Thái Tử Alpha Yêu Chiều Tôi Hết Mực - Chương 14

Bản dịch Hoàng Tử Alpha Yêu Chiều Tôi Hết Mực của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Chương 14

Tác giả: 고래꼬리

Dịch: Cherry22

Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.

Gián điệp của Heineken đã tràn ngập khắp Lindbergh.

Trong số đó có rất nhiều người tài năng, tại sao Hoàng tử lại nói sẽ đi trộm chứ không phải là hãy trộm về giúp tôi.

Thái tử bật cười khẩy và trả lời.


"Cậu ấy nói đó là bài tập cuối cùng với tư cách là một hoàng tử." 

"Hoàng tử đang muốn bỏ con đường dễ dàng để cố tình đi đường vòng."


Hoàng đế, người đang chăm chú lắng nghe câu chuyện của Thái tử, lên tiếng.


"Có con đường dễ dàng nào khác sao ạ?"


Trước câu hỏi của Adrian, Hoàng đế mỉm cười hiền hậu.


"Chỉ cần tìm cách dẫn dụ khắc ấn, rồi yêu cầu ta giúp giành lại ngai vàng cùng với ngọc tỷ của Lindbergh là được. Không cần thiết bản thân phải trực tiếp quay về Lindbergh."

"Bệ hạ!"


Công tước Hendrick đột nhiên cao giọng.

Hoàng đế Glen vừa ngoáy tai vừa nói, "Thì sao, đúng mà? Một khi đã trở thành Thái tử phi của Heineken thì Lindbergh có là gì đâu cơ chứ," khiến Công tước càng tức tối hơn.

Việc dẫn dụ khắc ấn khi khoảng cách tâm lý chưa được thu hẹp đủ là điều không tốt cho cả hai bên.

Một người biết rõ hơn ai hết.

 

"À, dĩ nhiên nếu thật sự làm vậy thì vị hoàng tử đó sẽ không thể trở thành Thái tử phi hợp pháp của Heineken được."


Trước lời nói thêm thản nhiên của Hoàng đế, lông mày của Công tước Hendrick nhướng lên cao.

 

"Việc trộm ngọc tỷ có lẽ sẽ dễ hơn tưởng tượng, nhưng liệu tên tể tướng đó có đứng yên nhìn hay không là một câu hỏi."


Thái tử nghĩ đến vị tể tướng của Lindbergh, kẻ đang đeo mặt nạ và che giấu tham vọng của mình một cách xảo quyệt.


"Vì vậy, con có ý này. Hay là chúng ta tuyên bố Carl Lindbergh là vị hôn phu trên danh nghĩa của con, để hắn không thể dễ dàng làm hại cậu ấy, phụ hoàng thấy sao?"


Nghe lời Adrian nói, Hoàng đế và Công tước trao đổi ánh mắt.

Hoàng đế, người có chút ngạc nhiên lúc đầu, cười một cách ranh mãnh và lẩm bẩm, "Trên danh nghĩa thôi à."


"Con sẽ tự mình xin sự đồng ý của Hoàng tử."


Hoàng đế với vẻ mặt đầy tinh nghịch đột nhiên vỗ vào vai Adrian.


"Việc gì phải thế, cắn luôn đi. Dù sao thì Omega có thể chịu được con cũng chỉ có cậu qy61 thôi phải không. Cứ làm tới đi rồi chuyện có con cháu từ cái bụng đó hay không tính sau, không được à?"

"Bệ hạ!"

"Bệ hạ!"


Vị chư hầu thân cận nhất và con trai đồng thanh hét lên, Hoàng đế bèn lấy hai tay bịt tai lại.


"Sao phải gắt gỏng lên thế? Thì nói vậy thôi mà. Nếu là Carl Lindbergh của ngày xưa, có khi vừa đến đây đã chiếm luôn phòng ngủ của Adrian rồi ấy chứ? Không đúng à”


Trước câu hỏi tìm kiếm sự đồng tình của Hoàng đế, Adrian cau có nhíu mày.

Dù bản thân anh cũng nghĩ vậy, nhưng nghe cha mình nói này nói nọ về người ta, anh vẫn thấy khó chịu. 

Công tước Hendrick tiến lại gần Adrian. Công tước vỗ vai Adrian, dặn dò đừng có dại dột mà nhắc đến chuyện khắc ấn hay gì đó.

