Thức Thứ 7 - Chương 84 - H+

Chương 84 - H+

Hai tiếng sau, Yoon Jae mới trở về khách sạn. Trên tay anh là một gói giấy nhỏ. Vứt gói đồ lên giường, anh đảo mắt nhìn Young Soo đang mặc áo choàng ngủ.
 
"Chuẩn bị xong hết rồi chứ?"
 
Giọng điệu bình thản như chẳng có chuyện gì. Young Soo gật đầu ngơ ngác.
 
Yoon Jae ngồi xuống giường, lần lượt lấy đồ từ gói giấy.
 
Đầu tiên là chiếc điện thoại trắng đơn giản. Anh đưa nó cho Young Soo rồi giả vờ mở danh bạ bằng tay không:
 
"Điện thoại, em có biết dùng cơ bản không? Hay chưa bao giờ động vào?"
 
"...Chưa."
 
"Anh đoán vậy nên mua cái này."
 
Giọng Yoon Jae thở dài như thì thầm, ngụ ý rằng smartphone sẽ quá sức với cậu. Anh dịch chỗ ngồi lại gần hơn.
 
"Dùng mũi tên di chuyển ở đây... Bấm vào đây để mở danh bạ."
 
"..."
 
"Số của anh lưu dưới tên Lee Yoon Jae, còn lại là số gọi taxi Seoul và xe liên tỉnh. Dùng khi di chuyển."
 
"Sao lại..."
 
"Không phải 3 tuần gặp một lần sao? Em phải lên tìm anh chứ."
 
Ánh mắt họ chạm nhau, Yoon Jae nhoẻn miệng cười.
 
"Anh không rảnh như trước. Không thể thường xuyên lên chùa Ryu Gwan được."
 
"Vị khách khóc lóc xuống núi. Bảo sẽ không quay lại..." Dù không tin hết lời lũ quỷ nhỏ, Young Soo vẫn đáp:
 
"...Em hiểu rồi."
 
Cậu cúi xuống nhìn điện thoại. Danh bạ chỉ có 5 số: Lee Yoon Jae, Taxi Seoul 1, Taxi Seoul 2, Xe liên tỉnh 1, Xe liên tỉnh 2...
 
Đúng kiểu Yoon Jae - vừa vô tâm lại vừa cẩn thận khó hiểu.
 
"Còn cái này nữa."
 
Yoon Jae lấy từ túi ra vật hình trụ đưa cho Young Soo - lọ dung dịch trong suốt, sánh nhờn. Cậu ngơ ngác nhìn nó trong khi Yoon Jae đứng dậy cởi áo khoác, tháo cà vạt.
 
"Bôi đi, anh đi tắm cái đã."
 
Áo khoác bị vứt xuống, anh biến vào phòng tắm. Young Soo chớp mắt nhìn tuýp gel trên tay. Sau hồi do dự, cậu bóc lớp ni lông rồi mở nắp. Mùi hương ngọt ngào nhân tạo xộc lên mũi.
 
"...?"
 
Dùng để làm gì nhỉ? Cậu cứng đờ không biết bao lâu, cho đến khi Yoon Jae bước ra trong bộ áo choàng tắm. Thấy Young Soo ngồi im như tượng, một tay cầm điện thoại, tay kia nắm chặt tuýp gel, anh bật cười như đoán trước.
 
"Ngồi lên giường đi."
 
Cậu do dự trèo lên giường khi Yoon Jae lấy lại điện thoại và tuýp gel.
 
"Cởi áo choàng ra."
 
"..."
 
Chỉ dẫn quá rõ ràng khiến cậu có ảo giác rằng im lặng nghe theo là điều hiển nhiên. Young Soo từng cởi dây áo, rút tay ra. Ánh chiều chưa tắt khiến thân hình gầy guộc của cậu lộ ra dưới ánh nhìn vô cảm.
 
"Mở rộng chân ra."
 
Yoon Jae ra hiệu cho đôi đầu gối đang khép chặt. Young Soo cắn môi dưới run rẩy, từ từ dang rộng hai chân. Yoon Jae nhìn chằm chằm, đổ dung dịch trong suốt lên lòng bàn tay mình.
 
Chỉ khi bàn tay ướt nhẫy đó đột ngột đẩy vào giữa hai đùi cậu, Young Soo mới hiểu mục đích của chất lỏng. Ngón tay thâm nhập vào lỗ nhỏ vốn khép chặt khiến cậu giật mình ngửa cổ, lưng cong cứng đờ, siết chặt vật thể xâm nhập. Yoon Jae hơi nhíu mày, tặc lưỡi.
 
"Nghe nói đã chuẩn bị xong cả rồi?"
 
"...Cái đó."
 
"Vẫn chưa hiểu ư? Vì phải đâm vào vào nên mới bảo em tự nơi lỗ ra."
 
Anh thọc sâu ngón giữa, ấn thêm gel bôi trơn. Khi cảm giác chất lỏng lạnh lẽo chảy dọc mông khiến tâm trí Young Soo mơ hồ, một ngón tay khác lại chèn vào. Xoẹt xoẹt. Hành động phũ phàng mở rộng và nhồi nhét khiến Young Soo không chịu nổi ngã vật ra sau.
 
"...Ưa!"

Dù gel bôi trơn ngăn cơn đau, nhưng cảm giác cơ thể như xé toạc vẫn là thứ chưa từng trải. Thở dài như trách móc, Yoon Jae đè lên thân hình đang nằm rồi chống tay cạnh mặt Young Soo.
 
"Man Shin đại nhân."
 
"Ha... ứ..."
 
"Tỉnh táo mà học cho kỹ. Lần sau phải tự làm một mình đấy."
 
Những đầu ngón tay vỗ vào má khiến người ta thấy ngột ngạt. Bàn tay đang nắm sau gáy Young Soo ép cậu phải nhìn xuống.
 
"Làm thế này này."
 
Giữa đôi chân mở rộng, hai ngón tay dài thô ráp xâm nhập sâu vào lỗ hậu đang căng cứng khiến Young Soo vô thức nghiến chặt răng. Yoon Jae nắm cổ tay cậu, dí đầu ngón tay mảnh khảnh vào lỗ ướt nhẹp.
 
"Cho vào đi."
 
"...Nhưng mà..."
 
"Cần giúp không?"
 
Giọng nói đầy ác ý vang lên khi hai ngón trỏ và giữa đã vào sâu bỗng giãn sang hai bên. Cảm giác thành trong bị kéo giãn nguy hiểm khiến chàng trai hít đầy hơi rồi giãy giụa.
 
"A...a...ứ..."
 
"Cho vào đi, Man Shin đại nhân, ngón tay của em."
 
"...Đừng làm nữa...không phải thế này, chỉ là..."
 
"Muốn anh đâm thẳng vào à? Bỏ bao nhiêu ngón tay vào mà loạn cả lên? Không quan tâm nó có rách không?"
 
Rắc. Lực mạnh xé rách phần nông, ngón tay rút ra rồi ngay lập tức thọc sâu đến tận cùng. Cú sốc dữ dội tràn lên bụng khiến nước mắt lăn dài. Young Soo rên rỉ rồi vặn vẹo toàn thân. Yoon Jae ghì chặt tay đang giãy giụa của cậu xuống giường, nhét thêm ngón áp út vào lỗ ướt nhẹp.
 
"...Ực!"
 
Sự xâm nhập quá sức chịu đựng khiến tiếng thét nghẹt thở vang lên. Young Soo giãy giụa khiến cằm đập liên hồi vào ngực. Dù đã bôi gel như mọi khi nhưng cơ thể vẫn không chịu mở ra. Trán tái nhợt đầy mồ hôi lạnh, nước mắt sinh lý ướt đẫm thái dương. Nhìn thân thể lạnh ngắt như xác chết, ánh mắt Yoon Jae cũng trở nên đáng sợ.
 
"Mẹ kiếp."
 
Anh rút phắt ngón tay ra. Dị vật từng lấp đầy bụng bị tống ra thô bạo khiến cả ngón chân cũng co giật. Young Soo thở hổn hển co đầu gối lên. Định khép chân ngồi dậy thì giọng lạnh lẽo tràn vào.
 
"Đang làm gì vậy?"
 
"..."
 
"Nằm úp xuống."
 
Do dự dường như không được phép. Young Soo chậm rãi xoay người, quỳ bò như chó, hai tay và đầu gối dính chặt vào giường. Bàn tay lớn đè cổ xuống, ép mặt cậu dí vào ga giường.
 
"Ha."
 
Tầm nhìn bị cắt đứt, chỉ còn lại thính giác và xúc giác nhạy cảm thái quá. Tiếng cười chế nhạo sau lưng càng thêm chói tai. Yoon Jae phủ lên người cậu, áp môi vào tai thì thầm bằng giọng trầm lạnh:
 
"Tưởng lần thứ hai sẽ khác, nào ngờ..."
 
"..."
 
"...Cảm giác như chim non vậy."
 
Vừa dứt lời, khối thịt cứng đã ép vào lỗ ướt. Khi cơ thể bị cưỡng bức mở ra - cảm giác kinh hãi rằng có gì đó đang sai lầm nghiêm trọng khiến toàn thân run rẩy. Young Soo ngửa cổ lên thở hắt. Yoon Jae nắm chặt vai cậu, dùng lực đẩy sâu vào bụng đang co cứng.
 
"...!"
 
Cậu thiếu niên cứng đờ như chim chết giãy giụa. Miệng mở nhưng không thành tiếng. Yoon Jae nắm cằm Young Soo, gầm lên:
 
"Làm tốt lên, Man Shin đại nhân. Không phải đã nói muốn sống thì phải đóng cọc sao?"
 
"...Ư..."
 
"Dù gì cũng phải có mùi bầu hồ lô chứ, đâu phải khúc gỗ vô tri."
 
Bị đè ép toàn thân, Young Soo chỉ còn có thể lay động đồng tử. Ánh nhìn tàn độc của Yoon Jae khiến cậu ngạt thở. Mí mắt mỏng co giật, nước mắt đông cứng rơi lã chã. Lông mi ướt dính bết che mất tầm nhìn gây choáng váng. Khi cậu lảo đảo, bàn tay nắm cằm chuyển sang ôm sau đầu.
 
"Này..."
 
Cổ bị bẻ góc khó chịu, đôi môi ép chặt vào nhau. Khác với sự xâm nhập tàn nhẫn, nụ hôn này dịu dàng thận trọng. Như thể đó là cử chỉ tràn đầy yêu thương mà đáng lẽ phải có. Lưỡi ấm áp dạo quanh khoang miệng, sự âu yếm có thể xóa tan nỗi bi thương giữa làn da.
 
"...Ư..."
 
Young Soo nhắm nghiền mắt rồi giật mình vì cơn đau quặn bụng. Dương vật đang lấp đầy cơ thể thoắt ẩn thoắt hiện, rồi đột nhiên "bộp" một cái đẩy vào tận cùng.
 
"...!"
 
Yoon Jae nghiến răng nuốt tiếng rên, môi bị cắn rách tươm máu. Vị máu lan trong miệng khiến bụng càng quặn đau. Young Soo hoảng hốt cào cấu cánh tay Yoon Jae. Móng tay sắc bén để lại vết xước trên da.
 
Đôi mắt Yoon Jae đỏ ngầu. Anh siết chặt đầu Young Soo, bắt đầu đâm dữ dội vào khoang miệng hẹp. Mỗi lần Young Soo nuốt những giọt máu, cơ thể lại chịu thêm chấn động. Như lời cậu nói, máu hòa lẫn, dịch thể hòa lẫn, thịt hòa lẫn... Như thể họ tin rằng cuối cùng sẽ trở thành một.
 
Căn phòng rộng nhanh chóng ngập tiếng da thịt va đập, tiếng thở gấp và xé da. Khi không còn phân biệt được hơi ẩm là của ai, ngoài cửa sổ đã tối đen. Trong cơn đau xé nội tạng và nỗi khổ tột cùng, Young Soo nhiều lần ngừng thở. Chỉ có vậy mới không mất đi ý thức.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo