Tái Sinh - Chương 107

“Nhưng Young Jin à. Làm game thủ chuyên nghiệp thì không được đâu. Rủi ro quá lớn. Thi lại đi.”

Tôi nói bằng giọng điệu chân thành nhất có thể, với đầy sự lo lắng. Vẻ mặt của Kim Young Jin cũng dịu đi so với trước. Chắc hẳn bản thân cậu ta cũng biết. Cậu ta chỉ đang cố gắng rẽ sang một hướng khác vì sợ phải thi lại. Kim Young Jin uống ừng ực cốc bia trước mặt. Tôi đặt đĩa xúc xích đồ nhắm trước mặt Shin Jae Young sang trước mặt Kim Young Jin. Kim Young Jin uống cạn cốc bia một hơi rồi cắn một miếng lớn vào chiếc xúc xích khổng lồ.

“Nếu tôi thi lại thì…….”

“Ừ.”

“Tôi có thể vào được trường của cậu không?”

Khoảnh khắc đó, điểm thi đại học của Kim Young Jin hiện lên trong đầu tôi. Ừm…… Với trình độ đó thì có lẽ phải ôn thi đến lần thứ tư may ra mới được chăng?

“Đương nhiên rồi. Nếu cậu cố gắng thì có khả năng mà.”

Tuy nhiên, không cần thiết phải dập tắt ý chí của cậu ta ngay từ khi bắt đầu. Tôi gật đầu thay vì thốt ra sự thật phũ phàng. Ờ, nếu cố gắng thì được thôi. Trên đời này vẫn còn những điều kỳ diệu mà.

“Này này, thôi nói mấy chuyện xui xẻo đi, uống rượu thôi nào.”

Shin Jae Young ngồi bên cạnh đề nghị nâng ly. Có lẽ tâm trạng cậu ta đã tốt hơn một chút, Kim Young Jin cũng giơ cao ly của mình. Chỉ có Park Si On là không nâng ly. Cậu ta đang nhìn chằm chằm vào sườn mặt tôi. Vẻ mặt không ổn chút nào. Chuyện gì vậy, cái cảm giác bất an này là sao.

“Cậu không uống à?”

Tôi cầm ly lên và ngượng ngùng hỏi Park Si On. Park Si On thở dài rồi quay mặt đi. Cái gì, cậu ta giận à? Tôi hồi tưởng lại những gì mình đã nói khi bước vào quán bar. Có điều gì đó có thể làm phật ý Park Si On sao. Tôi đâu có nói gì đâu.

Tôi len lén liếc nhìn Park Si On rồi nhẹ nhàng hạ tay xuống. Tôi khẽ nắm lấy tay cậu ta, cậu ta cũng không hề gạt ra. Tôi nghịch nghịch đầu ngón tay cậu ta rồi đan tay vào nhau. Nếu là bình thường thì cậu ta đã nắm chặt tay tôi rồi, nhưng lần này cậu ta vẫn không nhúc nhích. Cậu ta không rút tay ra nhưng cũng không nắm chặt tay tôi.

“Cậu không khỏe à?”

“Không.”

“Vậy sao cậu lại thế? Có phải tôi chê cậu thi lại trước mặt mọi người nên cậu giận không?”

“Haa…….”

Park Si On thở dài sâu kín rồi rút tay ra khỏi tay tôi. Đến mức này mà skinship cũng không làm cậu ta nguôi giận thì chắc chắn là cậu ta giận thật rồi.

“Tôi ra ngoài nghe điện thoại một lát.”

Park Si On quay mặt đi và đứng dậy. Cậu ta cầm chiếc điện thoại vẫn reo nãy giờ rồi bước ra khỏi quán bar. Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Park Si On. Tôi đã nghi ngờ rồi mà, đúng là vậy thật. Lại giận dỗi nữa rồi, cái tên này.

Shin Jae Young chỉ tay về phía Park Si On bằng cằm rồi nói.

“Cậu ta lại sao thế kia?”

“……Tôi không biết.”

Shin Jae Young ngồi xuống chỗ Park Si On vừa ngồi. Nhìn cái điệu bộ cứ tủm tỉm cười của cậu ta thì có vẻ như cậu ta biết lý do tại sao Park Si On lại như vậy. Tôi ngơ ngác nhìn cậu ta.

“Này, tôi có nói gì lạ đâu mà?”

“Tôi không biết. Hôm nay cậu cứ chọn đúng toàn những lời không nên nói thôi đấy?”

“Có vẻ như cậu ta giận thật đấy. Nhìn thế nào cũng thấy là đang giận.”

“Cậu ta giận cái gì chứ? Người phải giận là tôi đây này, tôi vừa bị bảo là sẽ thi lại đấy.”

Kim Young Jin cũng hùa theo. Shin Jae Young chống cằm rồi nở một nụ cười nham hiểm.

“Nếu cậu ta giận thì cậu dỗ dành cậu ta là xong chứ có gì mà phải lo.”

“Tôi nắm tay rồi mà cậu ta vẫn không hết giận này?”

“Chỉ thế thì ăn thua gì.”

“Vậy thì sao?”

Shin Jae Young xoa xoa cằm rồi ậm ừ. Tôi nghĩ cậu ta lại định nói cái vớ vẩn gì đây, nhưng vì cậu ta là bạn lâu năm của Park Si On nên tôi quyết định cứ nghe thử xem sao.

“Thì cái đó đó. Cái đó.”

“Cái gì?”

“Biết rồi còn hỏi?”

Shin Jae Young đáp lại như thể tôi đang hỏi những điều không nên hỏi. Cậu ta nhấp một ngụm bia rồi cười khúc khích trông đáng ngờ.

“Tôi đã bảo là nếu cậu không bỏ cái thói ăn nói khó ưa đó đi thì tôi sẽ đánh cậu rồi đấy. Nếu muốn nói thì nói thẳng ra đi.”

“Đúng đó. Yoon Seon Woo nói đúng đó. Đừng có mà úp úp mở mở nữa.”

Shin Jae Young ngó nghiêng xung quanh rồi cúi người xuống. Tôi và Kim Young Jin cũng đồng loạt cúi người theo. Ngay sau đó, giọng nói thì thầm của Shin Jae Young vang lên.

“A, ĐM, hai cái đứa mù mắt này, bảo là làm tình đi, làm tình. ĐM. Không biết làm tình à? Hôn môi rồi cọ xát cơ thể thì kiểu gì cũng hết giận thôi.”

“Thằng điên.”

Người hét lên và chửi thề không phải là tôi mà là Kim Young Jin. Cậu ta xoa xoa tai như thể vừa nghe thấy điều gì đó kinh khủng lắm.

“A, tôi tưởng tượng ra rồi. Ứ ư, ghê tởm quá.”

Nhìn Kim Young Jin run rẩy cả người, tôi bỗng cảm thấy khó chịu. Có gì mà ghê tởm chứ. Đó là điều mà những người yêu nhau có thể làm mà.

“Chúng tôi vẫn chưa ngủ với nhau. Đừng có mà tưởng tượng lung tung.”

“Gì?”

Lần này thì Shin Jae Young lớn tiếng.

“Vẫn chưa ngủ với nhau á?”

“Ừ.”

“Dạo này Park Si On gần như sống ở nhà cậu đúng không? Hơn một tháng rồi chứ gì?”

“Hơn rồi. Lâu lắm rồi.”

“Hai người chơi đồ hàng à?”

Đột nhiên miệng tôi đắng ngắt. Tôi định uống bia thì mới phát hiện ra ly đã cạn. Kim Young Jin rót đầy ly cho tôi. Tôi cầm ly bia trong tay rồi mở miệng.

“Tình hình không được suôn sẻ lắm.”

“Tại sao?”

