Lịch: Thứ 4 và 7. Oeoeo 2 bạn hnhu bằng tuổi nhưng mà t lỡ ròi nên để xưng Tôi-Cậu, Tôi-Anh nha;>
Bản dịch Là Kẻ Phản Diện, Tôi Sẽ Cố Gắng Hết Sức Hoàn Thành Vai Diễn Này của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.
Chương 25
Tác giả: 문하루
Dịch: Cherry22
Nếu có gì sai sót, xin hãy góp ý cho Quả lê nhỏ của Thỏ nha.
Sau một giấc ngủ ngon như vậy, khi thức dậy, trời đã gần trưa, nhưng cậu không hề bận tâm.
Thoát khỏi những ngày tháng phải thức dậy từ tờ mờ sáng để tham gia những buổi huấn luyện chết tiệt, bây giờ, Luke lần đầu tiên cảm nhận được sự thảnh thơi trong tâm hồn.
“Người ta nói nghỉ việc là liều thuốc chữa bách bệnh quả không sai.”
Luke vừa vuốt cằm vừa lẩm bẩm. Cơ thể từng đau nhức khắp nơi vì những buổi huấn luyện và đấu tập giờ đây đã hoàn toàn bình thường, và cái đầu từng đau như búa bổ vì những suy nghĩ phức tạp cũng chưa bao giờ sảng khoái hơn thế.
Nhưng trên hết, điều tuyệt vời nhất chính là sự bình yên trong tâm hồn.
Từ khi nhận ra mình đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết này, cậu đã phải nỗ lực biết bao để mang lại một cái kết có hậu cho nhân vật chính.
Để duy trì thiết lập phản diện, cậu đã phải nói những lời cay nghiệt không thật lòng, phải chịu đựng ánh mắt khinh miệt của các đội trưởng đồng nghiệp và cả những lời bàn tán sau lưng của những binh sĩ cấp bậc thấp hơn rất nhiều.
Đâu chỉ có vậy? Để tạo ra những kích thích và ảnh hưởng phù hợp cho Theo hành động như một nhân vật chính, cậu còn phải duy trì cái mối quan hệ đối thủ chết tiệt đó. Nhưng bây giờ, cậu đã được giải thoát khỏi tất cả những vai trò đó.
Bởi vì, Theo là Tổng Tư lệnh, còn mình là một quân nhân đã giải ngũ!
Khóe môi Luke không kiềm được mà cong lên. Cậu vuốt lại mái tóc rối bù rồi hướng về phía phòng tắm.
Sau khi tắm rửa qua loa và bước ra, mắt cậu va phải một chiếc hộp đặt bừa bãi trên bàn giữa phòng khách. Đó là hành lý Luke mang về từ ký túc xá.
Đã quyết tâm rồi, để rời khỏi quân đội càng nhanh càng tốt, ngay sau khi lễ nhậm chức của Theo kết thúc, Luke đã lập tức về ký túc xá để thu dọn đồ đạc.
May mà nhờ có tiệc mừng lễ nhậm chức và rượu chè, mọi người đã đổ xô đi hết nên ký túc xá không một bóng người, giúp cậu có thể thu dọn đồ đạc một cách dễ dàng và thoải mái mà không cần để ý đến ánh mắt của ai.
“Dù sao cũng sắp đi rồi, cứ để đó vậy.”
Luke gật đầu qua loa, rồi một tờ giấy lòi ra trên chiếc hộp lọt vào mắt cậu. Tay Luke tự nhiên cầm lấy tờ giấy đang được gấp lại.
Đơn Xin Giải Ngũ
Người viết: Luke
Đơn vị và cấp bậc: Đội trưởng Biệt đội, Quân đội Đế quốc
Lý do giải ngũ: Vì lý do cá nhân
Tôi, vì những lý do nêu trên, căn cứ theo Điều 25, Khoản 3 của Quân luật, xin được giải ngũ, kính mong ngài chấp thuận.
Phía dưới cùng là chữ ký của chính Luke và chữ ký của ngài Veil nằm cạnh nhau. Luke từ từ nhớ lại cuộc nói chuyện với ngài Veil sau khi cuộc họp kết thúc ngày hôm đó.
‘Vậy thưa Tư lệnh... tôi có thể mạn phép nhờ ngài một việc cuối cùng được không ạ?’
‘Cứ nói đi.’
‘Tôi hy vọng ngài sẽ trực tiếp ký tên vào đơn xin giải ngũ của tôi.’
‘Việc nhờ ta, một người sắp từ nhiệm, làm việc này... là vì cậu không muốn cho các thành viên khác biết sao?’
‘Vâng. Vào thời điểm này, tôi không muốn gây ra bất kỳ sự ồn ào nào.’
Một quân nhân muốn giải ngũ dĩ nhiên phải thực hiện các thủ tục theo quy định của quân luật. Viết đơn, sau đó nhận chữ ký của người có liên quan rồi chuyển cho Đơn vị Hành chính xử lý là quy trình cơ bản.
Lúc này, nếu là một binh sĩ bình thường thì cần có chữ ký của đội trưởng đơn vị và Tổng Tư lệnh, còn cấp bậc đội trưởng thì chỉ cần chữ ký của Tổng Tư lệnh là có thể giải ngũ.
Nói tóm lại, dù vị trí cao hay thấp, muốn giải ngũ thì chữ ký của Tổng Tư lệnh là điều bắt buộc.
Ngài Veil đã tuyên bố từ nhiệm và chỉ định Theo làm Tư lệnh kế nhiệm. Nhưng Luke muốn rời khỏi quân đội một cách lặng lẽ nhất có thể.
Nếu việc cậu giải ngũ bị lộ ra trước, những lời đồn đoán trong quân đội sẽ như thế nào là điều quá rõ ràng. Hơn nữa, cậu không muốn gây thêm ồn ào cho lễ nhậm chức của Theo theo cách đó.
Vì vậy, cậu đã nghĩ đến việc nhờ ngài Veil ngay trước khi ông từ nhiệm. Lễ từ nhiệm của ngài Veil và lễ nhậm chức của Theo sẽ có hiệu lực ngay từ khoảnh khắc buổi lễ kết thúc.
Tức là, nếu nhận được chữ ký của ngài Veil trước lễ nhậm chức, cậu nghĩ rằng sẽ không có chuyện ồn ào nào xảy ra.
Và ngài Veil, vào ngày lễ nhậm chức, đã vui vẻ ký tên cho Luke khi cậu mang đơn đến.
“Ăn cơm thôi.”
Luke nhét lại đơn xin giải ngũ vào hộp rồi đi vào bếp. Vì đã vắng nhà một thời gian dài nên không có nhiều nguyên liệu, cậu đành phải ăn qua loa.
Sau bữa ăn, Luke còn tận hưởng trọn vẹn sự thảnh thơi của một tách cà phê, rồi hướng ra ngoài để tắm nắng một lát.
Có lẽ cả bầu trời cũng đang chúc mừng cho Luke, người đã buông bỏ mọi thứ cùng với việc giải ngũ, hôm nay nắng rất đẹp. Vì vẫn còn là đầu giờ chiều nên thỉnh thoảng cũng có vài người khác đang đi dạo.
“Đẹp quá!”
Đúng lúc đó. Một cô bé đi ngang qua nhà Luke đã vẫy tay về phía cậu và hét lên.
“Cái gì?”
“Gương mặt ạ!”
“Hả?”
Trước những lời không thể hiểu nổi, Luke nghiêng đầu. Dù vậy, nhìn khuôn mặt rạng rỡ của cô bé đang líu lo điều gì đó, cậu bất giác mỉm cười.
“Anh không biết cái gì đẹp, nhưng mà.”
Luke ngồi xổm xuống trước mặt cô bé, đối mặt ngang tầm mắt.
“Em cũng đẹp lắm.”
“Thật ạ?”
“Thật chứ.”
Lúc đó, một người phụ nữ có vẻ là mẹ của cô bé hốt hoảng kéo con ra xa khỏi Luke.
“Xin lỗi. Vì tôi lơ là một chút...”
Người phụ nữ có vẻ là thường dân liên tục cúi đầu xin lỗi Luke.
Dù cũng chẳng phạm lỗi gì, nhưng trông có vẻ hơi quá, và Luke không phải là không biết nguyên nhân của thái độ đó. Những người sống ở khu vực này chắc hẳn đã nghe và biết rõ những lời đồn về Luke.
Rằng là đội trưởng của quân đội Đế quốc nhưng tính cách lại tàn nhẫn và nổi tiếng là một kẻ ác.
“Không sao đâu. Cô bé đáng yêu quá.”
“Thật sự xin lỗi... dạ?”
Luke khẽ cười và chọc vào má cô bé. Ngay lập tức, cô bé phá lên cười khanh khách.
Thấy cảnh tượng đó, người phụ nữ tròn mắt ngạc nhiên. Dù không nói ra nhưng cậu cũng đoán được cô đang nghĩ gì. Khác xa với lời đồn quá nhỉ? Chắc là đang nghĩ vậy.
Nhưng biết làm sao được. Luke bây giờ không còn lý do gì để phải che giấu nội tâm hay thái độ của mình nữa.
Hơn nữa, bây giờ là lúc mọi thứ đều trông thật đẹp đẽ. Bởi vì, Luke là một quân nhân đã giải ngũ, không còn sợ trời sợ đất.
Đang vui vẻ vẫy tay chào cô bé đang rời đi, cậu cảm nhận được có người ở bên cạnh. Luke quay đầu lại, xác nhận người đang đến gần và khẽ cười.
* * *
Sau khi lễ nhậm chức ồn ào trôi qua, quân đội Đế quốc lại trở về với bầu không khí trang nghiêm như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Cuộc chiến với Membern đã kết thúc một cách tốt đẹp, và dự báo rằng hòa bình sẽ được duy trì trong một thời gian, nhưng chuyện đó cũng không ai biết trước được.
Vì những yếu tố đe dọa Đế quốc không chỉ đơn thuần là vương quốc đó. Nhưng việc vị thế của Đế quốc Heidern được nâng cao nhờ hiệp định hòa bình này cũng là sự thật, và qua cuộc chiến đó, sức mạnh của Đế quốc đã một lần nữa được thể hiện trên toàn lục địa.
Vì vậy, khả năng cao là trong một thời gian tới sẽ không có chuyện gì đáng lo ngại xảy ra.
“Thưa Tư lệnh, đây là tài liệu tiếp theo ngài cần xem.”
Nhưng Theo, người vừa mới trở thành Tổng Tư lệnh, đã bận tối mắt tối mũi từ sáng sớm. Đồng thời, anh cũng hiểu rõ tại sao ngài Veil lại từ chức vào thời điểm này và đưa mình lên vị trí Tổng Tư lệnh.
Nếu không làm quen với công việc vào lúc hòa bình này, thì khi có chuyện quan trọng xảy ra, có lẽ sẽ còn vất vả hơn.
Ngay cả Theo, người tự hào với thể lực thép trong công việc và không hề nao núng trước bất kỳ tình huống nào, cũng cảm thấy hơi quá sức. Thậm chí không có cả thời gian để nghỉ ngơi.
Anh đã định sau khi dập tắt được những đám cháy cấp bách sẽ đi tìm Luke, nhưng ngay cả điều đó cũng thật khó khăn.
“Ta bắt đầu thấy kính trọng ngài Veil rồi đấy.”
“Dù vậy, ngay từ ngày đầu tiên mà ngài đã xử lý công việc nhanh như vậy, thật là đáng nể ạ.”
“Thôi nịnh đi, Sion. Sau này sự giúp đỡ của cậu rất quan trọng, nếu có gì thiếu sót thì cứ nói nhé.”
“Vâng. Thưa Tư lệnh.”
Sion, phụ tá của Tổng Tư lệnh, tự tin gật đầu. Anh là phụ tá đã phò tá Tổng Tư lệnh từ thời ngài Veil, và lần này lại tiếp tục phò tá Theo, người vừa mới nhậm chức.
“Vậy thì, vấn đề về vị trí trống của đội trưởng Quân đoàn 1 có xử lý theo như ngài đã nói không ạ?”
“Phải. Bổ nhiệm Roena làm đội trưởng Quân đoàn 1, thăng chức cho binh sĩ cấp cao Harold làm đội trưởng Quân đoàn 2.”
“Vâng.”
Đội trưởng Quân đoàn 1, trong số các đội trưởng, có một ý nghĩa hơi khác. Có rất nhiều việc phụ phải xử lý như chủ trì các cuộc họp, và còn phải chỉ huy số lượng thành viên đông nhất, nên nếu chỉ có thực lực thôi thì không đủ.
Roena, dù là nữ đội trưởng duy nhất, nhưng thực lực lại thuộc hàng đầu, và quan trọng hơn cả, cô là một người có một ý chí vững vàng, không dễ dàng bị lung lay bởi ánh mắt của người ngoài hay những trò chính trị tầm thường, nên rất phù hợp với vị trí đội trưởng Quân đoàn 1.
“À, và thưa Tư lệnh, về vị trí trống của đội trưởng biệt đội thì...”
Đó là lúc Sion định hỏi ý kiến về vấn đề tiếp theo. Có người vội vàng gõ cửa phòng Tư lệnh rồi mở toang cửa bước vào.
“Theo...! À không, thưa Tư lệnh!”
Leo vừa thở hổn hển vừa chạy vào, với vẻ mặt hoảng hốt khác hẳn mọi khi.
“Leo? Có chuyện gì vậy?”
Thấy bộ dạng thở không ra hơi của Leo, Theo tự nhiên đứng dậy khỏi ghế.
“...Ngài Tư lệnh cũng biết rồi ạ? Chuyện đội trưởng Luke đã giải ngũ.”
“...Cái gì?”
Ngay khi nghe những lời thốt ra từ miệng Leo, một nếp nhăn lớn bắt đầu xuất hiện trên vầng trán ngay ngắn của Theo.
***
“Chào.”
Luke vẫy tay về một phía.
“Đội trưởng.”
Ở đó, Feil đang đứng với vẻ mặt u tối. Có lẽ vì đến trong lúc đang làm việc, nên cậu mặc quân phục. Khác với Luke đang chào hỏi một cách vui vẻ, Feil lại nhăn mặt như thể sắp bùng nổ điều gì đó.
“Tôi không còn là đội trưởng của cậu nữa. Thôi, được rồi. Vào đi.”
Luke dẫn Feil đang đi theo sau vào trong nhà.
“Xin thất lễ...”
Có lẽ vì trong đời chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đến nhà của Luke, nên cậu cứ lúng túng ở cửa. Cuối cùng, một lời quở trách sắc bén từ Luke rằng cậu định đứng đó mãi à, đã được đưa ra.
“Đây, không có gì to tát đâu. Uống đi.”
Luke đặt một ly nước trái cây trước mặt Feil. Nhưng cậu ấy chỉ ngẩn ngơ nhìn vào chiếc cốc mà thôi. Không khí trong nhà trở nên ngượng ngùng, và một sự im lặng kỳ lạ bao trùm giữa hai người.
“Cậu có điều muốn nói, phải không?”
Trước lời của Luke, cơ thể Feil khẽ run lên.
“Có thật không ạ...? Việc ngài đã nộp đơn xin giải ngũ...”
“Ừ.”
Luke đáp lại ngay lập tức mà không có một chút do dự nào. Dù sao thì cậu cũng đã đoán trước được rằng Feil sẽ hỏi như vậy.
Bản dịch Là Kẻ Phản Diện, Tôi Sẽ Cố Gắng Hết Sức Hoàn Thành Vai Diễn Này của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.