Bây giờ ông là một người đàn ông trung niên đã có ba mặt con, nhưng ông vẫn nhớ mình đã sợ hãi đến nhường nào khi còn là một ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị Hoàng hậu, sợ rằng sẽ bị buộc phải khắc ấn vì khuất phục trước quyền lực.

May mắn là Hoàng đế cũng có người thương khác nên chuyện đó đã không xảy ra.


"Dù là hoàng tộc nhưng cậu ấy vẫn còn nhỏ. Số tuổi có thay đổi không có nghĩa là một đứa trẻ đột nhiên trở thành người lớn. Thay vì nghi ngờ Hoàng tử Carl Lindbergh có suy nghĩ gì khi bày ra chuyện này, việc cậu ấy định làm không phải là chuyện xấu, nên chúng ta cứ hợp tác cũng không sao."


Adrian gật gù. Chút nghi ngờ cuối cùng về Carl Lindbergh trong lòng anh tan biến.

Vị Công tước với vẻ mặt dịu dàng nhanh chóng trở lại với dáng vẻ của một tham mưu sắc sảo.


"Nếu tất cả những chuyện này chỉ là một trò vô bổ kéo dài, thì chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ là được. Nếu vậy, bạn đời cho điện hạ, thần sẽ tìm cho ngài bằng mọi giá."


Dù Omega có hiếm đến đâu, cũng không thể để một thứ rác rưởi mơ tưởng đến vị Thái tử cao quý được.

Trong đầu vị Công tước đầy trung thành đã có sẵn một danh sách khoảng ba người, gồm các Omega trội chưa có bạn đời và các Omega lặn gần với tính trội.

 

"Này, Công tước. Ý ta định nói cũng là vậy mà?"


Hoàng đế kêu lên như thể bị oan, nhưng cả hai người kia đều không buồn để tai.

Khi Adrian rời khỏi phòng làm việc, Hoàng đế nói: "Trẻ khỏe thích thật. Thằng bé đó sao lại mềm lòng với vị hoàng tử mới tái ngộ chưa được bao lâu như vậy chứ?"

Công tước Hendrick mắng Hoàng đế: "Đúng là ếch ngồi đáy giếng mà."

Nghĩ lại thời Thái tử, vị Hoàng đế này đã theo đuổi Hoàng hậu hiện tại một cách nồng nhiệt đến mức nào, ông chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.

Hai người họ, vẫn còn đang trong thời kỳ sung sức, hễ có dịp là lại chui vào phòng ngủ. May mà Hoàng hậu điện hạ đang mang thai, nên mười tháng tới sẽ phải kiềm chế, thật may.

 

"Chẳng phải là giống hệt ai đó sao. Dù sao thì cũng xin ngài cẩn trọng lời nói. Dù ngài là quân chủ, cũng không thể nói chuyện khắc ấn bừa bãi như vậy được."

"Thì ta biết nó sẽ không làm nên mới nói vậy thôi. Mà dạo này sao khanh cứ gắt gỏng thế? Quan hệ với Đại công tước không tốt à?"


Thấy Hoàng đế trêu chọc, Công tước nghiêm mặt lại, phẩy áo choàng rồi cúi đầu chào.


"Bệ hạ, thần có việc gấp nên xin được cáo lui hôm nay."

"Đột nhiên nói gì vậy. Dỗi à?"


Công tước nở một nụ cười thật tươi. Dù cười nhưng trong mắt lại đằng đằng sát khí.


"Vì thần có chuyện cần phải báo cáo gấp với Hoàng hậu điện hạ. Rằng vị Bệ hạ cao quý của chúng ta đã khuyên Adrian điện hạ cưỡng chế khắc ấn đấy ạ."


Khuôn mặt đang cười cợt của Hoàng đế cứng đờ lại.


"Vậy, thần xin phép."


Hoàng đế vội giữ lấy vai vị Công tước đang quay người bỏ đi.


"Ta sai rồi. Chỉ là định trêu một chút thôi. Hoàng hậu, bây giờ đang mang thai, phải cẩn thận. Đừng có chuyện gì cũng làm nàng ấy phải bận tâm."


Cứ nhắc đến Hoàng hậu là lại cuống lên, vị Hoàng đế si tình đành thành tâm xin lỗi Công tước.

 

***

 

Cùng lúc đó, tại phòng của Leia, một lớp học Omegaverse bất đắc dĩ đang diễn ra sôi nổi.

Học sinh dĩ nhiên là Carl Lindbergh, và giảng viên là Leia Lindbergh.