“Thì…… Vào những thời điểm quyết định thì Park Si On…….”

“Ừ, ừ.”

“Cứ trốn tránh thôi.”

Shin Jae Young nghiêng đầu như thể cậu ta không hiểu gì cả.

Thực tế là khi ở bên Park Si On, những luồng khí ái muội cứ lan tỏa vài lần mỗi ngày. Nhưng chúng tôi chưa từng skinship quá giới hạn của một nụ hôn. Chúng tôi vuốt ve và chạm vào da thịt trần, nhưng chỉ dừng lại ở đó thôi. Cứ mỗi khi bầu không khí trở nên nóng bỏng, Park Si On lại là người chủ động rời khỏi tôi trước. Tôi đã không ít lần nhìn theo bóng lưng cậu ta khi cậu ta đột ngột nói rằng mình muốn đi tắm.

Ban đầu tôi cũng không nghĩ gì nhiều, nhưng khi những chuyện như vậy cứ lặp đi lặp lại, lòng tôi trở nên rối bời. Sau đó, đúng lúc vấn đề về trường đại học nổ ra, chuyện làm tình với Park Si On đã bị gác lại từ lâu.

“Có khi nào thằng đó bị liệt dương không?”

Tôi lắc đầu khi nghĩ đến cái thứ to lớn và nặng trịch mà tôi cảm nhận được mỗi khi hôn cậu ta. Không đời nào cậu ta bị liệt dương cả.

“Cậu cứ chủ động trước đi.”

“Tôi cũng định thế, nhưng cái tên đó cứ giở trò đòi thi lại.”

“Ôi, cái đồ ngốc này. Càng như vậy thì cậu càng phải xông lên chứ.”

Có xông lên thì cậu ta cũng trốn thôi. Nhưng tôi cảm thấy xấu hổ khi phải nói ra những lời này nên tôi ngậm chặt miệng. Shin Jae Young cứ tiếp tục cằn nhằn bên cạnh. Kim Young Jin thì rõ ràng là bảo ghê tởm lắm, nhưng vẫn đang lắng nghe những lời của Shin Jae Young với đôi mắt sáng rực.

“Yoon Seon Woo à. Cậu suy nghĩ một chút đi. Park Si On đã có tiền lệ rồi mà.”

“Tiền lệ gì?”

“Cậu ta từng cá cược về chuyện ngủ với cậu đấy.”

“A…….”

Một tiếng thở dài khe khẽ vang lên. Chẳng lẽ cậu ta vẫn luôn bận tâm về chuyện đó sao. Park Si On là một người tinh tế đến vậy cơ à?

Shin Jae Young đọc được biểu cảm của tôi và huých vào sườn tôi.

“Dù Park Si On có là một tên côn đồ đê tiện thì cậu ta cũng có liêm sỉ chứ, làm sao cậu ta có thể chủ động đè cậu ra được?”

“Thế à? Nhưng mà cậu ta có vẻ không có liêm sỉ cho lắm.”

“Cậu nghĩ mà xem. Chỉ vì một vụ cá cược mà cậu ta đã phải khổ sở suốt một năm trời. Nếu là cậu thì cậu có sợ không? Và cậu cũng phải mạnh mẽ lên chứ. Cậu là cái loại hở ra là đòi đánh người ta đến mức bay cả đầu thì ai mà không sợ?”

Nghe cũng có lý. Ở vị trí của Park Si On thì chắc hẳn là cậu ta cũng sợ. Dù sao thì vấn đề đó cũng hơi giống một chấn thương tâm lý đối với chúng tôi.

“Vậy nên hãy thật đàn ông và chủ động đè cậu ta ra đi.”

Shin Jae Young vỗ vai tôi khi tôi đang suy nghĩ. Tôi chìm đắm trong suy nghĩ một lúc. Vì quá tập trung nên vô thức tôi đã nói ra những suy nghĩ thầm kín trong lòng.

“Vậy tôi phải đè Park Si On ra sao.”

“Pfft.”

“Haha.”

Shin Jae Young và Kim Young Jin đồng loạt cười phá lên. Lời tôi nói có gì buồn cười chứ. Tôi đâu có đùa đâu.

“Haa, cậu đè Park Si On á?”

“Sao? Cậu bảo tôi đè mà.”

Tôi nheo mắt nhìn Shin Jae Young đang ôm bụng cười. Shin Jae Young cố gắng nuốt nụ cười rồi nói tiếp.

“Nếu đã đè thì thằng to con hơn phải đè chứ.”

“Luật nào quy định như thế?”

“Này, Yoon Seon Woo. Điều quan trọng nhất trong tình dục là gì?”

“Tình yêu.”

“Vớ vẩn. Nói nhảm nhí.”

Cậu ta cười nhạo tôi như thể tôi nói điều gì đó ngớ ngẩn lắm.

“Vậy cái gì quan trọng?”

“Khoái cảm.”

“Hả?”

“Không yêu thì vẫn có thể làm tình mà.”

Nghe cũng không hẳn là sai. Vì cũng có khá nhiều người làm tình với những người không phải là người yêu. Thấy tôi có vẻ đồng tình, Shin Jae Young tiếp tục nói với giọng điệu chắc nịch.

“Vậy nên trước hết thằng to con hơn phải đè. Đó là mặc định.”

“Này, lỗ nhỏ xíu mà sao thằng to con hơn lại phải đè? Thằng nào bớt to con hơn đè thì đỡ đau hơn chứ.”

“Vậy cậu phải đè rồi?”

“ĐM, không phải mà.”

Tôi nổi giận đùng đùng. Nhưng Shin Jae Young không hề nao núng mà cứ toe toét cười. Cậu ta tưởng mình biết hết mọi chuyện rồi đấy.

“Cậu thấy rồi à?”

“Phải thấy mới biết à?”

“Cút đi. Đồ không biết gì.”

“Tôi chưa từng thấy của cậu nhưng mà đã thấy của Park Si On rồi.”

Nhìn cậu ta khoanh tay trước ngực và cười đểu, tôi tức điên lên. Cậu ta là cái thá gì mà dám thấy của Park Si On rồi còn phán xét?

“Sao cậu lại nhìn?”

“Seon Woo à.”

Shin Jae Young khoác vai tôi rồi kéo tôi lại gần.

“Tôi dám cá là tôi đi vệ sinh với Park Si On nhiều hơn cậu đấy.”

“Aish, cút đi. Ghê tởm.”

“Sao? Thấy bất công à?”

“Thôi đi. Tôi không muốn nói chuyện này với cậu.”

“Nếu cậu thấy bất công thì đi vệ sinh với tôi đi. Tôi so sánh cho xem. Ai to hơn.”

Shin Jae Young cố gắng nhịn cười rồi nắm lấy cổ tay tôi.

“Tôi dám cá là nó to hơn cái này.”

Mặc dù cậu ta không nói rõ chủ ngữ là gì nhưng tôi hiểu ngay ý của cậu ta. Tôi giật mạnh tay ra rồi đẩy Shin Jae Young ra. Kim Young Jin cũng phụ họa theo.

“Bớt phóng đại lại đi. ĐM, không đến mức đó đâu.”

“Thằng ngu kia nói gì vậy. So với Park Si On thì cậu chỉ là con nít thôi.”

“Vớ vẩn. Đồ chưa cắt bao quy đầu.”

Kim Young Jin dùng chân đá vào ghế của Shin Jae Young. Tôi bị buộc phải biết về việc Shin Jae Young đã cắt bao quy đầu hay chưa, điều mà tôi hoàn toàn không muốn biết nên tôi vò vò tai. Shin Jae Young đột nhiên trở thành mục tiêu của sự chế giễu và nổi giận đùng đùng.

“Thằng chó tự cắt bao quy đầu!”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo