Tôi là một nghệ sĩ nhỏ nhoi vô danh, sau khi rời khỏi giới giải trí liền đến hộp đêm làm ca sĩ hát cố định.
Còn chưa kịp cất giọng, tôi đã vô tình chạm mặt một cuộc giao dịch của băng đảng xã hội đen.
Tôi lập tức bị đè xuống đất, không khí ngập tràn hơi thở nguy hiểm. Người đàn ông ngồi trên cao, ánh mắt lạnh lẽo, dường như ngay lập tức muốn lấy mạng tôi.
Giữa ranh giới sống chết, tôi lập tức giật khẩu trang xuống, lao tới ôm chặt lấy chân hắn.
“Anh ơi, tha cho em đi có được không? Thật ra, em trông cũng không tệ đâu.”
Người đàn ông sững sờ. Tôi cũng sững sờ.
Hắn nhìn thấy gương mặt tôi.
Mà tôi… lại nhìn thấy trong túi áo hắn có một tấm photocard phiên bản giới hạn của tôi.