Cộng Sự Part Time - Chương 6

 

[Thông báo về tuyên bố của các tân binh <Đội Du Lịch>]

Và rồi sự việc nổ ra nhưng theo một hướng hoàn toàn không ai ngờ tới. Thật sự là ngoài sức tưởng tượng. Thành viên Shin Kyu Ho lặng lẽ đọc lại dòng thông báo dài dằng dặc vừa được đăng lên trong nhóm chat chung của câu lạc bộ. Đó là một tuyên bố cứng rắn từ các thành viên mới họ rời khỏi nhóm trò chuyện và khẳng định rằng nếu không nhận được lời xin lỗi đàng hoàng từ các tiền bối thì tất cả sẽ đồng loạt ngừng tham gia các hoạt động câu lạc bộ.

Nội dung thì đại khái như thế này. Họ đã gia nhập một câu lạc bộ đại học vốn được xem là chiếc nôi của tri thức và là nơi rèn giũa nhân cách với những mơ mộng và kỳ vọng. Họ mong được gặp gỡ những con người tốt đẹp, hòa hợp với đàn anh đàn chị, xây dựng lòng tin, và cùng nhau trải nghiệm một cộng đồng học đường lành mạnh. Nhưng thực tế thì lại là một nỗi thất vọng tràn trề. Một số tiền bối trong câu lạc bộ đã lợi dụng hệ thống “chia khóa” theo khóa để áp đặt quyền lực, không chỉ vậy còn thường xuyên nhắm vào một số thành viên mà buông lời xúc phạm, xem thường. Đỉnh điểm là có người bị yêu cầu ăn món mà người kia vừa mang tất đang đi bỏ lên trên.

Thật xấu hổ khi những chuyện như vậy lại diễn ra một cách thường xuyên trong “Đội Du Lịch” một câu lạc bộ trung ương với truyền thống lâu đời. Họ phẫn nộ khi thấy các sinh viên những người sẽ trở thành một phần của xã hội, vẫn cứ duy trì những tập tục sai lầm từ thời đại học. Việc áp đặt văn hóa quân đội một tệ nạn nổi tiếng ở Hàn Quốc vào mối quan hệ tiền bối và hậu bối từ đó hình thành và cố chấp trong sự phân cấp nghiêm trọng là điều không thể chấp nhận. Vì vậy các thành viên mới muốn chính thức đưa vấn đề này lên hội đồng các câu lạc bộ trung ương để thảo luận một giải pháp ở cấp độ cao hơn. Nhưng trước khi mọi chuyện trở nên to tát, họ tha thiết mong muốn câu lạc bộ có thể tự cải tổ từ bên trong.

Không rõ ai là người viết nhưng quả thật là một bản tuyên bố quá đỗi xuất sắc. Mo Yu Jin người từng dán không biết bao nhiêu áp phích tuyên truyền cũng không thể không thán phục. Cô thậm chí còn đùa rằng muốn tuyển người viết vào ban chấp hành hội sinh viên. Nhưng vấn đề nằm ở phần sau.

Vì vậy chúng tôi đưa ra các yêu cầu sau:

Một: Chủ tịch hội OB Park Sang Hee, người trực tiếp liên quan đến hành vi trên phải từ chức.

Hai: Lời xin lỗi chính thức từ hội OB và ban điều hành hiện tại.

Ba: Từng cá nhân đã đồng lõa hoặc có liên quan trực tiếp hay gián tiếp đến vụ việc phải viết thư xin lỗi riêng.

Danh sách: Kim Ga Eun, Park Sang Hee, Shin Kyu Ho, Lee Ji Hwan, Hong Seong Yeol

Shin Kyu Ho lại lặng người đọc lại lần nữa. Dù đọc bao nhiêu lần đi nữa thì anh vẫn phải công nhận rằng đây là một bản tuyên bố quá đỗi hùng hồn. Ngoại trừ cái tên kỳ lạ xuất hiện ở cuối danh sách.

“… Có mỗi mình anh là không hiểu chuyện gì đang xảy ra à?”

Anh nhẫn nhịn nghĩ rằng chắc sẽ có ai đó gửi một thông báo đính chính. Chờ đợi suốt một tiếng đồng hồ nhưng chẳng có gì xảy ra.

“Ý là…anh hiểu hết trơn rồi nhá? Park Sang Hee thì khỏi phải nói, mấy người còn lại cũng đúng là có vấn đề. Nhưng anh… anh rốt cuộc đã làm gì chứ, thật sự luôn đấy?”

Nghe thế So Min chỉ đảo mắt, rồi làm ra vẻ không liên quan mà tu ực một hơi hết sạch ly trà đá. Shin Kyu Ho trừng mắt nhìn cô như thể yêu cầu một lời giải thích. Ngón tay đang cầm ly của So Min khẽ run lên.

“Thì là thế này…”

Cô lảng ánh nhìn đi chỗ khác. Có vẻ ngượng ngùng đến mức giọng nói bắt đầu lẫn chút âm sắc vùng miền. So Min là người tỉnh lẻ và mỗi khi bối rối cô hay lỡ trộn lẫn giọng địa phương.

“Trong mắt tụi nó á… thì, anh hơi bị… kỳ lạ. Ý em là, hình ảnh của anh hơi…”

“Hơi… sao cơ?”

“Kiểu như… là át chủ bài phía sau mọi chuyện…?”

Một luồng khí lạnh chạy dọc gáy Kyu Ho. Át chủ bài? Anh lập tức hỏi lại, và So Min chỉ biết cắm đầu hút nốt mấy giọt cuối cùng trong ly đã cạn từ lâu. Vì quá bức xúc mà Shin Kyu Ho tự đập tay vào ngực như muốn trút nghẹn.

“Cái gì mà át chủ bài chứ? Anh đã làm cái gì mà bị gọi như vậy chứ? Anh có ép buộc ai không, có kiểm soát bọn nó đâu chứ? Oa,thật sự điên mất thôi!”

“Không, thì… bọn em biết rõ mà. Nhưng mà… tụi kia thì lại nghĩ khác. Họ bảo là… mỗi lần anh đến chỗ tụi nó đang ngồi là anh cứ nhìn, rồi khiến tụi nó phải dè chừng…”

“Hả?”

“Với cả….họ bảo là anh xúi anh Sang Hee làm này làm nọ. Tất cả những gì Sang Hee làm đều là do anh chỉ đạo. Vì hai người thân nhau mà. Với lại anh còn quen nhiều người trong hội OB nữa… Dù sao thì lời đồn cũng loan ra kiểu vậy đó. Rồi vô tình hôm đó anh lại có mặt trong buổi nhậu…”

“Phù…”

Tụi này đúng là viết được cả một quyển tiểu thuyết luôn rồi. Có vẻ như So Min cũng cảm thấy khó xử chân đá nhẹ vào khoảng không vài cái.

“Này, thế sao em không nói đi? Là không phải! Chuyện vì sao anh đến đó, chỉ có mình em biết thôi mà! Ít nhất thì cũng phải đưa tin nhắn cho tụi nó xem chứ, hả?” 

“À thì… em là kiểu người nhắn xong xóa luôn ấy nên giờ không còn tin nhắn nào hết rồi. Với lại, em cũng đã nói rồi mà… nhưng tụi nó bảo em đang cố bao che cho anh nên không ai tin cả. Em cũng là tiền bối mà… Rồi… thì… nói chung là tụi nó bảo hồi buổi công diễn chỉ cần tụi nó nói chuyện hay gây tiếng động là anh nhìn chằm chằm, dọa nạt tụi nó. Mà lúc đấy em lại không có ở đó nên cũng chẳng biết phải nói sao…”

“Này… này, thôi, đừng nói nữa.”

Nghe tiếp cũng chỉ tổ làm anh bực thêm. Shin Kyu Ho xua tay chán nản. Nhưng rồi cơn giận lại dâng lên từ trong lồng ngực. Nhìn chằm chằm? Ai mà nhìn chằm chằm cơ chứ. Cùng là thành viên câu lạc bộ, bên này bên kia cứ chia bè kết phái như thể phép màu Moses tách đôi biển cả, nên anh chỉ quan sát một chút xem có chuyện gì xảy ra không thôi. Vậy mà chuyện lại bị bóp méo đến mức này đúng là hết nói nổi. Nghe đâu bên kia cũng chẳng có ý định nghe giải thích từ bên này nên lại càng tức.

“Này là… tụi nó muốn anh cứ cúi đầu xin lỗi đại đi cho xong chuyện, đúng không?”

Kỳ tuyển thành viên đã kết thúc, tụi nó lại dọa nếu không chấp nhận yêu cầu thì sẽ dán thông báo khắp nơi rồi gửi đơn chính thức lên hội đồng câu lạc bộ trung ương. Chúng nó tính kéo cả đám chết chung đây mà. Với danh tiếng “câu lạc bộ có vấn đề” như vậy, dù có mở tuyển bổ sung thì ai mà thèm vào. Mà một khi đơn được gửi lên hội đồng trung ương thì kết cục tốt đẹp gì cũng khó mà trông đợi. Tụi nó muốn đẩy quyền điều hành sang cho bên này rồi lẳng lặng rút lui sau khi gửi lời xin lỗi, đại khái là như vậy.

“A… không biết đâu.”

Anh lắc đầu. Giờ thì trong đầu còn nảy ra cả những ý nghĩ khác thường hơn. Ừ thì… chết chung cũng được! Chẳng lẽ đời mình sụp đổ nếu mất đi cái câu lạc bộ này à? Dù sao nơi này cũng đã nát bét một nửa rồi còn gì?

“Anh à…”

So Min khẽ vỗ vai an ủi. Rồi cô cẩn trọng hỏi:

“Anh sẽ đăng thư xin lỗi… chứ?”

“Không… phải có lỗi mới viết thư xin lỗi chứ!”

Anh bật dậy như bị bỏng làm So Min giật bắn mình, môi chu lại. “Vâng… thì cũng đúng mà….” giọng cô nhỏ như tiếng muỗi rõ ràng là đang hoang mang.

“Nhưng mà… mấy anh ở trên và cả anh Sang Hee… có vẻ đều đang nghiêng về hướng đó rồi. Là cứ nghe theo yêu cầu của tụi nó, xin lỗi rồi rút lui thôi. Anh cũng biết mà. Nếu vụ này lộ lên cao hơn thì ai cũng sẽ bị liên lụy nặng nề hơn… rồi kiểu, trên mạng xã hội các thứ…”

“Tụi nó thì dễ mà. Làm được hết chứ, không làm nổi chắc? Là tụi nó làm ầm lên cơ mà.”

So Min thở dài một tiếng rõ dài. Ừ thì… cũng đúng. A… Shin Kyu Ho hít một hơi thật sâu. Cơn chóng mặt ập đến. Anh xua tay xua chân như muốn xua tan hết mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

“Thôi, anh chịu. Kệ mẹ nó. Cứ để câu lạc bộ này giải tán đi. Tưởng là nơi gì ghê gớm lắm đấy. Cái thằng khốn Park Sang Hee, thật sự… Anh mà còn đi dọn đống rác cho nó lần nữa thì anh không phải người. So Min từ giờ em đừng gọi anh vì mấy chuyện liên quan đến chỗ đó nữa.”

“Vâng, vâng. Em thật sự xin lỗi, anh à…”

So Min vừa nói vừa chắp tay ra chiều biết lỗi. Dù sao thì cũng do chính cô là người gọi anh tới để xử lý chuyện với Park Sang Hee nên giờ cảm thấy có trách nhiệm cũng là điều dễ hiểu.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo