Tận Cùng Ký Ức - Chương 24 - H

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

Chương 24: Raison d'être (4)

“…”

“…”

Tôi cảm giác như thời gian ngừng trôi. Ánh mắt anh ta nhìn tôi đong đầy một nỗi khát khao làm cho lòng tôi muốn bật khóc. Như kẻ lạc lối giữa cơn khát cháy bỏng chợt tìm thấy ốc đảo, ngực tôi nghẹn ngào, khó thở vì cảm xúc dâng trào.

Anh ta lặng lẽ đóng cửa, từng bước chậm rãi tiến về phía tôi. Khoảng cách giữa chúng tôi thu hẹp dần, và không gian vốn ngập tràn pheromone của tôi bắt đầu hòa quyện với sự hiện diện của Kwon I Do. Những luồng pheromone dày đặc, cuồn cuộn tuôn ra từ tôi như gặp cơn mưa rào, thấm đẫm và tan chảy trong khoảnh khắc.

“Kwon… I Do…”

Lần thứ hai tôi gọi tên anh ta, khóe mắt anh ta khẽ giật. Đó là một phản ứng tinh tế khó nhận ra. Anh ta thở dài, thả lỏng chiếc cà vạt đang siết chặt cổ, rồi đưa mắt lướt qua căn phòng. Giọng nói thanh tao, quý phái đặc trưng của anh ta vang lên.

“May quá.”

“…”

“Lần này, thứ cậu gọi là tên tôi.”

Tôi chớp mắt, ngẩn ngơ. Giọt nước mắt đọng nơi khóe mi lặng lẽ lăn dài xuống má. Kwon I Do nhìn tôi bằng ánh mắt điềm tĩnh rồi khẽ cất lời, giọng dịu dàng như gió thoảng:

“Jung Se Jin.”

Pheromone đặc trưng của Kwon I Do tràn ra, cuộn sóng như đại dương sâu thẳm. Tôi ngọ nguậy, cố gắng vươn người để chạm vào anh ta dù chỉ một chút. Như kẻ đói khát đứng trước trái chín mọng, tôi tuyệt vọng đưa tay, thì thầm:

“Pheromone… một chút thôi…”

“…”

Bàn tay yếu ớt của tôi vươn ra nhưng chẳng thể chạm đến nổi vạt áo anh ta, vô vọng rơi xuống. Thấy tôi thở hổn hển, Kwon I Do tiến thêm một bước. Ánh mắt thoáng qua của anh ta khác lạ, không còn sự điềm đạm thường ngày mà như rối loạn, lạc lối.

“Cậu thấy khó chịu lắm sao?”

Nghe câu hỏi ấy mà xem. Nếu anh ta cũng là hình thái trội như tôi, hẳn anh ta phải hiểu kỳ phát tình này đau đớn đến nhường nào. Dĩ nhiên, anh ta có thuốc ức chế từ bác sĩ riêng nên chắc chẳng bao giờ bị đẩy đến giới hạn như tôi lúc này.

“Tôi có thể làm gì cho cậu?”

Kwon I Do hỏi, đưa ngón tay chạm vào má tôi. Có phải anh ta định lau nước mắt của tôi không? Ngón cái khẽ lướt dưới mắt tôi. Khi Kwon I Do định rút tay về, tôi bất giác nắm chặt cổ tay anh ta giữ lại.

“…”

Tôi muốn cắn nuốt lấy ngón tay ấy nếu có thể. Dù biết đó là một xung động bất thường, tôi vẫn đưa đầu ngón tay anh ta vào môi và khẽ cắn. Kwon I Do đè nhẹ răng dưới của tôi xuống, giọng nói ôn tồn vang lên:

“Nói đi. Tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì cậu muốn.”

Giọng Kwon I Do dịu dàng và ấm áp như một người anh trai. Nhưng sao tôi lại cảm thấy anh ta đang giận dữ? Dù gương mặt và giọng nói chẳng chút bất thường, tôi vẫn linh cảm được sự không hài lòng ẩn sâu trong anh ta.

“…Tôi muốn…”

Tôi mở lời nhưng phải dừng lại để điều hòa nhịp thở. Một cảm giác kỳ lạ cứ trào dâng, làm tôi khó lòng thốt nên lời. Ngón tay anh ta vẫn nằm giữa kẽ môi tôi mà chẳng chịu rời đi.

“Làm ơn…”

Tiếng nói bật ra chẳng khác gì tiếng rên. Giọng tôi nghẹn ngào, khàn đặc như bị đè nén quá lâu. Tôi thở dốc, hai tay siết chặt tay anh ta, van nài:

“Dù thế nào cũng được…”

Pheromone của Kwon I Do ập đến như cơn gió mạnh. Anh ta chống tay cạnh mặt tôi, dùng bàn tay bị tôi giữ để nâng cằm tôi lên. Rồi anh ta cúi xuống khóa môi tôi lại.

“…”

Tôi như được hồi sinh. Khoảnh khắc Kwon I Do thổi hơi thở vào tôi, cảm giác chẳng khác gì được tiếp thêm sự sống. Pheromone của anh ta tràn đầy, thấm sâu vào phổi, lan tỏa khắp cơ thể và len lỏi đến từng ngóc ngách.

Bản năng thôi thúc, tôi vòng tay qua cổ anh ta. Để gần anh ta hơn, tôi nghiêng đầu và bám víu lấy anh ta. Kwon I Do cẩn thận luồn lưỡi vào, dịu dàng xoa dịu tôi trong cơn thở dốc.

“…Hự.”

Tiếng rên bật ra tự nhiên. Nụ hôn của anh ta nhẹ nhàng và tinh tế, nhưng chỉ cần chạm vào thôi, tôi đã thấy hơi thở mình thông thoáng. Tôi muốn sâu hơn, mãnh liệt hơn, hòa quyện với anh ta mà chẳng bỏ sót chút nào.

Vì thế, tôi mút lấy lưỡi anh ta, tham lam như kẻ khát nước tìm dòng suối mát. Nước bọt chẳng rõ của ai hòa lẫn, tôi nuốt lấy như đó là nguồn sống, để mặc anh ta dẫn dắt. Sau nụ hôn điêu luyện, tôi tuôn ra pheromone như mưa chỉ vì khát khao anh ta mãnh liệt.

“Chụt,” tiếng môi rời nhau vang lên, đôi môi Kwon I Do lướt qua tôi nhẹ tựa lông chim. Hơi thở ngọt ngào hòa quyện như tan chảy tâm trí tôi. Kwon I Dô dừng lại một lúc, rồi khi ánh mắt chạm nhau, anh ta khựng lại, ngừng thở.

“…”

“…”

Tôi từng trải qua cảm giác này. Như một tín hiệu hòa hợp, hay đúng hơn là thời điểm hoàn hảo.

“Hự…”

Kwon I Do hôn tôi lần nữa, sâu hơn trước. Anh ta trèo hẳn lên giường và đè tôi xuống như muốn nuốt chửng. Tiếng nước bọt hòa lẫn vang lên ướt át, anh ta đẩy tôi vào thế bí và làm tôi khó lòng thở nổi.

Hóa ra nụ hôn có thể khiến người ta ngất ngây đến vậy. Mỗi lần lưỡi anh ta chạm vào lớp niêm mạc nhạy cảm trong miệng, tôi rùng mình, nổi da gà. Cảm giác như bị dồn đến mép vực, tôi có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Chẳng biết từ bao giờ, tay Kwon I Do đã luồn qua khe áo choàng đang bung mở. Anh ta vuốt ve cổ, xương quai xanh rồi đến vai tôi, bàn tay lướt trên làn da trần, chậm rãi mà đầy ý tứ.

“…Hự.”

Cơ thể tôi đã rạo rực từ lâu, vậy mà tay anh ta lại mát lạnh đến lạ. Mỗi lần Kwon I Do chạm vào, vai tôi đều run lên và co rúm lại. Tay anh ta lượn lờ quanh xương đòn một lúc rồi từ tốn trượt xuống dưới, chậm rãi đến phát điên.

Bàn tay rộng lớn xoa lên ngực tôi. Không biết là vô tình hay cố ý, những đầu ngón tay anh ta chạm vào núm vú đang căng cứng của tôi, khẽ khàng trêu đùa. Sau vài lần nghịch ngợm, Kwon I Do dùng mu bàn tay vuốt nhẹ lên chỗ vừa chạm.

“Ư…”

Nơi chưa từng bị ai chạm đến phản ứng quá mức với từng cái vuốt ve của anh ta. Hông tôi run rẩy, tiếng rên chẳng thể kìm nén. Muốn bám víu vào đâu đó, tôi định nắm vạt áo, nhưng ngón tay run rẩy chỉ cào vào áo vest của anh ta.

Điên mất thôi. Dù đã đỡ hơn trước, khoái cảm lại càng dâng cao. Nếu kỳ phát tình một mình là đau đớn, thì lúc này chẳng khác nào tra tấn.

Tôi vặn người, chủ động bám lấy Kwon I Do hơn nữa. Để xoa dịu khát vọng này, tôi dốc hết sức mình, dùng cả cơ thể để van xin anh ta.

Ai mà ngờ được chứ? Rằng một ngày nào đó, tôi lại quấn quýt lấy một alpha như vậy. Pheromone của anh ta, thứ tôi từng dùng thay thuốc ngủ, giờ đây lại khiến toàn thân tôi bừng lên trong cơn sốt tình.

“…Hà.”

Kwon I Do rời môi tôi, dừng lại để thở. Anh ta cúi sát hơn, vùi mặt vào tai tôi. Rồi anh ta cắn nhẹ vành tai tôi, thì thầm bằng giọng khàn khàn:

“Tôi định làm đến cùng đấy.”

“…”

“Nếu muốn dừng thì nói ngay bây giờ đi.”

Tôi luôn nghĩ giọng Kwon I Do thật đặc biệt, chẳng ai sánh bằng. Có phải vì cách phát âm rõ ràng hay âm điệu độc đáo không? Chỉ cần nghe thôi, tôi đã chìm đắm vào anh ta mà chẳng thể thoát ra.

“…Cứ làm đi.”

Tôi đáp, dụi mặt vào vai anh ta. Quần áo đã nhàu nhĩ hết rồi, nhưng tôi chẳng còn tâm trí để ý nữa. Chỉ một ý nghĩ duy nhất chiếm trọn đầu óc tôi lúc này.

“Không… Làm ơn làm đi.”

“…”

“Tôi muốn.”

Tôi muốn ngủ với Kwon I Do. Muốn chạm vào anh ta, hòa quyện cùng anh, chia sẻ hơi ấm thêm chút nữa. Khát khao giải tỏa cơn dục vọng trào dâng làm tôi không thể kìm nén.

“…Hà.”

Kwon I Do thở mạnh, cắn mạnh vào vành tai tôi. Không đau, chỉ đủ khiến đầu óc mụ mị tỉnh táo đôi chút. Anh ta liếm chỗ vừa cắn rồi dụi môi lên má tôi, nói:

“Gọi tên tôi đi.”

“…Kwon I Do?”

Chỉ một câu ấy là đủ. Pheromone đậm đặc tuôn trào, môi anh ta chạm vào cổ tôi. Ngón tay đang lùa quanh ngực tôi cởi dây áo choàng, bung mở vạt áo.

“Á… hự…”

Bàn tay lớn lao thẳng đến phần cương cứng của tôi, không chút do dự. Anh ta nắm lấy nơi tôi hiếm khi tự chạm vào, vuốt lên xuống nhẹ nhàng. Chỉ là động tác đơn giản, nhưng vì đã rạo rực từ lâu, tôi nhanh chóng phóng ra.

“Hự…!”

Cảm giác lên đỉnh vẫn luôn khó quen. Không phải tự tay tôi làm, lại chẳng có sự chuẩn bị, nên càng mãnh liệt hơn. Nhìn tôi run rẩy, Kwon I Do thờ ơ xem xét chất lỏng trên tay mình.

“Ít quá nhỉ.”

Mặt tôi nóng bừng. Dù đã làm chuyện xấu hổ, tôi vẫn không muốn nghe lời nhận xét ấy. Nhưng có lẽ anh ta chỉ buột miệng thôi, vì ngay sau đó, anh ta lau tay vào chăn rồi hôn lên cổ tôi.

“Se Jin.”

“Hự…”

“Chụt,” một âm thanh ngượng ngùng vang lên. Mũi anh ta chạm vào vùng nối giữa cằm và cổ. Đôi môi mềm mại cắn nhẹ chỗ mạch đập, ngay tại tuyến pheromone. Kwon I Do dụi môi vào đó, ép sát phần dưới của mình vào tôi.

“…”

Tôi giật mình tỉnh táo. Không phải vì đối phương là Kwon I Do hay vì nghĩ điều này không nên. Chỉ đơn giản là cảm giác qua lớp quần của anh ta nặng nề đến mức khó tin.

“…Cái này.”

Tôi vẫn nhận ra dù anh ta chưa cởi hết. Cảm giác chạm vào đùi tôi hoàn toàn khác biệt, không chỉ lớn hơn tôi mà còn vượt xa mức trung bình.

Thấy tôi ngẩn ra, Kwon I Do liếc nhìn tôi. Anh ta vuốt tóc tôi, ướt đẫm mồ hôi rồi thong thả cúi mắt. “Chụt,” anh ta hôn cổ tôi lần nữa, giọng khàn khàn hỏi:

“Sao thế?”

“…”

“Tưởng nó nhỏ à?”

Tim tôi đập thình thịch. Giọng anh ta khi hỏi câu ấy sao mà gợi tình đến vậy. Tôi ngây ra, chẳng nói được gì. Trong lúc đó, Kwon I Do ngồi dậy và bắt đầu cởi đồ.

Anh ta tháo đồng hồ trên cổ tay và quăng qua một bên. Áo vest vướng víu cũng bị cởi bỏ, rồi đến áo ghi lê, từng cúc được mở ra và ném xuống sàn. Khi kéo cà vạt xuống, anh ta nghiêng cổ rồi thở dài một hơi.

“Thích ngắm người khác cởi đồ à?”

“…”

Tôi giật mình vì câu hỏi bâng quơ ấy. Thật ra tôi đang nhìn anh ta như xem một bộ phim. Bị mê hoặc, tôi lí nhí đáp:

“Dù không có sở thích đó… chắc cũng sẽ sinh ra mất.”

Kwon I Do đẹp đến mức mỗi cử động đều kỳ diệu. Lúc mặc vest, anh ta trông như sinh ra để khoác lên bộ đồ ấy. Nhưng khi cởi ra lại toát lên một sức hút lạ lùng.

“Thong thả quá nhỉ…”

Kwon I Do cười nhạt như vừa nghe điều gì thú vị. Anh ta quăng chiếc cà vạt đã tháo, mở vài cúc áo sơ mi rồi nói:

“Ừ nhỉ… Tôi cũng đang khám phá sở thích mà chính mình còn không biết.”

Ánh mắt anh ta hướng về cơ thể tôi, áo choàng bung mở. Phần dưới còn che được chút ít, nhưng phần trên thì chẳng khác gì để trần. Sao lại thành ra thế này? Dù tôi có tự hỏi, giờ cũng chẳng thay đổi được gì.

“Phần còn lại, vừa làm vừa cởi vậy.”

Kwon I Do chưa cởi hết đồ đã lại hôn tôi. Không sâu như trước, chỉ như đóng dấu, chạm nhẹ rồi chuyển sang chỗ khác. Anh ta cắn nhẹ da thịt mềm mại trong cổ, tay phải xoa lên hông tôi.

“Á…”

Tôi giật nảy, đặt tay lên vai Kwon I Do. Qua lớp áo mỏng, tôi cảm nhận được cơ thể rắn chắc của anh ta. Bàn tay anh ta nhẹ nhàng lướt qua, trêu đùa nơi bụng phẳng rồi chạm đến rốn, khiến tôi có chút nhột nhạt.

“Hự…”

Dù tôi đẩy ra, Kwon I Do vẫn thản nhiên vuốt ve những nơi anh ta muốn. Môi anh ta từ cổ trượt xuống ngực, ngậm lấy núm vú nhô lên. Lưỡi anh ta đè mạnh, vai tôi co rúm lại.

Hóa ra tôi nhạy cảm hơn tôi nghĩ. Mỗi chỗ anh ta chạm vào đều khiến tôi không chịu nổi. Hay đúng hơn, không phải nhột mà là lạ lùng.

“…Ư.”

Tôi cuộn ngón chân, cắn lưỡi để kìm nén. Dục vọng vừa lắng xuống lại bùng cháy. Trong lúc đó, Kwon I Do ngừng xoa hông, đưa tay khác lên môi tôi.

“Đừng cắn.”

Ngón tay dài luồn qua kẽ môi tôi. Sao anh ta biết tôi đang cắn lưỡi? Anh ta vẫn đè lưỡi tôi xuống mà chẳng cần nhìn. Môi tôi hé ra, tiếng rên vô thức thoát khỏi.

“Hà…”

Tôi không ngờ ngực mình lại nhạy cảm đến vậy. Mỗi lần lưỡi anh ta lướt qua, khoái cảm chạy dọc xuống ngực. Tay anh ta từ hông trượt vào đùi trong rồi tùy ý xoa nắn làn da mềm mại.

Rõ ràng Kwon I Do chỉ làm theo cảm hứng, nhưng lại có vẻ rất thành thạo. Những cái vuốt nhẹ vào chỗ nhạy cảm của tôi, hay việc cắn vào xương sườn dưới ngực đều quá đỗi điêu luyện.

“Thả lỏng đi. Tôi sẽ không làm cậu đau.”

Tay anh ta ở đùi tôi trượt sâu hơn. Tay còn lại gạt áo choàng sang bên. Ngón tay anh ta qua vùng kín, chạm đến lối vào khép chặt rồi nhẹ nhàng đào sâu.

“Hự…”

Nơi ấy đã ướt át nên ngón tay anh ta dễ dàng tiến vào. Nhưng với những khớp xương to và ngón tay dài, tôi vẫn cảm thấy hơi chật. Vô thức siết bụng, tôi cảm nhận được Kwon I Do bắt đầu cử động ngón tay.

“Á… hà… ư…”

Cảm giác thật lạ lẫm. Tôi chưa từng tự chạm nơi đó, huống chi là người khác. Tôi biết lý thuyết về cách omega nam tiếp nhận alpha, nhưng thực tế lại là một vực sâu khác biệt.

“…Hự… ư.”

Nhưng kỳ lạ thay, mọi thứ lại quen thuộc. Cách Kwon I Do cẩn thận mở rộng bên trong, cách tôi vô thức quấn chân quanh hông anh ta, hay khi ngón tay thứ hai gia nhập và đè mạnh vào một điểm nào đó bên trong.

“Á!”

Hông tôi giật mạnh. Mông siết chặt, tiếng rên the thé bật ra. Tôi còn đang ngỡ ngàng vì âm thanh của chính mình thì Kwon I Do thản nhiên kích thích lại chỗ ấy.

“Khoan… á… hự…”

“Khoan cái gì mà khoan.”

“Không, Kwon I Do… hà…”

Chất lỏng trào ra, ướt át tạo âm thanh ngượng ngùng. Kwon I Do xoay ngón tay, khéo léo chạm vào nơi tôi nhạy cảm. Khi tôi định cắn lưỡi lần nữa, anh ta nắm cằm tôi và kéo tôi vào một nụ hôn.

“…Hự.”

Tiếng rên nghẹn lại trong cổ họng. Vì lưỡi anh ta xâm nhập, tôi chẳng thể cắn gì được nữa. Mắt tôi trắng dã mỗi lần Kwon I Do khuấy động bên dưới, nhưng nụ hôn của anh ta lại chậm rãi, thong dong.

Dù chẳng có ai để so sánh, tôi vẫn biết anh ta rất điêu luyện. Kwon I Do đối xử với tôi như đã quen thuộc từ lâu. Mọi nơi anh ta chạm đều là điểm nhạy cảm, và pheromone anh ta truyền qua hơi thở tự nhiên như thói quen.

“Ư…”

Hoa nở rộ như cây khô gặp mưa thu. Pheromone của anh ta, vốn trầm ổn và cao quý, giờ đây ngọt ngào, quyến rũ đến ngây dại. Một nửa từ tôi, một nửa từ anh ta, làn da tôi thấm đẫm sự kích thích chẳng rõ của ai.

Sau một lúc hòa quyện lưỡi, Kwon I Do rút ngón tay ra và rời môi tôi. Ánh mắt chạm nhau ngập tràn dục vọng và nhiệt huyết. Trong lúc tôi thở hổn hển, anh ta gác chân tôi lên vai, nói:

“Nếu cậu không chịu nổi thì cứ nói.”

“Cộc,” thứ gì đó chạm vào bên dưới. Không cần nhìn, tôi cũng biết đó là gì. Hóa ra Kwon I Do thật sự vừa làm vừa cởi. Ý nghĩ ấy còn chưa kịp trọn vẹn, anh ta đã thêm vào bằng giọng bình thản:

“Dù sao tôi cũng sẽ cố kìm lại một chút.”

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo