Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 25: Raison d'être (5)
Chậm rãi, từng nhịp một, dương vật to lớn ấy bắt đầu len lỏi vào trong. Tôi giật mình vì cảm giác căng tràn nơi phía dưới, vội vàng bám chặt lấy cánh tay rắn chắc của Kwon I Do. Vạt áo sơ mi của anh ta vướng vào đầu ngón tay tôi, và anh ta lại khẽ đẩy hông sâu thêm một chút.
“A… á…!”
Cảm giác này chẳng thể nào sánh bằng so với lúc Kwon I Do dùng ngón tay. Rõ ràng tôi đã được anh ta nới lỏng đủ rồi, vậy mà vẫn thấy quá sức chịu đựng. Đầu dương vật trơn tru, chậm chạp tiến vào, dừng lại khi phần dày nhất vừa chạm đến như muốn tôi kịp thích nghi.
“Hự… ư… a, không được…”
“Đừng nói ‘không được’ vào lúc này chứ.”
“Ư… đợi chút…”
Tôi cố gắng thở dốc, xoay người sang một bên để giảm bớt áp lực. Nhưng đôi chân bị anh ta giữ chặt chẳng thể nào thoát ra xa được. Nhìn tôi vùng vẫy trong vô vọng, Kwon I Do cất giọng trầm trầm, lười biếng.
“Không được cái gì, Se Jin?”
“Đợi chút… hự…”
Nước mắt long lanh đọng lại nơi khóe mi. Tôi lắc đầu nguầy nguậy, nhưng Kwon I Do chẳng mảy may đoái hoài đến sự kháng cự yếu ớt ấy. Anh ta cứ thế giữ chặt đùi tôi, không chút thương tình mà xuyên thẳng xuống dưới.
“…!”
Người ta bảo khi quá đỗi kinh ngạc thì giọng nói cũng chẳng thể thốt ra được. Phập, dương vật tràn và và lấp đầy từng ngóc ngách bên trong tôi. Chỉ trong tích tắc, Kwon I Do đã đâm sâu đến tận gốc rồi cúi thấp người xuống, khẽ nhíu mày.
“…Hà, chật quá.”
“A… á… ư…”
Không chút phóng đại, tôi có cảm giác như cơ thể mình bị xẻ làm đôi. Không phải vì đau đớn từ những bức tường thịt bị ép mở, mà bởi thứ anh ta đưa vào dài đến mức tưởng chừng như chạm tới cổ họng. Thực tại ập đến muộn màng làm bụng tôi run lên từng cơn như bị co giật.
“Không chịu nổi… hự, không chịu nổi…”
“Không chịu nổi cái gì chứ.”
Nhìn tôi lắc đầu, Kwon I Do thong dong chuyển động hông nhịp nhàng. Cây trụ căng cứng lấp kín mọi khoảng trống bên trong. Dường như muốn cho tôi thời gian thích nghi, anh ta giữ nguyên độ sâu ấy và khẽ chạm vào một điểm nhạy cảm bên trong.
“Cậu luôn làm tốt lắm mà.”
“…Á!”
Tôi đã bao giờ làm tốt đâu mà. Nhưng câu hỏi ấy chẳng thể thốt ra thành lời. Một cơn khoái cảm xen lẫn chút đau đớn ập đến, nhuộm trắng tâm trí tôi như bị tẩy màu. Eo tôi cong lên thành một đường tròn hoàn hảo, trong khi Kwon I Do vẫn chậm rãi cọ xát vào những bức tường thịt.
“Hự… hà…”
Đúng vậy, anh ta từng nói sẽ cố chịu đựng, nhưng không hề hứa sẽ dừng lại. Kwon I Do đã cảnh báo rằng anh ta sẽ đi đến cùng, và nếu tôi muốn dừng thì phải nói ngay từ đầu. Chẳng lẽ câu nói ấy là lời cảnh báo rằng, nếu bỏ lỡ khoảnh khắc đó, anh sẽ không bao giờ dừng lại nữa?
“Cái này, quá…”
Pheromone tràn ngập không gian. Tôi chẳng còn phân biệt được đấy là của tôi hay của Kwon I Do nữa. Mùi hương hòa quyện như một, ngọt ngào đến mức làm nước bọt trong miệng tôi như muốn trào ra.
“…Quá?”
“A, quá…”
Nên nói là quá sức hay quá nặng nề đây? Cảm giác bên trong bị mở rộng chẳng thể nào quen được. Điều này không giống những cơn ác mộng từng ám ảnh tôi bằng đau đớn, nhưng nó lại khiến tôi khó lòng chịu đựng hơn.