 

"Vậy có nghĩa là Omega, dù là nam hay nữ, đều có thể mang thai phải không?"

"Đúng vậy. Trong đó, thể chất được chia thành trội và lặn, càng là tính trội thì xác suất sinh ra con cái mang tính trội càng cao. Ma lực cũng mạnh hơn."


Leia nhìn xuống đỉnh đầu của Carl đang hăng hái ghi chép, rồi thở dài một hơi.

Thường dân thì tỷ lệ Beta cao vượt trội nên không biết còn có thể thông cảm, đằng này lại quên mất cả thể chất, thứ mà người ta học còn trước cả nguyên lý hít thở. Nếu Heineken mà biết chuyện này thì sẽ loạn lên mất.

Hơn nữa, trong thời điểm mà Omega trội đang thiếu hụt thế này.

Nếu bị phát hiện ra một vị hoàng tử có kỳ phát tình muộn hơn người khác và ma lực cũng không nổi bật lại còn không biết gì về thể chất, có lẽ cậu sẽ bị Thái tử tùy ý xoay vần rồi bị ép khắc ấn hoặc mang thai ngoài ý muốn. 

Khuôn mặt của Carl trông thật khẩn thiết khi viết lia lịa như bị ai đó truy đuổi: ‘Omega, có thể mang thai, Alpha, có thể làm mang thai, Pheromone, có thể nhận ra nhau.'

Bên cạnh đó còn ghi: 'Adrian Heineken, Alpha trội.', 'Leia Lindbergh, Alpha trội.'

 

"Alpha với nhau thì hoàn toàn không được sao ạ?"


Nghe Carl hỏi, Leia lắc đầu quầy quậy.


"Không phải là không được, nhưng có một thứ gọi là tính tương hợp của pheromone. Thường thì sẽ có cảm giác cự tuyệt."

"Lúc chị nhìn Thái tử, à không, lúc ngửi thấy pheromone của Thái tử thì chị thấy thế nào?"


Chỉ tưởng tượng thôi đã không muốn rồi. Pheromone của Thái tử quá áp đảo, đến mức Leia không chỉ cảm thấy cự tuyệt mà còn phải thấy sợ hãi.


"Chẳng biết phải giải thích thế nào nữa, nhưng nếu phải chung giường với Thái tử, chắc chị sẽ có cảm giác như đang gối đầu lên một chiếc gối cắm đầy kiếm vậy."


Hai má của Carl, người đã hiểu ngay lập tức, trở nên trắng bệch.

 

"Em, lẽ nào em đã muốn kết nối chị với Thái tử Adrian sao?"


Thấy Carl giật mình như bị nói trúng tim đen, Leia thầm chửi trong lòng 'Em trai ngốc này!'.

Chẳng trách mỗi lần Thái tử đến thăm...


 

<Chà, hai người ngồi cạnh nhau thế này làm tôi thấy mắt mình như sáng ra.>


...Lại nói những lời vô nghĩa như vậy.

Leia xoa mặt một cách khô khốc.

Lúc đó cô không bỏ đi là vì thấy thương hại cho Carl đang cố gắng.

 

"Vậy nếu một Omega sống cả đời mà không tìm bạn đời thì sẽ ra sao ạ?"


Carl ngước nhìn Leia, tha thiết hy vọng câu trả lời sẽ là 'Không sao cả'.

Đó là tia hy vọng của Carl, người đang định bụng sẽ bước đi trên con đường độc thân thanh cao nếu tình hình trở nên tồi tệ.


"Điều đó là không thể. Đặc biệt là với những người mang thể chất trội như chúng ta, nếu không kiểm soát pheromone đúng cách sẽ rất dễ quyến rũ những người xung quanh."

"Kể cả khi vào núi sống?"


Xem ra cú sốc này khá lớn.

Leia có thể thấy rõ trong cái đầu nhỏ bé đó đang suy nghĩ những gì, nên đã lạnh lùng nói thẳng.


"Carl Lindbergh, em vẫn chưa trải qua một chu kỳ phát tình đúng nghĩa nên mới dễ dàng nói ra những lời đó, nhưng một kỳ phát tình mà không có bạn đời bên cạnh thì đau đớn đến chết đi sống lại đấy."


Leia, người đã có kinh nghiệm, chân thành khuyên nhủ.


"Dù sao thì em cũng không có quyền lựa chọn. Thái tử sẽ tiến hành quốc hôn để đổi lấy việc giúp đỡ chúng ta. Lý do chỉ có một thôi. Omega có thể gánh vác được Thái tử rất hiếm, và trong số đó, em là một đối tượng khá ổn."


Carl Lindbergh xoa hai cánh tay đang nổi da gà của mình.


"Nếu em ghét đến chết thì chị cũng sẽ tìm cách khác. Nhưng hãy từ bỏ cái suy nghĩ trốn chạy một cách dại dột đi."


Dù thấy dáng vẻ khó xử với đuôi mắt cụp xuống của cậu trông rất đáng thương, nhưng Leia không an ủi một cách nửa vời.

Bản thân Leia cũng là một Alpha nên cô biết rõ.

Càng gần với tính trội thì càng nhanh chóng nhận ra bạn đời của mình, và lòng tham cùng sự chấp niệm đó không có giới hạn.

Và rằng một con rồng non với dung nham sôi sục bên trong sẽ không bao giờ để vuột mất con mồi tự lăn đến trong một tình huống không có nhiều lựa chọn.

Người đã thu thập pheromone của Carl Lindbergh và gửi kèm trong lá thư không ai khác chính là Leia Lindbergh.

Adrian Heineken trông có vẻ là người hành động tùy hứng, nhưng thực chất lại là người tính toán lợi ích. Nếu anh ta không thích pheromone của Carl, anh ta đã không bao giờ giúp đỡ Lindbergh.

Dãy núi Mochu chứa đầy ma tinh thạch ư? Nếu Lindbergh sụp đổ, dù sao nó cũng sẽ thuộc về Heineken.

Kitchener dù có chết đi sống lại cũng không thể khai thác được số ma tinh thạch đó.

Một con cáo dù có chiếm được ngôi của cọp thì cũng chỉ là một con cáo. Thậm chí, hắn đã xem nhẹ con rồng đang há miệng ở bên cạnh chứ không phải con cọp.

Lý do Leia âm thầm làm theo kế hoạch liều lĩnh "cứu Lindbergh" của Carl là vì cô có linh cảm rằng Adrian Heineken sẽ thích con người hiện tại của Carl Lindbergh.

Nếu anh ta tích cực giúp đỡ Lindbergh vì Carl, người dân cũng sẽ sớm được yên ổn hơn.

Thực ra, đó là việc mà chính cô muốn tự mình làm.

Còn gì đau khổ hơn việc phải mượn tay người khác để cứu lấy đất nước của mình chứ.

Leia đang xoa bóp cái gáy cứng đờ vì căng thẳng thì nghe thấy giọng nói lí nhí như kiến của Carl và bật cười.

 

"Không phải là ghét đến chết, nhưng mà em sợ."


Cậu lẩm bẩm, dù nghĩ thế nào cũng chỉ có một cái lỗ để đứa trẻ chui ra, mà đó lại là cơ quan phải dùng cả đời sau khi sinh con, biết làm sao bây giờ.

Cậu có vẻ sợ thật, ngay cả ngón tay cũng không ngừng mân mê, không thể ngồi yên.

 

"Đừng lo. Ai cũng làm được cả mà. Trên toàn Lục địa có khoảng 2000 Omega nam. Mọi người đều sinh con và sống khỏe mạnh bình thường cả."

"Vậy sao."


Thấy em trai cười gượng "A ha ha", Leia thấy cậu thật dễ thương nên lần đầu tiên đưa tay vuốt tóc em trai mình.

Mái tóc mỏng nhưng dày dặn, cảm giác quấn vào tay rất dễ chịu.

Carl, người có chút bối rối trước cái chạm tay đột ngột của Leia, liền nhắm mắt lại và ngoan ngoãn để yên cho cô vuốt đầu.

Tên ác ma này trông dễ thương từ khi nào vậy nhỉ.

Sự đáng yêu của Carl Lindbergh gần đây đã vượt quá mức cho phép, đến độ khiến cô quên cả những hành vi xấu xa trước đây, vì vậy Leia ngượng ngùng rụt tay lại.

Carl nói "Đang dễ chịu mà," và tiếc nuối ngả đầu theo tay cô.

Cái cách cậu nheo mắt cười "hê hê" trông giống hệt con chó mà cô nuôi.

Bây giờ có cảm thấy tội lỗi vì đã tự tay đẩy đứa trẻ này vào miệng của kẻ săn mồi thì cũng là bát nước đã đổ đi rồi.

Bản dịch Hoàng Tử Alpha Yêu Chiều Tôi Hết Mực của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo