cách chơi hai quân và ba quân. Ở đây thì đa số chơi seotda hai quân. Vì bàn cờ phải quay nhanh.”

Cậu từ từ trải 20 quân bài theo thứ tự trên hộp.

“Khi nhận được hai quân bài giống nhau thì gọi là tteng. Hai quân bài tháng 1 là 1 tteng, hai quân bài tháng 2 là 2 tteng. Cứ thế mà tính.”

Moo Kyung chống cằm, đặt khuỷu tay lên đùi, lắng nghe với vẻ mặt khá nghiêm túc.

“Khi các tháng khác nhau, cộng hai số lại và chỉ lấy chữ số cuối cùng. Nếu có quân bài tháng 3 và tháng 8 thì là 11, vậy lấy chữ số cuối cùng là 1 làm điểm. Cái đó gọi là 1 kkeut, và tteng cao hơn kkeut.”

Mái tóc được chải chuốt gọn gàng từ từ di chuyển lên xuống như gật đầu. Hong Ju đặt quân bài tháng 1 và tháng 5 cạnh nhau vào chỗ trống.

“Nếu cầm bài thế này…”

“Sáu Nút.”

“Vâng. Cứ tính như thế ạ.”

Moo Kyung hiểu rất nhanh những gì được dạy. Anh cũng nhanh chóng ghi nhớ các tổ hợp cao hơn kkeut như alli, jangppang, seryuk. Cứ như thể đã từng chơi seotda vậy.

*alli: Thường là quân tháng 1 và tháng 2. Tổng là 3, nhưng đây là một tổ hợp đặc biệt mạnh.

*jangppang: Thường là quân tháng 1 và tháng 4.

*seryuk: Thường là quân tháng 4 và tháng 6

“Điểm thì tính như thế. Còn chơi thì dễ thôi.”

Hong Ju gom hết những quân bài đang bày lộn xộn trên hộp để dạy về các tổ hợp bài. Cậu cầm bài bằng một tay, từ từ xáo bài.

“Người nào làm cái thì xáo bài rồi đặt tiền cược. Từ mười nghìn đến vài triệu, ở đây thường đặt khoảng một trăm nghìn. Đặt tiền cược còn được gọi là ‘đi học’.”

Trong căn nhà trống trơn đã được dỡ bỏ hết đồ đạc, giấy dán tường cùng sàn nhà, chỉ có giọng nói trầm thấp của Hong Ju vang vọng. Thỉnh thoảng, Moo Kyung lại gõ gõ mũi giày xuống sàn như trả lời. Cậu xáo bài xong, đưa bài hoa cho Moo Kyung.

“Anh cứ chia bài như khi chơi bài hoa là được.”

“Hừm.”

Moo Kyung hít một hơi dài rồi từ từ vươn tay ra. Bàn tay đeo găng da che kín lòng bàn tay Hong Ju. Có lẽ định lấy nhiều bài, đầu ngón tay đeo găng lạnh buốt cào mạnh vào lòng bàn tay cậu.

“Không cần nhiều như vậy…”

Cậu định nói không cần chia quá nhiều bài, nhưng thực ra anh chỉ lấy vài lá.

“Tiếp theo là gì?”

Có lẽ vì xung quanh quá yên tĩnh. Giọng Moo Kyung đặc biệt trầm và khàn. Ánh mắt Hong Ju lặng lẽ khám phá anh. Người đàn ông ngồi trong không gian ẩm thấp, tối tăm lạnh lẽo, chỉ có ánh đèn đường màu cam lọt vào. Nét mặt sắc sảo, hung dữ nhưng rõ ràng của anh lại rất hợp với buổi sáng sớm tồi tàn.

“Tiếp theo, có phải là cứ nhìn đối thủ chằm chằm như vậy không?”

Moo Kyung đang chống cằm, cụp mắt xuống, ngước nhìn lên. Nếp mí mắt chỉ có ở một bên càng hằn sâu hơn. Hong Ju giật mình, nhún vai trước ánh nhìn chằm chằm đó.

“À, không phải. Thế này, chia bài ra từng lá một…”

Cậu lấy một lá bài từ bộ bài đang cầm, đặt trước mặt Moo Kyung. Sự run rẩy của bàn tay trống rỗng hiện rõ mồn một. Hong Ju vội vàng nắm lấy bộ bài hoa, đặt một lá trước mặt mình.

“Nếu là một tay chơi chuyên nghiệp thì đã trả nợ nhanh hơn rồi. Sao lại chỉ đi thu tiền mà không làm gì khác?”

Đầu ngón tay Hong Ju đang cầm bài, dùng ngón cái che nửa hình, đông cứng lại.