“Quá lớn… hự…”
Tôi khó khăn lắm mới thốt ra được câu ấy. Kwon I Do khựng lại trong giây lát rồi khẽ cọ má vào chân tôi, chớp mắt đầy thong thả. Đôi mắt sâu thẳm của anh ta ngập tràn dục vọng mà tôi chưa từng thấy bao giờ.
“Nói thế trên giường thì…”
“Hự… ư… ư…”
“Chỉ nghe như đang nài nỉ thôi.”
Kwon I Do chậm rãi rút dương vật ra một nửa. Đầu óc tôi mụ mị, chẳng còn nghĩ được gì. Nhìn tôi ngây dại như kẻ say thuốc, anh ta lại một lần nữa đẩy mạnh vào sâu bên trong.
“A…!”
Hông tôi giật nảy lên. Những bức tường thịt co bóp dữ dội, bám chặt lấy dương vật dày cộp ấy. Kwon I Do khẽ nhíu mày rồi ép sát phần dưới của mình vào tôi, nhấn mạnh vào một điểm nhạy cảm.
“Há!”
Tiếng rên the thé vang lên, toàn thân tôi tê dại như bị sét đánh. Đúng là chỗ đó – nơi nhạy cảm nhất mà tôi từng phản ứng mãnh liệt khi anh ta chạm vào bằng ngón tay. Kwon I Do nâng hông lên cao và đâm mạnh thêm một lần nữa.
“…A, á!”
Tôi ngửa cổ ra sau, bị cuốn vào cơn cực khoái không biết lần thứ bao nhiêu. Phụt, dương vật run rẩy của tôi tuôn trào tinh dịch. Phía sau đồng thời siết chặt hơn. Kwon I Do cúi đầu thì thầm.
“Thả lỏng ra, Jung Se Jin.”
“Cái đó… hự…”
Tôi muốn là được sao. Cơ thể tôi đã kiệt sức từ lâu, chẳng còn nằm trong tầm kiểm soát của tôi nữa.
“A, đợi chút…”
Không để tôi tận hưởng dư âm, Kwon I Do lập tức tiếp tục chuyển động. Nửa chừng rút ra rồi lại đâm sâu, cọ xát mạnh mẽ nơi tận cùng.
“Hự… ư… hừ…”
Phập, mỗi cú thúc đều làm mắt tôi trắng dã. Niềm vui sướng như tia lửa bắn ra, hòa cùng hơi thở và làn da nóng ran, pheromome cũng khiến tôi trở nên điên cuồng.
“Chỗ đó… hự…”
“…Chỗ này sao?”
Kwon I Do trầm giọng hỏi lại, khẽ chạm vào điểm tôi đang cảm nhận. Thực ra chẳng cần tôi nói, anh ta cũng đã tự mình điều chỉnh nhịp nhàng. Anh ta đặt chân tôi xuống khỏi vai rồi lại đâm sâu vào, cúi người xuống gần hơn.
“Hà… ư…!”
Tôi ôm lấy cổ Kwon I Do theo bản năng. Đôi chân quấn quanh hông anh ta, hông tôi nhấp nhô đón nhận anh ta. Phía dưới đã ướt át, phát ra những âm thanh dâm đãng đầy hỗn loạn.
“A… hà…”
“Cậu bảo không chịu nổi, vậy mà chỗ này lại siết chặt thế.”
“Hự… ư…”
Tôi khẽ lắc đầu, vùi mặt vào vai anh ta. Trong làn pheromome nồng nặc, tôi ngửi thấy mùi hoa linh lan quen thuộc. Hương thơm trong trẻo như pha loãng với nước, hòa quyện cùng mùi gỗ trầm ấm và thấm sâu vào tận phổi.
Kwon I Do chẳng hề thấy tôi bám víu như thế này là nặng nề. Một tay anh ta luồn ra sau lưng và kéo tôi vào lòng. Thỉnh thoảng, anh ta còn tặc lưỡi khi nhìn chiếc áo choàng vẫn còn vương trên người tôi. Kwon I Do cọ mũi vào cổ tôi, cắn nhẹ lên vai tôi để lại dấu răng.
“Hà…”
Tôi chẳng còn phân biệt được tiếng rên ấy là đau đớn hay khoái lạc nữa. Từ đôi môi hé mở, nước bọt chưa kịp nuốt trào ra ngoài. Phập, phập, mỗi lần Kwon I Do xuyên qua, lý trí tôi như bay biến, ý thức dần trở nên mơ hồ.
“Hà… hự…”
Tốt, quá tốt. Tốt đến mức tôi như hóa thành kẻ ngốc chỉ biết nài nỉ thêm nữa. Tôi ép sát phần dưới vào anh ta rồi siết chặt đùi, dồn sức vào bụng dưới.
“Se Jin.”
“…”
“Thở đi.”
Kwon I Do luồn ngón tay vào miệng tôi, ép môi tôi mở ra, giữ chặt cằm tôi. Tôi thở hổn hển, đôi môi mềm mại của anh ta trượt xuống ngực tôi. Anh ta mút mạnh phần trên ngực rồi dùng răng nhấm nháp núm vú đã cứng lại.
“A… hà…”
Tôi muốn cào cấu khắp cơ thể mình. Mọi nơi Kwon I Do chạm vào đều nhạy cảm đến mức dựng đứng cả lên. Mỗi lần anh ta ép sát vào, dương vật đã cương cứng của tôi lại bị ép chặt vào bụng dưới của anh ta.
“Hà… Jung Se Jin.”
Giọng anh ta trầm thấp, gầm gừ bên tai tôi. Kwon I Do liếm láp chỗ vừa cắn, tay luồn vào áo choàng xoa lưng tôi. Tay còn lại đỡ sau gáy tôi, anh ta đột ngột nâng người tôi dậy.
“…Á!”
Tôi vô lực ngồi xuống đùi anh ta. Trọng lượng cơ thể giúp anh ta tiến vào sâu hơn, đến mức lông mu cọ sát vào nhau. Trong khoảnh khắc ấy, Kwon I Do ôm chặt tôi, luồn tay vào tóc tôi và cắn nhẹ lên vành tai.
“A… tai, cái đó…”
“Đừng làm à?”
“Ư… hự… ư…”
Dù đã hỏi, Kwon I Do vẫn không đợi câu trả lời mà tiếp tục cắn lên vành tai tôi. Anh ta nhấm nháp như muốn nuốt chửng rồi dùng lưỡi liếm láp phần mềm mại ấy. Khi ngậm lấy dái tai, anh ta mút mạnh đến mức phát ra tiếng “chụt chụt”.
“Hà… nhanh lên… hự…”
Kwon I Do chỉ dừng lại một chút, vậy mà cơ thể tôi đã nôn nóng, thúc giục anh ta. Mút tai cũng thích, nhưng tôi khao khát cơn khoái cảm mãnh liệt như trước đó. Tôi nhấp hông qua lại, nhưng anh ta giữ chặt mông tôi, ép tôi ngồi xuống từ trên cao.
“Hự…!”
Cơn khoái cảm chạy dọc sống lưng. Trong lúc vai tôi run rẩy, Kwon I Do chỉ dùng sức tay nâng tôi lên rồi thả xuống liên tục.
“A… hà… thích… hự…”
“…Đừng nài nỉ nữa, được không?”
“Ư… hà… được…”
Kwon I Do ôm lấy tôi đang vùng vẫy, hôn xuống môi tôi vài lần. Chụt, chụt, đôi môi chạm nhau nóng bỏng đến rát. Mọi điểm tiếp xúc với anh ta đều như bốc cháy.
Tôi ôm chặt cổ anh ta và thẳng lưng lên. Vừa ngửa đầu ra sau, Kwon I Do đã cọ môi lên xương quai xanh của tôi. Anh ta cắn dọc theo đường xương nhô lên, mút mạnh như cách anh ta làm với tai tôi.
Dù không nhìn, tôi cũng biết dấu đỏ đã in hằn lên da. Kwon I Do dễ dàng cởi bỏ chiếc áo choàng vô dụng, ôm tôi thoải mái hơn. Anh ta nhào nặn mông tôi như nhào bột, ép tôi xuống mạnh mẽ từ trên cao.
“Chỗ đó… hự… a…!”
“…”
Tôi thoáng nghĩ Kwon I Do vừa thốt ra một câu chửi thề. Tay anh ta vuốt dọc lưng tôi rồi đặt tôi nằm xuống giường. Anh ta gác chân tôi lên vai, cúi người chống tay xuống nệm.
“…Á!”
Phập! Dương vật to lớn ấy đâm mạnh vào bụng tôi. Nhịp hông anh ta dần nhanh hơn, chẳng còn vẻ thong dong ban đầu. Phập, phập, sau vài lần đâm sâu, anh ta rút ra chỉ để lại đầu dương vật rồi lại đẩy mạnh vào trong một nhịp.
“…!”
Tuyến tiền liệt bị kích thích dữ dội. Cơn khoái cảm dâng trào như sóng vỗ, cuốn phăng mọi thứ trong tôi. Độ nhạy đã chạm đỉnh như quả bóng căng phồng nổ tung.
“…Khự.”
Cùng lúc tôi lên đỉnh, Kwon I Do cũng phóng thích sâu bên trong. Dương vật co giật, tuôn trào chất lỏng nóng hổi lấp đầy tôi. Cơn xuất tinh kéo dài đến mức bụng tôi như căng phồng, chỉ kết thúc khi tôi thở ra những hơi đứt quãng.
“Hà… hà…”
“Hự…”
Kwon I Do không rút ra ngay sau khi xong. Anh ta thong thả cọ xát phần dưới như muốn tận hưởng dư âm. Sau khi đặt chân tôi xuống, anh ta dùng một tay xé toạc áo sơ mi, để lộ những nút áo rơi lả tả. Chiếc áo trắng nhàu nhĩ dính đầy tinh dịch của tôi. Qua tầm nhìn mờ mịt, tôi ngây ngẩn nhìn cơ thể rắn rỏi của anh ta hiện ra.
“Có vẻ cậu thực sự có sở thích này nhỉ.”
“…”
Tôi chẳng kịp đáp lại lời lẩm bẩm của anh ta. Vai rộng, cơ bụng săn chắc. Tất cả như được thần linh tạc nên, hoàn hảo đến lạ. Tư thế ngay ngắn làm cơ thể anh ta cân đối, ngay cả đường gân nổi dưới rốn cũng đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
“…Biết không?”
Anh ta bật cười khẽ. Đúng lúc tôi nuốt nước bọt đánh ực. Kwon I Do giữ chặt hông tôi, khẽ nhúc nhích hông.
“Một lần thôi là…”
“…Hự.”
“Chỗ này, ướt át hết cả rồi…”
“A… đợi chút… hự…”
“Sẽ càng mềm mại hơn.”
Rõ ràng vừa xuất tinh, vậy mà anh ta vẫn cương cứng. Dương vật to lớn ấy cọ xát khắp nơi bên trong tôi. Mỗi lần Kwon I Do chuyển động, chất lỏng bên trong bị ép ra, phát ra âm thanh nhầy nhụa.
“…Không chỉ ướt vì thứ tôi phóng ra đâu.”
Nói rồi, Kwon I Do chậm rãi rút ra. Tôi có cảm giác như bức tường thịt bị kéo theo anh ta. Chất lỏng của anh ta trào ra từ khe hở đang hé mở cùng thứ đã ướt át từ trước.
Nhưng Kwon I Do dừng lại khi chỉ rút ra một nửa. Tôi ngước nhìn anh ta đầy thắc mắc, và anh ta thở dốc, đáp lại bằng ánh mắt thẳng thắn. Rồi anh ta bất ngờ đẩy mạnh vào lần nữa.
“Hà… ư…!”
Phập, phập, Kwon I Do liên tục ra vào, nhịp độ dần tăng. Anh ta chẳng hề có dấu hiệu mệt mỏi dù vừa phóng thích. Điều buồn cười là kỳ phát tình của tôi chưa kết thúc, nên cơ thể tôi nhanh chóng bừng lên lần nữa.
“A… hà… ư… chỗ đó…”
“Đã biết siết chặt thế này rồi cơ mà…”
Sau khi quen dần, cơ thể tôi tự động co bóp theo nhịp anh ra vào. Khi Kwon I Do mở rộng bên trong, tôi thả lỏng; khi anh ta rút ra, lối vào lại siết chặt như tiếc nuối. Như đã được huấn luyện, bản năng của tôi tự biết phải làm gì để vừa lòng anh ta.
“A… a…!”
Rõ ràng là lần đầu, nhưng lại chẳng giống lần đầu. Có phải vì những giấc mơ bị cưỡng hiếp mỗi đêm không? Dù đó chỉ là bạo lực, không phải tình dục. Vậy mà hành động với Kwon I Do lại quen thuộc và tự nhiên đến lạ.
Đến một lúc, anh ta chậm rãi hôn tôi, giảm nhịp độ xuống. Có lẽ vì tôi đã rên rỉ đến khàn cả cổ trong cơn khoái lạc điên cuồng. Muốn cho tôi nghỉ ngơi, anh ta dịu dàng đan lưỡi và truyền trực pheromone qua miệng.
“…Hự.”
Hành động ấy kịp thời vực dậy cơ thể kiệt quệ của tôi. Pheromone tôi nuốt vào như chất xúc tác, đốt cháy dục vọng đang âm ỉ nơi lồng ngực. Cơ thể tưởng chừng đã kiệt sức lại bị dục vọng che mờ, tôi quên mất sự mệt mỏi mà tiếp tục khao khát anh ta.
“Hà… chậm chút… hà… chậm thôi…”
“Tôi sẽ chậm lại.”
Giọng Kwon I Do trầm xuống vì kích thích, chứa đựng cả sự dịu dàng lẫn yêu thương. Dù vậy, trái với lời nói, anh ta lại dần tăng tốc. Tôi cào cấu lên tấm lưng rộng của anh ta, vùi đầu vào gối, điên cuồng trong niềm vui sướng ngập tràn.
“Á… hự…!”
Tốt, vừa đủ để không chết. Hay nên nói là chết cũng cam lòng nhỉ?
Tôi muốn mãi đắm mình trong khoái lạc này, chẳng cần trở về thực tại. Kỳ phát tình vốn luôn đáng ghét, vậy mà hôm nay lại làm tôi ngây ngất đến thế. Tôi là omega, Kwon I Do là alpha. Hai cơ thể hòa hợp hoàn hảo, mang đến sự mãn nguyện không gì sánh bằng.
“…Se Jin.”
Từ giữa cuộc, Kwon I Do liên tục gọi tên tôi. Không phải để chờ tôi đáp lại, chỉ đơn thuần là gọi thôi. Mỗi lần tôi rên rỉ và bám víu, anh ta lại gầm gừ, ôm chặt tôi hơn.
“Jung Se Jin.”
Khoảnh khắc anh ta hạ giọng, tôi bất giác òa khóc. “Jung Se Jin” – ba chữ ấy sao mà xa lạ quá. Hay là do cơn khoái cảm dâng trào hóa thành nước mắt? Dù là gì, nỗi uất ức mãnh liệt ập đến là điều không thể chối cãi.
“Hự…”
“Sao lại khóc thảm thiết thế.”
Kwon I Do dịu dàng hỏi, cọ môi lên má tôi. Những giọt nước mắt lăn dài được anh ta đưa môi đến khóe mắt mà lau đi. Sau khi liếm láp hết lệ, anh ta vuốt tóc tôi như dỗ dành, để lộ vầng trán ướt đẫm mồ hôi.
“Hức… hự…”
Một nụ hôn nhẹ nhàng đáp xuống trán tôi. Anh ta hôn lên tai, thì thầm bằng giọng khàn khàn.
“Se Jin.”
“…”
“Nhìn tôi.”
Lời nói như mệnh lệnh. Dù ý thức mơ hồ, tôi vẫn phải mở mắt. Chớp mắt chậm rãi, tôi bắt gặp ánh mắt anh ta đang nhìn đắm đuối vào dòng lệ. Kwon I Do nghiến răng thốt ra một câu chửi thề rồi vùi mặt vào ngực tôi.
“Á!”
Phập, dương vật lại đâm vào, run rẩy như sắp phóng thích. Kwon I Do ôm tôi chặt đến mức như muốn bóp nát, hơi thở dồn dập. Giữa cơn hỗn loạn, giọng anh ta vang lên, lẫn lộn bao cảm xúc.
“Tôi đối với cậu…”
Câu cuối không nghe rõ. Chỉ còn lại sắc thái anh ta muốn truyền tải – sự xin lỗi, nuối tiếc, và nỗi day dứt sâu thẳm, những thứ chẳng hề hợp với Kwon I Do.
“…”
Tại sao anh ta lại mang vẻ mặt ấy? Câu hỏi thoáng qua rồi tan biến như khói. Bởi ngay sau khi xuất tinh, Kwon I Do lại tiếp tục giữ chặt tôi và bắt đầu chuyển động.
Hiển nhiên, chúng tôi còn làm tình thêm vài lần nữa. Kwon I Do không đánh dấu tôi, và càng về sau, anh ta càng ôm tôi dịu dàng hơn.
Bàn tay cẩn thận, pheromone nồng nàn và hơi ấm từ cơ thể anh ta - Tất cả đều quen thuộc đến lạ.
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web NAVYBOOKS.NET, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.