Đúng như dự liệu, không tờ báo nào đề cập đến người đàn ông mà Chloe đã thấy trong thư phòng Bá tước. Y mua tất cả các ấn phẩm bày bán trên phố, trải chúng ra chiếc băng ghế công viên để kiểm tra kỹ lưỡng, nhưng hoàn toàn vô vọng. Những bài báo chỉ đăng những cuộc phỏng vấn vô thưởng vô phạt với Shan, chẳng có lấy một dòng nào về kẻ bí ẩn đó.
Sau khi lướt qua những lời đả kích đầy nhiệt huyết của Shan, Chloe nghiêng đầu, nhấp ngụm cà phê cuối cùng. Đúng khoảnh khắc ấy, một bóng đen lớn chắn ngang bầu trời u ám, đôi cánh quạ rộng che khuất cả ánh sáng mặt trời đã vắng bóng từ lâu.
“…Hmm?”
Quạ!
Một con quạ sà xuống từ trên cao, lượn một vòng quanh đầu Chloe rồi thả xuống một vật gì đó. Y nhanh tay chụp lấy món đồ lấp lánh vừa rơi xuống, rồi chạm nhẹ vào trán mình. Đó chính là chiếc đồng hồ y đã lấy từ vị Tử tước hôm trước.
Chloe vội vàng kiểm tra mặt đồng hồ, thở phào khi thấy nó vẫn còn nguyên vẹn.
Y nhanh chóng nhét chiếc đồng hồ vào túi sau, giấu khỏi tầm mắt xung quanh, rồi lục lọi trong áo khoác, lấy ra một miếng thịt khô không gia vị ném lên không trung. Dù miếng thịt khá nặng, con quạ vẫn dễ dàng chộp lấy nó bằng bộ vuốt đen bóng, sau đó đậu xuống một nhành cây cách đó không xa, thong thả nhấm nháp phần thưởng của mình.
“Bé yêu dễ thương.”
Chloe lẩm bẩm, mỉm cười trìu mến như phụ huynh hài lòng nhìn con mình. Eaven – chú quạ đồng hành kiêm tri kỷ bóng đêm của Astar, luôn bảo vệ cẩn thận bất kỳ báu vật nào được giao phó, và trả lại cho Chloe không hề sứt mẻ.
Hoàn thành nhiệm vụ rất xuất sắc, chắc mình nên đưa về thưởng cho nó một bữa ngon, hoặc ném cho thứ gì lấp lánh cũng được.
Chloe đứng dậy thu gom những tờ báo vương vãi trên ghế đá, xếp chúng lại ngay ngắn. Sau khi kiểm tra đồng hồ và đọc báo xong, y đã sẵn sàng cho nhiệm vụ tiếp theo.
Bình Minh – có lẽ chỉ là trò đùa như lời Vivian, và người đàn ông kia thực chất chẳng hiểu gì về nó. Dù vậy, mối liên hệ với thứ y truy tìm bấy lâu vẫn hiện hữu.
Ngôi sao may mắn của y như thì thầm rằng lời người đàn ông không phải trò lừa gạt. Trực giác Chloe chưa từng sai. Nước đi tiếp theo sẽ là cuộc chiến thông tin được dẫn dắt bởi lý trí sắc bén.
Để chinh phục ẩn số, người ta thường cậy nhờ may mắn. Nhưng Chloe – kẻ luôn được vận may chiếu cố – hiểu rõ không thể chỉ trông chờ vào điều đó. Thành công thực sự đòi hỏi nguồn thông tin đủ để xóa tan mọi nghi ngờ, khi đó may mắn chỉ là công cụ hỗ trợ mà thôi.
Chloe đặt chồng báo vào góc ghế đá, dành chúng cho những người vô gia cư cần thứ gì đó để che chắn, rồi vươn vai, đứng thẳng dậy.
Quạaaaa-!
“Ối!”
“Cái con quạ điên này!”
Âm thanh giận dữ của Eaven vang lên từ sau lưng, hòa lẫn với tiếng la hét của lũ trẻ.
Chloe không kịp nghĩ nhiều, quay lại và thấy Eaven đang hăm dọa hai cậu bé bằng chiếc mỏ sắc nhọn của mình. Hai đứa trẻ hoảng sợ, lấy tay che đầu rồi chạy vòng quanh. Những người có mặt trong công viên tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mắt.
Không thể tin nỗi con quạ vừa mới thong thả nhấm nháp miếng thịt bò khô giờ lại trở nên hung dữ đến thế. Chloe bước đến gần đứa trẻ đang há hốc mồm kinh ngạc trước màn tấn công của con quạ, hỏi:
“Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Hai đứa kia ném đá vào con quạ, xấu tính chết được. Nhưng chẳng phải bị ném đá thì chim sẽ bay đi sao?”
Ừ thì đúng, nhưng con đó không phải quạ thường đâu.
Nghe xong lời giải thích của đứa trẻ, Chloe nuốt lại lời định nói, đưa tay gãi sau đầu.
Cậu ấy có nóng nảy thật, nhưng vẫn là một con quạ tốt, chắc chỉ dọa lũ trẻ tí rồi bỏ đi thôi. Nhưng nếu người ném đá là một người lớn… có lẽ chuyện đã khác.
“Trời ơi, bọn trẻ!”
Một người phụ nữ vội vã chạy đến chỗ hai đứa trẻ đang bị quạ tấn công. Bà ôm lũ trẻ khóc nức nở vào lòng, rồi chỉ tay về phía Eaven.
Đây rồi, người bảo vệ chính nghĩa. Chắc Eaven sẽ đi thôi…
“Aaagh—!”
Tiếng hét của người phụ nữ vang vọng, đúng lúc y tưởng chừng Eaven đã chán rồi, nó lại càng quấy dữ hơn. Mái tóc búi gọn gàng của người phụ nữ nhanh chóng rối tung lên vì con quạ liên tục mổ và túm lấy, nhấc lên rồi buông xuống.
“À, đó là người từng bảo lũ trẻ quạ là điềm gở…”
“Này, dừng lại đi! Cậu đang làm cái quái gì vậy?!” Chloe quát lên.
Chloe không buồn nghe nốt lời giải thích của đứa trẻ, sải bước đến. Dù có tức giận đến đâu, con quạ này cũng đã đi quá giới hạn rồi. Y đứng chắn giữa Eaven và nhóm người, y vung tay loạn xạ, cố hết sức xua nó đi.
Quạ quạaa—!
Tiếng quạ kêu như xé toạc bầu trời. Dựa vào âm thanh the thé ấy, Chloe biết cơn giận của nó đã chuyển từ người phụ nữ sang mình, à kèm theo cả cảm giác bị phản bội nữa. Lần này, Eaven dùng chiếc mỏ cứng quắp mổ thẳng xuống đỉnh đầu y.
Lần đầu còn chịu được, lần thứ hai y đưa tay lên kiểm tra xem có chảy máu không. Đến lần thứ ba, Chloe mới nhận ra đây không phải trò đùa, y giống như lũ trẻ trước đó ôm đầu chạy thục mạng.
“Dừng lại! Thôi ngay đi, nhóc thối tha này!”
Eaven đuổi theo, liên tục mổ xuống đầu y.
Cũng may nó đã tha cho người phụ nữ vô tội kia, nhưng tại sao lại nhắm vào mình mãi thế?!
Lỗi của Chloe là đã không nghe hết lời giải thích của đứa trẻ. Y cúi gằm xuống đất chạy thụt mạng, đâm sầm vào ai đó rồi ngã ngồi xuống.
“Oái!”
Eaven không bỏ lỡ cơ hội đó, nó đột ngột dừng lại, mổ thêm ba cú nhanh gọn lên đầu Chloe rồi mới tung cánh bay vút lên trời.
Chloe nằm sõng soài dưới đất, vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn lẫn bối rối. Hai tay ôm lấy đầu đang nhức nhối, y chưa kịp định thần thì một bàn tay đeo găng đen đưa ra trước mặt.
“À, cảm ơn… Ý tôi là, xin lỗi…”
Chloe vội vàng nắm lấy bàn tay đó đứng dậy, nhưng ngay lúc nhận ra người đứng trước mặt là ai, câu nói của y liền ngưng bặt.
Người đã tốt bụng đỡ y dậy sau cú va chạm bất cẩn – chính là người mà Chloe cần tìm để tiếp tục cuộc điều tra.
Hắn là kẻ nắm giữ chìa khóa thông tin về Bình Minh.
“…Anh ổn chứ?” Người đàn ông hỏi, ánh mắt dò xét Chloe có vẻ như vẫn còn choáng váng.
Chloe lấy lại bình tĩnh, gật đầu, cố nặn ra một câu đáp nhẹ nhàng.
“Oh, tất nhiên rồi, thành thật xin lỗi vì vụ va chạm. Thưa ngài, tôi hy vọng mình không gây thương tích gì cho ngài?”
Người đàn ông chỉ im lặng lắc đầu. Chloe bất ngờ lao tới với tốc độ kinh hoàng, như kẻ đang bị cảnh sát truy đuổi, và đâm sầm vào ngực đối phương. Một cú va chạm đủ mạnh khiến người thường phải đau đớn khụy xuống, nhưng người đàn ông này thậm chí không nhúc nhích. Trái lại, chính Chloe bị bật ngược lại như thể vừa đâm phải bức tường đá.
“Monsieur, monsieur!”
Cuối con đường nhỏ, Chloe thấy một người phụ nữ vén váy lên tận đầu gối, hối hả chạy về phía họ. Theo sau bà ấy là lũ trẻ vẫn còn run rẩy sau cơn giận dữ của Eaven.
Mái tóc rối bù của bà ấy là minh chứng rõ nhất của cuộc tấn công vừa rồi của con quạ. Nhưng xét về tuổi tác, bà ấy có vẻ đã quá lớn để là mẹ của lũ trẻ…
Chẳng lẽ là bà của chúng?
Người phụ nữ thở hổn hển dừng lại trước mặt Chloe, mái tóc màu be rối bù cho biết người này rất vội vã, đến mức còn chưa kịp chỉnh trang lại. Khi bà ấy đứng yên, lũ trẻ lập tức vây quanh, cơ thể vẫn run rẩy, không ngừng đảo mắt nhìn lên bầu trời.
May mắn thay, Eaven đã bay đi mất, không thấy đâu nữa.
Người phụ nữ ngước mắt nhìn qua vai Chloe, tay ôm lấy ngực, chân mày nhướn cao, rồi bất chợt thốt lên bằng giọng cao vút:
“Ngài Chủ tịch!” [*]
“…Đây là lý do bà muốn gặp tôi trong công viên?”
“Trời ơi, tôi xin lỗi vì cảnh tượng lộn xộn này. Tôi đang trên đường đón bọn trẻ… À, thứ lỗi cho sự thất lễ của tôi, cảm ơn ngài đã ngăn con quạ lúc nãy.”
Sau cuộc trò chuyện thân tình như với người quen cũ, bà chợt nhận ra Chloe vẫn đứng như trời trồng cách đó không xa. Bà khẽ xoay người, hai tay nâng nhẹ gấu váy, hơi khuỵu gối trong một cử chỉ biết ơn đầy duyên dáng. Dù mái tóc rối bù phần nào làm mờ đi vẻ thanh lịch, động tác ấy vẫn toát lên thần thái quý phái đáng ngưỡng mộ.
Sau màn chào hỏi, bà lập tức túm lấy gáy lũ trẻ, bắt chúng cúi đầu theo. Dù bị ép cúi xuống, bọn trẻ vẫn không ngừng đưa mắt bất an liếc lên bầu trời.
Mà khoan đã… “Ngài Chủ tịch” à? Xem ra hắn đang điều hành một doanh nghiệp không hề nhỏ.
Nếu Bá tước đổi hướng sang kinh doanh chắc đã phá sản từ đời nào luôn rồi. Sau khi thu thập được mảnh ghép thông tin quý giá – thứ y từng muốn đánh cắp từ Sương Mù – Chloe đưa tay phải lên ngực, cúi chào đầy kiểu cách, ánh mắt lấp lánh hàm ý cảm ơn vì thông tin mới có được.
“Tôi chỉ làm những gì cần thiết thưa bà. Sao con vật đó dám làm khổ một phụ nữ xinh đẹp như vậy chứ. Người ta bảo quạ bị thu hút bởi đồ vật sáng bóng, có vẻ là sự thật. Bà có sao không?”
“Ôi trời.”
Chloe giả vờ không hay biết gì về nỗi khốn khổ của lũ trẻ dưới móng vuốt của Eaven, đáp lại bằng một nụ cười tinh quái
Mái tóc vàng ánh rực rỡ dưới nắng, cùng đôi mắt xám biết nói – vừa pha chút tinh quái vừa toát lên vẻ từng trải – càng tôn lên vẻ quyến rũ khó cưỡng của y. Người phụ nữ đối diện bất giác đỏ mặt, ánh mắt e thẹn trước nhìn của người đàn ông điển trai trước mặt.
“Tôi hoàn toàn ổn, tôi rất tiếc vì đã gây phiền phức, nhưng thưa ngài, ngài có bị thương không?”
“Không hề, thưa bà. Mọi thứ đều ổn.”
***
[*] Từ gốc là chỉ một chức vị lãnh đạo hoặc làm chủ một cái gì đó, t có cân nhắc chủ sự, tổng quản nhưng có vẻ vẫn không hợp lắm… nên để từ trên. Ai có gợi ý gì thì có thể bình luận bên dưới nhee