Trấn Cheong Hwa - Chap 15

Ngày mà toàn bộ cây cối ở trấn Cheong Hwa rung chuyển như thể toàn bộ lục địa sắp sửa chìm xuống, đứa trẻ đứng ở đuôi thuyền, dùng đôi mắt vàng nhìn trấn Cheong Hwa đang dần trôi xa.

Đó là đứa trẻ xinh đẹp, nổi bật cùng với đôi mắt và mái tóc màu nâu sẫm.

[Mu Won, chúng ta nhất định sẽ quay lại để báo thù.]

Có phải vì đây là lần đầu tiên nó giết người không? Tay Tae Cheon Oh bất giác run nhẹ.

Trong sự hỗn loạn, những người sống sót từ lục địa thứ 11 sinh tồn một cách ngoạn mục và đã tiếp quản con tàu. Chính nhờ cây cối mọc xuyên mặt đất mà họ thành công giết chết toàn bộ tay sai của Aduran. Bọn trẻ đến sau đã chẳng chứng kiến được khung cảnh đó, còn người trưởng thành thì giữ im lặng trước hiện tượng lạ. Linh cảm mách bảo người gia tộc Hwa liên đới chuyện này.

Hầu như những người sống sót đến trấn Cheong Hwa đều là dân cư bản địa từ lục địa thứ 11. Họ tin rằng nguyên nhân khiến lục địa thứ 11 chìm ngập trong nước là do người gia tộc Hwa, vậy nên chỉ biết hy vọng rằng những đứa trẻ sẽ không bao giờ dính líu đến tộc Hwa nữa, dưới bất kì hình thức nào. Ở phía còn lại, bọn trẻ cũng giữ bí mật về chuyện ra tay giết người.

[Nhưng Mu Won này, nhóc ấy ổn chứ?]

Tae Cheon Oh quấn chiếc chăn cũ quanh vai rồi nói tiếp.

[Tao nghĩ mẹ nó đã chết. Lẽ ra chúng ta nên mang nó theo.]

Mu Won cũng nghĩ sẽ tốt hơn hết nếu biết trước chuyện nó sẽ an toàn thoát khỏi Cheong Hwa.

Cảnh tượng cậu bé lấy cả hai tay bịt miệng khóc lớn, ngước nhìn Mu Won trông thật buồn bã…

Mu Won nhìn trấn Cheong Hwa ngày càng xa dần, áp tay lên trên khuôn ngực chợt trở đau nhức.

 

* * *

“Anh, anh đau ở đâu à?”

Mu Won tỉnh giấc ấn tay vào ngực, trông Jupiter có phần lo lắng. Tràn vào màng nhĩ âm thanh sóng vỗ, Mu Won thoáng nghĩ vẫn đang trên chiếc thuyền cũ rời trấn Cheong Hwa. Thế nhưng thực tại hắn đang hiện diện trên tàu Feira, vùng đất trên biển và là chiến hạm bất khả xâm phạm.

Mu Won vô thức rút ra điếu thuốc, vỗ nhẹ đầu Jupiter rồi châm lửa hút. Sau khi rời trấn Cheong Hwa, những người sống sót du hành qua nhiều lục địa và tập hợp người có cùng bộ tộc. Hầu hết thành viên thuộc băng Feira đều là những người sống sót sau trận thảm cảnh tại lục địa thứ 11.

Trong số đó, có những đứa trẻ như Jupiter nhưng cũng không thiếu những người lớn tuổi. Thực tế thì họ chẳng được chào đón tại bất cứ đâu do một niềm tin về sự mê tín, ai cũng cho rằng những người sống sót từ lục địa chìm đều bị nguyền rủa. Họ bí mật sống rải rác quanh các lục địa hoặc thành công nhân làm việc trên tàu, che giấu hoàn toàn danh tính.

Mu Won cũng từng rong ruổi khắp các lục địa. Đương nhiên, hắn ở trên tàu nhiều hơn đất liền, tranh chấp xảy ra với băng nhóm khác hệt như cơm bữa.

“Đau thật, đau như chó ấy.”

Khói thuốc tuồn qua kẽ răng, hiếm lắm mới thấy người chẳng khi nào nhắc về quá khứ giống Tae Mu Won lại hồi tưởng nhiều giống hệt hôm nay.

“Anh, anh gọi em hả?”

“Tại sao mày luôn tự động phản ứng mỗi khi tao lảm nhảm thế, Jupiter?”

Jupiter đang dọn dẹp trong mái vòm, cậu chỉ gãi gáy, sau đó tiếp tục công việc đang làm.

Rời trấn Cheong Hwa, Mu Won lang thang khắp các lục địa cùng các trưởng bối, săn lùng nhiều toán cướp biển tai to mặt lớn và đánh chiếm tàu. Trải qua nhiều lần thừa sống thiếu chết, thế nên những gì hắn từng đối mặt tại trấn Cheong Hwa, thành thật mà nói chẳng là cái thá gì cả. Hắn giết người để sống sót, không khó để hắn trở nên nổi tiếng và lẽ đương nhiên, hắn luôn đạt được mục tiêu của mình.

Feira của hiện tại.

Đó là chiến hạm các nhà lãnh đạo đã dùng bỏ trốn khi lục địa thứ 11 sụp đổ. Sau hành trình dài thu thập thông tin khắp các lục địa, Mu Won phát hiện băng đảng Cheon Kang ở lục địa thứ 3 đang sở hữu nó. Khi nó dạt vào bến tàu lục địa thứ 3, trên tàu chẳng có ai cả, Cheon Kang đã nghiễm nhiên chiếm hữu nó.

Cuối tuổi thiếu niên, Mu Won cùng Tae Cheon Oh đã thành lập băng nhóm mới.

Trước thời điểm lục địa thứ 11 hoàn toàn chìm xuống, sở dĩ vài người bản địa có thể chỉ huy số lượng người lớn đồng loạt bỏ trốn là do điểm tựa sức mạnh từ họ. ‘Kwon’ chính là biểu tượng đó, cùng với năng lực bẩm sinh khác xa người thường, họ được người đời gọi với danh xưng là những võ thần.

Vào những ngày đầu khi mực nước biển đột ngột dâng cao, khá nhiều thành viên trong gia tộc Kwon dần dần thiệt mạng. Điều này là do hầu hết diện tích vô cùng rộng lớn của lục địa thứ 11 đã bị nước biển nhấn chìm. Họ là chủng tộc sở hữu sức mạnh quân sự vượt ngưỡng thông thường. Sau chế độ chuyên chế, đặc biệt hơn cả là những thành viên toàn mạng sống sót, đó chính là những người xuất chúng nhất.

Gia tộc Kwon không muốn dòng máu thuần chủng cùng với sức mạnh vượt trội bị pha loãng, do đó các mối quan hệ không bị giới hạn, họ chẳng ngần ngại mà dấn thân vào các cuộc hôn nhân loạn luân cận huyết. Sau nhiều thế hệ, các đời con cháu giống như Mu Won và Tae Cheon Oh đã ra đời.

Chỉ với 15 người, Mu Won lãnh đạo đập nát Cheon Kang thành công, nơi có băng đảng cùng trăm thành viên. Feira đã từng hệt như sân chơi của Tae Mu Won suốt thời thơ ấu. Để chiếm được nó, hắn ta hiểu rõ vị trí và cách tấn công.

Vào đêm trăng non, Mu Won và Cheon Oh thả neo trên tàu Feira và trèo lên phía sau boong. Cả hai không chút chần chừ bước vào mái vòm ngập tràn cây cối. Đó là khu vườn thực vật không chịu ảnh hưởng bởi gió ngoài biển. Rêu mọc dày đặc nửa sàn bên trái, một chiếc vòng sắt đang nhô ra ngoài khó trông thấy được.

Chính là lỗ hổng duy nhất tại Feira, một khi tất cả các cánh cửa sắt đều đóng lại thì nó chẳng khác gì pháo đài sắt.

Đột nhập thành công, Mu Won và Tae Cheon Oh đi thẳng đến phòng thuyền trưởng, chặt đầu ông chủ Cheon Kang. Tất cả thành viên băng đảng đều bị chặt đầu, treo trên boong tàu theo đúng nghĩa đen. Những người phụ nữ bị Cheon Kang nhốt trong phòng thuyền trưởng, toàn bộ bọn họ được đưa lên bờ.

Sau khi giết chết ông chủ Cheon Kang cùng cánh tay phải đắc lực, chẳng còn gì để làm nữa. Ngoại trừ 15 thành viên hữu ích trước đó thì phần còn lại như một nhóm người ngẫu nhiên hội tụ. Với niềm tin mù quáng rằng chẳng bao giờ bị đột kích từ bên trong, chỉ sau một đêm, Cheong Kang đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Và thế là, Mu Won chiếm được Feira.

Không, thật ra con tàu không bị đánh cắp. Ngay từ ban đầu nó đã thuộc về Mu Won.

Mu Won nhìn xuống nơi có bông hoa hắn đã thổi bay. Xung quanh chỉ toàn lá và cỏ mọc, chẳng có dấu hiệu cho sự xuất hiện của bông hoa mới.

Mái vòm giống như nơi nghỉ ngơi của Mu Won. Tuy nhiên hiện tại không còn như trước, dẫu cho nằm nghỉ dưới ánh đèn trần nhè nhẹ ấm áp thì trong tâm trí luôn luôn xuất hiện bóng hình một người. Mỗi lần như vậy, cảm giác khó chịu làm hắn đau đớn.

“Jupiter, dược sĩ đâu?”

Đương lúc say sưa ngắm những chú chim trong vườn bách thảo, Jupiter chợt tỉnh lại.

“Cái đó, chúng ta đã dán áp phích hơn một tuần rồi nhưng vẫn chưa tóm được cậu ấy ạ! Mà cũng không rõ tình hình hiện tại thế nào rồi nữa, em sẽ khẩn trương đi hỏi ngay đây!”

Jupiter thở dốc, hổn hà hổn hển như chú chó con, vác theo bao tải và chạy ra ngoài. Đã hai tuần trôi qua rồi, từ lúc tên khốn dược sĩ quẳng lại cửa hàng và biến mất tăm trước mặt bọn họ.

Nếu tên khốn đó không phải người Hwa thì có cần thiết phải trốn chạy không?

Nghĩ lại thì thấy Tae Cheon Oh cũng có lý. Bị Tae Mu Won gây áp lực từ mọi phía, có ai mà không sợ hãi.

Dẫu vậy, tên dược sĩ đó đã lùng sục khắp bãi rác, thậm chí bịa đặt câu chuyện bản thân hắn ta là người gác cổng.

Tae Cheon Oh đặt ra giả thuyết rằng hắn quá nghèo, đến mức lục lọi bãi rác toà nhà hàng hải và hòng tìm kiếm thứ gì hữu ích. Song nếu dược sĩ đưa lời bào chữa giống Tae Cheon Oh, càng không bịa đặt chuyện được thuê làm thì đã chẳng có nhiều nghi ngờ vậy.

Mu Won chán nản đứng dậy, rời khỏi chiếc ghế bập bênh. Hắn có thói quen liếc nhìn bia mộ bị cỏ che khuất, xong xuôi rời khỏi mái vòm, leo lên boong tàu.

Lối vào cây cầu nối giữa đất liền và tàu Feira hiện đang có bốn, năm người canh gác. Con tàu cũng là trung tâm băng đảng Feira, luôn có bảo vệ 24/24. Mu Won lôi từ trong ví ra nhiều tờ tiền nhất hắn có thể và đưa chúng cho cấp dưới của mình, những người cúi gập đầu và chào hắn.

Khi được bảo ban uống có chừng mực, tất cả đàn em đều cúi rạp người như thể đầu họ sắp chạm xuống đất. Băng đảng Feira không thiếu những người lớn tuổi hơn Tae Mu Won, song họ tuyệt đối theo sự sắp xếp của Mu Won và Cheon Oh. Tương tự nhiều gia tộc khác ở lục địa thứ 11, sức mạnh chính là điều quan trọng nhất. Khía cạnh nào đó lại giống hệt như xã hội động vật, song thử nghĩ lại, loài người ngày nay cũng khó tồn tại giữa thế giới này.

Ngay khi vừa đặt chân lên đất liền, Mu Won rảo bước nhanh về bến tàu. Hắn đi dọc theo đường thuỷ, nơi dẫn thẳng đến trung tâm thành phố. Là con đường thuỷ cùng với chiều rộng khổng lồ mang cái tên kênh ‘Cheong Hwa’, chảy xuyên suốt trấn từ đầu chí cuối, nối liền nhiều đường thuỷ nhỏ xung quanh thành phố. Thế nên, thuyền phà trở thành phương tiện người dân tại đây rất hay sử dụng.

Toàn bộ khu vực, các biển áp phích được treo khắp nơi cùng với thông tin tìm kiếm dược sĩ. Song cho đến nay vẫn chẳng tìm thấy vết tích nào cả. Điều này nghĩa rằng cậu đã âm thầm đi bằng đường bộ thay vì tàu thuyền. Dược sĩ gầy gò chắc hẳn hiện nay đã đến nơi khác, Mu Won đinh ninh.

Hắn nhìn cây cầu nối khu quận E với các khu khác. Theo lẽ dĩ nhiên, nó ở khá xa nên khó có thể trông thấy rõ ràng.

Đến mức rắp tâm bỏ lại cửa hàng cơ mà. Bất cứ giá nào cũng phải tóm được, xong vểnh tai nghe từng câu từng chữ, từng lời vàng ngọc mà khuôn mặt đẹp đó sẽ thốt ra. Tốt hơn hết là đừng nên bắt đầu với một cú đấm.

Chỉ sau thời gian ngắn ngủi đi bộ, Mu Won nhanh chóng trở nên mệt mỏi, chuyển sự chú ý sang hướng đường thuỷ. Vô số thuyền phà xếp thành hàng đón đợi khách. Không chút chần chừ, hắn nhảy phốc lên chiếc thuyền đầu tiên lọt vào tầm mắt.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo