Tôi Đã Thuần Hoá Người Đứng Đầu Bảng Xếp Hạng - Chương 23

“…Chuyện tôi đã lỡ thuần hóa, thật sự xin lỗi.”

“Không sao đâu, dù sao thì đôi lúc cậu buff cho tôi tác dụng khá tốt.”

Hyun Gyu-ha khẽ cười, nắm chặt tay In Yu-shin một thoáng rồi buông ra. Sau đó, anh tháo chiếc găng nửa bàn tay trái, đưa cho cậu. Lần đầu tiên Yu-shin nhìn thấy mu bàn tay ấy khắc hình xăm một cây thánh giá gãy.

“Chốc nữa tôi sẽ dùng một loại thần khí đặc thù. Nó không phải kiểu kết giới bao phủ, nhưng có lẽ sẽ khiến cậu hơi choáng váng. Dù sao thì, chúng ta vốn đã bị trói buộc với nhau bằng sợi dây linh hồn rồi.”

Thông thường, Yu-shin hẳn sẽ thấy bối rối vì lời đùa ấy, nhưng lần này lại thấy ấm lòng. Ánh mắt Gyu-ha giờ đã hướng xuống phía dưới nơi Atabeira vẫn đang giận dữ gầm thét.

“Dungeon chỉ là một thế giới hư ảo bị đóng băng. Vị thần xuất hiện ở đây cũng không phải bản thể thật sự, mà chỉ là một mảnh bóng đổ, một thứ giả tượng. Nghĩa là con người không phải hoàn toàn bất lực.”

“Nhưng mà… vũ khí đâu có tác dụng?”

“Muốn hạ một vị thần thì phải có vũ khí hoặc thần lực tương xứng. Huống hồ Atabeira vốn dĩ đã là kẻ từng bại trận.”

Vừa dứt lời, Hyun Gyu-ha nâng hai cách tay về phía trước. Ngay tức khắc, thân thể khổng lồ đang điên cuồng quẫy đạp của Atabeira trên mặt đất bỗng khựng lại.

【———!】

Khuôn mặt người nữ méo mó, còn cơ thể tựa loài ếch thì co giật dữ dội. Một áp lực vô hình từ tứ phía ép chặt lấy nó. Không khí ngưng đọng, như chính gió cũng đông cứng lại, trói buộc tứ chi quái thần.

Âm thanh ghê rợn vang lên, như thể khối thân xác ấy bị nghiền xiết từ mọi hướng. Từng mảng thịt xoắn vặn rồi rách toạc, để lộ dòng huyết thần đỏ sẫm. Nơi giọt máu đi qua, đất đai lập tức mục ruỗng.

Để chặn đứng một thân thể đủ che khuất cả mặt trời vốn chẳng phải chuyện dễ dàng. Giữa lúc mồ hôi lấm tấm trên thái dương, Gyu-ha vẫn chầm chậm khép các ngón tay lại, như đang nặn dần khối đất sét vô hình khổng lồ.

“Khỉ thật… chẻ đôi (*)tòa nhà 63 còn dễ hơn.”

(*) Tòa nhà 63: từng là tòa nhà cao nhất Hàn Quốc nằm ở Seoul.

Anh lầm bầm, rồi nâng cao đôi cánh tay.

【———!】

Cả thân hình khổng lồ của Atabeira nhấc bổng khỏi mặt đất. Cảnh tượng chẳng khác nào cả một ngọn núi rời chỗ. Nó gào thét, quẫy loạn, thân xác tiếp tục bị xé rách, máu thần tung tóe khắp nơi.

Và rồi Hyun Gyu-ha ném thẳng nó xuống biển.

ẦM!!!

Nước bắn tung trời, trụ sóng vọt cao đến hàng chục mét. Yu-shin hoảng hốt cúi thấp người, khi cột nước ngược dòng đập vào kết giới dưới chân, vỡ tan thành những mảnh nhỏ, như đang đứng ngay trên đỉnh một đài phun khổng lồ. Vô số giọt nước văng tán loạn, phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh như ngàn mảnh thủy tinh.

Biển khắc sâu một hố khổng lồ, nhưng chỉ thoáng chốc, khối nước bị dồn ra ngoài lập tức cuộn xoáy ngược trở lại, lao ầm ầm vào hố sâu. Ở tận đáy, chính thân xác Atabeira đang phải chịu đựng sức ép khủng khiếp ấy.

Hyun Gyu-ha thở dồn, đưa tay xoa thái dương.

“Chôn sâu thế này, chắc nó cũng phải mất kha khá thời gian mới trồi lên được.”

“Khoan đã… vậy anh làm tất cả chỉ để câu giờ thôi sao?”

“Vừa để câu giờ, vừa để cậu bớt lo.”

Nói rồi, không cho Yu-shin kịp đáp, Gyu-ha phóng thẳng qua ranh giới kết giới. Yu-shin vội vàng ngẩng đầu, dõi theo bóng lưng anh.

【———!】

Biển cả cuồng nộ sủi bọt ầm ầm khi Atabeira lại vùng vẫy ngoi lên từ vực sâu. Một dòng ánh sáng bỗng lóe lên từ hình xăm trên mu bàn tay trái của Hyun Gyu-ha.

[Henri Raymond Charles Françoise VII giải phóng một phần sức mạnh của món di vật ‘Cây thánh giá gãy của vị hoàng đế cuối cùng’.]

Chỉ mới là một phần giải phóng, nhưng qua sợi dây linh hồn, Yu-shin cũng thấy tràn vào tâm trí mình cùng một viễn cảnh huyễn hoặc mà Gyu-ha đang chứng kiến.

Một thánh đường nguy nga, ánh sáng hạ xuống từ mái vòm tròn cao vút, phủ lên những bức tranh biểu tượng thánh thiêng. Dưới cây thập giá nơi con trai của Thượng Đế chịu đóng đinh để chuộc tội loài người, thánh lễ Tiệc ly cuối cùng của đế quốc đang được cử hành. Những con người khốn khổ khoác trên mình lớp áo rách nát, vẫn quỳ xuống cầu nguyện, hát thánh ca bằng tất cả niềm tín tâm trong sự tuyệt vọng.

「Nguyện Chúa nhớ đến tất cả chúng con, ngày nay, mai sau, và mãi mãi muôn đời trong vương quốc của Ngài.」

「Amen. Hãy nghênh đón Vua của vạn vật, Đấng ngự giữa muôn thiên thần và được hộ vệ vô hình. Alleluia, Alleluia, Alleluia.」

Những giọt nước mắt dày chảy dài trên đôi má nhăn nheo, thô ráp của vị hoàng đế đang canh giữ chiếc ghế lâu đời nhất.

Khi Yu-shin bừng tỉnh khỏi cơn ảo giác choáng ngợp ấy, cánh tay trái của Gyu-ha đã rực lên luồng hào quang thánh khiết. Và ngay lập tức, Atabeira rú lên một tiếng thảm thiết, thân thể run bắn, giãy giụa dữ dội dưới ánh sáng đó.

Yu-shin khẽ rùng mình: “À… hóa ra đây là thứ Gyu-ha từng nói… quá tàn nhẫn để dùng đến.”

Quả thực đúng vậy, cách này tàn nhẫn đến nỗi chẳng khác nào giết cha mẹ và con cái cùng một phương pháp.

Thế nhưng, trớ trêu thay, ký ức gắn liền với thần khí ấy lại không phải là những kẻ đã bóp méo niềm tin để sát hại con cái của Atabeira, mà chính là những tín đồ kiên định, vẫn giữ trọn đức tin đến tận phút cuối cùng trước khi đế quốc sụp đổ.

Ánh sáng phát ra từ đức tin thuần khiết, sáng chói và rực rỡ, giáng thẳng xuống hư thần.

***

[Boss ẩn của Dungeon hư thần Atabeira đã bị tiêu diệt.]

[Dungeon hoàn toàn được chinh phục.]

Hư thần không để lại xác như lũ quái thú khác. Thân thể tan rã, hòa vào hư không, chỉ còn sót lại một viên tinh thạch lơ lửng, dấu vết duy nhất chứng minh sự tồn tại của nó.

“Anh Gyu-ha!”

Ngay khi anh đáp xuống từ giữa không trung, Yu-shin vội vàng lao đến.

“Cậu không bị thương chứ?”

“Tôi không sao. Nào, mau đưa tay cho tôi.”

“Ơ… hôm nay cậu chủ động quá nhỉ.”

“Đừng lắm lời nữa!”

Cuối cùng, khi trong miệng In Yu-shin bật ra một tiếng chửi thô bạo, Hyun Gyu-ha khẽ giật mình rồi ngoan ngoãn đưa cánh tay trái ra. Cảnh tượng nơi cánh tay đó thật khủng khiếp. Như thể bị xe tải năm tấn cán nát, rồi lại tưới xăng lên và quăng vào lửa, chính xác là cái hình dạng ấy.

‘Nhỡ phép hồi phục của mình không hiệu quả thì phải làm sao đây?!’

Một vết đâm dao làm sao có thể sánh được với thương tích kinh hoàng này. Thế mà Gyu-ha chỉ toát chút mồ hôi lạnh, không rên la lấy một tiếng, bình thản đến lạnh người. Trái lại, mặt cắt không còn giọt máu chính là In Yu-shin.

Cậu dốc sức, liều mạng gom góp từng tia mana thi triển phép chữa lành xuống. Nguồn ánh sáng trắng sữa bao bọc lấy cánh tay Gyu-ha. Với một cá thể đã được thuần hóa, kỹ năng hỗ trợ của chủ nhân tỏ ra hữu hiệu hơn bất cứ thứ gì trên đời.

“Ồ.”

Thấy cánh tay trái được chữa lành sạch sẽ, Gyu-ha khẽ thốt lên đầy ngưỡng mộ.

“Đáng lẽ ra phải đến tận thánh đường, tưới nước thánh rồi nhận ban phước thì may ra mới hồi phục được, vậy mà này lại lành ngay.”