“……Chỉ là tôi không thích thôi.”

Cậu giả vờ bình thản trả lời rồi hạ ngón cái xuống hoàn toàn để kiểm tra bài. Khi lớn hơn, cậu cũng từng nghĩ đến việc học chơi bài hoa từ Guppy. Thấy nhiều tay chơi chuyên nghiệp từng đến sòng bạc đều ăn mặc đẹp đẽ, đi xe sang. Nếu mình cũng trở thành một tay chơi chuyên nghiệp thì có thể trả nợ nhanh hơn, mà cũng có thể tiêu tiền thoải mái.

“Nợ nhiều như vậy mà còn kén cá chọn canh sao?”

Những tay chơi chuyên nghiệp thường đi khắp cả nước, tham gia mọi ván cờ. Có lẽ cậu cũng có thể gặp được người bố đã bỏ rơi mình. Mang theo chút hy vọng, cậu chăm chỉ học cách nhận biết các quân bài hoa từ xa.

“Guppy nói tôi không có năng khiếu.”

Tuy nhiên, Hong Ju cuối cùng vẫn không cầm bài hoa. Vì cậu không muốn trở thành như bố mình. Người bố hiền lành của cậu đã thay đổi kể từ khi ông bắt đầu chơi bài hoa. Cậu không muốn sống với đôi mắt hốc hác, đầu óc lơ đễnh như người mất hồn, tay chân run rẩy. Cậu cũng nghĩ, khi bố cậu tỉnh táo trở về, nhìn thấy con trai mình trong bộ dạng đó thì sẽ thất vọng đến nhường nào.

“Kiểm tra bài xong thì đặt tiền cược. Nếu thấy không chắc thì cứ bỏ bài. Rồi vòng chơi tiếp tục và chia thêm mỗi người một lá bài.”

Hong Ju tiếp tục giải thích như thể đang lái câu chuyện sang hướng khác. Cậu đưa thêm một lá bài cho Moo Kyung rồi lấy phần của mình.

“Cứ tính theo các tổ hợp bài lúc nãy là được. Sau khi đi thêm một vòng nữa rồi đặt tiền cược là kết thúc. Mở bài ra đi, tôi là hai kkeut. Giám đốc thì sao?”

“Một kkeut.”

Moo Kyung đặt quân bài tháng 5 cùng tháng 6 xuống. Nếu là chơi thật thì Hong Ju đã thắng.

“Anh muốn thử lại không?”

Hong Ju gom các quân bài bị xáo trộn lại, đặt trước mặt Moo Kyung. Anh đeo găng tay, kéo bài lại, từ từ xáo bài. Kéo những quân bài ở giữa lên trên cùng, lặp lại hành động đó. Có lẽ do đeo găng tay nên động tác của anh trông khá vụng về và chậm chạp.

“Đây.”

Anh lấy vài lá bài từ bộ bài đã xáo trộn rồi chia. Lúc đó, Moo Kyung đặt một lá bài trước mặt Hong Ju. Lá bài cậu nhận được là Gwang tháng 8. Đang nhìn xuống lá bài hoa đen một nửa, Moo Kyung đột nhiên lên tiếng.

*Gwang: Là tên gọi của một số quân bài đơn lẻ có giá trị đặc biệt trong bộ bài.

“Cậu cược cái gì?”

“Tôi không có tiền.”

Cậu bị kéo đến đây để chạy việc vặt nên thực sự không có gì trong người.

“Nghe nói không có tiền thì cược tay.”

Ai lại nói những lời đáng sợ như vậy chứ. Hong Ju lục túi rồi hỏi:

“Ai ạ?”

“Gu Madam.”

“À.”

Đó là lời nói đùa mà ông thường dùng với những khách hàng hết tiền. Không biết anh nghe được từ lúc nào. Đầu ngón tay Hong Ju đang lục túi chạm vào một vật cứng.

“Tôi chỉ có cái này thôi.”

Lăn trên lòng bàn tay trắng bóc của cậu là một chiếc bút bi rẻ tiền. Cậu luôn mang theo trong túi vì cần nó để ký giấy nợ mới.

“Không thì chỉ có điện thoại thôi…”

“Đặt cái đó đi. Tôi nên đặt cược cái gì nhỉ.”

Moo Kyung xoa cằm, hít một hơi dài. Đồng thời, bên ngoài vang lên tiếng còi xe bíp bíp! Trong khoảnh khắc ánh mắt Hong Ju hướng về phía cửa sổ trống hoác. Môi Moo Kyung khẽ tách ra.

“Tôi đặt cược chính tôi.”

Trong ánh mắt đen láy đối diện, không có chút đùa cợt nào.

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navybooks.net, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo