“Người ta đang tò mò lắm đấy, ai có khả năng hạ nó nhanh đến thế. Cậu có muốn cho mọi người biết mình mạnh đến mức nào không?”
Zero Nine thoáng lộ vẻ bối rối, nét mặt cho thấy cậu chẳng mặn mà gì với chuyện đó.
Dường như Hexion đã đoán trước được phản ứng ấy, anh đặt điện thoại úp mặt xuống bàn một cách hờ hững.
“Chuyện này rồi cũng sẽ lắng xuống thôi. Đừng lo.”
Nhưng có một điều Hexion đã bỏ sót, đoạn video hôm nay không phải là tất cả. Cảnh quay Zero Nine sử dụng phòng huấn luyện cấp 5 đã được phát tán trong giới Esper thuộc Khu Sinh Hoạt vì nhiều lý do. Nó vừa đóng vai trò thị phạm cách xử lý mối đe dọa cấp 5 một cách dễ dàng, vừa như một lời cảnh cáo không nên vượt quá giới hạn. Thế nhưng, Esper vốn là những kẻ phải vật lộn với chính sức mạnh của mình.
Thay vì gọi đồ ăn lên tầng 62 như thường lệ, Hexion và Zero Nine quyết định ra ngoài. Hexion có để sẵn vài chiếc xe ở đây, nếu đi cùng một Guide, Esper vẫn có thể rời khỏi phạm vi tòa nhà trong một khoảng nhất định. Khi hai người xuống đến tầng một, họ đụng ngay mấy Esper đang trong trạng thái kích động.
“Á, bọn họ tới rồi!”
“Chúng ta không được phép bước vào tầng 60 trở lên. Khỉ thật.”
Họ tiến lại gần Zero Nine với vẻ tự tin, nhưng vừa trông thấy Hexion là ngay lập tức khựng lại. Đó là vị đại tá mới được điều đến - tên Guide từng dồn một Esper đến bờ vực mất kiểm soát. Các Esper chỉ chào theo kiểu lấy lệ, chẳng ra dáng chào hỏi nghiêm túc gì. Hexion định bỏ qua lần này vì anh đang định đi ăn tối với Zero Nine.
“Tránh ra.”
“Thưa Đại tá…”
“Chuyện gì?”
Lúc đó, một trong những Esper cất tiếng hỏi:
“Chuyện Zero Nine phá hủy phòng huấn luyện cấp 5… là thật sao?”
“Hỏi thế đã tự biết câu trả lời.”
Hexion liếc nhìn tên Esper như thể đang nhìn một con côn trùng không mấy quan trọng.
“Vậy cần tôi xác nhận lại làm gì?”
“...Vâng, tôi đã xem video huấn luyện của Zero Nine.”
“Thì?”
“Tôi muốn tự mình cảm nhận… sự chênh lệch thật sự như thế nào.”
Hexion thoáng ngẫm lại, chỉ là một kẻ tầm thường, vậy mà dám nghĩ đến chuyện thách thức sau khi xem một đoạn video?
“Biết sẽ thua còn lao đầu vào làm gì?” Hexion lấy làm khó hiểu, nhưng Esper kia vẫn đứng thẳng, ánh mắt kiên định, trả lời đầy thành khẩn:
“Bởi vì tôi muốn biết cậu ta có thể trở thành tài sản quý giá đến mức nào với chúng ta.”
“...”
Hexion khẽ nhếch môi cười, nụ cười sắc như dao, như thể đang chứng kiến một kẻ vượt quá giới hạn của mình.
“Tôi vốn không phải kiểu người thích đưa lời khuyên, nhưng lần này, có lẽ phải nói nhiều đấy.” Nụ cười của Hexion méo mó, giọng nói ngập tràn vẻ khinh thường cay nghiệt:
“Con cóc ghẻ luôn thích ảo tưởng mình có quyền mạnh miệng trước mặt thiên nga.”
Trong từ điển của Hexion, không tồn tại việc phí thời gian vào kẻ không đem lại lợi ích gì. Anh định cứ thế bước qua, bỗng Zero Nine khẽ níu lấy tay áo anh. Hexion rất nhạy cảm với từng cử động nhỏ, lập tức dừng lại. Ánh mắt Zero Nine lúc ấy đang hướng về phía Esper kia.
“Giao lưu một chút cũng không mất gì.Tôi muốn thử.
“Một kẻ xuất hiện sẽ kéo theo những kẻ khác.”
“Chính xác.”
Hexion hơi nhướng mày.
“Vậy sao không để bọn họ xông vào cùng một lượt?”
Zero Nine khẽ mỉm cười - một nụ cười mơ hồ - nhưng trong mắt đám Esper lại chẳng khác nào lời thách thức. Hexion nghĩ thầm: Esper nhà mình đúng là thông minh.
Anh quay đầu nhìn đám người đang tụ tập, tổng cộng hai mươi mốt người. Con số không hề nhỏ, nhưng cũng chẳng đáng kể nếu so với tổng số Esper toàn bộ khu. Thông thường, sau khi xem xong đoạn video ấy, người ta sẽ dè chừng mà tránh né. Vậy mà lũ ngốc kém cỏi dưới mức trung bình này lại cứ thích tìm đến cửa.
Hexion liếc nhìn Zero Nine. Dù trong đầu anh đang nghĩ gì, Zero Nine vẫn chỉ lặng lẽ quan sát đám người kia. Rồi cậu khẽ giơ tay lên, chỉ một cử chỉ đơn giản như thế, mà các Esper đồng loạt căng người, năng lực siêu nhiên bùng phát theo bản năng.
“Không được sử dụng năng lực trong Khu Sinh Hoạt!”
Một nhân viên bình thường hét lên, nhưng đã quá muộn. Trên da các Esper đã ửng lên vì nhiệt lượng, ánh mắt đỏ ngầu, đầy ý chí đối đầu. Bản năng khiến họ dồn lực, đập mạnh gót chân xuống đất chuẩn bị lao lên - nhưng ngay giây sau đã buộc phải dừng lại.
Cơ thể họ không nhúc nhích.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, họ nhận ra… họ đã bị giam lại.
Khác hẳn với những gì bọn họ tưởng tượng, Zero Nine đã nhấc bổng tất cả lên không trung.
“Chúng ta không nên làm họ bị thương đúng không?”
“Bọn này sẽ ổn thôi. Gãy vài cái xương cùng lắm một ngày là lành.”
“Nhưng mà… vẫn đau lắm.”
“Cậu bé nhà ta chu đáo quá.”
Zero Nine chậm rãi chớp mắt trước lời khen của Hexion, rồi “rầm” ném cả bọn thẳng lên trần nhà, dán họ lên đó như những chiếc sticker phát sáng trong bóng tối. Và quả thật họ phát sáng, trông y hệt như mấy cái sticker.
Zero Nine liếc mắt nhìn trần nhà một cái, sau đó quay sang nhìn Hexion.
“Đi ăn thôi.”
Hexion nhìn trần nhà thêm một lần, gật đầu rồi cùng Zero Nine rời khỏi Khu Sinh Hoạt. Chỉ còn lại các nhân viên thường trực đứng đơ người, chết lặng nhìn đám Esper bị dán chặt lên trần. Tự trọng của bọn họ bị nghiền nát hoàn toàn, nhưng đúng theo nghĩa đen... đến một ngón tay cũng không cử động nổi. Tất cả những gì họ có thể làm là nghiến răng chịu đựng, cho đến khi Hexion và Zero Nine lái xe rời khỏi khu, để mặc họ lấp lánh trên cao như mấy ngôi sao giữa trời đêm.
****
“Vào đi.”
Khi đến bãi đỗ xe, Hexion đích thân mở cửa ra. Zero Nine thấy chiếc xe đen bóng loáng ấy có gì đó rất giống với Hexion, dù chính cậu cũng không rõ vì sao lại nghĩ vậy. Zero Nine ngồi vào ghế phụ, và như một lẽ thường tình, Hexion nghiêng người từ ghế lái sang cài dây an toàn cho cậu.
Không cần phải làm quá vậy đâu? Zero Nine nghĩ thế, nhưng không nói ra.
Chiếc xe lướt đi trên con đường rợp bóng cây, hướng về phía thành phố. Nhìn vào cách Hexion chi tiêu, Zero Nine đoán nhà hàng họ đang đến chắc chắn không phải nơi bình dân, kiểu chỗ mà chọn nhầm nĩa hay dao cũng đủ khiến người ta bối rối ấy. Trước khi bị đưa đi, cậu chưa từng được học những phép tắc như thế.
“Sao trông mặt nghiêm trọng vậy?”
“Tôi đang suy nghĩ nên dùng dao nĩa thế nào cho đúng.”
Hexion bật cười. Cách anh lái xe mượt và êm ái đến bất ngờ. Zero Nine từng nghĩ cách Hexion lái xe chắc cũng liều lĩnh như cách hành xử của anh. Nhưng khi để tâm đến từng động tác của Hexion, cậu đã sớm nhận ra: Hexion thực ra không hề thô lỗ chút nào.
Dáng đi chậm rãi, lưng và vai luôn thẳng tắp, từng động tác ngón tay và các khớp xương đều gọn gàng có quy luật, như thể được chế tạo một cách hoàn hảo vậy.
“Đôi khi trông ngài cứ như người nhân tạo.”
Dù Zero Nine biết Hexion đang tập trung lái xe, nhưng cậu vẫn cảm thấy lần này Hexion cố tình tránh ánh mắt mình. Một lúc sau, Hexion mới lên tiếng, kèm theo nụ cười nhẹ như thể chẳng có gì quan trọng:
“Trên đời này không thiếu kiểu người như vậy.”
Một câu trả lời mơ hồ. Zero Nine nghĩ tốt nhất là đừng đào sâu thêm. Có những ranh giới do chính cậu đặt ra, và cả những ranh giới mà Hexion cũng đã vạch sẵn. Cậu biết mình không thể vượt qua, nên lựa chọn giữ im lặng.
Tuy nhiên, câu trả lời ấy vẫn lởn vởn trong tâm trí Zero Nine suốt quãng đường đến nhà hàng. “Kiểu người như vậy” là người như thế nào? Trong khi mình bị giam giữ ở một phòng thí nghiệm vô danh, thì anh ta đã sống một cuộc đời như thế nào? Sự tò mò dần trỗi dậy. Nhưng Zero Nine nhanh chóng bóp nghẹt nó. Đó là một ranh giới cậu không nên vượt qua.
Két— Cạch.
Hexion và Zero Nine đến nơi - Khách sạn C nằm ngay trung tâm thành phố. Tầng một là một cửa hàng thời trang cao cấp cùng phòng trưng bày nghệ thuật, và sảnh lớn đến mức có thể chứa gọn tất cả những thứ đó. Cả hai xuống xe khi nhân viên khách sạn mở cửa, nhận chìa khóa rồi bước vào trong. Hexion đi trước, còn Zero Nine sải bước theo sau.
Mọi thứ lấp lánh như được đánh bóng. Khi Zero Nine khựng lại một chút, Hexion liền tự nhiên nắm lấy tay cậu rồi kéo đi. Theo phản xạ, Zero Nine cũng siết lấy tay anh. Đó là một cử chỉ – như thể đang tìm kiếm điều gì đó quen thuộc trong một thế giới quá đỗi xa lạ.
Zero Nine nhận ra những ánh nhìn liếc ngang mọi người dành cho họ. Khi ấy, cậu chợt hiểu ra, việc hai người đàn ông trưởng thành nắm tay nhau ở một nơi như nước Mỹ mang ý nghĩa gì. Vào lúc Zero Nine lúng túng định buông tay ra, Hexion lại càng siết chặt hơn.
“Zero Nine, cậu sợ gì chứ? Có tôi ở đây.”
****
Từ vựng hôm nay là gì??
“Cậu bé nhà ta” !!!
Chương sau có nhân vật mới(ʘᴗʘ✿) spoiler là boy tóc vàng ngọt ngào cuti