“May quá, phép chữa lành có tác dụng thật…”

Kỳ lạ là so với lúc theo dõi cảnh chiến đấu ác liệt, Yu-shin lại thấy kiệt sức hơn hẳn. Gần như toàn bộ mana đã bị hút cạn, cậu mệt rã rời đến mức chỉ còn may mắn là chưa ngất. Khi cơ thể sắp sụp xuống, Gyu-ha đã nhẹ nhàng đỡ lấy bằng psychokinesis.

“Tôi không cần lôi thánh vật mà vẫn mượn được thần lực, chỉ mất một cánh tay thì kể ra quá hời rồi. Hơn nữa còn nhờ thế mà lấy được tinh thạch của boss ẩn.”

Viên tinh thạch lơ lửng trên mặt biển khẽ rung, rồi bay thẳng vào lòng bàn tay Gyu-ha. Khác với loại tinh thạch mờ đục của ma thú thường, thì nó lại phát ra ánh sáng ngũ sắc, rực rỡ huyền diệu tựa có linh quang tỏa ra từ bên trong.

Định ném thẳng vào không gian phụ, Gyu-ha bỗng đổi ý, giơ nó lên.

“Muốn tôi cho cậu xem thứ thú vị không?”

“Cái gì cơ?”

“Có muốn thử chạm vào không?”

“Tôi có thể chạm được à?”

Đang lúc thấy thứ ánh sáng ngũ sắc này kỳ lạ, Yu-shin lập tức đưa tay đặt nhẹ lên viên tinh thạch, cảm giác như thể nó đã được ngâm trong nước ấm rất lâu rồi mới được lấy ra.

'Sẽ rất tuyệt khi được ôm nó ngủ để giữ ấm lúc trời lạnh.'

Nghĩ đến cảnh một báu vật vô giá của boss ẩn lại bị dùng như túi giữ nhiệt, đúng là xa xỉ hoang đường. Nhưng trong lúc ý nghĩ vu vơ ấy còn lảng vảng, Gyu-ha đã rót mana vào viên đó.

Đó là khoảnh khắc.

— Cứu với.

Thế giới đã thay đổi.

Ngay trong dungeon, bầu trời vốn sáng trắng vì mặt trời bất động, giữ mãi quang cảnh ban trưa lại bỗng chìm xuống bóng tối. Bảy ngôi sao hiện ra tứ phía. Trước khi kịp thốt tiếng kinh ngạc, một trong hai ngôi sao phía tây chợt bừng sáng.

Dưới luồng ánh sáng ấy, một lão nhân xuất hiện.

Trong bóng lưng già nua và mệt mỏi của bà lão, hiện lên những thân ảnh quằn quại vì dịch bệnh. Yu-shin lập tức hiểu đây là điềm báo diệt vong.

— Cứu tôi với.

Một giọng thì thầm non trẻ vang vọng trong trí óc.

Yu-shin giật mình đảo mắt xung quanh, nhưng chẳng thấy ai có thể là chủ nhân của giọng nói. Chỉ có lão nhân vẫn đứng đó, nhỏ từng giọt lệ lặng lẽ bi thương.

“Am înțeles.”

Gyu-ha khẽ lắc viên tinh thạch trong tay, buông một câu nói. Đáp lại anh, lão nhân đặt tay lên ngực, cúi mình thật sâu như để đáp lễ.

Rồi thế giới trong hầm ngục lại trở về nguyên dạng. Yu-shin vừa chớp mắt, mặt trời chói chang đã đổ những tia ánh sáng đầu tiên xuống.

Tưởng chừng ít nhất đã trôi qua vài phút, nhưng tin nhắn hệ thống báo reset cho thấy, thực ra chưa đầy một giây.

“……”

Viên tinh thạch vừa rồi còn nguyên vẹn, giờ hóa thành một khối thịt đỏ tươi, trơn tuột như vừa xẻ ra từ lò mổ, Yu-shin gần như không còn sức để ngạc nhiên. Còn Gyu-ha thì thản nhiên, ném thẳng khối thịt còn rỉ máu ấy vào không gian phụ.

“Thấy chưa, còn sống động hơn xem phim 4D nữa.”

“...Tinh thạch của boss ẩn nào cũng biến thế này khi nạp mana vào sao?”

“Đây chỉ là cảnh tượng mà mỗi tôi và cậu nhìn thấy thôi.”

“Có liên quan đến đặc tính ẩn của anh không? Cái thứ chữ nát vụn kia ấy.”

“Ít nhất nó cũng không phải đặc tính vô dụng.”

“Còn cái đặc tính ‘con hoang của nhà vua’ thì sao?”

Gyu-ha thản nhiên nhún vai như thể đó chẳng phải chuyện gì to tát.

"Rõ ràng thôi, nghĩa đen là: cha tôi là vua, mẹ tôi chưa chính thức kết hôn. Hệ thống này rắc rối thật."

“……”

Yu-shin hoàn toàn không biết nên coi bao nhiêu phần là thật, bao nhiêu phần là trò đùa.



Edit bởi: Bé Nhím Làm Biếng
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo