Tôi Không Phải Là Yandere - Chương 104

Lịch Đăng: Thứ 2 và Thứ 5 hàng tuần

Chương 104
 
Phòng chat Beautiful Life
 
Sau đợt im ắng vì tháng Ba bận rộn nhập học và khai giảng, phòng chat Beautiful Life lại bắt đầu rôm rả trở lại nhờ vụ PetitRolang gây bão SNS. Mấy cô gái đang tám chuyện về các buổi nhập học đại học hay kỳ thi giữa kỳ thì chợt nhớ ra đã lâu rồi chưa gặp nhau.
 
Mà đã nói chuyện là không dừng được, thế là có người đề xuất gặp mặt sau ngần ấy thời gian.
 
【Gwakdupal】: Thi giữa kỳ xong rồi, bọn mình gặp nhau đi chứ? Lâu quá rồi chưa gặp ai cả.
【Gwakdupal】: Nhớ mọi người quá nè.
 
【Natsuyama Soseki】: Ủa nghe vui đó!
【Rose】: Vậy chốt không? Mọi người rảnh ngày lễ Thiếu nhi không?
 
Ngoại trừ Choa — người Yeongdeok từng gặp ở concert của Seonwoo — thì đã lâu rồi anh chưa gặp lại ai trong nhóm.
 
【Seonwoo】: Nếu Yeongdeok Chicken đi thì tôi đi!
 
Vẫn như mọi lần, cứ Yeongdeok gật đầu tham gia thì Seonwoo cũng đu theo, như thể quà tặng kèm.
 
Anh liền mỉa mai:
 
“Cậu bám tôi chuyện gì cũng không tha, là vịt con hay gì?”
 
Thế mà Seonwoo chẳng chút tổn thương, còn nhắn lại đầy tinh quái.
 
【Seonwoo】: Nghĩ tôi đáng yêu hả?
【Seonwoo】: Vinh dự ghê.
 
...Thằng này đúng là không biết hoàn cảnh gì luôn.
 
【Gwakdupal】: Ể… hai người đang cãi nhau kiểu tình nhân à?
 
Câu nói vô duyên của Gwakdupal khiến cả Yeongdeok lẫn Choa đồng loạt phản ứng:
 
【Rose】: Gwakdupal, nói vậy mà nghe được à?
【Rose】: Muốn bị kiện tội phỉ báng không?
【Gwakdupal】: Haha xin lỗi!
 
【Rose】: Ai muốn tham gia gặp mặt thì nhắn tôi nha!
 
Cứ thế, phòng chat Beautiful Life lại náo nhiệt bàn nhau họp mặt.
 
Người ta nói khi còn trẻ, nhìn lá rụng cũng vui, quả là không sai. Bọn họ tám chuyện đủ thứ chẳng biết mệt.
 
Tới ngày 5 tháng 5 là lễ Thiếu nhi 
 
Điện thoại Yeongdeok rung không ngớt vì tin nhắn.
 
【Gwakdupal】: Hôm nay là lễ Thiếu nhi nè! Yeongdeok Chicken với Seonwoo không định mua quà cho tụi em à?
 
Yeongdeok thầm nghĩ hay là mình đang hiểu sai định nghĩa “thiếu nhi”, bèn tra Google liền:
 
Thiếu nhi (danh từ): Cách gọi lịch sự hoặc trang trọng dành cho trẻ nhỏ. Thường chỉ trẻ từ 8 tuổi trở xuống, hoặc học sinh tiểu học.
 
“Bà đây không phải thiếu nhi, khỏi cần quà!”
 
【Gwakdupal】: Nhưng tinh thần thì tui vẫn là thiếu nhi mà!
【Seonwoo】: Nếu vậy thì Yeongdeok Chicken cũng thiếu nhi thôi.
【Seonwoo】: Về mặt tuổi tâm hồn.
 
Yeongdeok trừng mắt nhìn điện thoại khi đọc tin của Seonwoo.
 
【Rose】: Lại kiếm chuyện với Yeongdeok Chicken nữa rồi…
【Gwakdupal】: Haha, chắc tụi mình tới già mới thấy hai người này hòa thuận quá.
 
【Seonwoo】: Nói gì đó? Bọn tôi thân nhau lắm rồi mà. Đúng không, Cha Yeongdeok?
 
Nhảm…
 
Yeongdeok suýt gõ vài dòng mắng lại, nhưng thôi. Anh biết làm vậy thì lại bị Seonwoo bắt bẻ tiếp, nên đành lặng lẽ thoát chat.
 
Buổi gặp mặt tổ chức ở quán cà phê quen thuộc, nơi lần đầu Yeongdeok gặp nhóm Beautiful Life. Có vẻ ai cũng thích chỗ đó vì dễ trò chuyện.
 
Sau khi chào mọi người qua loa, Yeongdeok đứng ở quầy xem menu. Vừa lúc đó, Seonwoo lén vòng tay qua vai anh.
 
“Cậu làm cái gì thế? Đang cản đường người ta kìa.”
 
“Gọi người là vật cản nghe ác quá nha.”
 
Cái tay đang thòng bên vai Yeongdeok liền quẹt qua cánh tay anh, rồi tiện thể xoa nắn như nặn đất sét.
 
“Wow, cánh tay Cha Yeongdeok cứng ghê á.”
 
“Đừng có đụng người khác.”
 
“Nếu không thích thì cậu cũng sờ lại tôi đi.”
 
Seonwoo vừa nói vừa nhún vai, giang tay kiểu “muốn chạm đâu thì chạm”, mặt cười nhăn nhở.
 
Nhưng Yeongdeok chẳng có tí hứng thú nào sờ vào cậu ta. Anh khoanh tay, dán mắt lên menu thay câu trả lời.
 
Seonwoo lại gác tay lên vai anh lần nữa.
 
Yeongdeok bực thật rồi. Cậu ta coi anh là cái giá treo tay chắc?
 
“Tôi thích cậu cách xa tôi ra.”
 
“Không. Không phải cậu bảo tôi cứ sống theo ý mình sao? Mà tôi muốn lại gần cậu.”
 
Cứ mỗi lần bị bắt bài, Seonwoo lại lấy chính lời Yeongdeok từng nói làm lá chắn.
 
Anh hối hận vô cùng vì từng phát ngôn câu đó.
 
“Tôi rút lại.”
 
“Muộn rồi. Tôi khắc ghi trong lòng, trong đầu, và cả trên người rồi.”
 
Seonwoo áp mặt vào gáy Yeongdeok, hơi thở phả nhẹ lên da, vừa đủ để cảm nhận rõ hơi ấm và mùi hương quen thuộc.
 
Gã lúc nào cũng muốn có được Yeongdeok, như thể muốn chiếm trọn con người anh.
 
Ngược lại, Yeongdeok thấy Seonwoo phiền chết được, bèn đưa tay đẩy đầu Seonwoo, cổ thì ngửa ra như hươu cao cổ.
 
Gwakdupal và Buljumok đứng gần đó nhìn hai người mà mắt tròn mắt dẹt.
 
Đồ uống xong, Yeongdeok là người đầu tiên về bàn, tất nhiên Seonwoo lại ngồi sát cạnh, bám dính không rời.
 
Anh có cảm giác mình đang bị một con đỉa to hút cạn sức lực.
 
“Cậu đúng là phiền phức. Đến họp mặt em của cậu mà cậu cũng bám theo, cậu không tin tôi à? Tôi đâu có hứng thú với em gái cậu.”
 
“Hả? Tôi đến đâu phải vì em tôi đâu.”
 
“Chứ vì gì?”
 
Seonwoo liếc nhìn xung quanh, chắc chắn Choa không ở gần, rồi ghé sát tai Yeongdeok thì thầm:
 
“Tôi đến vì muốn gặp anh, Cha Yeongdeok.”
 
Câu nói nhỏ thôi, mà hơi thở ấm nóng sát bên tai khiến anh hơi rùng mình. Tựa như câu chuyện mặt trời dịu dàng mới khiến lữ khách cởi áo, chứ gió to thì chẳng ăn thua.
 
Seonwoo còn tiện tay vuốt nhẹ tóc gần tai anh, vừa lúc đó Gwakdupal và Buljumok bưng nước về bàn, bắt gặp ngay cảnh ấy.
 
“Ui chà…”
 
“Đang làm gì vậy trời?”
 
Hai người nhìn mà không kìm nổi thắc mắc, Seonwoo cười rồi đáp tỉnh bơ:
 
“Biết đâu được.”
 
Còn Yeongdeok thì đã kịp lùi xa gã từ lúc nào.
 
Trước đây Seonwoo hay gây sự để chọc tức anh, giờ thì chuyển sang kiểu mới. Mà đáng ghét nhất là kiểu mới này lại hiệu nghiệm thật.
 
“Biết vậy tôi khỏi đề xuất gặp mặt cho rồi. Hai người tính đi riêng đi à?”
 
Gwakdupal cười hì hì, còn Seonwoo lập tức gật đầu:
 
“Được đó. Vì Cha Yeongdeok có bao giờ gặp tôi nếu không có dịp như vậy đâu.”
 
“Anh đổi tính hả Seonwoo? Dạo này lạ ghê.”
 
Buljumok chớp mắt ngạc nhiên nhìn Seonwoo.
 
Hồi trước Seonwoo không biết thổ lộ, cứ như con nít mẫu giáo đi bắt nạt bạn mình thích. Nay lại lộ liễu đến vậy, ai mà không bất ngờ.
 
“Muốn biết lý do không?”
 
Seonwoo vừa đáp vừa cười gian, đúng lúc đó Choa và Soseki bưng nước tới.
 
“Đang nói chuyện gì thế?”
 
Ngay khi Choa xuất hiện, không khí bàn tán bỗng chốc im bặt như có hẹn.
 
Chỉ có Gwakdupal và Buljumok nhận ra sự quan tâm của Seonwoo dành cho Yeongdeok, còn Soseki thì mù tịt, Choa thì thân với Yeongdeok nên chẳng đời nào nghĩ theo hướng đó.
 
“Không có gì đâu.”
 
“Ừ, không gì hết á.”
 
Cả Seonwoo lẫn Gwakdupal đều phẩy tay, cười cười kỳ lạ khiến Choa bắt đầu nghi ngờ.
 
“Gwakdupal, chắc không nói gì kỳ cục chứ?”
 
Mặt Choa tái đi thấy rõ, sợ Gwakdupal buột miệng điều không nên nói với Seonwoo. Thấy vậy Gwakdupal vội vàng cam đoan không có.
 
Lúc đó Choa mới yên tâm, ngồi xuống cạnh Soseki.
 
Mọi người đông đủ, câu chuyện lại rôm rả, toàn chuyện ấp ủ từ lâu chưa nói.
 
Nhóm dịch Bunz Zm 
Edit/Trans: Mều Bếu 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo