Sau khi kẻ thù không đội trời chung của tôi phá sản, tôi liền nhân cơ hội để hắn trở thành con chim hoàng yến của tôi.
Mỗi ngày bị tôi vuố t ve, bị tôi chiếm đoạt.
Hắn tức giận đỏ mặt, nhưng vẫn phải chịu đựng một cách nhục nhã.
“10 triệu một lần, thế nào?”
Thẩm Mặc Ngôn bên ngoài tỏ ra không thích, nhưng trên môi lại nở ra nụ cười kỳ lạ.
Cho đến một ngày, gia đình của tôi sắp phá sản, tôi quyết định không bao nuôi hắn nữa.
“Huhu… Em định không bao nuôi tôi nữa sao?”
Hắn ôm chân tôi mà khóc nức nở.
Nhìn Thẩm Mặc Ngôn đáng thương như thế này, tôi thật sự rất áy náy, nhưng hết cách rồi.
“Xin lỗi… Gia đình tôi sắp phá sản rồi…”
“Cmn, để tôi nuôi lại em.”
Tôi:”???”