Sweet Shot - Chương 65

Anh nở nụ cười hiền hậu và nói một cách từ tốn. Sau đó, anh nghịch ngợm xoa đầu Ha Min.

“Ha Min cũng chơi vui vẻ nhé.”

“À, vâng.”

Trước lời nói ân cần ấy, Ha Min gật đầu như một chú cún vâng lời. Anh nhìn cậu một lúc rồi hơi cúi xuống, ghé môi vào tai cậu.

“Nếu chán thì cứ đến phòng anh chơi nhé.”

Một nụ cười tinh nghịch nở trên môi anh khi anh thì thầm những lời bí mật. Ha Min đỏ bừng mặt như thể vừa nghe thấy điều gì đó không nên nghe và vội bịt tai lại.

“Em, em nghĩ là em sẽ không chán đâu….”

Cậu né tránh ánh mắt và nói với khuôn mặt đỏ bừng cả đến tận cổ, anh nhún vai một cách nhẹ nhàng.

“Thật sao?”

“Vâng…”

“Phũ phàng thật đấy.”

Từ chối lời mời ngầm của anh, cậu nghe thấy một giọng nói càu nhàu không giống anh chút nào. Nhưng một nụ cười tinh nghịch vẫn nở trên môi anh. Ha Min bối rối trước trò đùa tinh quái của anh, nhưng Tae Rim dường như đã quen với phản ứng này, anh vuốt ve gáy Ha Min rồi nhẹ nhàng buông tay ra.

“Vậy anh đi đây.”

Đó chỉ là một lời chào đơn giản, nhưng nhờ có bàn tay anh chạm vào trước đó mà cậu cảm thấy có gì đó mờ ám.

“Vâng.”

Ha Min xoa xoa sau gáy nơi tay anh vừa lướt qua và ngoan ngoãn đáp lời. Anh thay lời đáp lại bằng một nụ cười tươi rồi ung dung bước đi. Có lẽ anh định chơi thêm một vòng nữa trên sân golf, bạn bè và những người khuân vác của anh đang tụ tập ở một chỗ. Anh đeo đôi găng tay da trắng đã cởi ra và cười nói với bạn bè xung quanh vài câu.

“Chỗ này là Hollywood à?”

Có vẻ như không chỉ mình cậu nhìn về phía đó, Tae In đã đến bên cạnh cậu từ lúc nào và lên tiếng. Ha Min nhìn cậu với vẻ mặt hỏi ‘Cậu nói gì vậy?’, Tae In liếc nhìn anh trai mình với ánh mắt chán ghét.

“Không hiểu sao anh ấy có thể cư xử tự nhiên như vậy với người yêu cũ đã chia tay nhỉ.”

“…”

“Thậm chí cậu có biết Hee Jae noona đang hẹn hò với ai không?”

“…?”

Ha Min mở to mắt trước những lời cậu vừa nghe lần đầu.

“Cái người đó đó, bạn của anh ấy. Cái anh chủ quán bar mà bọn mình đã gặp khi đi uống rượu đó. Nghe nói họ đang hẹn hò. Có bị điên không chứ?”

“À…”

“Bọn họ đúng là người Mỹ với nhau mà, y chang Hollywood. Đây là Hàn Quốc đó.”

Tae In lắc đầu ngao ngán với vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ha Min lắng nghe những lời lảm nhảm của Tae In và tiếp tục nhìn về phía đó với đôi mắt ngơ ngác. Dù người yêu cũ của anh có người yêu hay không thì lòng cậu vẫn đau như thường. Cậu không thể không đau lòng khi nhìn thấy hình ảnh của họ đứng cạnh nhau đẹp như một bức tranh. Dù cậu có cố gắng gượng ép bản thân để phù hợp với anh đến đâu đi nữa, cậu cũng sẽ không bao giờ tạo ra được một bức tranh như vậy. Ha Min cười tự giễu rồi quay mặt đi.

**

“Hình như tay em vẫn còn đau đó ạ.”

Trên đường về phòng, Hee Gyeom xoa xoa tay cậu và làm nũng. Nghe cậu ta nói đau, Ha Min ngạc nhiên nhìn vào mu bàn tay của Hee Gyeom. Cậu nghĩ cậu ta chỉ làm nũng thôi, nhưng nó đỏ hơn cậu nghĩ.

“Đỏ thật nè….”

“Em đã bảo mà. Bị đánh bất ngờ đã giật mình, còn bị đau bất ngờ nữa.”

“Anh có thuốc đó… Chờ anh một lát.”

Ha Min đã mang theo một vài loại thuốc dự phòng nên cậu lục lọi túi xách của mình ngay lập tức. Thấy vậy, Hee Gyeom nắm lấy cánh tay cậu đang lục lọi.

“Thôi nào, đâu đến mức đó đâu ạ.”

“À, vậy hả?”

Hee Gyeom bật cười trước vẻ mặt ngây ngô hỏi lại của Ha Min.

“Anh đáng yêu thật đó.”

“Hả…?”

“Anh không phân biệt được đâu là đùa, đâu là thật nhỉ.”

Ha Min há hốc miệng với vẻ mặt thất thần trước những lời nói thẳng thắn đột ngột đó.

“À, xin lỗi ạ. Em hơi vô duyên.”

“Sao lại xin lỗi chứ.”

Hee Gyeom cười khẩy và vỗ vai cậu, như thể cậu không thể tin được vào những gì mình vừa nghe. Có lẽ vì cậu ta cao lớn không kém Tae In nên chỉ cần cậu ta vỗ nhẹ thôi cũng khiến cậu bị đẩy về phía trước. Ha Min lại ngơ ngác nhìn cậu ta trước hành động thân mật đó, Hee Gyeom cười toe toét một cách tự nhiên và khoác vai Ha Min.

“Nhìn anh không giống nhưng lại nhát gan thật đó, hyung.”

Nhát gan…. Ha Min ngơ ngác nhìn Hee Gyeom với vẻ mặt ngốc nghếch trước những lời cậu vừa nghe lần đầu. Dù cậu hơi nhút nhát, thiếu tự tin và không tinh ý…. nhưng nhát gan thì cậu mới nghe lần đầu đó….

Ha Min đang ngơ ngác, không biết phải nói gì thì Hee Gyeom tự nhiên chuyển sang một chủ đề khác.

“À, mà em vừa nhìn thấy tiền bối Lee Tae Rim gần đây lần đầu đó ạ.”

“Hả?”

“Ảnh đẹp trai dữ thần luôn á. Hừm, nhưng mà đến mức đó thì em cũng có thể so sánh được chứ bộ?”

Cậu ta xoa cằm với vẻ mặt đang suy nghĩ. Sau đó cậu ta hỏi lại cậu với vẻ mặt nghi hoặc. “Em cũng được mà đúng không ạ?”. Ha Min gượng gạo cười.

“Ừ.”

Hee Gyeom cũng đẹp trai đấy, nhưng xin lỗi, cậu ta không thể so sánh với anh được. Nhưng cậu sợ cậu ta sẽ bị tổn thương nếu cậu nói ra sự thật nên cậu đã nói ra câu trả lời mà cậu ta muốn nghe. Có lẽ cậu ta thích câu trả lời chân thành của Ha Min, cậu ta phản ứng với một vẻ mặt khá phấn khích. Cậu có vẻ là một người ngây thơ và thuần khiết hơn cậu nghĩ. Giống như Tae In.

“Các cậu ơi, để hành lý rồi đi hồ bơi thôi nào―.”

Khi Hee Gyeom và cậu bước vào phòng, Tae In đã nói vậy. Phòng được chia thành hai phòng, phòng nam và phòng nữ, và vì đây là phòng đặc biệt nên nó đủ lớn để ít nhất mười người có thể ngủ được. Bên trong phòng cũng sang trọng và gọn gàng không kém bên ngoài. Từ chiếc TV cỡ lớn đến chiếc giường cỡ king, cho đến cả những món đồ trang trí nội thất phù hợp ở những nơi có thể trông hơi trống trải, tất cả đều hoàn hảo. Cậu có thể ở trong phòng cả ngày cũng được.

“Song, cậu mang đồ bơi chứ?”

Tae In đến hỏi cậu khi cậu đang sắp xếp chiếc ba lô đang đeo trên lưng.

“À, chỉ có quần short thôi. Dù sao thì tớ cũng không xuống nước đâu….”

“Hả, sao vậy?”

“À… Tại tớ sợ nước mà.”

Đó là nói dối. Cậu không muốn xuống hồ bơi với cơ thể trần trụi. Vì cậu không thể đeo đồng hồ che cổ tay khi xuống nước được. Cậu làm vậy để đề phòng trường hợp lỡ như vết sẹo bị lộ ra.

Tae In nhíu mày trước lời nói dối vụng về của Ha Min.

“Cậu nói gì vậy. Hồi nhỏ cậu sống ở hồ bơi nhà tớ mà.”

Cậu ta tinh thật…. Ha Min đảo mắt.

“Sau này… Sau khi bị đuối nước một lần thì tớ không xuống nước nữa.”

“Này, đây là hồ bơi chứ có phải biển đâu mà sợ. Xuống đi mà~ Nha?”

“Tớ chỉ ngắm thôi là được rồi. Tớ chỉ cần nhìn thôi cũng thấy vui rồi.”

Lời nói đó là thật lòng. Cậu chỉ cần đến đây chơi và hòa nhập với mọi người thôi là đã vui lắm rồi. Cậu không nói ra, nhưng đêm trước khi đến đây cậu đã không ngủ được. Vì quá phấn khích.

Ha Min ngượng ngùng cười và nói, Tae In bật ra một tiếng cười như trút hơi.

“Cậu là ông già à, chỉ cần nhìn thôi là thấy vui rồi.”

Cậu ta trách móc cậu với vẻ mặt không thể tin được. Nhưng cậu ta cũng nhường cậu và để cậu làm theo ý mình. Ha Min cười tươi và thu dọn đồ đạc. Cậu cũng ôm vào lòng một vài gói bánh kẹo mà cậu đã mang theo phòng trường hợp mọi người đói.

**

Nhưng không may thay, đồ ăn bên ngoài bị cấm mang vào hồ bơi. Ha Min buồn bã mang bánh kẹo trở lại phòng. Khi chơi đùa dưới nước sẽ mệt mỏi và cần phải ăn đồ ngọt để nạp năng lượng chứ…. Ha Min buồn bã trở lại hồ bơi và ngồi xuống chiếc ghế tắm nắng đã được giữ chỗ.

Ha Min cẩn thận sắp xếp đồ đạc mà mọi người đã vứt lung tung và ngắm nhìn những người đang tung tăng nhảy nhót như cá gặp nước. Tiếng cười đùa vui vẻ vang vọng khắp nơi. Ha Min co gối lên và ôm lấy hai chân mình. Mùi nước đặc trưng của hồ bơi tràn ngập không gian. Ngay cả điều đó thôi cũng khiến cậu cảm thấy vui rồi.

“Anh không xuống nước ạ?”

Lúc đó, Hee Gyeom đã chuẩn bị đầy đủ và đang giũ tay chân để làm nóng người. Cậu ta đang khởi động trước khi xuống nước một cách siêng năng. Ha Min vô thức ngẩn ngơ ngắm nhìn thân hình săn chắc của Hee Gyeom. Cơ bắp tay và cơ ngực của cậu ta vừa phải, và trên bụng cậu ta có ba đường rãnh bụng hiếm thấy thẳng hàng. Hơn nữa, hình xăm lớn trên cánh tay cậu ta khiến Ha Min ngạc nhiên. Nó hợp với cậu ta đến lạ.

“Sao anh nhìn em chằm chằm vậy, ngại quá.”

Hee Gyeom nói một cách lém lỉnh và che ngực lại một cách không phù hợp. Ha Min ngậm miệng lại, quay mặt đi một cách vội vàng và nói với giọng ngượng ngùng vì đã bị bắt gặp.

“À, xin lỗi. Thấy cơ thể cậu đẹp quá nên….”

“Thì đó giờ. Uầy, em vất vả lắm mới tạo ra được cái này đó. Nhân dịp này khoe một tí.”

Hee Gyeom vỗ mạnh vào ngực và nói một cách sảng khoái. Cậu bỗng ngưỡng mộ sự thẳng thắn của cậu ta. Cậu ta là một người khỏe mạnh, luôn tràn đầy tự tin và không hề có góc chết. Cậu ta là kiểu người mà chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người khác cảm thấy thoải mái. Nói một cách đơn giản, cậu ta hoàn toàn trái ngược với cậu.

“Anh cũng xuống nước đi ạ.”

“À, anh không sao đâu.”

Hee Gyeom vặn eo một vòng rồi lên tiếng mời. Ha Min kiên quyết từ chối và nở một nụ cười lịch sự.

“Vậy cũng được ạ. Anh cứ nhìn em cho kỹ vào nha. Em bơi giỏi lắm đó.”

Cậu ta nhún vai rồi không chút do dự lặn xuống hồ bơi sâu. Thật trùng hợp là ánh nắng mặt trời phản chiếu lại khi cậu ta lặn xuống, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Ha Min khẽ trầm trồ và vỗ tay như một con hải cẩu. Ha Min thật lòng thán phục Hee Gyeom khi cậu ta lặn một phát đã đến được tận đằng xa. Giỏi như vận động viên chuyên nghiệp vậy…. Trong lúc cậu đang thầm nghĩ như vậy, Eun Soo và Woo Kyung, những người có vẻ như vừa thay quần áo xong, đã đi đến chỗ cậu như một bộ đôi.

“Uầy, cái thằng kia tạo dáng ghê ta.”

Woo Kyung nhíu mày như thể đã nhìn thấy cảnh tượng không nên thấy khi nhìn thấy Hee Gyeom lặn xuống.

“Sao chứ, nhìn đẹp mà. Hình như Park Hee Gyeom có thân hình đẹp hơn Tae In oppa đó?”

Eun Soo dùng đôi mắt tinh tường để quét cơ thể của những người con trai. Ha Min nhanh chóng che chắn cơ thể mình bằng chiếc áo sơ mi mỏng đang mặc để tránh bị phát hiện ra thân hình không mấy đẹp đẽ của mình.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo